Trớ trêu khi anh bỏ vợ là lúc tôi không còn muốn cưới
Hơn 4 năm chờ đợi người đàn ông có vợ ấy, cuối cùng khi anh dứt khoát ly hôn thì lòng tôi nguội lạnh. Tôi muốn dứt bỏ và tìm cho mình một người đàn ông khác.
Cả tôi và vợ anh đều là nạn nhân của tình yêu. Chị ấy khổ khi bị chồng ruồng rẫy, còn tôi khổ khi không đâu mang vào người cái danh tranh chồng, cướp vợ người khác mà tôi nào đâu có muốn. Ít ra trong mối quan hệ tay ba này, vợ anh còn được người đời bảo vệ, bênh vực là đáng thương, còn tôi, ai ai cũng chửi bới dù tôi chẳng có tội tình gì.
Chúng tôi quen nhau trong một chuyến công tác ngắn ngày cách thành phố vài chục cây số. Anh và tôi ở hai đơn vị đối tác nên có buổi giao lưu, gặp gỡ. Khi đó, tôi mới ra trường được 1 năm còn anh đã đi làm hơn 5 năm. Thực sự, anh trẻ hơn vẻ bề ngoài rất nhiều nên khi anh tiếp cận, tán tỉnh tôi không mảy may nghi ngờ.
Chính anh đã chủ động theo đuổi tôi như thể là một chàng trai độc thân đang tìm hiểu cô gái mình yêu. Tôi biết, sai lầm của mình là đã quá tin người và để cuộc tình này diễn biến quá nhanh. Thời điểm đó, anh bên tôi tối ngày, bất cứ lúc nào tôi cần là anh tới. Vì công việc chủ yếu giao tiếp qua mạng nên tôi cũng không có điều kiện gặp gỡ bạn bè, đồng nghiệp của anh nhiều. Sau lần đi giao lưu đó, chúng tôi hay hẹn hò với nhau hơn nhưng chỉ có hai đứa. Bởi thế tôi luôn tin anh chưa vợ như lời anh vẫn nói.
Video đang HOT
Chỉ 3 tháng sau khi quen nhau, tôi và anh đã đi quá giới hạn. Thậm chí thời điểm đó anh còn ở miết nhà tôi. Tôi đâu có biết, đấy là quãng thời gian vợ anh đi tu nghiệp 2 năm ở nước ngoài, con thì gửi về quê cho ông bà nuôi giúp nên anh chẳng khác nào người độc thân. Tôi bị đưa vào tròng mà không hay.
Cho tới khi vợ anh về nước cũng là lúc tôi biết mình có thai. Tôi hoan hỉ báo tin vui đó thì anh tiu nghỉu thú thật sự việc rằng đã có vợ. Anh thừa nhận ban đầu chỉ có ý chơi bời nhưng càng bên tôi anh lại càng yêu và không muốn rời xa. Anh nằng nặc mong tôi giữ lại đứa con vì anh hứa sẽ ly hôn vợ để cưới tôi.
Tôi khốn khổ khi vừa biết mình có bầu thì cũng là lúc biết mình là kẻ thứ ba chen chân vào gia đình người khác. Tôi hận anh nhưng cũng thương anh. Có lẽ tình mẫu tử trong tôi quá lớn khiến tôi muốnon mình có bố và có một gia đình đàng hoàng. Tôi trở nên ích kỉ và hèn hạ. Tôi giữ cái thai lại với mong muốn sẽ giữ được chân anh.
Vậy mà… gần 4 năm qua đi, mối quan hệ của chúng tôi vẫn ở trong trạng thái chờ đợi. Tôi sinh con, một bé trai kháu khỉnh… Còn anh vẫn mãi chưa làm xong thủ tục ly hôn với vợ. Anh án binh bất động, cố che giấu sự tồn tại của mẹ con tôi là để gỡ gạc lại phần nào tài sản chứ nếu bỏ nhau ngay thì anh gần như mất trắng. Tôi kiên nhẫn chờ đợi ngày anh có thể trở thành người tự do. Thực ra tôi biết mình ích kỉ và hèn hạ khi kiên quyết đến cùng đợi anh bỏ vợ nhưng vì cảm nhận được rằng anh yêu mình thật lòng, hơn nữa thương con nên tôi đành nhắm mắt làm liều.
Chỉ có điều, chờ đợi gần 4 năm khiến tôi mệt mỏi. Tôi muốn buông xuôi… Tôi đã phải chịu đựng quá lâu tiếng gièm pha “đàn bà không chồng mà có con… trong khi anh mãi không bỏ được vợ. Và cuối cùng, tôi đem lòng yêu một người đàn ông khác. Anh ấy biết tôi là mẹ đơn thân nhưng không đoái hoài chuyện đó và muốn chúng tôi tổ chức đám cưới càng sớm càng tốt vì anh cũng nhiều tuổi rồi.
Tôi đã quyết định như vậy. Nhưng đúng thời điểm đó thì cha của con tôi hoàn thành xong thủ tục. Anh đến bên tôi. Lòng tôi lạnh ngắt không chút cảm giác. Tôi không còn muốn tiếp tục nhưng anh nổi khùng lên như người điên bởi vì vì tôi mà anh đã vứt bỏ tất cả.
Tôi không còn yêu người đàn ông đó, tôi muốn tìm cho mình một hướng đi khác. Nhưng làm thế, liệu có quá tàn nhẫn?
Theo Phununews
6 năm quen 'Sở Khanh' và cái kết khó ngờ!
Tôi cứ tưởng một người yêu mình hơn 6 năm sẽ tuyệt vời lắm, hóa ra lại là Sở Khanh. Có lúc cũng muốn vạch mặt tên họ Sở nhưng lại thấy đâu cần tốn thời gian như vậy.
Cậu là một người bạn học chung trường với tôi nhiều năm, chung lớp vài năm. Chúng tôi được ngồi cùng bàn với nhau một thời gian nhưng không đủ yếu tố gắn bó như một số người bạn khác của tôi. Rồi không biết có phải do duyên số, lên học đại học, cậu lại ở gần chỗ bạn thân của tôi nên chúng tôi gặp nhau nhiều hơn, tình cảm nảy sinh, tôi nhận lời yêu cậu. Dần dần thời gian cậu dành cho tôi ít dần. Tôi ra trường, về quê công tác, cậu ở lại thành phố học tiếp, có khi cả tuần không có lấy một tin nhắn, cả tháng cậu không về quê gặp tôi một lần dù ngày tôi còn trên Hà Nội công tác thì cậu tuần nào cũng về quê đều đặn như kéo cữ. Tôi giận dỗi đòi chia tay, cậu đồng ý ngay dù sau đấy tôi xin lỗi, níu kéo. Nhiều người khuyên tôi quên cậu đi, sẽ có người tốt hơn cậu, nhưng tôi không làm được.
Ảnh minh họa
Tôi được nhiều người theo đuổi nhưng chưa thấy có tình cảm với ai, vì thế tôi thường chủ động cắt đứt liên lạc với họ. Nhiều lần tôi quyết tâm thay đổi nhưng không làm được, tất cả các mối quan hệ đó tôi đều chỉ dừng lại ở mức nhắn tin qua điện thoại, hoặc nếu ai đến nhà thì tôi tiếp, không nhận lời đi chơi với bất kỳ người nào. Thậm chí tôi từng nghĩ mình sẽ sống độc thân vì không có cảm giác với bất kỳ ai. Trong khoảng thời gian đó, thi thoảng cậu cũng nhắn một tin hỏi thăm thông thường nhưng lại làm tim tôi rộn ràng vui sướng, tiếp tục nuôi giấc mơ về mối tình của riêng mình.
3 năm trôi qua, một lần nói chuyện, tôi cũng nói về suy nghĩ của mình, cậu chạy tới gặp tôi thổ lộ tâm tình, rằng cậu đã thử với một số người nhưng không tìm được ai cho cảm giác như tôi, rằng muốn tôi hạnh phúc, muốn nối lại tình xưa.... Dù biết chuyện sẽ khó khăn vì giờ bố mẹ tôi rất ưng một anh gần nhà nhưng tôi vẫn đồng ý với cậu, bởi cậu nói chúng ta sẽ sát cánh bên nhau tìm cách giải quyết. Như dự đoán, bố mẹ tôi phản đối, lý do là không thấy tính cảm cậu dành cho tôi, còn tôi vẫn khăng khăng rằng cậu rất yêu tôi. Cuộc chiến trở nên mệt mỏi khi kéo dài hơn nửa năm, tôi quyết định chiều lòng bố mẹ vì các cụ tuổi đã cao, cả đời lại vất vả, tôi thấy bố mẹ già vì mình nhiều quá nên không đành lòng.
Tôi nói sẽ chiều lòng các cụ nhưng vẫn không nói cho anh (người bố mẹ mai mối) biết ý định của mình, vẫn hy vọng có sự thay đổi nào đó, mong anh tìm được người yêu thật lòng mà từ bỏ tôi. Ngoài ra, tôi biết mình còn tình cảm với một người khác nên cũng không thể nói chuyện với anh được. Tôi thấy mình có lỗi với cậu bạn trai quá, cậu còn nói sẽ không lấy vợ nữa nếu không lấy được tôi. Thi thoảng chúng tôi mới gặp nhau, cậu đều rất hồ hởi, vui mừng như bắt được vàng. Ấy vậy mà vào một ngày đẹp trời tôi phát hiện ra khi vừa nối lại tình xưa với tôi, cậu đã đi du lịch nước ngoài với một em gái, có những cử chỉ quá thân mật như ôm hôn... Cậu còn đi chơi với những cô gái khác nữa nhưng về vẫn viết tâm sự buồn bã rồi cho tôi xem.
Tôi cứ tưởng một người yêu mình hơn 6 năm sẽ tuyệt vời lắm, hóa ra lại là Sở Khanh. Có lúc cũng muốn vạch mặt tên họ Sở nhưng lại thấy đâu cần tốn thời gian như vậy, nên kệ đời, ắt có quả báo.
Theo Phununews
Chua chát món quà trời giáng từ người bạn trai cũ sau hơn 10 năm gặp lại Hơn 10 năm sau gặp lại nơi đất khách quê người, tôi không ngờ người bạn trai cũ vẫn còn nhớ tới sinh nhật tôi và tặng tôi món quà bất ngờ như vậy. Tôi là người mẹ đơn thân, đã một lần lở dở chuyên hôn nhân do bạc phước lấy phải người chồng dối trá, phản bội. Dù đã nín nhịn...