“Trinh nữ gì nữa đâu mà sợ mất giá”
Đêm cuối vợ chồng bên nhau, ôm tôi vào lòng, chồng nhắc nhở: “Anh bảo thật, sang đó nếu gã lắm tiền nào nó mê, cứ ỡm ờ em ạ, chả tội gì…”
Cuộc sống của đôi vợ chồng trẻ, có một đứa con nhỏ chật vật trên thành phố của chúng tôi đã thay đổi khi tôi nhận được quyết định ra nước ngoài tu nghiệp. Tôi được chính công ty cử đi. Trong số rất nhiều nhân viên, chỉ có tôi và vài người nữa được chọn. Thực sự nó là một niềm vui không chỉ vì tôi được tin nhiệm mà còn là cơ hội để thay đổi cuộc sống vốn khó khăn của tôi và chồng.
Tôi lấy chồng năm 23 tuổi, khi đó tôi mới ra trường được vài tháng. Tôi yêu anh và xác định lấy anh làm chồng dù quê quán hay đứa xa nhau, đã vậy n hà anh cũng không khá giả. Nhưng quả tình, khi chúng tôi quyết định cưới là bởi vì tôi trót có bầu chứ lúc đó hai đứa chưa định kết hôn.
Lấy nhau khi cả hai còn quá trẻ, gia đình đôi bên đều khó khăn, mới chỉ chồng tôi có việc làm còn tôi thì chưa nên kinh tế của hai đứa vô cùng khó khăn. Lăn lộn nơi thành phố với đứa con nhỏ vừa ra đời, chúng tôi đã rất cơ cực. Sau khi sinh con xong, tôi ngay lập tức xin đi làm. Vì tôi rất tự tin vào trình độ chuyên môn của mình nên tôi cũng nhanh chóng có được một công việc như ý.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Hơn 2 năm đi làm, tôi khẳng định được bản thân và kết quả là được lựa chọn cho ra nước ngoài học 2 năm về phục vụ công ty. Đi cùng đợt với tôi còn có vài người nữa. Nhưng khi tôi nhận quyết định, bố mẹ chồng gây khó dễ không muốn tôi đi vì con còn nhỏ. Chính chồng tôi đã ra sức động viên tôi đi, anh sẽ thay tôi chăm sóc con cái.
Tôi cảm động vì sự hi sinh của chồng bởi tôi biết điều này sẽ khiến anh thiệt thòi. Chính vì thế tôi tự nhủ sẽ cố gắng thật nhiều để chồng, con không phải khổ. Tôi không biết sự thật đằng sau sự ủng hộ của chồng lại là những toan tính cay độc.
Đêm cuối trước khi tôi ra nước ngoài 2 năm, hai vợ chồng nằm với nhau, chồng tôi dặn dò: “Em sang đó, cứ để ý xem có thằng nào giàu giàu mà nó mê thì cặp kè với nó. Ở bên đấy, ai biết mà sợ. Mình cũng chồng con rồi, trinh nữ gì nữa đâu mà sợ mất giá. Cặp với nó 1, 2 năm, moi tí tiền về rồi vợ chồng mình sẽ đỡ khổ. Chứ anh tính em đi học thôi, cũng chẳng co thời gian kiếm tiền thêm bên ngoài mà cứ thế thì bao giờ vợ chồng mình mới giàu được, mới mua nổi cái nhà chui ra, chui vào”.
Tôi chết lặng khi nghe chồng nói. Cả đêm đó tôi khóc suốt. Chồng cứ tưởng tôi nhớ gia đình nhưng thực ra vì tôi hận. Chồng tôi coi tôi chẳng khác gì một công cụ kiếm tiền. Anh muốn tôi dùng chính thân xác của mình – người cùng anh đầu gối tay ấp để moi tiền đàn ông. Thật thô bỉ!
Giờ thì tôi đang sinh sống tại nước ngoài nhưng nghĩ đến gia đình, đến chồng, tôi không còn cảm thấy hạnh phúc và muốn cố gắng nữa. Tôi băn khoăn không biết khi về nước, tôi còn có thể yêu anh ấy và tiếp tục chung sống hay không.
Theo Tintuc
Đớn đau khi chồng 'thủ tiết' chung thủy với... bồ
Tôi đã nghĩ sẽ bỏ qua nhưng khi chồng phát khóc lên nói 'Anh không thể làm điều có lỗi với cô ấy', thì tôi biết, cuộc hôn nhân này không thể cứu vãn.
Đàn bà ai cũng sợ chồng mình ngoại tình, nào có ai muốn cảnh san sẻ tình cảm bao giờ. Nhưng bản thân tôi không phải là người cầu toàn nên tôi luôn chuẩn bị tâm lý cho việc có thể một ngày nào đó chồng mình sẽ yếu lòng, sẽ bồ bịch với một cô nào đó. Xét cho cùng, đàn ông cũng khổ lắm. Họ có tí tiền, ra ngoài gái bu, tìm mọi cách cưa cẩm, nó cứ lăn xả vào thì cũng khó vững lòng.
Vợ chồng tôi cưới nhau cũng ngót nghét chục năm rồi. Cuộc sống không phải mĩ mãn, màu hồng nhưng nhìn chung đáng để tự hào. Chồng tôi là trưởng phòng, lương tháng rất khá, về đạo đức, tư cách anh cũng rất tốt, hiền lành. Còn tôi làm nhà nước, lương tuy không cao nhưng tôi có nhiều thời gian cho gia đình, chăm sóc con cái. Nói không phải khoe nhưng đúng là mọi người cũng đều nhìn vào, chỉ thầm ao ước được ổn định như vợ chồng tôi.
Ảnh minh họa
Nhưng rốt cục thì chồng tôi cũng không thoát khỏi được cái vòng vây ngoại tình. Hồi đầu, tôi cũng chỉ mới nghi nghi thôi, tôi nói bóng, nói gió để nếu chồng 'có tật' thì kịp thời mà tính toán. Tôi không thích làm ầm ĩ lên, vì đã xác định sẽ bỏ qua cho chồng thì làm um chuyện lên chỉ xấu mặt cả hai, đã vậy các con cũng phải chịu điều tiếng rằng bố nó phản bội mẹ.
Có lẽ vì tôi dễ dãi quá, tôi cứ im lặng cho anh 'tự xử' vấn đề của mình nên tình cảm của họ mới phát triển tới mức đó. Thời gian đầu, dù tôi đã biết chồng có bồ nhí bên ngoài nhưng về nhà chồng tôi vẫn rất tử tế với vợ, chuyện chăn gối vợ chồng cũng vẫn 'nồng ấm'. Tôi biết, bồ nhí của chồng tôi là cô sinh viên mới ra trường, vào chỗ anh thực tập có mấy tháng rồi thôi, thế mà họ nảy sinh tình cảm, si mê nhau. Tôi đã cảnh báo, anh tảng lờ và cứ lặng thinh. Tôi nghĩ, có lẽ chồng tôi xấu hổ nên tự mình giải quyết. Tôi cho anh thêm thời gian.
Ai dè, tôi càng nhân nhượng thì họ càng lấn tới. Khoảng 4 tháng nay chồng không thèm ngó ngàng đến tôi. Tôi buồn chán vô cùng. Đến nước đó, cực chẳng đã tôi mới phải tung hê mọi chuyện lên. Những tưởng như thế chồng tôi sẽ nhận lỗi và sửa sai, có ngờ đâu... Chồng tôi khóc bù lu, bù loa lên. Anh nói rằng: 'Cô ấy ngoan ngoãn, hiền lành lắm. Cô ấy trẻ như vậy mà yêu anh thật lòng không tính toán gì cả. Cô ấy chỉ có một mình anh, còn em, em có các con nữa. Cô ấy từ chối tất cả mọi người, chỉ một lòng, một dạ yêu anh. Anh tự thấy mình cần chung thủy với cô ấy. Anh không muốn lên giường với ai khác như một sự an ủi dành cho cô ấy'.
Ảnh minh họa
Tôi không tin nổi vào tai mình khi nghe chồng nói những lời nói. Tôi không thể quát tháo hay chửi bới bởi vì nhìn anh trông đau khổ như một chàng trai mới lớn bị bố mẹ cấm yêu. Tim tôi đau nhói khi chứng kiến chồng mình bật khóc nức nở vì người đàn bà khác. Điều đau đớn không phải là bị chồng 'cắm sừng' mà khốn khổ ở chỗ anh ấy yêu cô bồ thật lòng. Không hiểu cô ta đã rót mật vào tai chồng tôi thế nào mà anh như bị bỏ bùa mê thuốc lú, dám ngang nhiên nói sẽ chung thủy với người tình trước mặt vợ.
Tôi không muốn đánh ghen, vì ngoại tình là chuyện của hai người, chồng mình không sai thì làm sao cô ta xen vào được? Đã vậy giờ tôi đơn độc vì nghĩ có đi đánh ghen chắc chồng cũng lao vào liều mình bảo vệ cô ta. Lúc đó, chỉ làm dơ xấu mặt mình hơn thôi. Tôi đã quyết định ly hôn vì chẳng biết phải vớt vát, níu kéo điều gì khi chồng cứ xa lánh vợ, một mực 'giữ mình' cho bồ để thể hiện tình yêu. Tôi nuối tiếc nhiều lắm vì tôi biết để ra cơ sự này cũng một phần là lỗi của tôi. Nếu tôi không chủ quan, không bỏ mặc chồng thì có lẽ đã không như vậy.
Theo Tinngan
Hắt hủi vợ con, ham gái trẻ, tôi tự ôm trái đắng cho mình Tôi tâm sự câu chuyện của mình lên đây, mong mọi người, nhất là các ông chồng hãy coi đó là bài học xương máu cho mình, đừng ai dại dột mà đi vào vết xe đổ của tôi. Tôi năm nay ngoài 40 tuổi, đang là trưởng phòng của một công ty buôn bán bất động sản. Thu nhập hàng tháng của...