Triệt tiêu bản lĩnh đàn ông
Tưởng chẳng gì hạnh phúc hơn đối với người đàn ông khi lấy được cô vợ không chỉ giỏi giang, xinh đẹp mà còn đảm đang, quan tâm chăm sóc chồng hết lòng hết dạ. Vậy mà…
Không ít ông chồng được vợ cưng chiều lại than khổ, than chán, than mệt, than tù túng. Họ cho rằng, sống với những bà vợ quá chu toàn, quá cẩn thận, lúc nào cũng để ý từng ly, nhắc nhở từng tí… khiến họ thấy mình trở nên bé nhỏ, như bị triệt tiêu bản lĩnh đàn ông. Những người vợ như thế chẳng khác gì những bà mẹ, bà chị, coi chồng như thằng bé to xác. Ngược lại, không ít bà vợ ngạc nhiên một cách thành thật là tại sao mình đã hao tâm tổn sức để chăm lo cho chồng chu đáo đến vậy mà chẳng những không được chồng yêu, lại còn bị trách cứ, nhăn nhó, cáu kỉnh, khó chịu, thậm chí xa lánh… rồi đi “ăn vụng” bên ngoài.
Có lần, cô bạn thời đại học buồn bã tâm sự, dạo này không hiểu vì sao ông xã cô ngày càng hay cáu kỉnh, bực dọc vô cớ với vợ. Có khi nhiều hôm liền, ổng chẳng thèm mở miệng, để mặc cô muốn nói gì thì nói. Hay là ổng có ai bên ngoài nên về nhà chán vợ? Cô nhờ tôi khi nào có dịp thì cố gắng tìm hiểu nguyên nhân sự thay đổi của chồng. Thông cảm với cô, tôi tìm gặp đám bạn bè cũ để dò la tin tức. Nhưng hóa ra chẳng có gì. Anh chàng này vốn nhút nhát, đâu dám liều lĩnh ăn vụng! Một hôm, tôi gọi điện, nói muốn gặp anh để có việc cần nhờ. Anh đồng ý ngay. Sau khi giải quyết cái cớ mượn tài liệu chuyên ngành, chúng tôi ngồi tám đủ thứ chuyện linh tinh khác về bè bạn, gia đình, được thể, chàng thổ lộ…
Video đang HOT
Đúng là anh đang chán vợ. Đơn giản vì cái cách vợ coi anh như trẻ con chứ không phải chồng. Vợ chồng bằng tuổi nhau nên hồi mới cưới, anh rất hạnh phúc khi được vợ chiều chuộng nhất mực: Sáng nào cô ấy cũng dậy sớm pha ca phê, vào bếp nấu điểm tâm. Chiều, đi làm về, anh chỉ việc tắm xong là ngồi vào bàn thưởng thức các món ăn ưa thích mà vợ cần mẫn chuẩn bị. Ăn xong, anh gác chân xem tivi, để vợ dọn dẹp chén bát rồi giặt giũ, lau nhà. Buổi sáng, quần áo đi làm của anh được ủi sạch sẽ vắt trên giá, anh chỉ việc mặc vào. Hồi đó, anh rất tự hào với cô vợ đảm của mình. Đúng là các cụ nói không sai: “Lấy vợ bằng tuổi nằm duỗi mà ăn!”.
Tuy vậy, chỉ ít ngày là anh chán. Tỉ như chuyện ăn uống. Buổi sáng, anh muốn ra ngoài điểm tâm để đổi món thì vợ không cho vì: “Mất vệ sinh!”. Thực đơn các bữa ăn, với tiêu chí vợ muốn tẩm bổ cho chồng nên hết heo quay lại gà rán, nuốt không nổi. Chuyện đi cà phê cà pháo với bạn cũng bị cấm vì: “Có vợ rồi, không la cà ngoài đường!”. Ngay cả quần áo, giày dép cũng là vợ mua, thích hay không cũng phải dùng, vì như cô ấy giải thích: “Khiếu thẩm mỹ của anh làm sao bằng em được! Chọn đồ như anh, người ta sẽ nói em không biết chăm sóc chồng!”.
Rồi anh kết luận: “Cô ấy càng ngày càng giống mẹ mình hơn là vợ!”.Ra vậy! Khi nghe tôi “truyền đạt” lại, cô bạn tròn mắt: “Trời ơi! Ông xã mình điên thật rồi! Người ta có yêu mới chiều như thế chứ!”.
Theo các chuyên gia tâm lý, những bà vợ “đảm” đến mức chăm sóc chồng như chăm sóc con là sai lầm. Trong bất cứ trường hợp nào, hãy hiểu rằng họ là những người đàn ông chứ không phải là những cậu bé. Điều đó chạm vào tự ái của chồng, ảnh hưởng đến bản lĩnh đàn ông, triệt tiêu niềm kiêu hãnh tự coi mình là trụ cột gia đình của họ. Vì vậy, điều đó không mang lại hạnh phúc cho chồng mà khiến anh ta khó chịu và xa lánh vợ. Không ít trường hợp người chồng đã tìm cách “tìm lại chính mình” ở nơi khác ngoài gia đình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vợ hơi tí là than khổ, than mệt
Vợ thường xuyên dùng khổ nhục kế để khiến người chồng cảm thấy thương xót.
Chẳng hiểu có ốm thật hay không nhưng hễ cức lúc tôi có việc, lúc tôi đi xem bóng đá là vợ tôi lại la lên rằng: anh ơi, em bị đau bụng lắm, rồi nằm vật ra giường.
Không nỡ để vợ ở nhà một mình, tôi đành ngồi chạy đi mua thuốc, nằm túc trực bên vợ rồi nấu cháo cho cô ấy ăn. Lần đầu tiên cảm giác cũng lo lắng lạ thường nhưng sau thành thói quen, thấy nghi nghi vợ không biết có ốm thật hay không mà mỗi lần tôi định đi đâu, định đi tụ tập cùng bạn bè thì vợ lại lăn ra ốm.
Thế là, tôi chẳng thương hại nữa. Bảo em tự lo đi, rồi đi cùng bạn. Thật lòng, tôi cũng thấy mình hơi vô tâm nhưng thiết nghĩ, chắc vợ muốn giữ chân mình nên làm ra vẻ như thế. Sao vợ mình không ốm vào những lúc khác mà cứ nhắm lúc mình đi chơi là ốm.
Thật lòng, tôi cũng thấy mình hơi vô tâm nhưng thiết nghĩ, chắc vợ muốn giữ chân mình nên làm ra vẻ như thế. (ảnh minh họa)
Mấy lần bạn bè gọi điện rủ đi chơi là cô ấy lên cơn sốt. Tôi bồng vợ lên để đưa vào bệnh viện thì cô ấy bám tay vào tường bảo em không đi đâu, em muốn ở nhà, em sợ bệnh viện lắm. Rồi lôi hết lý do này, lý do nọ ra để dọa dẫm tôi. Thiết nghĩ, vợ mình vì biết điểm yếu của mình nên hành hạ mình chứ có ốm đau gì cho cam.
Phát hiện tôi biết mánh khóe của mình, vợ đành bày ra chiêu khác. Hôm ấy, bạn bè rủ đi xem trận tứ kết bóng đá gay go, ác liệt mà chúng tôi đã lên kế hoạch từ tuần trước. Thế rồi vì sợ chồng đi về khuya, vợ tôi không hiểu vác ở đâu về chai rượu, rồi lăn ra ăn vạ. Uống cho bao nhiêu là rượu rồi nằm vật ra giường, vợ tôi nôn thốc, nôn tháo. Thế là một thằng chồng như tôi đành ngậm ngùi làm thân ô sin cho vợ. Chả lẽ trong lúc vợ bị say khướt như thế mà tôi lại bỏ vợ ở nhà một mình, không ai chăm sóc. Tôi đành gọi điện đến xin khất bạn lần sau và tất nhiên là tôi bị ăn một trận chửi xấu mặt.
Bạn bè bảo tôi là thằng nhu nhược rồi nhát gan này nọ nhưng tôi vẫn cam chịu. Tôi đâu có nhu nhược nhưng cảnh hai vợ chồng son khiến tôi không thể không làm thế. Tôi không thể vô tâm mà bỏ cô ấy ở nhà một mình được. Một thằng đàn ông có trách nhiệm như tôi không cho phép mình làm điều đó.
Bạn bè bảo tôi là thằng nhu nhược rồi nhát gan này nọ nhưng tôi vẫn cam chịu.
(ảnh minh họa)
Thật lòng nhiều lúc, tôi cũng đau đầu lắm vì tính nũng nịu của vợ. Tôi muốn quát vào mặt cô ấy nhưng lại không làm được vì nghĩ lại quãng thời gian qua, cô ấy đã chăm sóc cho tôi rất nhiều. Đôi lúc tính trẻ con của cô ấy cũng có những điểm đáng yêu biết bao.
Sắp trận bán kết bóng đá, tôi nài nỉ vợ cách đó hàng tuần để hôm đó mong vợ đừng ốm, đừng uống rượu. Nếu thế, tôi có thể thong thả mà đi cùng bạn bè. Cô ấy cũng gật đầu đống ý, chấp nhận cho tôi đi nhưng xong trận phải về ngay. Nghĩ lại mới thấy, đùng là đàn bà ưa những lời ngon ngọt, nếu dùng bạo lực thì chẳng ăn thua lại bị mang tiếng là vũ phu.
Tôi đã nghĩ ra một kế để "trị" vợ.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có lẽ em đã yêu anh nhiều hơn anh yêu em! Em cảm nhận được rằng anh đã không yêu em nhiều như em tưởng... (Ảnh minh họa) Em chợt nhận ra điều này sau hơn nửa năm trời em yêu anh. Em cảm nhận được rằng anh đã không yêu em nhiều như em tưởng. Những lúc em giận hờn anh chỉ an ủi em bằng một vài tin nhắn thưa thớt, ngay...