Trên thế gian này có 3 loại đàn ông
Loại thứ nhất là loại đàn ông tốt. Đây là loại đàn ông sẵn sàng hi sinh mọi thứ của mình, tiền tài, danh vọng, địa vị và cả nhân cách, cho người mình thương yêu, bất châp người đó có thương lại mình hay không. Loại đàn ông này còn được đặt tên khác là đàn ông ngu.
Loại thứ hai là loại đàn ông xấu. Đây là loại đàn ông sẵn sàng làm mọi thứ để có thể lên giường với bạn, hay tồi hơn nữa là chiếm đoạt của cải, danh tiếng, địa vị. Loại đàn ông này thông thuộc các chiêu nghề tâm lý, biết tạo cảm giác lãng mạn, biết lắng nghe và thậm chí biết cả khi nào đối phương cần làm tình. Một khi mục tiêu đã đạt được thì loại đàn ông này sẽ sớm cao chạy xa bay.
Đỉnh cao của họ là làm cho chính bạn bỏ họ vì những yếu điểm trong tính cách của bạn. ( Hình minh họa)
Đàn ông càng đểu thì lý do cao chạy xa bay càng ảo diệu. Nó sẽ tìm cách đổ thừa cho một lý do nhảm shit nào đó. Họ sẽ viết một bức thư và phẩy phẩy nước lên giả làm nước mắt. Và đỉnh cao là họ làm cho chính bạn bỏ họ vì những yếu điểm trong tính cách của bạn. Họ ra đi và để lại cho bạn nổi tan hoác trong tim, để lại cho bạn sự trách cứ bản thân không ngừng.
Video đang HOT
Loại đàn ông thứ ba là loại đàn ông bình thường. Họ không đủ thánh thiện đến mức hi sinh cho bạn, trừ khi bạn là người đầu ấp tay gối của họ. Nhưng họ không đủ độc ác để bỏ bạn sau một đêm mặn nồng, hay thấy bạn đang than khóc, hoặc sâu thẳm hơn là trở nên cộc cằn, đau thương. Loại đàn ông này không hào hoa, phong cách, lịch lãm. Đôi khi, họ trông có vẻ rất đần độn. Cái họ cần ở bạn, không chỉ là tình yêu mà là một sự san sẻ, cả ước mơ và khó khăn. Họ cần bạn sẵn sàng đấu tranh với đời, sẵn sàng muốn giàu sang, muốn sung túc.
Trong 3 loại đàn ông trên, hai loại đầu được xem là chuẩn mực của tiểu thuyết, trong phim ảnh. Nhưng trong mắt người đàn ông thứ ba, họ lại là những kẻ ăn hại. Bơi, mãi yêu, con người sẽ chẳng lên làm trò trống gì.
Người đàn ông thứ 3 không thể mang lại cho bạn những điều diệu kì. Họ chỉ có thể dạy bạn bơi, ở bên bạn khi bạn cần giảm cân, chăm sóc bạn khi bạn ốm, chỉ cho bạn một ít về tâm lý học hành vi, cảm giác, giúp bạn diễn đạt tư tưởng một cách thâm nho hơn ….
Người đàn ông thứ 3 cũng nhận thức được rằng mình cần phải biết kiềm chế hơn, cẩn tắc hơn. Họ nên cần 10 ngày để bình ổn cảm xúc, không làm đau người họ thương vì sự bất an trong họ. 10 ngày là khoảng thời gian bình tâm lý tưởng cho cả hai. 10 ngày là phương pháp, chứ chẳng phải chiêu trò gì cả. Nếu qua 10 ngày mà cả hai mất nhau, thì đó chẳng có gì đáng tiếc. Đó chỉ là tình yêu 10 ngày mà thôi.
Theo VNE
Cảm ơn em, người vợ thứ hai của anh
Sau 16 năm, tài sản là căn nhà chung sức từ sự lao động vất vả và nghiêm túc của hai bọn mình. Tài sản lớn hơn là những giờ phút bên em.
ảnh minh họa
Anh muốn viết cho em vào dịp kỷ niệm 16 năm ngày cưới. Giờ tuổi anh không còn trẻ nữa, nhưng trái tim đôi khi vẫn đập mạnh khi ngắm nhìn em đang ngủ bình yên. Phòng bên cạnh, các con đang say ngủ, bình hoa loa kèn tháng tư - loại hoa em thích, cắm trên bàn đang tỏa hương lặng lẽ. Hôm qua anh thấy mái tóc em xuất hiện mấy sợi bạc đầu tiên, nhưng em thật đằm thắm và xinh đẹp trong mắt anh.
Ngày ấy, nếu anh không đủ bản lĩnh, mạnh mẽ, em không đặt niềm tin trọn vẹn nơi anh, chắc giờ đây em có lẽ vẫn bế tắc héo mòn trong cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc của mình. Anh biết em đã chịu nhiều áp lực từ rào cản, định kiến xã hội, mà phần lớn định kiến đấy được phán xét, áp đặt từ những người vốn thích can thiệp vào cuộc sống của người khác hơn là lo cho chính mình. Họ khuyên em chịu đựng thay vì ly hôn, họ kết án, tuyên bố những lý lẽ đạo đức thật dễ dàng bởi họ không sống cuộc sống của người khác, hoặc họ may mắn có cuộc hôn nhân hạnh phúc ngay từ lựa chọn đầu tiên.
16 năm là khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời anh. Đôi khi anh vẫn không tin một người phụ nữ xinh đẹp, giỏi giang, nhân hậu, kém nhiều tuổi thế lại đến với anh, người đàn ông đổ vỡ trong cuộc hôn nhân đầu và bị chiếm giữ phần lớn tài sản sau khi ly hôn. Anh chẳng còn gì ngoài tấm bằng thạc sĩ công nghệ thông tin và hơn 20 năm kinh nghiệm làm việc trong, ngoài nước. Rồi anh đã hiểu cái giá của cuộc đời, đã thấm thía sâu sắc khi hôn nhân có hành trang là tình yêu, sự đồng cảm và trân trọng sẽ khác biệt thế nào.
Dẫu vẫn có vất vả thường nhật, đôi khi có bất đồng, nhưng từ nền tảng đó, sự tự nguyện, khăng khít giữa chúng mình ngày một chắc chắn. Anh đã ngắm nụ cười của em mỗi ngày, ngắm bàn tay em đan áo cho con và tự làm những tấm thiệp nhỏ xinh cho anh.
Rồi những lúc anh được ngắm em nấu ăn trong bếp, chăm con ốm, mỗi tối cặm cụi bên bàn làm việc hoàn thành chương trình tiến sĩ liên kết. Sau 16 năm, tài sản là căn nhà chung sức từ sự lao động vất vả và nghiêm túc của hai bọn mình. Tài sản lớn hơn là những giờ phút bên em, những ngày anh đi làm và mong nhanh được về nhà, những đêm dài tâm sự thâu đêm quên cả giấc ngủ, những chuyến đi mà bàn chân chúng mình đã đặt qua 32 quốc gia, với nhiều tiếng cuời và bí mật nhỏ giữa anh và em.
Các con chúng mình biết tự lập từ bé, không chỉ học giỏi mà kiến thức xã hội, kỹ năng sống vững vàng, phần lớn nhờ sự giáo dục khoa học của em. Em đã xóa đi mọi cảm giác "con anh, con tôi, con chúng ta" như miệng lưỡi người đời thêu dệt. Chúng vẫn giữ được tình cảm anh em, dù chênh lệch tuổi tác lớn và không cùng bố mẹ.
Em thấy không, ông bà và gia đình nội ngoại đã đón nhận, yên lòng khi thấy chúng mình sống bên nhau thế nào trong suốt thời gian qua. Qua những đổ vỡ, dập vùi, cây non sẽ chết, cây khỏe vẫn sống và tươi cành, xanh lá. Anh viết cho em những dòng này để chia sẻ với những người chồng, vợ đang tìm thấy hạnh phúc thực sự từ cuộc hôn nhân thứ hai, mà anh biết là không ít - chỉ là họ không chia sẻ và muốn giữ cho mình sự tĩnh lặng. Những người vợ đó cũng như em, đầy bản lĩnh, can đảm và vững vàng, khi xây dựng cuộc sống không từ con đường trải hoa hồng. Anh chỉ biết nói một câu "Cảm ơn em - vợ của anh".
Theo VNE
Mất hết mục đích sống chỉ vì sự khó tính của mẹ Tôi năm nay 20 tuổi. Bố mẹ li dị, tôi cùng mẹ và em gái qua Mỹ cách đây 2 năm. Thú thật, trong suốt thời gian trước khi qua Mỹ cho đến bây giờ, tôi luôn bị ám ảnh bởi mẹ tôi. Tôi luôn luôn cô đơn, khi tôi cố gắng nói chuyện với mẹ, mẹ tôi toàn đem cái khổ lên...