Trao thân sau 3 năm chia tay
Anh vẫn ở bên tôi những khi tôi cần và tôi đã trao anh trinh tiết của mình sau 3 năm chia tay anh.
Tôi năm nay vừa tròn 24 tuổi, với tôi ở lứa tuổi này còn quá trẻ để bắt đầu lại mọi chuyện nhưng không đơn giản vì chính bản thân tôi cũng không biết mình đang làm gì?
Cách đây 5 năm ngày ấy tôi vừa tròn 19 tuổi, tôi đã biết rung động với một người con trai lớn hơn mình 8 tuổi. Anh là người Sài thành còn tôi chỉ là người tỉnh lẻ, nhà nghèo tôi phải lên Sài Gòn tìm việc làm và tôi quen anh. Anh là người đàn ông tôi mơ tưởng, anh đẹp trai, chín chắn, là người có địa vị và quan trọng hơn anh là người tốt với tôi hơn bất kỳ ai, lúc đó tôi với anh có thể nói là yêu nhau. Thời gian sau tôi trở về quê tiếp tục con đường học vấn của mình và rồi tôi xa anh. Chúng tôi xa nhau 1 năm, tết anh cũng về quê để thăm tôi.
Cái ngày mà tôi mong chờ nhất cũng đến, tôi bước chân vào con đường đại học và mong được ở gần bên anh. Lúc đó anh dành thời gian cho tôi rất nhiều mặt dù anh rất bận, tôi sống trong niềm hạnh phúc vô bờ mà tình yêu anh đã dành cho tôi, anh yêu tôi nhưng chưa một lần đòi hỏi tôi chuyện đó, chưa bao giờ lớn tiếng với tôi, anh chăm sóc tôi như đứa trẻ. Anh chưa một lần làm cho tôi phải buồn vì chuyện ghen tuông, anh là người đàn ông khéo léo, thông minh và cũng rất đào hoa. Tôi sợ có một ngày anh sẽ rời xa tôi nên cố gắng dành cho anh những gì tốt đẹp nhất, anh cũng hứa với tôi sẽ yêu thương và chăm sóc cho tôi đến hết đời. Tôi đã tin và đặt tình cảm vào anh rất nhiều. Và rồi niềm tin ấy vỡ òa khi tôi ngày càng thấy sự thay đổi của anh, giác quan của người con gái cho tôi biết được anh sẽ xa tôi.
Cái ngày định mệnh ấy cũng đến, 11 giờ đêm anh đã gọi điện cho tôi và nói với tôi đừng bao giờ nhắn tin hay gọi điện cho anh nữa. Bên cạnh anh tôi nghe tiếng khóc của người con gái khác. Tôi chết lặng và không biết chuyện gì đang xảy ra.
Video đang HOT
Chị ấy đã gọi cho tôi và nói với tôi mọi chuyện về tình cảm mà họ dành cho nhau, nói với tôi những gì anh dành cho tôi chỉ là thương hại. Chị ấy nói với tôi bên cạnh anh còn có rất nhiều người giống như tôi, tôi chỉ là người để anh tìm vui, chị ấy mới là tình yêu của anh.
“Chị ấy thành đạt, chị ấy giàu có nhưng sao anh ơi chị ấy có thể xem thường em như vậy, và những lời chị ấy nói ra như dao cắt trong trái tim em và cho đến giờ anh cũng không bao giờ biết được sự thật”.
Tôi là người con gái quá giả dối và tham lam đúng không? (Ảnh minh họa)
Hai năm tôi và anh yêu nhau và 3 năm xa nhau. Nhưng đó có phải là số phận chăng khi anh và tôi lại đến bên nhau và hiện giờ tôi thành kẻ thứ ba với hạnh phúc của anh với người con gái khác chứ không phải chị ấy!
Tôi cười cho số phận, cười cho những gì anh và chị ấy dành cho tôi nhưng rồi cuối cùng thì họ cũng không đến được với nhau. Tôi trách anh sao tìm hạnh phúc khác cho mình nhanh đến vậy. Anh thay đổi nhanh như tôi chưa bao giờ biết anh, anh hiện tại khác xa anh ngày xưa mà tôi luôn tôn trọng quá, anh là người đàn ông quá khéo léo.
Ngày gặp lại tôi anh như người biết lỗi lầm của mình về những gì anh gây ra cho tôi nhưng anh không hề mong tôi tha thứ cho anh, anh mong tôi tìm được người đàn ông tốt hơn anh vì anh cho mình là người đàn ông tồi tệ nhất trên đời, anh biết tôi hận anh rất nhiều. Trước kia anh dường như không dám gặp tôi và có lần anh nói anh sợ khi phải nhìn thấy tôi, nhìn thấy những giọt nước mắt yêu anh và hận anh của tôi.
Giời đây hoàn cảnh đã thay đổi, tôi và anh cũng thay đổi nhưng còn sự thật là tôi vẫn yêu anh, tôi dành cho anh tình yêu luôn dạt dào không hề thay đổi. Anh vẫn ở bên tôi những khi tôi cần và tôi đã trao anh trinh tiết của mình sau 3 năm chia tay anh. Tôi là gì đây? Tôi giả dối với bạn trai hiện tại của mình, tôi chấp nhận tình yêu của Nam nhưng lại yêu anh vậy mà Nam vẫn muốn cưới tôi làm vợ.
Còn tôi luôn trông chờ vào chút thời gian mà anh dành cho tôi, cả hai chúng tôi đều giả dối với ngời yêu mình, vẫn hẹn hò, ở bên nhau như bù đắp lại thời gian xa nhau. Còn hứa với nhau dù như thế nào cũng không bao giờ quên nhau nhưng vẫn mong muốn mỗi người được hạnh phúc. Anh vẫn hỏi về người đàn ông mà tôi quen có thật sự tốt với tôi hơn anh không, anh mong tôi luôn được hạnh phúc.
Tôi là người con gái quá giả dối và tham lam đúng không? Tôi yêu anh và hận anh rất nhiều. Tôi hận chính bản thân mình không thể quên được anh. Vì đâu tôi lại yêu anh? Hai người đàn ông bên tôi khác nhau quá, người chân thành nhưng tôi không yêu, người giả dối với tôi nhưng tôi lại yêu? Sao tôi hận bản thân mình quá! Giờ đây với người yêu hiện tại thì tôi phải làm như thế nào cho đúng? Và phải chăng tôi đã sai lầm khi yêu anh? Xin cho tôi lời khuyên.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh sẽ cùng em vượt qua mọi thử thách
Trong cuộc sống có những điều tưởng chừng đơn giản nhưng để làm được nó lại không hề dễ dàng... Dễ là khi em nói dối anh ko chớp mắt, nhưng khó là khi anh nhận ra điều đó và ko biết phải làm thế nào cho đúng mực.
Những chuyện em nói với anh thật ra ko ảnh hưởng gì đến ai cả,chỉ vì trong em luôn luôn có một chút gì đó mà con người vẫn thường xuyên nhắc đến với cụm từ " bí mật". Em có biết không, anh đã được nghe va được chứng kiến rất nhiều cách đối xử cũng như cách sống của Của rất nhiều loại người: luật sư có, cảnh sát có, người ham tiền có, thằng hèn có, người làm anh kính nể có, từ những người có địa vị cao trong xã hội cho đến những thằng Da đen chỉ ngồi vỉa hè và sống qua ngày. Anh đã tiếp xúc và cũng có thể quan hệ được nên ít nhiều cũng có chút kinh nghiệm trong cuộc sống và muốn chia sẻ cùng em, nhưng em đều ko nghe, đều bỏ ngoài tai mặc dù em cũng rất yêu anh. Phải chăng mỗi người chúng ta bớt một chút sĩ diện ,một chút tự cao và muốn chứng tỏ cho mọi người thấy theo cái kiểu " tôi ko hề sợ anh và sao anh phải sợ em.....". Tình yêu mà em, sợ thì làm sao mà yêu nhau được. Anh chưa bao giờ nghĩ phải ép buộc người yêu anh phai sợ anh bởi vì trong long anh luôn yêu thương em và muốn mang lại những gì tốt đẹp nhất cho em là vì : o Thứ nhất đó thể hiện tình cảm anh dành cho em bao la hơn bao giờ hết. o Thứ hai là anh muốn bù đắp lại khỏang thời gian em chờ đợi anh o Thứ ba la bởi vì anh "hiểu em" ,chuyện này chắc chỉ có hai đứa biết thôi, dù thế nào anh cũng sẽ chăm lo và mang lại cho em cuộc sống hạnh phúc và tràn đầy tiếng cười cho em( có thể là ko giàu sang phú quý như bao người mơ với mộng). Văn anh thì kém lắm nên viết chưa được hay nhưng cuối cùng cũng muốn người yêu anh hiểu và nghe theo những gì em thấy là đúng.
Em hãy làm theo những gì em thích, anh sẽ mãi luôn luôn là quân sư của em và giúp đỡ em vượt qua mọi khó khăn, vướng mắc trong cuộc sống xã hội đầy bon chen và thử thách này. Người gắn bó với em gần 10 năm trời Nguyễn Anh Thắng. Anh cũng xin luôn anh sẽ tự viết một vài bài về "Cuộc sống xa nhà của sinh viên du học nói chung và sinh viên du học ở NewZealand nói riêng". Trong truyện nhân vật chính là anh và các bạn của anh,có thể tên sẽ được chỉnh sửa vì lid do cá nhân. Mong mọi người chờ đón và ủng hộ . Đắn đo lắm mới quyết định viết đấy bởi vì hôm nay đang có cảm xúc và muốn viết để "em" sẽ hiểu hơn về anh. Dễ là khi bạn có một chỗ trong sổ địa chỉ của một người, nhưng khó là khi bạn tìm được một chỗ trong trái tim của người đó. g Dễ là khi đánh giá lỗi lầm của người khác, nhưng khó là khi nhận ra sai lầm của chính mình. Dễ là khi nói mà không suy nghĩ, nhưng khó là khi biết kiểm soát những lời nói của mình. Dễ là khi làm tổn thương một người mà bạn yêu thương, nhưng khó là khi hàn gắn vết thương đó. Dễ là khi tha thứ cho người khác, nhưng khó là khi làm cho người khác tha thứ cho mình. Dễ là khi đặt ra các nguyên tắc, nhưng khó là khi làm theo chúng. Dễ là khi nằm mơ hàng đêm, nhưng khó là khi chiến đấu vì một ước mơ. Dễ là khi thể hiện chiến thắng, nhưng khó là khi nhìn nhận một thất bại. Dễ là khi vấp phải một hòn đá và ngã, nhưng khó là khi đứng dậy và đi tiếp. Dễ là khi hứa một điều với ai đó, nhưng khó là khi hoàn thành lời hứa đó. Dễ là khi chúng ta nói rằng chúng ta yêu thương, nhưng khó là khi làm cho người khác cảm thấy như thế hàng ngày. Dễ là khi phê bình người khác, nhưng khó là khi cải thiện chính bản thân mình. Dễ là khi để xảy ra sai lầm, nhưng khó là khi học từ những sai lầm đó. Dễ là khi buồn bực vì một điều gì đó mất đi, nhưng khó là khi quan tâm đủ đến điều đó để đừng làm mất. Dễ là khi nghĩ về một việc, nhưng khó là khi ngừng suy nghĩ và bắt đầu hành động. Dễ là khi nghĩ xấu về người khác, nhưng khó là khi cho họ niềm tin. Dễ là khi nhận, nhưng khó là khi cho. Dễ là khi đọc những điều này, nhưng khó là khi bạn thực hiện nó.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ngàn lần xin lỗi anh Anh! Thế là em đã mất, mất anh thật rồi. Biết nói gì đây khi mỗi người một ngả. Có thể sẽ chẳng bao giờ anh còn nhớ đến em, nhưng dù có ở bất cứ nơi nào hay bất cứ hoàn cảnh nào thì trong tim em vẫn luôn có hình bóng của anh. Em biết mình có lỗi rất nhiều khi...