Trao thân cho anh sau 19 ngày quen biết dù đã có chồng
Anh đã cho tôi được sống lại trong tình yêu rồi lại cho tôi một màu đen về cuộc sống.
24 tuổi tôi ra trường là lấy chồng luôn, giờ đã có đứa con trai 2 tuổi. Thực sự cuộc sống của vợ chồng tôi không được thoải mái chút nào, tôi biết và cảm nhận được chồng cũng là một người yêu vợ, thương con, ngoài điểm đó ra anh không cho tôi gì hơn.
Bình thường là vậy nhưng với anh rượu chè vẫn hơn vợ con nhiều. Khi tôi sinh con anh sẵn sàng bỏ tôi ở lại bệnh viện để đi uống rượu với bạn bè, nửa đêm tôi ngộ độc bảo anh ở nhà để pha sữa cho con anh vẫn gọi điện cho bạn bè để đi, tôi gắt lên anh mới chịu ở nhà.
Khi con ốm sốt anh vẫn đi thông đêm. Anh không đi làm mà ở nhà ngủ cả ngày, còn khi tôi đi làm về cần giấc ngủ anh lại quấy nhiễu không cho ngủ cả đêm. Từ trước tới nay anh không đưa về cho tôi một đồng nào (tôi biết khả năng chồng không kiếm được), ngược lại tôi đi làm còn phải trả nợ thêm cho anh.
Mới đây tôi còn biết anh về vay cả tiền nhà ngoại nữa. Có đồng tiền nào là anh tiêu cho nhanh, cho sạch, như chưa từng được tiêu tiền bao giờ. Con đi học tôi phải đóng tiền, còn anh được xã hội dành cho cái tiếng nát rượu. Thực sự tôi đã chán chồng quá rồi. Nói ra thì xấu hổ nhưng kể cả chuyện chăn gối với chồng tôi cũng không tìm được hạnh phúc. Tôi đã làm đơn ra tòa để ly hôn nhưng chưa giải quyết xong.
Đó không hẳn là câu chuyện tôi muốn được chia sẻ, câu chuyện trên có thể chỉ là sự ngụy biện cho hành động tôi muốn kể dưới đây. Tôi là người không xinh nhưng cũng không xấu, còn cách ăn mặc rất bình thường bởi bản chất của tôi như vậy.
Ảnh minh họa
Công việc của tôi tiếp xúc với rất nhiều người nên cũng có không ít người tán tỉnh, muốn hẹn hò, kể cả những người hàng xóm. Tôi biết có cả những người thật lòng, cả những người vì thú vui nhưng không ai có thể làm tôi ngả lòng được. Thế mà tôi lại bị gục đổ trước một người đàn ông hơn mình 20 tuổi.
Những lời nói của anh thật nhẹ nhàng, đằm thắm khiến tôi lúc nào cũng phải nghĩ về anh. Anh nói bản thân cũng cô đơn dù tôi biết có rất nhiều người phụ nữ bên cạnh anh chứ không riêng tôi. Vậy mà tôi lại không thể quên anh được mặc dù sự ngờ vực về tình yêu anh dành cho tôi vẫn có. Tôi đã có những lời tuyệt tình nhưng rồi lại tự động tìm đến với anh, sau đó trao thân cho anh chỉ trong 19 ngày kể từ khi tôi biết về anh. Nó có vội vàng quá không, tôi là người phụ nữ không biết lòng tự trọng phải không?
Video đang HOT
Tôi đã có lỗi với chồng con? Kể từ giây phút ấy tôi nhận thấy anh đã quên tôi. Anh nói kiêu hãnh vì tôi nhưng những tin nhắn ngọt ngào không còn nữa. Anh đã cho tôi được sống lại trong tình yêu rồi lại cho tôi một màu đen về cuộc sống. Tôi đã cố gắng nhận ra sự thật nhưng vẫn không quên anh được là sao? Tôi không cần anh điều gì cả, chỉ cần một bờ vai nhưng giờ đây anh lại đi xa. Cuộc sống sao phũ phàng với tôi đến vậy.
Tôi rất muốn gọi cho anh tìm lại tình yêu nhưng không làm được. Giờ này cũng là lúc tôi sắp ly hôn chồng và bước vào một cuộc sống mới, tôi cần anh nhưng sao anh lại quên tôi?
Tôi không xinh đẹp, cũng không giỏi giang gì nhưng xung quanh vẫn có những người đàn ông, tôi không cần họ mà chỉ cần anh. Giờ đây tôi không biết mình đúng hay sai, nên làm gì bây giờ.
Theo Tinngan
Chết lặng khi lộn trái quần chồng đem giặt sau khi anh sang thăm hàng xóm về
Tính tôi cẩn thận, khi giặt quần áo đều kiểm tra hết túi quần túi áo rồi lộn trái quần ra mới giặt. Lúc lộn trái cái quần của chồng, tôi chết lặng khi nhìn thấy thứ đó dính đầy trên quần của anh.
Lúc lộn trái cái quần của chồng, tôi chết lặng khi nhìn thấy thứ đó dính đầy trên quần của anh. (Ảnh minh họa)
Tôi và chồng đã có cuộc sống hoàn toàn hạnh phúc sau khi kết hôn. Chồng tôi là một người đàn ông yêu vợ, thương con. Đặc biệt anh được mọi người trong khu phố rất yêu mến vì anh rất nhiệt tình giúp đỡ mọi người.
Trong ngõ có nhà bà cụ Hoa sống cảnh neo đơn, chồng cụ mất sớm, có mỗi cô con gái lấy chồng xa một năm mới về thăm mẹ được một lần. Chồng tôi hàng ngày đi làm về vẫn tạt vào thăm cụ, xem cụ có cần gì giúp đỡ không. Có đêm cụ mệt anh ở lại cả đêm để trông cụ.
Tôi không hề thấy phiền phức gì khi chồng giúp đỡ người khác mà còn động viên hành động đó của anh. Bởi tôi luôn nghĩ, lúc này mình giúp người thì khi khác lại có người giúp mình mà thôi.
Chồng tôi là một người đàn ông yêu vợ, thương con. (Ảnh minh họa)
Kế bên nhà tôi là nhà chị Ngân, chị ấy mới chuyển đến ở trọ nên chúng tôi cũng chưa thân nhau nhiều, nhưng chồng tôi và chồng chị ấy lại khá hợp ở khoản đánh cờ. Có lần mưa gió cũng thấy chồng tôi nghe điện thoại rồi sau đó vác bộ cờ đi. Nghĩ cũng là thú vui của chồng nên tôi không hề cấm đoán.
Chồng chị Ngân là dân công trình, dù không phải đi làm xa nhưng cũng thỉnh thoảng làm gấp tiến độ anh cũng phải ở lại công trình ban đêm. Tôi biết được chuyện đó là do có lần 10 giờ đêm, chị Ngân gõ cửa nhà tôi nhờ chồng tôi sang sửa cái bóng điện tuýp tự nhiên bị cháy.
Một lần thấy nhà chị Ngân cả ngày không mở cửa ra ngoài, chiều tối đi làm về tôi thấy lạ liền gõ cửa mới biết chị ấy sốt nằm bẹp trong nhà, chồng thì công trình bận nên phải ở lại. Chị bảo chồng đang làm gấp kịp tiến độ sợ anh lo lắng nên không báo cho anh. Tôi vội vã đi mua thuốc và ít cháo cho chị. Chắc có lẽ cháo người ta nấu không vừa miệng nên chị chỉ cố gắng ăn mấy thìa để uống thuốc.
Tôi đón con về rồi ninh cho chị nồi cháo. Lúc cháo được thì tôi lại đang bận cho con ăn nên bảo chồng mang cháo qua rồi tiện xem chị Ngân có cần giúp đỡ gì không. Chồng tôi mang cháo sang cũng phải đến 1 giờ sau mới về. Tôi ở nhà đợi cơm thấp thỏm nhưng trời lạnh lại đang ôm con nên không sang gọi, điện thoại của anh lại để ở nhà.
Lúc chồng về tôi tỏ ra hơi khó chịu thì anh bảo:
- Anh giúp cô ấy sửa lại cái nồi cơm điện. Cô ấy bảo sáng nay định cắm cháo thì lại thấy điện không vào.
- Anh sửa được chưa? Chị ấy khỏe hơn chưa?
- Anh sửa được rồi, cô ấy cũng hết sốt rồi. Cô ấy gửi lời cảm ơn em và bảo mai em không phải nấu cháo cho cô ấy nữa, cô ấy tự làm được.
Sau câu chuyện đó thì vợ chồng tôi ngồi vào ăn cơm như bình thường. Tôi chẳng mảy may nghi ngờ gì những lời nói của chồng. Ăn xong, tôi bảo chồng bế con cho còn mình dọn dẹp giặt giũ.
Lúc giặt quần áo, thấy chiếc quần chồng vừa thay ra treo trên móc tôi với cả xuống giặt luôn thể. Tính tôi cẩn thận, khi giặt quần áo đều kiểm tra hết túi quần túi áo rồi lộn trái quần ra mới giặt. Lúc lộn trái cái quần của chồng, tôi chết lặng khi nhìn thấy thứ đó dính đầy trên quần của anh.
Là người đàn bà có chồng, không khó để tôi nhận ra đó là tinh dịch của đàn ông. Thỉnh thoảng vợ chồng tôi giao ban nhanh vì sợ con tỉnh giấc không kéo hẳn quần ra và chồng tôi cũng đã từng bị dính ra quần như thế. Nhưng lần này thì không phải là chồng tôi làm chuyện đó với vợ. Đây là chiếc quần anh vừa thay ra sau khi mang cháo sang thăm hàng xóm mà?
Tôi choáng váng, song vẫn cố gắng giặt xong đống đồ rồi vào cho con ngủ. Chồng tôi vẫn ở nhà ngoài xem ti vi. Mọi lần cho con ngủ là tôi cũng ngủ luôn nhưng lần này không tài nào ngủ được vì những vết lạ trong quần của chồng.
Liệu anh có quan hệ mờ ám gì chăng, không thể thế được vì 5 năm qua sống với anh chưa bao giờ anh để vợ phải nghi ngờ. Hay là chồng tôi mắc bệnh đang giấu vợ. Lúc này tôi mới nhớ ra, đã 1 tuần nay vợ chồng tôi không quan hệ, hôm trước tôi cũng có chủ động nhưng anh kêu mệt. Có thể anh bị bệnh thật nhưng không muốn cho tôi biết thật rồi.
Tôi định mai để ý quần chồng xem có biểu hiện gì lạ nữa không rồi sẽ nói chuyện với anh. Nhìn điện thoại đã 11 giờ đêm, tôi ra ngoài gọi chồng vào ngủ. Nhưng vừa bước đến cửa tôi khựng lại khi nghe thấy chồng đang nói chuyện điện thoại:
"Em ngủ sớm đi nhé. Mang tiếng ốm mà lúc nãy anh sang "khỏe" thế. Bảo bỏ ra cho anh về thì cứ giữ lại, lúc về sợ anh đã tỏ ra khó chịu vì đi lâu đấy. May mà anh nhanh trí nghĩ ra lý do sửa nồi cơm điện cho em, không thì"...
Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ được rằng chồng tôi sửa nồi cơm điện cho nhà chị hàng xóm là như vậy. Giờ thì những vết lạ trên quần chồng đã được giải mã rồi. Tôi lao đến giật cái điện thoại trên tay chồng: "Chị vẫn ốm à, để tôi gọi chồng chị về giúp". Chồng tôi bị bất ngờ nên không kịp phản ứng gì. Sau đó thì rối rít xin lỗi vợ nhưng tôi chẳng nói chẳng rằng đi vào buồng ngủ với con.
Sáng hôm sau ngủ dậy, cả xóm nhìn thấy vợ chồng chị Ngân lên taxi ngỡ là anh đưa vợ đi viện khám nhưng không ngờ sau đó không thấy họ về trọ ở đấy nữa. Mọi người không rõ lý do vì sao họ chuyển đi trừ tôi ra. Mấy hôm sau chồng tôi ra vào có vẻ tần ngần, tôi nói móc: "Người ta đi rồi không có người xếp cờ cùng nên khó chịu hả, có cần hạn hỏa không tôi chỉ chỗ giúp". Chồng chẳng dám nói câu gì lủi thủi vào nhà.
Tôi điên lắm, muốn cho tàn tành nhưng nghĩ lại câu nói của chồng chị Hoa tôi lại thôi. Anh ấy là đàn ông anh ấy cũng đã tha thứ cho vợ vì muốn con đỡ khổ, tôi là đàn bà chẳng lẽ lại không làm được như anh ấy.
Theo blogtamsu
Điếng hồn chồng vừa làm 'chuyện ấy' vừa nghịch điện thoại Tôi không thể hiểu, người chồng đang chung sống của mình ra sao nữa? Phải chăng anh ấy không còn yêu vợ? Trước khi cưới, có bao giờ mọi người tự hỏi, sự nhàm chán trong hôn nhân nó kinh khủng như thế nào không? Tôi thì chưa bao tự mình đặt ra câu hỏi đó... Tôi và chồng yêu nhau từ khi...