Trào nước mắt khi biết được nguyên nhân vợ không cho tôi chạm vào người sau khi sinh
Sau khi sinh con, vợ tôi đột nhiên không để tôi chạm vào cô ấy. Tôi nghi ngờ rằng cô ấy đang có người đàn ông khác bên ngoài. Nhưng không, sự thật còn đáng sợ hơn
Tôi với vợ gặp nhau 3 năm trước, lúc đó tôi đang làm việc trong một doanh nghiệp nhà nước còn vợ tôi làm thư ký trong một công ty tư nhân. Ấn tượng ban đầu của tôi với vợ là cô ấy rất vui vẻ, xinh đẹp và hoạt bát. Mặc dù cô ấy chẳng hề để tâm đến tôi nhưng tôi bị cô ấy thu hút ngay lần đầu gặp gỡ.
Tôi bắt đầu đầu điên cuồng theo đuổi nàng. Khi nàng đã nhận lời hẹn hò với tôi, tôi thấy nàng không lạnh nhạt với tôi nhưng cũng không yêu tôi sâu đậm. Năm đó nàng đã 28 t.uổi, nhờ sự vun vén, thúc giục của 2 bên gia đình, tôi với nàng tổ chức một đám cưới rình rang.
Hình minh họa
Sau đám cưới, cuộc sống của chúng tôi khá ngọt ngào và hạnh phúc. Ngay từ ban đầu, bố mẹ 2 bên cũng thúc giục chúng tôi sớm có con vì t.uổi của 2 đứa cũng không còn nhỏ. Để chuẩn bị cho vợ mang thai, tôi cố gắng làm việc thật chăm chỉ. Nói thật, trong chuyện ấy, vợ tôi hơi thụ động và hững hờ. Mỗi khi lâm trận, hầu hết chỉ có tôi chủ động, cô ấy chỉ nằm im, không tỏ ra phấn khích cũng không rên rỉ.
Lúc tôi gợi ý để cô ấy học thêm một vài kỹ năng trong chuyện giường chiếu thì cô ấy thường gạt đi và nói rằng: “sợ, ngại, ghê lắm”. Tôi chỉ nghĩ rằng có lẽ do mới quan hệ nên cô ấy chưa quen. Chẳng mấy chốc, cô ấy mang thai con gái đầu lòng của chúng tôi.
Trong quá trình mang thai, để đảm bảo an toàn cho mẹ và con, chúng tôi kiêng quan hệ t.ình d.ục. Ngay cả khi vợ ở những tháng giữa và cuối thai kỳ, chúng tôi cũng không chạm vào nhau đến một lần. Nhiều lúc tôi thấy khó chịu, “bức bối” lắm nhưng nghĩ đến sức khỏe của 2 mẹ con nên đành “tự xử”.
Video đang HOT
10 tháng trôi đi nhanh chóng, vợ tôi sinh hạ một b.é g.ái trắng trẻo, hồng hào giống tôi y đúc. Tôi lấy vợ và con làm động lực, càng cố gắng làm việc để lo cho vợ con. Tôi khuyên vợ đừng đi làm sớm, cứ ở nhà chăm con để con cứng cáp. Vợ tôi từ đó ở nhà cả ngày. Công việc của tôi từ đó cũng lên như diều gặp gió. Tôi nhận được hết dự án này đến dự án kia, làm cả năm không hết việc.
Nhưng điều làm tôi buồn nhất là con tôi đã gần 1 t.uổi rưỡi mà đến nay vợ tôi không cho phép tôi chạm vào cô ấy nữa. Lúc đầu vợ tôi nói rằng em còn đau, do lúc sinh bị rạch, khâu nhiều. Thế rồi, tôi cứ chờ, chờ mãi. Mỗi lần tôi gạ gẫm, gợi ý, chỉ nhận được cái lắc đầu của nàng: “ Em chăm con mệt lắm anh ạ, anh cứ từ từ đi”.
Lúc đầu tôi không bao giờ mảy may nghi ngờ vợ n.goại t.ình vì em ở nhà chăm sóc con cả ngày. Cả tuần cô ấy chỉ ra ngoài vài lần để sắm sửa đồ ăn cho con và thường mang con theo. Tôi nghĩ rằng công việc làm mẹ đã ngốn hết cả năng lượng của em hoặc do sau khi sinh, nội tiết tố trong cơ thể em thay đổi. Thi thoảng tôi thấy vợ hay rủ một người bạn tên Quỳnh, một cô bạn cùng t.uổi tới nhà chơi. Vợ tôi nói rằng em và Quỳnh là bạn thân từ hồi học cấp 3 đến nay.
Mọi chuyện cứ bình lặng trôi qua cho tới buổi tối đó, sau khi cho con ngủ, vợ tôi cũng ngủ thiếp đi. Nửa đêm, chắc do tối uống nhiều nên tôi thức dậy để đi tiểu. Bất chợt tôi thấy màn hình điện thoại của vợ sáng do có tin nhắn đến. Không hiểu sao, tôi tò mò, tôi nhấp vào tin nhắn và nhận ra đó là dòng chat hết sức mùi mẫn của vợ tôi và Quỳnh. Trời ơi, hóa ra họ đang yêu nhau! Vợ tôi là les!
Khi được hỏi, vợ tôi khóc, cô ấy nói rằng mình và Quỳnh đã yêu nhau từ rất lâu. Vì tình cảm với Quỳnh nên vợ tôi sống rất khép mình, không giao du bên ngoài và muộn chồng đến vậy. Cô ấy lấy tôi vì không chịu nổi sự thúc giục, dè bỉu của gia đình và họ hàng.
Mấy ngày nay, tôi suy sụp thực sự. Tôi và cô ấy đã cưới nhau, thậm chí đã có con với nhau mà trái tim cô ấy vẫn dành cho người con gái khác.
Theo Dân trí
Tâm sự của người đàn ông suýt mất vợ: Tôi giật mình nhận ra đâu mới là bình yên thật sự
Tôi chỉ thầm cầu nguyện cho em qua cơn nguy kịch để gia đình chúng tôi có thể đoàn tụ vui vẻ. Tôi sẽ thương và dành nhiều thời gian cho em hơn.
Ngày em sinh con đầu lòng được 2 tháng, tôi chán ghét khi phải nhìn thấy vợ với bộ đồ rộng thùng thình, tóc đầy mùi sữa, thân hình thì sồ sề, tay chân r.ạn n.ứt. Kể từ đó, tôi viện cớ phải giải quyết công việc nên tối nào cũng ôm chăn, gối sang phòng bên ngủ. Tôi biết em buồn nhưng không hiểu sao, nằm bên cạnh em, tôi không còn cảm giác như xưa. Có lẽ vì em thay đổi nhiều quá, mà sự việc lại xảy ra quá nhanh nên tôi không thể chấp nhận được. Tôi đã quen nhìn em với bộ dạng xinh xắn, váy đầm lung linh, mái tóc dài buông nhẹ ngang vai, nên giờ đây thấy em như vậy, tôi có chút... sợ hãi.
Tôi sợ hãi khi vợ thay đổi quá nhiều - Ảnh minh họa: Internet
Và rồi tôi lao vào những cuộc vui chơi bên ngoài. Tối nào tôi cũng chè chén, nhậu nhẹt đến tận khuya mới về, cốt yếu để tránh nhìn mặt vợ. Tiệc tùng hay họp lớp tôi cũng viện cớ đi một mình, sợ vợ đi theo lại mất thể diện trước mặt bạn bè. Giờ nghĩ lại thấy mình tệ bạc thật, chỉ vì cô ấy xấu đi mà tôi lại cư xử như vậy, đúng là không đáng mặt đàn ông.
Không lâu sau, tôi qua lại với cô đồng nghiệp. Chúng tôi nói chuyện hợp nhau, cách sống cũng có nhiều điểm tương đồng. Và quan trọng là cô ấy đẹp hơn vợ tôi. Chúng tôi quen nhau được một thời gian thì cùng đi du lịch. Những lần đi chơi với cô ấy, tôi đều nói dối rằng mình đi công tác để vợ không nghi ngờ. Tôi lừa dối vợ hết lần này đến lần khác. Có nhiều lần, em ấy khóc nhưng tôi lại ngoảnh mặt làm ngơ. Tôi nghĩ cứ để mặc em, khóc rồi sẽ thôi nhưng nào ngờ, một ngày tôi phải hối hận đến như thế này.
Hôm đó, tôi đang bàn chuyện làm ăn với đối tác, bỗng nhận được cuộc gọi từ mẹ vợ. Bà lên nhà chăm cháu cũng được hơn 1 tuần nay. Vừa bắt máy, tôi đã nghe giọng nói kèm với tiếng thở hổn hển và tiếng khóc. Tim tôi như ngừng đ.ập, cố gắng trấn an bà. Bà bắt đầu nói trong nước mắt.
- Con Huệ nó uống thuốc t.ự t.ử rồi, mẹ mới gọi xe đưa nó đi cấp cứu. Con về liền đi, một mình mẹ không biết xoay sở sao hết. Thằng Bo cứ khóc suốt, mẹ sốt ruột quá.
Giờ nghĩ lại tôi đúng là người đàn ông tồi tệ nhất trên đời - Ảnh minh họa: Internet
Vừa cúp máy, tôi tức tốc chạy một mạch vào bệnh viện. Trong lòng như có hàng ngàn ngọn lửa thiêu đốt. Trên đường đi, hình ảnh của em cứ hiện lên trong tâm trí của tôi. Những mảng ký ức cũ cứ ùa về, đan xen, nụ cười em lúc đó sao mà hiền hậu đến lạ. Em chưa bao giờ chê bai tôi nghèo, trong khi em sinh trưởng trong một gia đình giàu có. Em chưa bao giờ chê tôi không bảnh bao bằng người khác. Em chưa từng đòi hỏi tôi bất cứ món quà gì đắt đỏ từ ngày quen nhau. Em chưa từng... Em chưa từng làm điều gì có lỗi với tôi. Vậy mà tôi lại trở nên tồi tệ, đốn mạt như thế này. Những suy nghĩ đó chiếm trọn cả tâm trí khiến tôi muốn ngã quỵ.
Nhìn em nằm trên giường, đôi mắt nhắm nghiền đang thở từng đợt oxy, lòng tôi đau tê dại. Giá như ngày đó tôi không đối xử tệ bạc với em. Giá như thời gian quay trở lại, tôi sẽ yêu thương và trân trọng em hơn. Nhìn em rồi quay sang nhìn đứa con nhỏ đang ngủ trên tay bà ngoại... tôi đúng thật là gã đàn ông tồi tệ, hèn hạ nhất trên đời.
Tôi chỉ thầm cầu nguyện cho em qua cơn nguy kịch để gia đình chúng tôi có thể đoàn tụ vui vẻ. Tôi sẽ thương và dành nhiều thời gian cho em hơn. Tôi sẽ không chê bai những vết rạn trên da em, tôi sẽ không sợ hãi mỗi khi em muốn thân mật và tôi sẽ không tiếp tục mối quan hệ kia nữa. Chỉ cần em tỉnh dậy mà thôi.
Giá như thời gian quay trở lại tôi sẽ thương cô ấy nhiều hơn - Ảnh minh họa: Internet
Sau hết thảy mọi chuyện, khi suýt mất đi thứ quan trọng nhất trong cuộc đời, tôi mới nhận ra bình yên chẳng ở đâu xa. Bình yên là vợ, bình yên là con và bình yên là mái nhà có 3 người. Bởi vậy, các ông nên để ý, quan tâm vợ một chút, đừng như tôi kẻo lại ân hận.
Theo Báo Xã Hội
8 năm yêu nhau mà em chẳng muốn cưới tôi Tôi phát hiện những tấm ảnh em chụp với người con trai khác, hóa ra đó là lý do em không muốn tiến xa hơn. Tính đến hôm nay chúng tôi yêu nhau đã được hơn 8 năm, em là mối tình đầu của tôi, 8 năm trôi qua cũng có những lúc giận dỗi nhưng rồi vì tình cảm tôi dành cho...