Trào lưu ra ở riêng ‘hút’ giới trẻ
Có rất nhiều bạn trẻ thành phố đang sống cùng gia đình lại mong muốn được thuê nhà “ra ở riêng”… …được tự lo cho bản thân mình và tách khỏi sự quản của gia đình.
Trong khi rất nhiều bạn trẻ mong muốn được sống trong sự bao bọc của gia đình, người thân. Đặc biệt là các bạn tỉnh lẻ phải xuống thành phố học, phải đối mặt với rất nhiều khó khăn khi không có gia đình, người thân. Thì bên cạnh đó lại có rất nhiều bạn trẻ thành phố đang sống cùng gia đình lại mong muốn được thuê nhà “ra ở riêng”, được tự lo cho bản thân mình và tách khỏi sự quản của gia đình.
Ra ở riêng để được…
Bạn Trần Hải Yến ở Hà Nội, đang theo học trường Quốc tế Mỹ, đã từng chia sẻ trên trang web của cuộc thi missteen 2009 rằng ở riêng là một niềm mong ươc lớn của bạn. Vì Yến muốn được tự lập, bởi theo Yến “ở riêng có nghĩa là chúng ta phải tự đi làm kiếm tiền để nuôi bản thân (tất nhiên là không được bỏ học rồi), ở riêng trong một căn nhà khác( một mình bạn nhé…), tất cả những việc cần thiết cho một cuộc sống bạn phải tự lo từ A đến Z, ví dụ như hàng ngày bạn phải đi chợ nấu cơm này, rửa bát, giặt quần áo, dọn dẹp nhà cửa… Rất nhiều thứ cần phải làm nữa…”
Nhiều bạn trẻ muốn ra riêng để tự học cách sinh tồn với cuộc sống – (Ảnh minh họa)
Cũng theo quan điểm của Yến thì ở nước ngoài có rất nhiều gia đình đã đồng ý cho teen ra ở riêng vì họ muốn con của mình phải học cách sinh tồn với cuộc sống. Biết cách tôn trọng những gì mà họ đang được hưởng và thật mạnh mẽ với những thử thách của cuộc sống. Chính vì vậy mà Yến cũng rất muốn thử sức mình với cuộc sống đầy khó khăn này, muốn cho bố mẹ thấy rằng bạn thật mạnh mẽ. Cuối cùng là muốn cho những người xung quanh phải khâm phục bạn vì mình đã có thể tự lo cho bản thân mình được rồi. Yến nói “Mình sẽ thật cố gắng để mình có thể thực hiện được những gì mình mơ ước…”
Một bạn có nick name a_254189_n cũng chia sẻ trên mạng rằng ra ở riêng là một niềm mơ ước đã lâu của bạn. Mặc dù biết rằng “Ở riêng, mình sẽ không còn tivi để xem nữa; không có máy tính để tìm tài liệu, để lướt web, chat và chơi game nữa. Ở riêng, mình sẽ không còn đc đi về khuya, sẽ không được ai quan tâm nữa. Nhưng mình vẫn muốn chuyển đi.”
Chắc hẳn nhiều người khi đọc những dòng tâm sự này sẽ thắc mắc xem không biết điều gì đã khiến bạn trai này lại dám vứt bỏ những sở thích cá nhân, những nhu cầu quan trọng của giới trẻ để được ra ở riêng như vậy? Hóa ra nó không hẳn là những lý do lớn lao gì, chỉ đơn giản là ” ra ở riêng thì sẽ được tự do, sẽ được ăn những mình thích, làm những gì mình muốn mà không phải để ý đến những người xung quanh. Ở riêng, mình sẽ không bị ai kêu ca, không phải làm những việc mình không muốn; khi đi đâu sẽ không bị ai quản lý, không phải trình báo này nọ. Như thế, mình sẽ thoải mái hơn. Ở riêng, mình có thể học tập mọi lúc mình có thể mà không sợ bị làm phiền. Ở riêng, sẽ ko ai bảo mình là trẻ con nữa…”
Ngoài ra cũng có nhiều bạn trẻ do xích mích với gia đình nên đã quyết tâm ra ở riêng để tự khẳng định bản thân và để không khí gia đình không căng thẳng thêm nữa. Bạn Hà Phương – ĐH Mỹ Thuật công nghiệp tâm sự: “Mình nghĩ đủ 18 tuổi là có thể ra ở riêng rồi. Mình sẽ cho bố mẹ thấy rằng mình không phải là một đứa vô dụng”.
Cũng có bạn ra ở riêng vì không muốn bị phụ huynh chê bai – (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Để rồi vấp phải…
Không phải bạn trẻ nào cũng chuẩn bị cho mình đầy đủ hành trang để ra ở riêng. Có nhiều bạn cứ nghĩ rằng ra ở riêng chỉ đơn giản là tách ra khỏi gia đình, là thuê lấy một phòng trọ và tự mình sắp xếp cuộc sống của mình theo ý muốn cá nhân. Trong khi đó cuộc sống một mình ở ngoài nảy sinh rất nhiều vấn đề mà chính các bạn đã không lường trước được. Vấn đề đầu tiên mà nhiều bạn trẻ khi ra ngoài ở đã vấp phải chính là tài chính. Khi ở nhà, tất cả mọi việc, mọi khoản chi tiêu đều có bố mẹ lo. Nhưng khi đã ra ngoài sống rồi thì từ bó rau, từ gói xà phòng, thậm chí là từ cái tăm cũng phải tự mình sắm lấy. Số tiền bố mẹ cho ban đầu đã hết, nhiều bạn không biết xoay sở thế nào, bởi khi đi thì đòi đi cho bằng được, nên không thể quay về, mà ở lại thì chả nhẽ lại sống bằng “niềm tin” chắc? Đấy rất có thể là lần đầu tiên những bạn trẻ ấy phải nghĩ đến chuyện tìm một công việc phù hợp với khả năng để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống trong khi rất nhiều người trong số các bạn vốn đã quen được chăm sóc, quen được nuông chiều.
Thanh Hà (ĐH Văn Hóa Hà Nội) đã chia sẻ những khó khăn của mình sau một tháng ra ở riêng: “Dù là người Hà Nộihẳn hoi nhưng khi ra sống một mình vẫn không khỏi cảm thấy lơ ngơ vì cuộc sống quá phức tạp mà tiền nong thì thật là tốn kém. Cảm giác bơ vơ giữa đời cũng là một cảm giác đáng sợ.”
Rất nhiều bạn trẻ khi vừa giãi bày mong muốn được ra ở riêng đã bị bố mẹ phản đối kịch liệt, thậm chí còn cho rằng đó là một ý định ngớ ngẩn, điên rồ nhất. Bởi các ông bố, bà mẹ không thể tin tưởng rằng đứa con vốn quen được bao bọc, đôi khi cơm không phải nấu, quần áo không phải giặt… Thì làm sao có thể tự xoay xở được khi ra ở một mình. Bác Vinh ở Cầu Giấy, bố của bạn Thanh Hà đã tâm sự: ” Lúc đầu bác đã nhất quyết không đồng ý, nhưng bữa cơm nào nó cũng mang chuyện ra ở riêng ra thuyết phục. Khi đồng ý cho nó ra ở một mình, bác đã nghĩ chắc chỉ được một tháng là cùng. Thể nào nó cũng quay về nhà. Nhưng hiện tại nó vẫn đang sống rất tốt. Bác cũng thấy mừng nhưng nói thật là vẫn chưa hết lo”.
Bạn trẻ cần cân nhắc kỹ trước khi ra ở riêng
Theo PGS. TS Văn Thị Kim Cúc (Giám đốc Trung tâm Tâm lý – Giáo dục Ngàn Phố, Nguyên Phó Viện Trưởng Viện Tâm lý học): Trào lưu ra ở riêng là hiện tượng trong xã hội hiện đại, khi bản thân giới trẻ tự cảm thấy đủ lông cánh để có thể sống riêng, không cùng cha mẹ.
Ở Việt Nam phổ biến các bạn trẻ vẫn thích ở cùng bố mẹ cho tới khi lập gia đình, thậm chí có người vẫn thích ở cùng bố mẹ sau khi lập gia đình. Việc một số bạn trẻ muốn ra ở riêng cần phải hiểu lý do của họ. Nếu thật sự vì muốn độc lập, tự chủ, rèn luyện mình cho cứng cáp, trưởng thành… có một lý tưởng, một hoài bão đẹp và có thể biết tự lo cho mình, tự chịu trách nhiệm về cuộc đời của mình. Hoặc vì không gian nhà của gia đình quá chật hẹp, bạn ấy cảm thấy quá bị bó buộc, thì có thể ủng hộ việc ra ở riêng. Nếu ra ở riêng để tự do ăn chơi, thích gì làm nấy, cảm thấy thoải mái vì không có ai kiểm soát, nhắc nhở, răn đe,… thì không nên ủng hộ vì bạn trẻ vẫn còn non nớt và thiếu kinh nghiệm, dễ bị sa ngã. Thanh niên trẻ chỉ thực sự bắt đầu trưởng thành khi đã tốt nghiệp đại học hoặc nghề và có công ăn việc làm ổn định.
Khi con cái muốn ra ở riêng dù chưa lập gia đình, nhất là lúc đang theo học (trừ con cái phải sống xa nhà vì điều kiện học tập, công việc), bố mẹ cần phải lắng nghe, phải xem xét lại cách thức giáo dục của mình.
Theo PGS. TS Văn Thị Kim Cúc với bạn trẻ, việc ra ở riêng không phải đơn giản như các bạn nghĩ, lúc ấy, rất nhiều việc phải lo, phải làm, phải tính toán, phải sắp xếp, phải cẩn thận. Trước khi có quyết định cuối cùng, các bạn cần phải cân nhắc thật kỹ, đừng vì lý do nào khác mà quyết định ra ở riêng ngoài lý do chính đáng như muốn trưởng thành sớm. Ngoài ra, cần phải xác định đã ra ở riêng là rất tốn kém, liệu mình có đảm trách được? Liệu mình có thể tự xoay xở với vô vàn các tình huống có thể nảy sinh, nhất là những lúc gặp khó khăn, thất bại, lúc cảm thấy cô đơn, ốm đau, bệnh tật,…? Bạn trẻ chỉ ra ở riêng khi cảm thấy thật sự mình có thể tự lập được, có nghĩa là mình có nghề nghiệp ổn định, có thể tự trang trải được cuộc sống của mình và chịu trách nhiệm về cuộc sống ấy.
Theo Mực Tím
Nghe lời mẹ, em nỡ bỏ anh sao?
Mẹ em bị ung thư giai đoạn cuối, bà không muốn con gái của mình yêu một chàng trai nghèo ở tỉnh lẻ như anh... và vì nghe chữ Hiếu nên em đã nỡ bỏ mất chữ Tình, niềm hạnh phúc duy nhất của cuộc đời mình sao em?
Với anh với cuộc sống tình yêu đẹp là sự hiến dâng và đơm hoa kết trái.
Không biết tự lúc nào anh đã yêu em. Anh biết chúng ta mới quen nhau và anh chỉ nhớ rằng, rất lâu và nhiều lần đến nhà em nhưng em không tiếp anh và em cũng không tiếp bất kỳ một ai khác.
Anh biết em nghỉ học nên không muốn nói chuyện với ai và cũng không ra khỏi nhà. Anh biết em gần như chỉ giam mình trong bốn bức tường lạnh lẽo và anh biết, anh biết em đang bị trầm cảm, hoang tưởng hay stress nặng.
Anh biết em đang gặp một sự cố trong cuộc sống nhưng vì mới biết anh nên em không nói ra, biết anh đã đến nhà em và không được chào đón.... Anh đã uống rượu, hút thuốc, bỏ bê công việc và chỉ đi tìm hiểu mấy thứ bệnh kia làm thế nào đó để học và giúp được em. Anh nhớ rằng mình đã thề là sẽ giúp em vượt qua cuộc sống khó khăn này và cứ thế anh đã dành một tháng không làm phiền em, chỉ là để nghiên cứu về mấy căn bệnh đó và cách chữa trị của nó.
Sau một tháng em ở nhà và không đi làm, anh đã đến nhà em và thuyết phục cho anh vào nhà và nói chuyện cùng em. Đó là một ngày đầu tháng 7, anh không nhớ chính xác nữa, anh biết anh đã học được cách biết lắng nghe và tâm sự và ngày anh mỉm cười là cái ngày em đã quyết định đi Sapa chơi. Anh đã nhắn tin cho em nhiều và hướng tới em mọi lúc. Anh có nhắn tin cho em và câu nói là anh đã mường tượng những cảnh đẹp, những kỷ niệm đẹp.... và ngày em về anh vui và hạnh phúc khi được đi đón em. Cái ngày mà anh không thể quên được cái cảm giác lâng lâng ấy... Khi chờ đoàn tàu vào ga, anh cảm giác rất khó tả, vì đó là lần đầu tiên anh cảm thấy người như bay bổng... và anh biết, anh sẽ giúp được em vượt qua khó khăn này.
Và điều anh ước cũng đã đến, anh nhớ đó là ngày 19/07 khi mà anh chỉ nhắn tin hỏi thăm em và em đã đồng ý đi chơi với anh. Và ngày chúng mình đi chơi với nhau, em mặc chiếc váy kẻ trông thật xinh xắn. Và hôm đó, anh đã mời em đi ăn kem Ý nhưng rất tiếc là cửa hàng kem Ý đã đóng cửa, và chúng ta đã cùng nhau đi uống cà phê...
Chúng mình đã cùng nhau chia sẻ vui buồn suốt hai năm qua (Ảnh minh họa)
Anh biết anh đã rất buồn, uống nhiều rượu và không làm chủ được bản thân bởi vì anh muốn giúp em vượt qua khó khăn... khi đó anh chỉ ước em mau chóng trở lại cuộc sống ban đầu vì anh hiểu, em là người rất tham vọng. Anh biết đã hơn 2 năm đi học và dường như ngày nào anh cũng đi cùng về, và chỉ như thế thì ngày nào anh cũng mới có thể ngủ ngon được. Và không biết, em có đếm được bao nhiêu lần anh đã đưa em về nhà không?
Anh mong muốn chúng ta có một tình yêu đẹp, để rồi sau này sẽ có nhiều kỉ niệm và kể cho những đứa con của chúng mình nghe,
Ngày sinh nhật anh, em đã hẹn gặp anh, em còn nhớ nữa không? Đó là ngày hạnh phúc nhất đối với anh! Đêm đó hai đứa ngồi trên con đường tình yêu và với màn đêm, hồ nước, 2 ngọn nến... và em đã nhận lời yêu anh. Em biết không, anh không ngờ được rằng, mình sẽ có được tình yêu của em. Và anh đã tự hứa với lòng mình sẽ yêu em chân thành, luôn luôn ở bên em sẽ mãi mãi ở bên cạnh, chia sẻ và chở che cho em suốt cuộc đời còn lại...
Anh đến với em vào những lúc em gặp khó khăn, nhất định anh sẽ không bao giờ bỏ em đâu. Anh yêu và thương em, không phải thương hại mà là tình thương yêu lẫn lộn. Có lẽ tình yêu anh dành cho em như thế chưa đủ lớn phải không em?
Anh thật ân hận khi chưa cầu hôn em. Bởi vì anh chưa ổn định mọi việc. anh yêu em chưa bao giờ giả dối. Dự định của anh là gom góp ít tiền dù chỉ là để có vốn làm ăn cho hai ta sinh sống và ổn định dần dần...
Khi mẹ em ốm nặng anh rất thương bà. Vì điều anh ước không chỉ là con rể của bà, mà anh muốn là một người con của mẹ em, muốn đối xử với bà như người mẹ đẻ của mình vậy... nhưng thật bất hạnh khi mẹ đã phản đối mối quan hệ của chúng ta vì anh quá nghèo, công việc chưa ổn định và lại là chàng trai tỉnh lẻ... Và cũng chính lúc đó, gia đình em đã giới thiệu cho em một chàng trai hơn anh về tuổi tác, tiền của cũng như công việc. Anh biết rằng người ấy hơn anh về mọi mặt nhưng tình yêu của chúng ta dành cho nhau thì sao chứ? Chẳng nhẽ vì bị mẹ phản đối mà em nhắm mắt cam lòng đến với người em không yêu thương sao?
Anh đã bất ngờ khi em nghe lời mẹ và nói lời chia tay với anh. Em có biết được cảm giác của anh lúc đó không? Khi ấy anh rất vui vì mình không còn lấy phải một "người điên" đúng nghĩa, không lấy phải một cô gái hậu đậu như thế về làm vợ... nhưng rồi suy nghĩ ấy của tôi đã bị biến mất ngay lập tức. 5 ngày trôi qua, tôi không ăn nổi một cái gì vào bụng, sức cũng đã cạn và suốt ngày, suốt đêm tôi không thể chợp mắt và miệng thì luôn gọi: "Thảo ơi! Thảo ơi... Em đang ở đâu, anh nhớ em quá!". Khi anh lang thang ngoài đường và bị xe máy đâm vào người, anh mới nhớ ra là mình đang rất cô đơn.
Anh biết nếu mình rời xa em, anh vẫn có thể lấy được một người vợ trẻ hơn em! Nhưng anh yêu em, yêu thật lòng và rất sấu sắc. Anh không hút thuốc nhưng đêm hôm ấy anh đã tìm đến thuốc lá... và mỗi khi phả ra làn khói trắng là lòng anh lại cay đắng, xót xa cho số phận của chúng ta...
Vì nghe lời mẹ mà em nỡ bỏ tình yêu của mình sao? (Ảnh minh họa)
Anh không muốn em cãi lại mẹ nhưng anh nghĩ, em cũng phải có lập trường của mình chứ? Chỉ vì mẹ chê anh mà em nỡ bỏ tình yêu của mình để rời xa anh sao? Hơn nữa, khi chọn cách chia tay anh thì mẹ em có đâu thoát khỏi bệnh ung thư quái ác? Nếu như em yêu tôi thì em có thể tìm mọi cách để nói với mẹ chuyện của chúng ta, chẳng nhẽ, em cam chịu nghe sự cấm đoán của mẹ và gia đình để bỏ anh lại một mình như thế này sao?
Em à! Anh biết em là người con có hiếu nhưng hạnh phúc là chuyện của cả đời người, làm sao chúng ta có thể quyết định tương lai hạnh phúc của mình trong phút chốc như vậy? Anh yêu em, hiểu em và không muốn mất em, người con gái anh yêu thương nhất. Vì thế, anh rất mong em suy nghĩ lại và quyết định cho hạnh phúc riêng tư của cuộc đời mình.
Anh rất ân hận khi mẹ em còn khỏe, anh đã không xin phép mẹ để cưới em, để rồi khi mẹ em bị bệnh nặng và nằm trên giường bệnh thì bà đã cấm đoán không cho chúng ta đi lại với nhau nữa... để rồi khi mẹ em mất, em đành lòng cự tuyệt với anh, không cho anh bất cứ một cơ hội nào để đến với em nữa!
Chúng ta xa nhau không phải vì cả hai không còn yêu nhau nữa, mà là vì mẹ em đã ngăn cách chúng ta đến với nhau, và chính em đã không vượt qua được rào cản đó.
Cuộc đời thật nghiệt ngã và đắng cay, tôi chợt nhận ra rằng, khi tôi đến với em bằng một tình yêu điên dại thì khi em bỏ tôi đi, tôi cũng như điên lên khi không còn em bên cạnh mình nữa....
Tình chỉ đẹp khi nó thực sự được đâm hoa kết trái. Hạnh phúc thực sự khi được yêu và cưới người mình yêu làm vợ. Nếu em yêu anh và hiểu anh thì anh mong em suy nghĩ lại tất cả mọi chuyện về tình cảm hai đứa bấy lâu nay. Em là người duy nhất biết được bến đỗ hạnh phúc của mình là ai... và cuộc đời của em sẽ đi đâu, về đâu nếu em sẽ lấy phải một người em không yêu thật lòng?
Vĩ Nguyễn (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Giật mình nghe 9X tư vấn tình yêu Không phải là các cô gái tỉnh lẻ cố kiếm những anh chàng hộ khẩu Hà Nội, có nhà mặt phố nữa mà điều ngạc nhiên là ngay cả những teenboy 9X hiện nay cũng có tư tưởng yêu người... nhà có điều kiện. Vừa bước chân đến cửa, Hà đã nghe tiếng đứa em trai đang là sinh viên ĐH năm thứ...