Trao anh cái “ngàn vàng” tôi chẳng tiếc, vậy mà vay anh 500 nghìn, ngày nào anh cũng….
Yêu nhau 1 năm, em tự nguyện trao cho anh thứ quý giá nhất của người con gái chẳng tiếc, thật sự em yêu và chỉ biết có một mình anh.
Ảnh minh họa
Yêu nhau 1 năm, em tự nguyện trao cho anh thứ quý giá nhất của người con gái, thật sự em yêu và chỉ biết có một mình anh, cả hi vọng, tương lai mọi thứ em đều đặt trọn vào anh.
Bình thường anh đối với em cũng tốt, nhưng phải cái người yêu em vẫn ham chơi, thích tụ tập, chơi game, nhậu nhẹt, cũng vì chuyện này mà hai đứa cũng thường xuyên xích mích. Em không phải người quá đáng, cấm cản hay quản lý gì anh, chỉ muốn anh bớt chơi bời đi một chút để tu chí làm ăn, giờ lương lậu cũng chưa phải là cao.
Chúng em yêu đương, tiền bạc cũng rất công bằng, nhưng thú thật, người yêu gần như chưa bao giờ đưa em đi ăn được một bữa nào đang hoàng tử tế, cùng lắm ngồi uống trà đá, cái kem. Ngay cả sinh nhật em hay tết nhất, anh cũng chỉ gửi tin nhắn chúc. Có lúc em nghĩ thấy anh cũng hơi chắc lép.
Em yêu anh chẳng tiếc gì, còn nhớ có lần anh chơi game cá cược gì mà thua hơn 2 triệu, anh hết tiền, cũng là em mang cho, rồi chả thấy anh trả lại, em ngại nên cũng thôi.
Video đang HOT
Thế mà cách đây chừng 1 tháng, em có chút việc cần tiền gấp mà chưa có lương, hỏi vay anh 500 nghìn, anh cho em vay nhưng được 1 tuần đã nhắn tin đòi.
Thời điểm đó em đang ở quê, không xuống Hà Nội được ngay nên bảo anh từ từ, nhưng cứ vài hôm nhắn tin anh lại giục, thậm chí còn bảo nếu không xuống được thì chuyển khoản.
Nói thật em thấy khó chịu kinh khủng, nghĩ sao mà anh tệ thế. Anh vay em tiền triệu em chẳng nghĩ gì, đây có 500 mà cứ đòi lên đòi xuống, giờ em thấy rất bực mình, liệu một người như vậy có đáng để em yêu nữa hay không?
Theo blogtamsu
Bạn trai đi du học 2 năm, tôi ở nhà giữ cái ngàn vàng đợi anh để rồi nhận ngay trái đắng..
Tôi không khóc, thực ra là tôi khóc không nổi. Lời đề nghị của anh như ngàn vạn mũi dao đâm vào tim tôi.
Giọt nước mắt mà tôi cứ ngỡ là vui mừng hóa ra lại là giọt nước mắt đau khổ nhìn người mình yêu lấy tôi. (Ảnh minh họa)
Gia đình anh khá có điều kiện, tôi biết. Thời gian đầu tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội trở thành người yêu của anh. Anh vừa thông minh, vừa đẹp trai, tài giỏi, các ứng xử với chị em phụ nữ thì chẳng khác gì soái ca hết. Và đặc biệt, anh không hề có tính lăng nhăng như nhiều công tử con nhà giàu khác. Anh rất giữ lễ khi ở bên cạnh các cô gái, tuyệt nhiên không trêu đùa hay buông lời tán tỉnh. Bạn bè nói, cứ cái đà anh không thích ai và cũng không ai tán đổ được anh thế này thì anh sẽ sớm lên chùa ăn chay tịnh mất.
Những người bạn thân của anh chỉ có mấy cậu chạc tuổi như anh mà thôi. Trong đó có Long, Long dính lấy anh như hình với bóng vậy. Thậm chí, nhiều người còn đồn ác ý rằng Long với anh là một đôi. Cho đến ngày anh ngỏ lời yêu thì mọi tin đồn đoán kia mới bị dập tắt. Nó còn khiến tôi như đi trong mơ nữa vậy. Thật chẳng thể nào dám tin một người con trai như anh lại đi thích một con bé có điều kiện quá sức tầm thường và ngoại hình không mấy nổi bật như tôi.
- Anh yêu em vì tất cả những gì đơn giản nhất thuộc về em. Tình yêu chẳng phải luôn cần xuất phát từ những điều giản dị nhất hay sao? Em còn sợ anh không chân thành, không thật lòng với em?
Thật chẳng thể nào dám tin một người con trai như anh lại đi thích một con bé có điều kiện quá sức tầm thường và ngoại hình không mấy nổi bật như tôi. (Ảnh minh họa)
Câu hỏi của anh khiến tôi ngượng ngùng, xấu hổ. Đúng, bản thân tôi tự thấy mình chẳng có gì xứng đáng với anh hết nên có được tình yêu của anh, tôi không nghi ngờ làm sao được. Nhưng nghe những lời này của anh, tôi biết, tôi thực sự là người may mắn.
- Anh sẽ đi du học ở nước ngoài 2 năm. Em đợi anh về chúng mình sẽ tổ chức đám cưới nhé! - Anh nắm chặt tay tôi, thì thầm
Tôi sốc, thực sự sốc trước cái tin anh đi du học. Nhưng quyết định của anh, tốt cho bản thân anh thì tôi cần tôn trọng nó. Tiễn anh đi, tôi bịn rịn, lưu luyến, sớm mong ngày anh quay về. Anh đi được chừng 2 tháng thì Long, cậu bạn thân của anh cũng sang bên đó du học cùng anh.
Điện thoại quốc tế gọi rất tốn kém nên chúng tôi thường gửi mail cho nhau. Thời gian đầu, anh còn hay kể về công việc học tập, cách làm quen với cuộc sống của anh bên đó. Nhưng càng về sau, anh càng ít dần. Tôi cũng biết đó là do anh bận học, bận làm việc nên chẳng dám trách móc. Mọi người nói với tôi rằng nếu không chắc chắn anh quay về sẽ cưới tôi thì tôi cứ đi lấy người khác. Nhưng không, tôi tin tưởng anh. Anh chắc chắn sẽ chung thủy với tôi. Bản thân tôi cũng vậy, tôi sẽ giữ trọn trinh tiết này cho đến ngày anh về để anh biết rằng tôi cũng chỉ có mình anh, duy nhất anh. Ai nói tôi dại, tôi cũng mặc kệ.
Vậy mà cuộc đời chẳng ai biết trước được chữ ngờ...
Ngày anh trở về, tôi mừng rơi nước mắt. Càng vui hơn, anh giục giã tổ chức đám cưới luôn lại càng khiến tôi thêm tin vào quyết định của mình. Chỉ có điều, Long cũng về cùng anh và còn gần gũi, thân thiết với anh hơn. Có khi còn hơn cả tôi ấy. Tôi tự trấn an mình trước những bão tố dư luận rằng anh bị gay. Cho đến đêm tân hôn...
Giây phút tôi mong chờ nhất cuộc đời cuối cùng cũng đến. Anh bước vào phòng tân hôn với dáng vẻ khoan thai khiến tôi hồi hộp lắm. Mọi người dặn dò con gái nên chủ động hơn một chút để mọi chuyện hòa hợp nên tôi nhẹ nhàng cởi quần mình xuống. Ngờ đâu:
- Anh... Anh xin lỗi vì đã lừa dối em. Anh... Anh không có cảm xúc với con gái. Người anh yêu là Long. Anh biết chuyện này hơi bất bình thường nhưng nó cũng không còn là chuyện lạ nữa. Em yên tâm, anh sẽ chăm sóc, đối xử với em tốt cả đời này. Anh sẽ coi em như em gái anh. Chỉ xin em đừng nói ra chuyện này, nếu không bố mẹ anh sẽ chết mất. - Anh hốt hoảng quỳ xuống cầu xin tôi
Tôi bàng hoàng, lời mọi người cảnh báo tôi đã thành sự thật rồi. Hèn gì, anh và Long lại thân thiết nhau đến như vậy. Long thậm chí còn khóc trong đám cưới của tôi và anh nữa. Giọt nước mắt mà tôi cứ ngỡ là vui mừng hóa ra lại là giọt nước mắt đau khổ nhìn người mình yêu lấy tôi. Còn tôi, tôi từ đầu tới cuối chỉ là bình phong của anh để anh che giấu sự thật về mình. Vậy mà tôi còn tôn thờ tình yêu mà anh mang lại cho mình. Là tôi ngu dại hay tại số trời trêu ngươi đây. Tôi còn giữ cái ngàn vàng của mình để dâng hiến cho anh nữa chứ.
Tôi không khóc, thực ra là tôi khóc không nổi. Lời đề nghị của anh như ngàn vạn mũi dao đâm vào tim tôi. Tôi không kì thị chuyện này nhưng tại sao nó lại xảy ra với người tôi yêu cơ chứ. Cuộc hôn nhân này, tôi biết phải làm sao để giải quyết nó đây khi tình đau đớn, ăn sâu tận tim rồi.
Theo blogtamsu
Bạn trai dọa tung ảnh nóng để đòi... 500 nghìn tình phí trong 1 năm yêu nhau Nhắn tin đòi chán không thấy Minh trả, Trọng bắt đầu viết status chửi xéo cô trên facebook, nào là "Thời này con gái ghê thật, xì tiền ra là chỉ có một đi không trở lại"... Ảnh minh họa "Thế em có trả tiền cho anh không, để anh còn biết đường nào?", lại một tin nhắn nữa từ Trọng khiến Minh...