Trắng tay khi bỏ chồng là giám đốc
Khi đặt bút ký vào tờ đơn ly hôn và bước chân ra khỏi căn nhà ấy cũng là lúc em trắng tay
Chỉ có người điên mới bỏ ông chồng giám đốc để sống cuộc sống nghèo nàn (Ảnh minh họa)
Thân gửi M.T! Tình cờ đọc được tâm sự “Cái giá quá đắt khi cố lấy chồng giám đốc”của em, chị thực sự đồng cảm và muốn gửi tới em vài dòng nhắn nhủ. Em gái chị cũng đã từng rơi vào hoàn cảnh như em, nên chị hiểu nỗi cay đắng em đang phải chịu.
Nhưng em ạ, các cụ vẫn thường dậy vợ chồng đến với nhau là cái số, cho dù em có vạch kế hoạch, tính toán đến mức nào nhưng cả hai người kết hôn được với nhau là có duyên nợ. Vì vậy, trước khi quyết định chấm dứt với chồng mình, hãy suy nghĩ thật kỹ.
Hãy nhớ lại những gian khổ, mệt mỏi mà bản thân em đã từng trải qua để có được ngày hôm nay. Nhớ lại những quyết tâm của em khi còn nhỏ để biết rằng khi đặt bút ký vào tờ đơn ly hôn và bước chân ra khỏi căn nhà ấy cũng là lúc em trắng tay.
Video đang HOT
Không tình, không tiền, không công việc, không tuổi trẻ lại có một đời chồng như em không dễ tồn tại ở xã hội đầy cạm bẫy này đâu. Em đã thấy bố mẹ em vất vả thiếu thốn như thế nào? Em cũng muốn mọi thứ tiếp tục lập lại ở cuộc đời em ư? Chị nghĩ rằng chỉ có người điên mới bỏ ông chồng giám đốc của em vào lúc này.
Nói như vậy không phải để khuyên em tiếp tục cam chịu, sống khổ sở cùng người chồng mê gái, bạc bẽo. Có thể chấm dứt với anh ta, nhưng chỉ chấm dứt khi chuẩn bị thật kỹ cho tương lai.
Em đã từng rất kỳ công để tiếp cận anh ta kia mà, hãy tiếp tục lập cho mình một kế hoạch chi tiết, cụ thể nữa với mục tiêu kiếm được thật nhiều tiền, bòn rút trong túi anh ta càng nhiều càng tốt. Đồng thời phải xác định rõ khi có tiền trong tay cần phải sử dụng như thế nào, chi tiêu vào việc gì. Chỉ có như vậy thì nghèo khổ mới buông tha và hạnh phúc mới đến bên em được.
Chúc em may mắn và mọi việc thuận lợi!
Theo Thanh Trúc/Giaothong
Cái giá quá đắt khi cố lấy chồng giám đốc
Chồng tôi hau háu nhìn vào ngực bạn vợ bất chấp cô dâu của anh đang ngồi bên cạnh.
(Ảnh minh họa)
Chỉ 3 tháng sau khi quen biết tôi đã trở thành vợ anh, ở quê ai cũng bảo tôi là "chuột sa chĩnh gạo". Nhưng nào có biết để bước chân được vào cái chĩnh gạo ấy tôi đã phải lựa chọn và tính toán kỹ lưỡng.
Gia đình tôi vốn khó khăn, bố mẹ yêu nhau rồi đi tới hôn nhân nhưng họ nghèo quá, quần quật làm lụng vẫn không khá lên được. Có lẽ vì vậy mà từ nhỏ tôi đã nuôi hy vọng phải lấy được chồng giàu, nhà cửa đàng hoàng để con cái không phải thiếu thốn và có cơ hội báo hiếu bố mẹ.
18 tuổi tôi nổi tiếng xinh đẹp, hát hay, múa giỏi trường cấp III ở huyện, và trở thành đối tượng "tán tỉnh" của nhiều chàng trai cùng trang lứa nhưng tôi bỏ ngoài tai mọi lời đường mật với ước mơ tìm đến một chỗ dựa vững chắc về kinh tế. Tôi nỗ lực học hành để đậu vào một trường cao đẳng ở Hà Nội, rồi vừa đi học, đi làm.
Qua mối quan hệ của một người chị kết nghĩa, tôi có cơ hội gặp được anh, giám đốc của một công ty kinh doanh thiết bị điện điện công nghiệp. Anh không đẹp trai, phong độ như những gì tôi vẫn tưởng tượng về người đàn ông trong mộng của mình, nhưng phong thái đĩnh đạc và nói chuyện rất hài hước. Quan trọng nhất là anh giàu, anh có ô tô và nhà riêng ở Thủ đô.
Chính vì vậy nên tôi đã cố tình tiếp cận để anh có thể gây thiện cảm với tôi. Và rồi đúng như dự liệu, anh xin số điện thoại mời tôi đi ăn uống, xem phim và tỏ tình chỉ sau hơn 2 tháng biết nhau. Tưởng chừng như kế hoạch vạch ra đã thành công mỹ mãn, tôi chỉ việc ngồi mát ăn bát vàng suốt phần đời còn lại thì lại căng đắng nhận ra sự thật về chồng mình.
Anh là người đàn ông trăng hoa mà mê gái nhất mà tôi từng biết. Trong đám cưới của mình, tôi đã suýt khóc khi chứng kiến anh hau háu nhìn vào ngực bạn tôi bất chấp cô dâu của anh đang ngồi bên cạnh.
Trong công ty của mình, anh nổi tiếng đến nỗi tất cả những cô gái muốn vào làm việc, muốn hợp tác đều phải tự nguyện lên lên giường cùng anh.
Về làm vợ anh, tôi càng đau đớn hơn khi biết được kế hoạch của mình không thành công như mong đợi, anh biết quá rõ tôi tiếp cận anh để làm gì nên chỉ xem tôi như một osin có danh phận để chăm sóc bố mẹ anh, và làm một cỗ máy đẻ.
Mỗi lần tôi có chuyện gì phàn nàn, tâm sự với anh về chuyện tình cảm vợ chồng, những gì tôi nhận được chỉ là điệu cười nhếch mép và lời nói phũ phàng: "Cô cưới tiền của tôi chứ có phải cưới tôi đâu mà đòi tình cảm".
Mọi lời nói của tôi trong ngôi nhà đều vô giá trị, tiền nong cũng bị mẹ chồng kiểm soát gắt gao chứ không được tiêu pha thoải mái như tôi hy vọng.
Với bố mẹ tôi, anh cũng chẳng xem họ ra gì. 2 năm sau đám cưới anh ta không thèm đến chào bố mẹ vợ lấy một lần. May mắn là cho đến giờ chúng tôi vẫn chưa có con để ràng buộc nhau. Liệu tôi có nên chia tay để tìm cho mình hạnh phúc thực sự, hay an phận sống trong ngôi nhà đầy đủ vật chất này cho đến già để con cái sau này không phải khổ?
Theo M. T /Giaothong
Tại sao đàn ông tốt luôn là người đã có vợ? Bởi tất cả những gì hoàn hảo, tốt đẹp của đời sống này không phải bao giờ cũng được bao gói một cách lộng lẫy. Nên bạn đã đi lướt qua người đàn ông tốt chỉ vì anh ấy không hấp dẫn, không bảnh bao ăn nói ngọt ngào, không biết lấy lòng bạn, không tỏa ra ánh hào quang thành đạt giàu...