Trang Hạ: “Ngoài chén rượu, đàn ông chẳng có gì hơn”
Đàn ông uống rượu xong thường làm những việc mà bình thường họ không làm. Hãy cùng nghe người trong cuộc nói về điều này.
Nhiều người bảo rằng không nơi nào có nhiều quán bia, quán nhậu như ở Việt Nam. Quán thì tấp nập đàn ông, từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối, từ thứ 2 đến chủ nhật, không ngày nào vắng. Không ít người đặt câu hỏi: “Không hiểu đàn ông tìm thấy điều gì ở quán nhậu mà đi uống nhiều thế?”. Xin gửi câu hỏi này tới Trang Hạ.
Cách đây mười mấy năm, dường như tháng nào tôi cũng phải đi công tác tỉnh xa với tư cách là một phóng viên. Chỉ có mấy năm mà tôi đi đến hơn 30 tỉnh. Hầu hết những chuyến đi công tác đó của tôi đều kết thúc một ngày làm việc bằng một bữa rượu.
Bữa rượu đó có bí thư đoàn xã, có đại diện các cơ quan địa phương, có sở giáo dục… Đi tỉnh cũng uống, xuống huyện cũng uống rượu, đi về bản cũng uống rượu bất kể là người dân tộc hay người Kinh…
Ban đầu tôi nghĩ họ say sưa chè chén, rồi tôi lại nghĩ “à, họ coi rượu như một cách để xã giao”. Sau tôi mới phát hiện ra một sự thật rằng, ngoài rượu ra thì tất cả các anh cán bộ mà tôi đã gặp, họ không có gì vui thú giải trí, không có bất cứ một thứ gì hơn để mang ra đãi khách.
Họ không có những câu chuyện về văn hóa, tập tục để mang ra mà kể, họ cũng không có những món quà địa phương hoặc có cách giải trí gì khác. Cách đây mười mấy năm thì iPhone chưa từng xuất hiện, internet thì cực kỳ hiếm.
Hầu như những người đàn ông tôi gặp đều không có email, kể cả họ là cán bộ tỉnh đi chăng nữa. Vì thế họ uống rượu rất nhiều và coi đó như là cách duy nhất để tiếp khách. Thế nhưng ngày đó thì tôi thông cảm. Tôi thường thoái thác bằng cách nói là tôi có bầu.
Trang Hạ: “Ngoài chai rượu thì chẳng có câu chuyện nào khác để người ta chia sẻ với nhau”.
Năm sau tôi đi các tỉnh Lai Châu, Cao Bằng, Hà Giang…tôi vẫn chỉ có mỗi một bài đó để né uống rượu. Thỉnh thoảng gặp lại một vài vị, họ vẫn còn nhớ tôi và họ phát hiện ra tôi nói dối nên họ giả vờ ngạc nhiên hỏi “ơ, năm ngoái có bầu, năm nay lại có tiếp à?”.
Đó là câu chuyện của mười mấy năm về trước chúng ta có thể thông cảm được. Đặc biệt là các cán bộ ở các tỉnh xa nghèo khó, nhất là các cán bộ đoàn. Thế nhưng sau một thời gian khá tôi đi nước ngoài về vào năm 2010, và 5 năm nay tôi thấy cũng chẳng có gì thay đổi.
Nghĩa là ngoài chai rượu ra thì chẳng có câu chuyện nào khác để người ta chia sẻ với nhau, để có thể giao đãi, để có thể có tiếng nói chung, để có thể tìm ra sự đồng cảm, gắn kết đồng nghiệp, thậm chí để tạo ra hoặc để thể hiện là mình hiếu khách. Ngay tại thủ đô chứ không nói xa xôi gì ở các vùng quê.
Họ, những người đàn ông uống rượu, ngoài rượu ra thì hầu như không có gì nhiều hơn. Sự thật đó làm tôi nhiều khi phải thốt lên trong đầu mình rằng: Trời ơi, hầu như cái thế giới phụ nữ nó phong phú và đầy màu sắc hơn hẳn. Bởi vì thế giới phụ nữ họ không cần phải nâng chén lên vẫn có cả thế giới đồng minh. Chúng ta có đối tác, chúng ta có bạn bè, chúng ta có sự đồng cảm thấu hiểu, thậm chí chúng ta có cả những hợp đồng. Bởi tôi cũng làm kinh tế nên tôi rất rõ điều đó.
Hình như với đàn ông, năng lực thể hiện bản thân bị bỏ rơi đâu đó mất rồi!
Video đang HOT
Nữ nhà văn cá tính này từng gây sốc khi ví đàn ông với… lợn.
Có một hiện tượng phổ biến tại các quán bia rượu mà bất cứ ai bước vào cũng nhìn thấy đó là cách uống rượu ồn ã, zô hò inh ỏi, bắt tay, ép uống, cợt nhả với bạn nữ, với tiếp viên… Phải chăng người Việt không có văn hóa uống rượu?
Trên đời này làm gì có cái gọi là văn hóa uống rượu. Cũng như vậy, làm gì có văn hóa đánh ghen, văn hóa cặp bồ, văn hóa văng bậy…Chúng ta đừng nên mang cái thứ gọi là văn hóa để chụp mũ lên mọi thứ trên đời.
Chúng ta cũng đừng mang thứ văn hóa ra để đòi hỏi những thứ không tưởng trong đời sống. Vậy nên tôi muốn khẳng định lại một lần nữa rằng, không có cái gọi là văn hóa uống rượu. Nó chỉ có giá trị văn hóa trong xã hội và bản lĩnh văn hóa của mỗi cá nhân.
Việc họ say sưa suốt ngày, sáng ra làm một bát phở phải tộng ngay một cốc rượu, buổi trưa đi ăn lòng lợn lại làm nửa chai, chiều tối. Hay buổi tối khi đơi con đi học về thì cũng phải chén chú chén anh…hay những thứ như chị nói, nó thuộc về bản lĩnh văn hóa của mỗi cá nhân.
Những thứ đó đến từ giáo dục, đến việc anh ta có được mẹ anh ta dạy dỗ tốt hay không. Nếu người đàn ông mà mẹ họ dạy không ra gì thì tất nhiên họ vẫn coi uống rượu là thú vui, là một thứ để chứng tỏ bản lĩnh.
Đề cập đến câu chuyện văn hóa, tôi xin lấy một ví dụ, ở Pháp có lớp học uống rượu vang thì ở mình cũng có một lớp học như thế ở Tràng Tiền, Hà Nội. Thế nhưng trong mỗi gia đình thì những người đàn ông không được mẹ anh ta dạy điều đó.
Đa số người Việt khi uống rượu, rượu gạo hay bất cứ loại bia rượu nào thì cũng “Một, hai, ba …zô” hết.
Vậy cách uống rượu phổ biến như Trang Hạ nói là có văn hóa hay không có văn hóa?
Tôi đang cố hình dung rằng, một số đàn ông sau khi uống rượu họ tự cho phép mình hư hỏng như chị nói chẳng hạn, tôi chỉ có thể nói một câu thôi: đó là Thật tội nghiệp bất hạnh cho các bà vợ của họ.
Còn nếu cứ cố tình gọi đó là văn hóa uống rượu, là “chuẩn” văn hóa của họ, thì tôi đành phải nói rằng đó là những kẻ vô lại.
Tôi cũng là người uống khá nhiều rượu, có năm tôi uống tổng cộng đến 50 – 60 chai vodka. Nhưng tôi thường uống một mình, có khi uống với bạn bè, thầy giáo, bạn thân. Và tôi uống ở nhà. Tôi không mang cơn say của mình ra ngoài xã hội. bởi vì tôi biết: Thứ nhất mình lựa chọn cách mình say, mình không vớ người khác để giã rượu.
Cái thứ hai cũng rất quan trọng là mình uống với người mình cảm thấy thấy an toàn, thân thiết (thật sự thân), nói những câu chuyện thật kín đáo nhẹ nhàng, ở trong phòng ấm chẳng hạn chứ không phải ở những chỗ phải hét lên vào tai nhau và uống bất kỳ loại cốc nào đặt ra trước mặt.
Tôi thấy rất buồn cười là gần đây có một phong trào khoe hóa đơn đi bar. Không chỉ có giới trẻ đâu ạ. Rất nhiều bác sồn sồn khoe đập phá hết mười mấy triệu cho một cuộc rượu, 15 triệu tiền mồi này, 10 triệu tiền rượu chẳng hạn…Tôi cho rằng giá trị ấy nó chẳng nói gì đến cái văn hóa của anh ta cả.
Và nó như thế nào nhỉ? Nó liên quan đến việc nhìn nhận cuộc sống này ra sao chứ không liên quan đến việc mình nghiện rượu hay không hay vì mình không uống rượu mà chê các bác uống rượu. Mỗi người uống sẽ có một cách lựa chọn, và cách lựa chọn đó nó làm cho cuộc đời chúng ta khác nhau chứ không phải chúng ta ở đẳng cấp nào thì chúng ta sẽ uống theo đẳng cấp ấy.
Theo Mạc Vi/24h
5 bài học cho những ai có hôn nhân không hạnh phúc
Khi bạn đang ở trong một cuộc hôn nhân không hạnh phúc, bạn có thể tự lừa dối bản thân bằng những cái cớ để níu kéo cuộc sống vợ chồng vì bạn đang sợ hãi.
Những suy nghĩ tự dối bản thân như "Tôi đã dành quá nhiều tâm huyết vào cuộc hôn nhân này nên tôi không muốn ly dị ", hoặc "Tôi đã hy sinh quá nhiều, đánh đổi quá nhiều cho cuộc hôn nhân này, tôi không muốn từ bỏ".
Nếu hôn nhân không hạnh phúc, chỉ còn được đong đếm bằng sự đầu tư thời gian hay những sự hy sinh, đánh đổi, khi yêu thương không còn, cũng đừng nên kéo dài sự đau khổ của bạn. Nếu bạn thấy mình trong tình huống này, bạn nên biết 5 bài học dưới đây rồi quyết định thay đổi cuộc hôn nhân của mình hay chấm dứt.
Ảnh minh họa
1. Đừng dùng thời gian để đánh giá hôn nhân
Thời gian bạn dành cho cuộc hôn nhân không phải là một khoản thanh toán có hoàn lại, do đó, không nên đối xử với cuộc hôn nhân của bạn như một khoản nợ phải đòi. Nhiều người thường nghĩ rằng, họ đã ở bên nhau một thời gian rất dài, nghĩa là họ hạnh phúc, nghĩa là họ sẽ lại phải tiếp tục ở bên nhau.
Hôn nhân chỉ thực sự có ý nghĩa khi cả hai tận hưởng được niềm vui của việc xây dựng gia đình, và giúp cả hai vợ chồng đều cảm thấy hài lòng, thoải mái với cuộc sống, không liên quan gì đến thời gian ngắn hay dài. Vì vậy, đừng lấy thời gian làm thước đo hạnh phúc cho hôn nhân.
2. Đừng vì hôn nhân mà đánh mất chính mình
Nhiều người cho rằng, sau khi kết hôn thì tình yêu, sở thích, đam mê không còn quan trọng. Người ta thường hay nói đến trách nhiệm: trách nhiệm với bạn đời, trách nhiệm với gia đình, trách nhiệm với con cái,... Nhưng ít thấy ai nói, phải có trách nhiệm với bản thân.
Vì gia đình mà đánh đổi cả sở thích, đam mê, sống với nhau vì trách nhiệm mà không phải là tình yêu, thì đó chính là vô trách nhiệm với chính bạn. Mà bạn biết đấy, một khi chính bạn không có trách nhiệm với bản thân, thì mọi người cũng sẽ không coi trọng bạn.
Những hy sinh mà bạn nghĩ rằng thật lớn lao, người khác cũng không hiểu hết được. Mà bạn hy sinh càng nhiều, thì dần dần sự hy sinh lại thành chuyện đương nhiên. Đến lúc đó, bạn hy sinh thì cũng chẳng ai ghi nhận, mà không làm được như trước thậm chí còn bị trách móc, phàn nàn. Để một có một cuộc hôn nhân lâu bền hạnh phúc, ai cũng phải có sự hy sinh, nhưng đừng vì hôn nhân mà đánh mất chính mình, nếu không sẽ có một ngày bạn hối tiếc.
3. Đừng nghĩ rằng mọi người nợ bạn
Bài học này không có nghĩa rằng phủ định hết những đóng góp của bạn cho gia đình. Hôn nhân là tự nguyện, nên mọi việc bạn hay bạn đời của bạn cống hiến cho gia đình cũng đều là tự nguyện. Vì thế, chẳng ai nợ ai điều gì. Hãy cống hiến vô tư, không đòi hỏi báo đáp, thì mọi người sẽ tôn trọng và ghi nhận những hy sinh của bạn.
Còn nếu bạn đóng góp cho gia đình mình nhưng cứ cho rằng mọi người mắc nợ bạn, mọi người phải có trách nhiệm đền đáp bạn thì những hy sinh của bạn sẽ bị giảm giá trị rất nhiều, và không chỉ bạn mà các thành viên khác trong gia đình cũng cảm thấy mệt mỏi vì điều đó.
4. Đừng lấp liếm những trục trặc nhỏ vì muốn duy trì hòa bình
Đây là một bài học quan trọng cho rất nhiều cặp vợ chồng. Nhiều người vì muốn duy trì hòa khí trong gia đình, nên lựa chọn cách bỏ qua, lờ đi những trục trặc nhỏ trong cuộc sống hằng ngày. Bởi vì bạn lờ nó đi, không có nghĩa là nó không còn tồn tại.
Những vấn đề đó vẫn ở đó, có thể lặp lại bất cứ lúc nào, và càng nhiều chuyện tích tụ lại, đến khi bùng nổ sẽ tạo ra hậu quả không thể cứu vãn. Tranh luận đôi khi không phải là xấu, tranh luận giúp bạn giải quyết triệt để những vấn đề, để nó không còn là cái gai nhức nhối trong cuộc sống hôn nhân của bạn.
5. Đừng lo sợ bạn sẽ không còn cơ hội hạnh phúc
Có không ít người lựa chọn âm thầm chịu đựng một cuộchôn nhân không hạnh phúc, hơn là phải đối diện với sự cô đơn. Những người lựa chọn cách làm này, không chỉ vì trách nhiệm, mà còn vì họ không tin tưởng vào bản thân, không tin rằng bản thân có thể tìm kiếm được hạnh phúc mới.
Sự thật là, nếu bạn ly hôn, bạn có thể trải qua những giai đoạn tức giận, cay đắng, hay tổn thương về sự kết thúc của cuộc hôn nhân mà bạn đã dành nhiều tâm huyết, nhưng nó sẽ giống như việc một con tằm chịu đựng đau đớn để lột xác.
Đôi khi, phải chấp nhận đau đớn để có một sống tốt đẹp hơn, còn nếu cứ lo được lo mất, bạn sẽ mãi như con sâu không thể thành bướm, sống cuộc đời quanh quẩn và gặm nhấm chiếc lá úa tàn.
Theo Như Nguyệt/24h
Vợ khoe chuyện cãi nhau, đăng ảnh con đi vệ sinh lên Facebook Vợ tôi ăn ngủ với Facebook. Tôi phải "đánh ghen" với người tình này thế nào để giành lại vợ? Tổng hợp những câu Chuyện tình yêu, ngoại tình, tâm sự les, gay và nhiều thông tin sinh động, đa chiều về thế hệ 8x - 9x chỉ có tại Bạn trẻ cuộc sốn Vợ tôi là giáo viên tiểu học. Cô ấy...