Trắng đêm canh cửa phòng tân hôn vì sợ con trai “quá sức”
Thấy con trai mấy ngày mất ăn mất ngủ vì lo đám cưới, bà mẹ thấp thỏm canh cửa phòng tân hôn vì sợ con gặp chuyện chẳng lành.
Bạc đầu vẫn phải lo cho con
Sự quan tâm, nuông chiều của cha mẹ, cam chịu làm “nô lệ” cho con từ việc nhỏ đến việc lớn không chỉ khiến con trẻ thụ động, sống ỉ lại mà còn khiến các bậc cha mẹ cũng khốn khổ vì con.
Ở tuổi gần 50, làm mẹ của hai đứa con, một trai một gái, một đứa năm nhất, một đứa năm cuối đại học, những tưởng chị Hạnh (Đống Đa, Hà Nội) sẽ “được nhờ”. Nhưng vì chiều con, không để con đụng tay vào bất cứ việc gì nên ngày hai bữa sáng – tối chị vẫn tự lọ mọ chuẩn bị cơm nước cho cả gia đình. Con gái 19 tuổi, ăn xong cái bát cũng không phải rửa. Con trai 22 tuổi, hoa quả phải gọt sẵn cho vào đĩa, bưng lên phòng riêng mới chịu ăn.
Chị bảo, chị thích việc bếp núc, thích chăm sóc con cái nên thấy những việc mình làm không có gì vất vả. Nhưng chị không biết rằng, “tình yêu thương” của chị khiến con thụ động, thiếu kỹ năng sống, không thể hỗ trợ khi mẹ gặp sự cố.
Một lần, chị bị ngất ở cơ quan, đồng nghiệp đưa chị vào viện. Chồng thì đang đi công tác xa, gọi cho hai đứa con thì chúng ú ớ hỏi “làm gì bây giờ ạ”. Phải đến 2 tiếng sau cậu con trai lớn mới “mò” được đến bệnh viện, trong khi quãng đường đi chỉ 6 km. Thấy chị tỉnh, đồng nghiệp gợi ý gọi con gái đến chăm cho tiện thì chị gàn “thôi được rồi, chị không sao”. Sau rồi mọi người mới biết, con gái được đưa rước từ nhỏ, xe máy không biết đi, đường không biết lối, có đến bệnh viện có khi còn khiến chị bận tâm hơn.
Ảnh minh họa
Một bà mẹ khác thì chăm sóc, lo lắng cho con trai đến mức đứa con lấy vợ rồi vẫn muốn chở che. Chị Hằng (Mỹ Đình, Hà Nội) chia sẻ rằng, nếu 3 năm trước chị không đấu tranh ra ngoài sống riêng thì có lẽ giờ này gia đình chị đã tan đàn xẻ nghé. Chị kể, chồng chị là con một, từ bé đến lớn đều bị bố mẹ quản lý, đi đâu cũng có bố mẹ tháp tùng, không dám thả ra vì sợ chơi bời, lêu lổng. Đến khi đi làm cũng bố mẹ xin việc cho rồi quản lý tài chính, giờ giấc đi lại. Ngày hẹn hò với chị, mỗi lần đi cà phê, xem phim đều phải xin phép, phải xin tiền mẹ. Đi chơi đến 10 giờ đêm là mẹ gọi điện hỏi đang ở đâu, sắp về chưa.
Đến khi lấy nhau rồi, chị Hằng mới thấm thía cái thói “bám váy mẹ” của chồng. Và chị cũng phải “nể phục” tâm sức quan tâm, chăm sóc con của mẹ chồng.
“Kể ra tưởng tiểu thuyết, đêm tân hôn mẹ chồng cứ ra lại vào phòng ngủ của hai vợ chồng, lúc vào kiểm tra chăn đệm có đủ ấm không, lúc vào đưa cho chồng cốc nước. Mình thấy kỳ kỳ nhưng cũng kệ. Đến gần nửa đêm hai vợ chồng chuẩn bị đi ngủ rồi, mình mở cửa phòng đi đánh răng rửa mặt thì thấy mẹ lù lù ở cửa, giật bắn mình.
Hỏi mẹ có chuyện gì thì bà kéo mình ra bảo con ơi thằng Q. mấy hôm nay mất ăn mất ngủ vì lo đám cưới, sức khỏe giảm sút đi nhiều, hai đứa đừng làm gì quá sức. Bà con dặn nếu có bị thượng mã phong thì phải kêu lên ngay để bà vào xử lý”, chị Hằng nhớ lại.
Video đang HOT
Chị Hằng bảo, nhiều khi mẹ chồng chiều chuộng con trai hơn cả trẻ nhỏ khiến chị vừa ấm ức, vừa cảm thấy tức cười. Ví dụ như ăn cá mẹ gỡ xương cho, đồ gì ngon cũng để phần con trai, đi đâu mẹ cũng tranh xách đồ trong khi con trai sức dài vai rộng để đi tay không.
“Nhiều lần cãi vã cũng chỉ vì mẹ chồng quá chiều chuộng con trai. Mình nhờ chồng thu quần áo hộ cũng bị nói nữa. May mà mình đòi ra ở riêng bằng được. Giờ thì anh xã biết nấu cơm, biết rửa bát, biết thay bỉm, pha sữa cho con rồi”, chị nói.
Chiều con – cha mẹ tự đày đọa mình
Cha mẹ nào cũng yêu thương, cũng dành những điều tốt đẹp nhất cho con nhưng đôi khi vì quá nuông chiều con mà cha mẹ lại tự đày đọa bản thân mình.
Cảnh tượng mà chúng ta vẫn thấy vào mỗi kỳ thi đại học, cao đẳng, đó là hình ảnh những ông bố, bà mẹ đội nắng, đội mưa kiên trì đợi con trước cổng trường thi. Đó là hình ảnh người mẹ tay xách nách mang lẽo đẽo theo sau, đứa con tay không đi trước thì không ngừng ca thán “mẹ mang theo lắm thứ thế để làm gì”.
Theo chuyên gia xã hội học Phạm Thị Thúy, Học viện Hành chính Quốc gia TP. HCM, việc nuông chiều, cung phụng con cái không có điểm dừng, hoặc thái quá đang biến một bộ phận giới trẻ… không thể trưởng thành, sống phụ thuộc cha mẹ dù đã có tấm bằng cử nhân, kỹ sư. Tuy nhiên, chỉ đến khi thấy con cái mình lười biếng, sống ích kỷ, không biết quan tâm ai thì họ mới giật mình, than vãn, kể cả trách móc chúng không biết hiếu thảo.
Khi chỉ biết nhận nhiều hơn cho, lớn lên giới trẻ cũng trở nên vô cảm, ít biết sẻ chia, thông cảm với người khác. Những đứa trẻ được nuông chiều, cung phụng thường gặp trục trặc, mâu thuẫn tại trường và khi đi làm cũng va chạm với đồng nghiệp nhiều hơn, đặc biệt dễ đổ vỡ trong hôn nhân vì không biết cách chung sống hòa hợp.
Theo Vietnamnet
Trong hôn nhân, tình yêu chỉ là điều kiện cần! Bạn có tin không?
Hôn nhân, chỉ tình yêu thôi chưa đủ. Phải tôn trọng lẫn nhau, phải tin tưởng lẫn nhau, phải thông cảm, sẻ chia và thấu hiểu... Đó mới là điều kiện đủ để giữ hôn nhân của em đi đến viên mãn...
Người phụ nữ - vốn đã mơ mộng, bước vào cuộc hôn nhân, mới vỡ lẽ: ồ, hóa ra hôn nhân không phải là thiên đường như mình nghĩ.
Yêu một người thật dễ, chỉ cần một tấm lòng và một chút nhân duyên. Nhưng làm vợ, làm chồng của một người hẳn không dễ như vậy. Yêu chỉ là điều kiện cần, còn vô số điều kiện đủ để giữ lửa cho hạnh phúc gia đình... Liệu có phải ai cũng làm được điều đó?
Ở cái tuổi 20 của em, em nhìn đời bằng màu hồng. Cái gì cũng đẹp, cái gì cũng lấp lánh như ánh kim. Là vì em chưa phải bon chen quá nhiều. là vì em mới bước vào đời, còn quá nhiều điều để khám phá nên hẳn là sẽ rất thú vị. Tình yêu cũng được em nhìn bằng ánh mắt màu hồng. Vì tình yêu của em chỉ là cùng nhau nắm tay, cùng nhau dạo phố, cùng nhau ăn uống, cùng nhau xem phim, cùng nhau hưởng thụ những thứ tốt đẹp nhất của cuộc sống... Em được gia đình chu cấp kinh phí để hồng hóa cuộc sống của mình. Và em khao khát được hợp thức hóa tình yêu của mình bằng đám cưới, em nghĩ đó là đi đến cuối cùng của tình yêu.
Nhưng khi em lớn lên, khi bước vào cuộc hôn nhân của mình, em sẽ hiểu. Có quá nhiều điều khác với suy nghĩ của em. Em sẽ đối diện với nhiều áp lực lắm. Cuộc sống mẹ chồng nàng dâu. Cuộc sống con dâu với gia đình chồng quả là không dễ em ạ. Đối với một số người đó là cả cuộc chiến dài ngày, đó là lý do của em và chồng bắt đầu có vết rạn. Là vì, người đàn ông của em phải đứng giữa bên vợ, bên mẹ... Thật khó xử cho họ em ạ.
Khi em lớn lên, khi bước vào cuộc sống hôn nhân của mình, là khi đó, mọi chi phí của cuộc sống đều dồn lên vai của em và người đó. Là tất cả những lo toan cần có. Là vì khi đó gánh nặng cơm áo gạo tiền đè lên vai hai người, sẽ giết chết những lãng mạn của ngày yêu. Là khi em tất bật với con cái mà chẳng còn thời gian để chăm sóc bản thân mình. Hẳn là xấu xí đi rất nhiều em ạ. Điều đó ít nhiều có thể dẫn đến người đàn ông của em sẽ bớt yêu em đi một chút.
Khi em lớn lên, khi bước vào cuộc sống hôn nhân của mình, khi cả em và người đó đối diện với nhau hằng ngày, va chạm với nhau hằng ngày, tính xấu của mỗi người cũng dần bộc lộ hết. Là khi đó, sẽ có những giây phút cả hai thấy nhàm chán nhau. Vốn dĩ cái thuở hẹn họ, cả hai rất lãng mạn. Khi phải chịu trách nhiệm cuộc sống với nhau rồi, có bao nhiêu trách nhiệm cần với đối phương, con cái, gia đình. Người đàn ông phải bon chen với tiền ăn uống, điện nước, bỉm sữa cho con. Làm sao đủ dư giả để mua những phút giây lãng mạn ngày xưa. Người đàn bà - là em làm gì còn thời gian để soi gương, phấn son. Thời gian có chăng cũng chỉ để dành cho con cái và dành cho những cái trăm công ngàn việc không tên.
Người đàn ông - người trụ cột khi đi ra ngoài kiếm tiền, bản thân họ đã tự ban cho mình cái quyền làm chủ. Lúc đó, mặc dù còn yêu, nhưng suy nghĩ của họ, hành động của họ cũng khác lúc yêu. Họ nghĩ họ có quyền xem thường người đàn bà của mình. Bởi người đàn bà ít nhiều sẽ phụ thuộc kinh tế của họ. Người phụ thuộc luôn là người bị xem thường...
Người phụ nữ - vốn đã mơ mộng. Bước vào cuộc hôn nhân, mới vỡ lẽ: ồ, hóa ra hôn nhân không phải là thiên đường như mình nghĩ. Nhìn người khác được sung sướng, mà bản thân mình phải bon chen, vất vả, lại xem thường chồng mình không biết kiếm tiền như người ta... mặc dù, lúc đấy chưa phải là hết yêu...
Hôn nhân, chỉ tình yêu thôi chưa đủ. Phải tôn trọng lẫn nhau, phải tin tưởng lẫn nhau, phải thông cảm, sẻ chia và thấu hiểu... Đó mới là điều kiện đủ để giữ hôn nhân của em đi đến viên mãn...
Cố lên em nhé. Ai cũng phải một lần làm vợ, một đời làm mẹ. Cứ đọc, ngẫm và hiểu để đừng đi vào vết xe đổ của người đời. Mạnh mẽ lên em, cuộc sống vốn là thế rồi em ạ. Trong hôn nhân, yêu chỉ là điều kiện cần....
Hôn nhân, chỉ tình yêu thôi chưa đủ. Phải tôn trọng lẫn nhau, phải tin tưởng lẫn nhau, phải thông cảm, sẻ chia và thấu hiểu... Đó mới là điều kiện đủ để giữ hôn nhân của em đi đến viên mãn...
Theo phunuvagiadinh
Mới cưới 3 tháng mà vợ đã bộc lộ bản chất khiến tôi "choáng""Ngạt thở" vì mẹ chồng quá... yêu quý con dâu!Gia đình "chuẩn 10" của cặp vợ chồng tài sắc bên nhau 20 năm12 bí kíp chiều và nựng chồng để anh ấy mê muội vì yêu bạnBẽ bàng sống thử với bạn trai và phát hiện bí mật động trờiMột bát súp gà của vợ đã làm tôi thay đổi ý định ngoại tìnhNgười phụ nữ - vốn đã mơ mộng, bước vào cuộc hôn nhân, mới vỡ lẽ: ồ, hóa ra hôn nhân không phải là thiên đường như mình nghĩ.
Yêu một người thật dễ, chỉ cần một tấm lòng và một chút nhân duyên. Nhưng làm vợ, làm chồng của một người hẳn không dễ như vậy. Yêu chỉ là điều kiện cần, còn vô số điều kiện đủ để giữ lửa cho hạnh phúc gia đình... Liệu có phải ai cũng làm được điều đó?
Ở cái tuổi 20 của em, em nhìn đời bằng màu hồng. Cái gì cũng đẹp, cái gì cũng lấp lánh như ánh kim. Là vì em chưa phải bon chen quá nhiều. là vì em mới bước vào đời, còn quá nhiều điều để khám phá nên hẳn là sẽ rất thú vị. Tình yêu cũng được em nhìn bằng ánh mắt màu hồng. Vì tình yêu của em chỉ là cùng nhau nắm tay, cùng nhau dạo phố, cùng nhau ăn uống, cùng nhau xem phim, cùng nhau hưởng thụ những thứ tốt đẹp nhất của cuộc sống... Em được gia đình chu cấp kinh phí để hồng hóa cuộc sống của mình. Và em khao khát được hợp thức hóa tình yêu của mình bằng đám cưới, em nghĩ đó là đi đến cuối cùng của tình yêu.
Nhưng khi em lớn lên, khi bước vào cuộc hôn nhân của mình, em sẽ hiểu. Có quá nhiều điều khác với suy nghĩ của em. Em sẽ đối diện với nhiều áp lực lắm. Cuộc sống mẹ chồng nàng dâu. Cuộc sống con dâu với gia đình chồng quả là không dễ em ạ. Đối với một số người đó là cả cuộc chiến dài ngày, đó là lý do của em và chồng bắt đầu có vết rạn. Là vì, người đàn ông của em phải đứng giữa bên vợ, bên mẹ... Thật khó xử cho họ em ạ.
Khi em lớn lên, khi bước vào cuộc sống hôn nhân của mình, là khi đó, mọi chi phí của cuộc sống đều dồn lên vai của em và người đó. Là tất cả những lo toan cần có. Là vì khi đó gánh nặng cơm áo gạo tiền đè lên vai hai người, sẽ giết chết những lãng mạn của ngày yêu. Là khi em tất bật với con cái mà chẳng còn thời gian để chăm sóc bản thân mình. Hẳn là xấu xí đi rất nhiều em ạ. Điều đó ít nhiều có thể dẫn đến người đàn ông của em sẽ bớt yêu em đi một chút.
Khi em lớn lên, khi bước vào cuộc sống hôn nhân của mình, khi cả em và người đó đối diện với nhau hằng ngày, va chạm với nhau hằng ngày, tính xấu của mỗi người cũng dần bộc lộ hết. Là khi đó, sẽ có những giây phút cả hai thấy nhàm chán nhau. Vốn dĩ cái thuở hẹn họ, cả hai rất lãng mạn. Khi phải chịu trách nhiệm cuộc sống với nhau rồi, có bao nhiêu trách nhiệm cần với đối phương, con cái, gia đình. Người đàn ông phải bon chen với tiền ăn uống, điện nước, bỉm sữa cho con. Làm sao đủ dư giả để mua những phút giây lãng mạn ngày xưa. Người đàn bà - là em làm gì còn thời gian để soi gương, phấn son. Thời gian có chăng cũng chỉ để dành cho con cái và dành cho những cái trăm công ngàn việc không tên.
Người đàn ông - người trụ cột khi đi ra ngoài kiếm tiền, bản thân họ đã tự ban cho mình cái quyền làm chủ. Lúc đó, mặc dù còn yêu, nhưng suy nghĩ của họ, hành động của họ cũng khác lúc yêu. Họ nghĩ họ có quyền xem thường người đàn bà của mình. Bởi người đàn bà ít nhiều sẽ phụ thuộc kinh tế của họ. Người phụ thuộc luôn là người bị xem thường...
Người phụ nữ - vốn đã mơ mộng. Bước vào cuộc hôn nhân, mới vỡ lẽ: ồ, hóa ra hôn nhân không phải là thiên đường như mình nghĩ. Nhìn người khác được sung sướng, mà bản thân mình phải bon chen, vất vả, lại xem thường chồng mình không biết kiếm tiền như người ta... mặc dù, lúc đấy chưa phải là hết yêu...
Hôn nhân, chỉ tình yêu thôi chưa đủ. Phải tôn trọng lẫn nhau, phải tin tưởng lẫn nhau, phải thông cảm, sẻ chia và thấu hiểu... Đó mới là điều kiện đủ để giữ hôn nhân của em đi đến viên mãn...
Cố lên em nhé. Ai cũng phải một lần làm vợ, một đời làm mẹ. Cứ đọc, ngẫm và hiểu để đừng đi vào vết xe đổ của người đời. Mạnh mẽ lên em, cuộc sống vốn là thế rồi em ạ. Trong hôn nhân, yêu chỉ là điều kiện cần....
Giá trị của một người đàn bà phụ thuộc vào món quà đàn ông tặng? Này chị em, có thật là giá trị của một người đàn bà phụ thuộc vào món quà đàn ông tặng? Giá trị của phụ nữ. (Ảnh minh hoạ) Tôi thấy có nhiều đàn bà luôn định nghĩa giá trị của mình qua những món quà đắt tiền mà đàn ông tặng, họ cho rằng giá trị món quà mà họ nhận được...