Trắng đêm canh cửa phòng tân hôn vì sợ con trai “quá sức”
Thấy con trai mấy ngày mất ăn mất ngủ vì lo đám cưới, bà mẹ thấp thỏm canh cửa phòng tân hôn vì sợ con gặp chuyện chẳng lành.
Bạc đầu vẫn phải lo cho con
Sự quan tâm, nuông chiều của cha mẹ, cam chịu làm “nô lệ” cho con từ việc nhỏ đến việc lớn không chỉ khiến con trẻ thụ động, sống ỉ lại mà còn khiến các bậc cha mẹ cũng khốn khổ vì con.
Ở t.uổi gần 50, làm mẹ của hai đứa con, một trai một gái, một đứa năm nhất, một đứa năm cuối đại học, những tưởng chị Hạnh (Đống Đa, Hà Nội) sẽ “được nhờ”. Nhưng vì chiều con, không để con đụng tay vào bất cứ việc gì nên ngày hai bữa sáng – tối chị vẫn tự lọ mọ chuẩn bị cơm nước cho cả gia đình. Con gái 19 t.uổi, ăn xong cái bát cũng không phải rửa. Con trai 22 t.uổi, hoa quả phải gọt sẵn cho vào đĩa, bưng lên phòng riêng mới chịu ăn.
Chị bảo, chị thích việc bếp núc, thích chăm sóc con cái nên thấy những việc mình làm không có gì vất vả. Nhưng chị không biết rằng, “tình yêu thương” của chị khiến con thụ động, thiếu kỹ năng sống, không thể hỗ trợ khi mẹ gặp sự cố.
Một lần, chị bị ngất ở cơ quan, đồng nghiệp đưa chị vào viện. Chồng thì đang đi công tác xa, gọi cho hai đứa con thì chúng ú ớ hỏi “làm gì bây giờ ạ”. Phải đến 2 tiếng sau cậu con trai lớn mới “mò” được đến bệnh viện, trong khi quãng đường đi chỉ 6 km. Thấy chị tỉnh, đồng nghiệp gợi ý gọi con gái đến chăm cho tiện thì chị gàn “thôi được rồi, chị không sao”. Sau rồi mọi người mới biết, con gái được đưa rước từ nhỏ, xe máy không biết đi, đường không biết lối, có đến bệnh viện có khi còn khiến chị bận tâm hơn.
Ảnh minh họa
Một bà mẹ khác thì chăm sóc, lo lắng cho con trai đến mức đứa con lấy vợ rồi vẫn muốn chở che. Chị Hằng (Mỹ Đình, Hà Nội) chia sẻ rằng, nếu 3 năm trước chị không đấu tranh ra ngoài sống riêng thì có lẽ giờ này gia đình chị đã tan đàn xẻ nghé. Chị kể, chồng chị là con một, từ bé đến lớn đều bị bố mẹ quản lý, đi đâu cũng có bố mẹ tháp tùng, không dám thả ra vì sợ chơi bời, lêu lổng. Đến khi đi làm cũng bố mẹ xin việc cho rồi quản lý tài chính, giờ giấc đi lại. Ngày hẹn hò với chị, mỗi lần đi cà phê, xem phim đều phải xin phép, phải xin t.iền mẹ. Đi chơi đến 10 giờ đêm là mẹ gọi điện hỏi đang ở đâu, sắp về chưa.
Video đang HOT
Đến khi lấy nhau rồi, chị Hằng mới thấm thía cái thói “bám váy mẹ” của chồng. Và chị cũng phải “nể phục” tâm sức quan tâm, chăm sóc con của mẹ chồng.
“Kể ra tưởng tiểu thuyết, đêm tân hôn mẹ chồng cứ ra lại vào phòng ngủ của hai vợ chồng, lúc vào kiểm tra chăn đệm có đủ ấm không, lúc vào đưa cho chồng cốc nước. Mình thấy kỳ kỳ nhưng cũng kệ. Đến gần nửa đêm hai vợ chồng chuẩn bị đi ngủ rồi, mình mở cửa phòng đi đ.ánh răng rửa mặt thì thấy mẹ lù lù ở cửa, giật b.ắn mình.
Hỏi mẹ có chuyện gì thì bà kéo mình ra bảo con ơi thằng Q. mấy hôm nay mất ăn mất ngủ vì lo đám cưới, sức khỏe giảm sút đi nhiều, hai đứa đừng làm gì quá sức. Bà con dặn nếu có bị thượng mã phong thì phải kêu lên ngay để bà vào xử lý”, chị Hằng nhớ lại.
Chị Hằng bảo, nhiều khi mẹ chồng chiều chuộng con trai hơn cả trẻ nhỏ khiến chị vừa ấm ức, vừa cảm thấy tức cười. Ví dụ như ăn cá mẹ gỡ xương cho, đồ gì ngon cũng để phần con trai, đi đâu mẹ cũng tranh xách đồ trong khi con trai sức dài vai rộng để đi tay không.
“Nhiều lần cãi vã cũng chỉ vì mẹ chồng quá chiều chuộng con trai. Mình nhờ chồng thu quần áo hộ cũng bị nói nữa. May mà mình đòi ra ở riêng bằng được. Giờ thì anh xã biết nấu cơm, biết rửa bát, biết thay bỉm, pha sữa cho con rồi”, chị nói.
Chiều con – cha mẹ tự đày đọa mình
Cha mẹ nào cũng yêu thương, cũng dành những điều tốt đẹp nhất cho con nhưng đôi khi vì quá nuông chiều con mà cha mẹ lại tự đày đọa bản thân mình.
Cảnh tượng mà chúng ta vẫn thấy vào mỗi kỳ thi đại học, cao đẳng, đó là hình ảnh những ông bố, bà mẹ đội nắng, đội mưa kiên trì đợi con trước cổng trường thi. Đó là hình ảnh người mẹ tay xách nách mang lẽo đẽo theo sau, đứa con tay không đi trước thì không ngừng ca thán “mẹ mang theo lắm thứ thế để làm gì”.
Theo chuyên gia xã hội học Phạm Thị Thúy, Học viện Hành chính Quốc gia TP. HCM, việc nuông chiều, cung phụng con cái không có điểm dừng, hoặc thái quá đang biến một bộ phận giới trẻ… không thể trưởng thành, sống phụ thuộc cha mẹ dù đã có tấm bằng cử nhân, kỹ sư. Tuy nhiên, chỉ đến khi thấy con cái mình lười biếng, sống ích kỷ, không biết quan tâm ai thì họ mới giật mình, than vãn, kể cả trách móc chúng không biết hiếu thảo.
Khi chỉ biết nhận nhiều hơn cho, lớn lên giới trẻ cũng trở nên vô cảm, ít biết sẻ chia, thông cảm với người khác. Những đ.ứa t.rẻ được nuông chiều, cung phụng thường gặp trục trặc, mâu thuẫn tại trường và khi đi làm cũng va chạm với đồng nghiệp nhiều hơn, đặc biệt dễ đổ vỡ trong hôn nhân vì không biết cách chung sống hòa hợp.
Theo Vietnamnet
Giá trị của một người đàn bà phụ thuộc vào món quà đàn ông tặng?
Này chị em, có thật là giá trị của một người đàn bà phụ thuộc vào món quà đàn ông tặng?
Giá trị của phụ nữ. (Ảnh minh hoạ)
Tôi thấy có nhiều đàn bà luôn định nghĩa giá trị của mình qua những món quà đắt t.iền mà đàn ông tặng, họ cho rằng giá trị món quà mà họ nhận được chính là giá trị con người họ, bỗng dưng tôi thấy buồn cười...
Lướt facebook mới thấy chị em dạo này tranh nhau khoe sủng ái, nàng thì được bạn trai mua nhẫn kim cương, nàng thì được tặng nhà lầu, nàng tặng xe hơi, nàng có "số hưởng" ít hơn thì bạn trai tặng chuyến du hí trời Âu trời Á, nàng thì khoe bồ vừa chuyển khoản cho cả tỷ đồng...nhìn chung thì các nàng ríu rít khoe loạn lên với nhau với cái ngầm ý là các nàng có giá, mà vì các nàng không chỉ có giá mà là rất cao giá nên mới được đại gia tặng quà giá trị, việc các nàng khoe ra như một cách để "show" cho nhau biết cái đẳng cấp tự phong của mình "hãy nhìn cách người đàn ông của tôi tặng quà cho tôi này, giá trị của tôi đây này!".
Này chị em, có thật là giá trị của một người đàn bà phụ thuộc vào món quà đàn ông tặng?
Không vòng vo hay giải thích quanh co gì cả, tôi khẳng định giá trị một người đàn bà không bao giờ phụ thuộc vào món quà mà người đàn ông của họ trao tặng cho dù nó là bất cứ một thứ vật chất có giá trị khủng khiếp nào! Ồ, một số cô nàng hẳn sẽ nhảy loạn lên, bĩu môi một cái dài thượt, đem cái chân lý "hãy yêu một người đàn ông dám tiêu t.iền vì bạn" ra để phản biện. Tôi đồ rằng những người phụ nữ chỉ biết sống dựa vào người khác như một cây tầm gửi kí sinh thì mới có những tư tưởng lệch lạc như thế! Đừng nghĩ mình là phụ nữ thì được cái quyền sống bám, sống dựa dẫm, ỷ lại và đổ tại cho một thứ cá tính là "đàn bà thì được quyền nhỏ bé, nương náu, yếu mềm!".
Đúng! Đàn bà được sở hữu nhiều cái quyền, trong đó có những cái quyền như yếu mềm, nhỏ bé... mà các bạn vừa kể trên, nhưng quyền lợi luôn đi kèm với trách nhiệm và nghĩa vụ, khi phụ nữ không thể tự chịu trách nhiệm với bản thân mình, tự nuôi sống mình, tự độc lập về kinh tế, dùng đầu óc, trí tuệ để mưu sinh thì đừng mở miệng đòi quyền lợi "tôi phải được như thế vì tôi là đàn bà", nghe nó nông cạn, ấu trĩ lắm!
Và nếu như phụ nữ không thể độc lập và tự chủ được, phải dùng mưu mẹo, thân xác để đổi lấy những món quà vật chất thì dù nó xa xỉ, đắt t.iền hay không thì cũng chỉ giá trị của người phụ nữ ấy cũng chỉ thuộc hàng "normal person" mà thôi!
Phụ nữ có giá trị nhất là khi cô ta tự chủ trong mọi chuyện, nhất là về kinh tế! Đừng có lôi mấy cái tư tưởng lười nhác thích hưởng thụ ra, kiểu như "chỉ có phụ nữ bất hạnh mới phải tự mua túi Chanel" để tự hào với cái "ăn trên nằm chốc" há miệng chờ sung rụng của mình.
Chị em ạ, trên đời này chỉ có bố mẹ ta mới không toan tính với ta, chỉ có bố mẹ ta mới yêu thương ta vô điều kiện (dĩ nhiên phần lớn là như vậy), ngoài bố mẹ ta ra thì các nàng nên hiểu một điều rất đơn giản mà sòng phẳng rằng "trên đời này không ai cho không ai cái gì cả!". Ừ, đàn ông của nàng đang si mê cái bốc lửa của nàng đấy, cái vẻ thanh tân mơn mởn của nàng ắt hẳn hơn đứt cái vẻ héo úa, tàn phai của bà cả ở nhà...Thế nhưng, nàng ạ! Nàng vẫn phải cúi đầu, toan tính, bợ đỡ, nịnh nọt người đàn ông của nàng, nàng vẫn phải như con mèo ngoan vùi đầu vào cái bụng phệ, tóc hoa râm, cho dù thâm tâm nàng cũng thấy ghê ghê, nhưng vì t.iền, vì nàng chẳng có gì ngoài thân xác nên nàng nhắm mắt gật đầu cái rụp trước vật chất rồi lại đổ tại cãi nhẽ "gái ham tài - trai ham sắc"! Rồi nàng hoan hỉ ve vuốt cái lòng tổn thương của mình bằng cách khoe vống lên với thiên hạ về cái giá trị ảo của mình khi được đại gia móc hầu bao bố thí cho nàng! Trên đời này mọi quà tặng đều là sự bố thí...trừ những món quà mà ta tự tặng cho chính ta!
Các nàng cứ sống ảo như thế, tự lấy những món quà mà đàn ông bố thí cho mình và lấy nó làm thước đo giá trị của đàn bà, vậy khi đàn ông chán nàng, vứt nàng đi như một món hàng hết date, vậy khi ấy giá trị của các nàng lại về "mo" sao?
Đàn bà đẹp nhất khi tự chủ về kinh tế, độc lập về hành vi và có chiều sâu về trí tuệ, cái giá trị ấy bất biến và nó khiến cho phụ nữ luôn ngẩng cao đầu với người đàn ông của mình, đó không phải là sự cố gắng gồng lên chứng minh bản thân mạnh mẽ hay không cần đàn ông che chở, mà là sự tự tôn của chính bản thân mình, hãy nhớ mình là con người trước khi mình là một người đàn bà, mà đã là Người thì cần lắm cái lòng tự tôn, phẩm giá, kiêu hãnh!
Sinh ra trên đời này, sống là để cho người khác không thể xem thường, nhưng đừng bao giờ nhầm lẫn giá trị vật chất của người khác cho tặng, biếu xén, bố thí và lấy đó làm thước đo giá trị của bản thân, bởi điều đó chỉ chứng minh một điều rằng: Bạn đang cố chứng minh cho mọi người thấy người ta có thể "mua" bạn với giá ấy, cho dù rất cao nhưng rất mua được, mà phàm ở trên đời, cái gì mua được bằng t.iền thì cái ấy đều rẻ! Chị em nhớ chưa?
Lần cuối, vẫn là câu chuyện giá trị của người đàn bà nằm ở đâu? Thôi, đừng cố hoạch định hay ra giá chuyện đắt t.iền hay rẻ t.iền nữa, đừng toan tính nữa, cứ sống tự chủ, độc lập, k.iếm t.iền bằng sức lao động chân chính, an nhiên tự tại, tự mua quà cho mình, ấy là hạnh phúc!
Này, tôi nói thật, cái chuyện đàn bà tự mua quà tặng mình ấy, vui lắm chứ không phải vui vừa đâu! Nếu chưa thử thì hãy thử đi, nhưng nhớ là phải bằng đồng t.iền mà bạn kiếm được bằng mồ hôi và công sức của mình, nhé!
Theo Phunutoday
Sự thực giật mình có thể bạn chưa biết khi kiểm soát t.iền của chàng T.iền được phân chia càng nhiều túi càng ít vì vậy bạn luôn khao khát nó phải nằm trong một túi và túi đó chính là do bạn nắm giữ. Nhưng bạn có bao giờ biết cảm giác của anh ấy khi có ít t.iền trong túi không? Ảnh minh họa Anh ấy sẽ lép vế trong những cuộc gặp gỡ bạn bè...