Trang chủTâm sựNgười đàn bà 9 năm cung phụng, phục dịch gã chồng tri thức… Người đàn bà 9 năm cung phụng, phục dịch gã chồng tri thức biến thái
Khi ngồi đây viết những dòng chữ này, lòng tôi vô cùng rối bời. Đã có lúc tôi muốn tìm đến cái chết nhưng tôi không nỡ.
Tôi và chồng cưới nhau được 9 năm nay, trong 9 năm đó tôi đã chịu không ít khổ cực vì cuộc hôn nhân sai lầm này của đời mình. Nếu người ngoài nhìn vào, ai cũng khen cho tôi có được người chồng vừa đẹp trai, vừa tài giỏi. Nhưng nào ai biết rằng, chính anh ta, người chồng có vẻ ngoài tưởng như hoàn mỹ ấy lại là một gã chồng vũ phu, bội bạc.
Ngày trước khi cưới anh, tôi vốn là cô nhân viên kế toán xinh đẹp. Chỉ vì quá yêu tôi mà anh đã mất không ít năm theo đuổi. Tôi vẫn nhớ khi đó, đang học năm thứ 2 đại học, còn anh học trên tôi một khóa. Anh đã viết thư cho tôi rất nhiều, thậm chí còn trồng cây si trước phòng trọ tôi bao nhiêu lâu. Cũng vì cảm động tình yêu chân thành ấy mà tôi đến với anh.
Yêu nhau được 3 năm, khi ra trường, tôi đã trao đời con gái của mình và yêu anh say đắm. Hơn 2 năm sau đó chúng tôi cưới nhau và chính thức lập nghiệp ở Hà Nội.
Xin được nói thêm, chồng tôi quê ở Hà Nam. Còn tôi gốc là người Nghệ An, nhưng gia đình tôi chuyển ra Hà Nội đã được mấy chục năm nay. Dù thế, tôi vẫn luôn giữ cốt cách của người con gái xứ Nghệ, xinh đẹp, đảm đang hết lòng vì chồng con.
Mọi chuyện thay đổi từ khi chúng tôi về sống dưới một mái nhà. Khi đó, chồng tôi bắt đầu bộc lộ tính cách vũ phu. Lần đầu tiên anh đánh tôi chính là năm đầu tiên ăn Tết ở nhà nội. Khi đó, chúng tôi đang bàn nhau chuyện về quê ngoại mua gì.
Nhưng rồi sau đó, anh phát hiện ra tôi có chuyển trước cho mẹ mình 2 triệu tiêu Tết, nhưng chỉ đưa cho mẹ anh 1 triệu, anh tát tôi 2 cái.
Suốt 9 năm ấy không ít lần tôi bị chồng bạo hành cả về thể xác lẫn tinh thân (Ảnh minh họa).
Lý do anh đánh tôi chính là tội “thiếu trung thực” dù số tiền đó do tôi làm ra. Sau lần đó, anh thay đổi hẳn thường xuyên cộc cằn, thô lỗ. Lần thứ 2 anh đánh tôi chính là hôm sau Tết khi đó chúng tôi cùng bé Chi đi siêu thị. Anh cầm thẳng chiếc mũ bảo hiểm ném vào mặt tôi chỉ vì tôi dám muộn 5 phút.
Biết tính chồng mình nóng nảy nên trong cuộc sống tôi luôn cố gắng, giữ gìn. Nhìn tôi đến công sở lúc nào cũng tươi tắn, nước hoa thơm sực nức nhưng mấy ai biết rằng, sau những nụ cười ấy, đêm nào tôi cũng chịu sự nhiếc móc nghi kỵ từ chồng mình.
Có hôm, cơ quan đá bóng, tôi ra cổ vũ chừng 30 phút nhưng khi vừa về tới nhà, tôi lãnh nguyên cái tát của chồng chỉ vì “tao gọi 30 cuộc sao không nghe máy?”. Khi đó, biết anh sắp nổi nóng, tôi đã im lặng, nhún nhường. Nhưng chồng tôi vẫn không chịu bỏ qua khi hành hạ vợ cả thể xác lẫn tinh thần.
Video đang HOT
Lẽ ra theo thường lệ, vợ chồng cãi nhau không nên có tình dục, nhưng chồng tôi lại khác. Những khi đó, anh thường đòi hỏi nhiều hơn những lần “lâm trận”. Nếu tôi không chiều anh sẽ nói rằng “hay hôm nay cô đi với ai?”, “thảo nào về muộn thế hay ăn vụng đâu rồi?” Nghe thế tôi ứa nước mắt, chẳng ngờ hơn 30 tuổi đầu mà vẫn còn có những suy nghĩ nông nổi tới như vậy?
Càng ngày chồng tôi càng quái tính khi thường xuyên mắng mỏ, chì chiết vợ, thậm chí là thượng cẳng tay, hạ cẳng chân với vợ. Nhìn anh bề ngoài bảnh bao, tri thức như thế, nhưng ít tai biết được rằng tính anh lại khó chiều tới vậy. Họ cứ nghĩ chúng tôi đang rất hạnh phúc, nhưng kỳ thực trong hôn nhân của chúng tôi vẫn đang tồn tại những cơn sóng ngầm.
Chuyện ngày càng tệ hơn khi tôi vỡ kế hoạch bầu đứa con thứ 2. Khi đó, công việc của chồng tôi có chút khó khăn. Nhưng thay vì nghiên cứu giải quyết khó khăn đó, anh lại đổ lên đầu tôi và 2 đứa con. Có hôm, anh về nhà trong tình trạng say xỉn, khi anh đòi tôi chiều chuộng tôi đã đẩy anh ra. Nói thật tôi yêu chồng, nhưng tôi không muốn “phục vụ” một gã say.
Hôm đó, anh nổi giận đẩy tôi ngã xuống thành giường. Kết quả, tôi bị sảy thai. Ngày hôm sau khi phát hiện máu không ngừng chảy, anh đưa tôi vào bệnh viện. Khi biết tin mất con, anh vẫn thản nhiên nhìn tôi hờ hững. Lúc đó, tôi vừa đau, vừa ức, cảm giác anh như một kẻ máu lạnh vậy. Thực sự hình tượng về anh trong tôi đã sụp đổ hoàn toàn.
Ngày đó, vì sợ mang tiếng là học hành giỏi giang, có hình thức mà lại lấy phải gã chồng không ra gì nên tôi im lặng chịu đựng. Nhiều đêm bị chồng hành hạ, sỉ nhục tôi cảm thấy bế tắc vô cùng, nhưng tôi không dám kể với ai. Nói với bố mẹ, tôi càng không dám. Tôi thương bố mẹ, tôi nghĩ bố mẹ tôi đủ chuyện để lo rồi.
Khi tôi sinh thêm 2 đứa con nữa, chồng tôi càng trượt dốc khi cặp bồ với một cô sinh viên thực tập. Ngày tôi phát hiện ra cũng là ngày cô ta mang bầu được 2 tháng. Khi cô ta tìm gặp tôi cũng là khi tôi suy sụp đau khổ nhất. Khi đó, tôi vừa mới phát hiện mình bị ung thư tuyến giáp. Nghe thấy câu chuyện của cô gái tôi vừa thương, vừa trách.
Tôi thương cho cô ta trẻ người non dạ đã bị chồng tôi cho vào đời, tôi trách cô ta vì có học thức, hiểu biết mà vẫn đâm đầu vào người đàn ông đã có gia đình. Khi tôi nói chuyện với chồng mình, anh ta dửng dưng nói rằng “Không tới lượt cô, tôi giải quyết xong rồi”. Thì ra chồng tôi đã sớm lường trước hậu quả nên bắt cô ta phá thai.
Sau đợt đó, chồng tôi “đá” cô bồ trẻ đi cặp với người đàn bà đã có 2 mặt con. Cô ta vừa ly dị chồng không lâu. Có vẻ lần này chồng tôi nghiêm túc, đi sớm về khuya với ả đàn bà đó. Có đợt khi cả gia đình tôi đi Nha Trang, ả cũng gửi con để vào theo vợ chồng tôi. Để được vui vẻ với nhau, cô ta thuê phòng ngay cạnh gia đình tôi luôn.
Sau hơn 9 năm chịu đựng giờ tôi hiểu ra rằng, tại sao tôi không dám đấu tranh để bỏ gã chồng vũ phu, ngoại tình này? (Ảnh minh họa)
Khi tôi phát giác, chồng tôi còn túm tóc, đánh đập vợ. Anh cấm tôi không được “lu loa” lên. Nếu tôi nói, anh sẽ hành hạ các con tôi. Khi đó, tôi nghĩ sao mà có gã chồng khốn nạn như thế, dám đưa con ra để dọa dẫm cả vợ mình.
Mọi người ạ! Chồng tôi mang tiếng đi làm lương cao, nhưng những khoản chi tiêu, chăm lo cho gia đình, gần như đổ hết lên đầu tôi. Anh cũng phũ phàng tới mức, khi anh khó khăn thất thế nhất chính tôi là người đã ngược xuôi vay mượn thậm chí bán hết của hồi môn để đưa cho anh. Nhưng anh không bao giờ nghĩ cho tôi, lúc nào cũng chỉ chăm chăm nghe theo mấy cô bồ về đánh chửi vợ.
Rồi sau 9 năm chịu đựng, tôi đã quyết định sẽ chấm dứt tất cả. Hôm qua, khi anh đánh tôi, tôi đã phản ứng lại. Tôi nói nếu anh ta còn tiến thêm một bước nữa tôi sẽ liều, bất chấp hết. Tôi cũng nói với anh ta còn nếu đem con ra dọa tôi, tôi sẽ làm bung hết mọi chuyện. Anh ta có sợ thật, vì anh ta đang chuẩn bị được xét điểm cán bộ ưu tú.
Khi anh ta đi rồi tôi đã nghĩ rất nhiều. Giờ anh này anh ta còn vui vẻ bên ả nhân tình anh ta mê mệt, tôi quyết định sẽ nói hết chuyện với gia đình 2 bên và chấm dứt chuỗi ngày sống mệt mỏi này. Tại sao tôi phải chịu đựng nữa, tại sao tôi cứ phải để cho anh ta hành hạ mẹ con tôi? Trong khi đó, tôi hoàn toàn có khả năng độc lập, tự chủ cuộc sống của mình?
Theo Buihuyentrang/Tintuc
Chết điếng vì lời nói như xát muối của chồng trước khi bỏ đi
Tôi càng sững sốt hơn khi anh tiếp tục: "Cô đã nhìn mình trong gương chưa, mỗi lần đi cùng cô với tôi đó là một sự sĩ nhục". Nghe những gì anh nói tôi chỉ muốn tát vào mặt anh.
Tôi và anh cưới nhau khi cả hai vừa mới ra trường, ngày ấy vì chút nông nổi nên tôi trót ăn cơm trước kẻng. Khi biết chuyện bố mẹ kịch liệt phản đối việc tôi lấy anh. Bởi vì khi đó anh chưa có việc làm ổn định cộng với tính hay sĩ diện hão. Nhưng tôi yêu anh và tin rằng anh có thể sẽ là một người chồng người cha tốt. Nên gạt qua áp lực gia đình tôi và anh vẫn tổ chức đám cưới.
Sống chung cùng nhau hơn 8 năm, chúng tôi cũng đã có hai mặt con. Bố mẹ tôi thương cháu nên cũng giúp đỡ rất nhiều. Tuy vậy họ vẫn không dành tình cảm cho con rể. Anh là nhân viên thị trường của một công ty vật liệu xây dựng nên vắng nhà khá nhiều. Mọi việc trong gia đình đều do tôi đảm trách, thấy chồng bôn ba vất vả nên tôi cũng chẳng dằn vặt gì thêm. Mỗi ngày xong việc ở cơ quan là tôi xoay như chong chóng với việc nhà và con nhỏ.
Tôi thừa khả năng để dành cho mình những bộ trang phục đắt tiền cũng như cũng đủ quyết tâm để làm mình giảm đi vài cân. Nhưng thật lòng tôi thấy không cần thiết. Tôi không quan tâm nhiều đến việc trau chuốt vẻ bề ngoài của mình.
Nói như vậy không có nghĩa là tôi cẩu thả hay bê bối. Tôi thường ăn mặc gọn gàng, lịch sự và thoải mái như vậy là được. Không phải nói quá chứ nhiều khách hàng nam đến làm hợp đồng vay vốn còn lén nhìn tôi rồi tán tỉnh này nọ.
Anh và tình nhân của mình đang vui vẻ ăn tối trong một nhà hàng sang trọng. (Ảnh minh họa)
Nhưng chồng tôi lại khác, anh là người ưa vẻ bề ngoài. Mỗi lần đi đâu cùng anh thời gian tôi chuẩn bị mọi thứ có lẽ còn nhanh hơn cả anh. Anh đầu tư rất nhiều thứ từ áo sơ mi đến cà vạt, giày, đồng hồ thậm chí cả keo vuốt tóc đến nước hoa.
Vài lần tôi cũng góp ý là đâu cần thiết đến mức như vậy thì anh lại nói để bạn bè nhìn vào không xem thường. Tôi thì suy nghĩ khác anh nhưng không vì vậy mà tôi tranh cãi. Thôi thì mỗi người một quan điểm, sống sao thoải mái là được.
Nhưng rồi cũng chính vì suy nghĩ chuộng vẻ ngoài mà chồng tôi ngoại tình. Những chuyến công tác dài ngày của anh trở nên thường xuyên hơn. Mỗi lần đi lại chuẩn bị, lại đầu tư cho mình nhiều hơn. Đã vậy khi tôi hỏi chi tiết là đi đâu anh lại nói không rõ ràng.
Trong lòng nhen lên chút nghi ngờ nên tôi có nhờ người theo dõi. Quả thật không ngoài dự đoán, trong những lần công tác ấy hơn nữa thời gian là anh dành cho cô đồng nghiệp cùng chỗ làm. Hai người đưa nhau đi nghỉ dưỡng ở rất nhiều nơi. Lúc nào cũng tình tứ như đôi vợ chồng đi hưởng tuần trăng mật.
Mặc dù đã nắm hết các bằng chứng anh ngoại tình nhưng tôi vẫn im lặng, tôi nghĩ có lẽ anh chỉ vì không thể kìm chế trước sự trẻ đẹp mà thôi, rồi anh cũng sẽ chán chứ chẳng sâu đậm gì.
Cách đây mấy ngày, chiều đi học về cháu lớn đột nhiên phát sốt, cháu nằm mê man. Tôi lo lắng vô cùng nên gọi điện cho anh về gấp để đưa con đi viện. Một mình tôi không thể xoay xở được vì còn có thêm cháu nhỏ bên cạnh.
Vậy mà anh nói anh còn phải gặp đối tác để giải quyết chuyện quan trọng. Anh kêu tôi tự xoay xở chứ anh không thể về được. Nghe anh nói tôi gần như phát điên, tôi tắt máy rồi vội vàng liên lạc với bố mẹ đến giúp.
Đưa con vào viện gần mấy tiếng đồng hồ sau cũng chẳng thấy anh đâu. Tôi nhờ em họ đến công ty tìm anh, nhưng rồi những hình ảnh tôi nhận được qua điện thoại làm tôi muốn ngã quỵ ngay tại chỗ. Anh và tình nhân của mình đang vui vẻ ăn tối trong một nhà hàng sang trọng. Cả đêm hôm đó chỉ mình tôi ở trong bệnh viện cùng với con. Anh không đến và cũng không hề gọi cho tôi một cuộc điện thoại nào.
Ly hôn thì có lợi cho anh quá, anh sẽ hả hê với tình nhân của mình. (Ảnh minh họa)
Sáng hôm sau khi về nhà không thể nhịn thêm được nữa tôi đã mắng anh rất nhiều. Tưởng đâu anh nhận thấy sai nào ngờ anh hét vào mặt tôi. Anh nói tưởng tôi chưa biết chứ nếu đã biết rồi thì anh khỏi tốn thời gian để kể lại.
Anh nói mà không biết ngượng miệng, cô ấy mới là tình yêu của anh, là người mà anh không thể thiếu. Nhưng tôi càng sững sốt hơn khi anh tiếp tục: "Cô đã nhìn mình trong gương chưa, mỗi lần đi cùng cô với tôi đó là một sự sĩ nhục". Nghe những gì anh nói tôi chỉ muốn tát vào mặt anh.
Tôi nói với anh nếu đã như vậy thì đi đi, anh đi cho khuất mắt tôi. Vậy mà anh đi thật, dù con mới từ viện trở về anh cũng chẳng thèm ngó ngàng.
Mấy ngày nay anh vẫn chưa về, tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều. Anh đã chẳng còn tình cảm thì níu kéo cũng chỉ thêm tổn thương. Nhưng rồi khi nghĩ đến chuyện ly hôn tôi lại tiếc rất nhiều.
Ngôi nhà này đa phần là do tiền của bố mẹ tôi nhưng lại đứng tên hai vợ chồng, ngoài ra còn thêm một số tài sản khác nữa cũng đứng tên chung. Ly hôn thì có lợi cho anh quá, anh sẽ hả hê với tình nhân của mình. Tôi muốn anh phải trả giá cho hành động của mình, tôi phải làm gì đây, mọi người giúp tôi với!
Theo Afamily
Sau ngày bị vợ bắt tại trận, tôi phải chuyển "hộ khẩu" xuống gầm giường Anh sợ hãi đến nỗi bỏ mặc người tình vẫn còn đang cuống quýt trên giường để... chui tọt xuống gầm giường, trốn vợ. Anh K. vốn là một người đàn ông hiền lành. Nhưng cũng do hiền lành quá mà anh bị vợ lấn lướt, chèn ép, bắt nạt. Là người làm ra tiền, nhưng anh lại bị vợ kiểm soát rất...