Trăn trở hậu ly hôn
Đã nhiều lần cô nằm mơ mình lại ở trong căn nhà cũ, làm mọi việc cùng anh vui vẻ và thích thú, rồi tỉnh dậy, cô nuối tiếc…
ảnh minh họa
Dạo đó mọi việc cứ đến dồn dập, lận đận, khiến anh vấp phải sai lầm. Do thiếu kinh nghiệm, lại không nghe cảnh báo từ vợ, anh đã làm tiêu tán một tài sản tương đối lớn của cả hai vợ chồng. Thậm chí miếng đất của bố mẹ chồng cũng đang nằm ngoài ngân hàng và bố mẹ cô ít nhiều cũng bị liên lụy.
Hai bên thông gia cãi cọ, mâu thuẫn. Cô đã nghe theo sự lôi kéo của bố mẹ đẻ bỏ về nhà họ, không chịu cùng anh cứu vãn. Cô để mặc anh, tự đi mà tìm lối thoát, việc của cô là ngồi đay nghiến, miệt thị, căm tức chồng…
Họ chia tay nhau, mọi việc dường như đơn giản, vì tài chính giữa họ chẳng còn gì ràng buộc, chỉ là bản đăng ký kết hôn, chỉ là tờ giấy. Còn hai đứa con, ông bà ngoại hứa sẽ bao thầu toàn bộ. Chồng cô lúc ấy tay trắng lấy gì mà nuôi con?
Bao năm anh vẫn loay hoay tìm kế sinh nhai, phải đi lên từ con số âm cực nhọc quá. Song khi đã chia hai con đường, mỗi lần đến thăm con, anh nhìn cô vẫn lịch sự và thái độ tôn trọng với người đã từng chung sống dưới một mái nhà. Đó chính là điều khiến cô mất ngủ suy nghĩ, về cái ngày mà vạn bất đắc dĩ mới phải quay lưng.
Cô nhận thấy rằng, có những quy tắc ứng xử, những phép lịch sự tối thiểu đàn ông có thể học và áp dụng vào y như những con vẹt. Lại có người đi hết nửa đời mới vỡ vạc và cố máy móc áp dụng do thiếu nền tảng từ thủa nhỏ. Tuy nhiên, có những thứ thuộc về phong thái, về tư duy gắn liền với hành xử chuẩn mực của một con người, thì lại thuộc về phẩm chất sẵn có, nó tồn tại trong con người đó từ bao giờ… Và chỉ khi rời xa, cô mới nhận ra.
Video đang HOT
Cô biết đó không hẳn là còn yêu, mà chỉ là nhìn về quá khứ với tất cả sự trân trọng. Thực tại và tương lai không cho phép cô ngoảnh lại, vì khi ngoảnh lại đau buồn sẽ lặp lại. Cô hiểu, nếu đã thuộc về nhau thì có mất nhau vẫn tìm lại được. Còn không là gì thì ngay bên cạnh cũng không thể nhìn thấy.
Cô tâm niệm, đối phương như tấm gương, thế nên họ đối với cô sao thì cô đối đãi lại như thế. Cô coi anh như một người bạn cũ. Có người tò mò việc sao lại có thể coi nhau là bạn, khi mà chính người kia đã góp phần gây ra đổ vỡ, đau khổ, thất vọng…
Cô cười, làm bạn được thôi, vì lúc sống chung có những thứ không tài nào chấp nhận nổi, thì khi chia tay có thời gian ngẫm lại, thấy tha thứ được cái gì thì tha thứ. Suy nghĩ sẽ thật thản nhiên, thế là giờ nhìn nhau, đối đãi với nhau sẽ nhẹ nhàng hơn.
Đặc biệt là khi tôn chỉ của việc chia tay được cả hai tôn trọng. Đó là đặt con cái lên trước hết. Trong cách giáo dục bố mẹ đều phải được tôn trọng tuyệt đối trước mặt con. Không được người này nhồi nhét cái xấu về người kia vào đầu con. Cũng như không thể hiện cho con thấy tiếng nói của ai có trọng lượng hơn.
Khi cả bố và mẹ có thiện chí dành cho nhau sự nể vì như vậy, dẫu có thể chỉ là vì con, thì tự khắc mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn. Và cô tự thấy trăn trở vậy thôi là đủ rồi…
Theo Dân Trí
'Báo cho em biết, vợ anh đã mang bầu con trai'
Anh hớn hở gọi điện cho tôi &'em à, anh vui quá, vợ anh đã có bầu con trai rồi, lần này là thật đó, cô ấy được 5 tháng rồi, nhìn rõ mọi thứ rồi, chính mắt anh nhìn thấy'.
Giọng anh hớn hở như một đứa trẻ gặp mẹ. Thì ra, niềm khao khát con trai của anh lại lớn đến vậy. Anh hi vọng mình sẽ có một thằng cu, được giống như bạn bè. Vậy mà trước đây một thời gian, anh còn than vãn với tôi rằng, anh thật sự cảm thấy buồn vì vợ anh mãi không sinh được con trai. Nhà đã có tới 2 cô con gái, lần này lại là con gái nữa chắc là chết mất. Nếu sau này chúng mình ở bên nhau, em có thể sinh cho anh thằng cu không?
Câu nói bâng quơ đó của anh cũng giống như một lời hứa hẹn rằng, nếu như lần này, vợ anh không sinh được con trai thì tôi sẽ là người thay thế vợ anh và anh mong tôi cho anh có được một thằng cu. Khi đó, cơ hội tôi được ở gần anh càng nhiều, càng dài. Tôi cũng nghĩ, mình đã yêu một người đàn ông có vợ và bây giờ thì phải chấp nhận tất cả chuyện này. Lén lút, ngoại tình , thậm chí là nếu một ngày bị phát hiện cũng phải cam chịu và hi vọng sẽ không bị tạt axit. Tôi đã quá yêu anh mất rồi, chỉ biết yêu thôi, chẳng cần biết ngày mai sẽ ra sao .
Yêu anh đã hơn 1 năm, tình cảm cũng thật thắm thiết. Tôi không phủ nhận những gì anh đã làm cho mình. Anh chăm chỉ, anh chịu khó, anh cung phụng tôi cả tiền bạc và tinh thần. Tôi cần gì, muốn đi đâu anh cũng chiều. Có chuyện gì của gia đình anh, ngay cả chuyện vợ chồng con cái, anh cũng tâm sự với tôi. Điều khiến anh trăn trở nhất là chuyện con cái mà thôi.
Tôi đã vô cùng yêu người đàn ông này nên có vẻ muốn cảm thông và hiểu cho anh. Nhưng cũng thật buồn khi không biết, tương lai mình sẽ ra sao, tình yêu sẽ đến đâu nếu chấp nhận yêu một người đàn ông có vợ. Lần này, vợ anh không có bầu con trai mà tôi lại sinh cho anh được thằng cu thì may ra còn hi vọng. Nhưng mà, tôi chưa chuẩn bị tâm lý mang bầu với anh khi chưa có một lời hứa nào cả. Dại dột rồi lại làm mẹ đơn thân thì khổ cả đời.
Anh bảo, cho anh thời gian... Chắc là thời gian để đợi xem vợ anh có mang bầu con trai hay không. Đúng là chuyện nực cười. Vậy tôi chỉ là người thừa, phải chờ đợi nếu vợ anh không thể thì tôi mới là lựa chọn của anh. Mà nếu tôi không thể thì chắc chắn anh cũng không còn yêu tôi nữa? Biết vậy đấy mà sao cứ lao đầu vào chỗ nguy hiểm, sao cứ yêu và trao thân cho người mình yêu? Phụ nữ nhiều người thật dại, chẳng thể nào thôi yêu một người đàn ông khi mình biết chắc họ đang lợi dụng mình. Và tôi là một trong số những người phụ nữ như thế...
Ngày hôm nay, anh báo tin vui cho tôi biết đồng nghĩa với việc, tôi đã chẳng còn vị trí nào trong lòng anh nữa. Hôm thì anh gọi điện nói với tôi bằng giọng hớn hở rằng &'hôm nay anh đưa vợ đi khám thai em ạ, không đến chỗ em được, anh đang ngồi ở viện chờ vợ anh nè'. Thế đấy, anh vui như vậy mà còn nghĩ đến tôi? Rốt cuộc anh coi tôi là gì, tại sao anh lại nhẫn tâm như thế? Anh quên mất, có vợ anh thì không có tôi, anh quên mất, vợ anh sinh được con trai thì tôi chẳng là gì và cũng sẽ không thể có danh phận khi đi bên anh sao?
Nhưng anh lại làm như không có chuyện gì xảy ra, giống như tôi ở cạnh anh là điều tất lẽ dĩ ngẫu, không có gì thay đổi được. Anh vẫn hỏi han tôi, gọi điện xem tôi ăn cơm chưa, đang làm gì... Anh vẫn ân cần, nhẹ nhàng và từ chối một cách hồ hởi những lần tôi muốn anh đến đi chơi cùng với tôi.
Bây giờ anh cứ thế này &'em ơi, nay anh bận rồi, vợ anh bảo đi ăn, cô ấy mới có bầu phải chiều tí em ạ. Hi hi, em cứ ăn mình đi nhé, hôm nào rảnh anh qua'. Anh làm như tôi là người phụ vụ anh, là người bạn của anh chứ trước giờ chúng tôi chưa từng có quan hệ gì. Những câu nhắn như thế, dù vợ anh có đọc được thì tôi cũng chẳng bị nghi ngờ gì đúng không?
Tôi cố tình hỏi anh, &'bây giờ anh coi em là gì', anh im lặng. Anh bảo chuyện đó tính sau đi, nếu còn yêu anh thì hãy cứ yêu, anh không cấm. Còn việc coi em là gì, anh không hứa trước được. Anh không quên kèm theo câu &'vợ anh đang đợi em ạ, hẹn gặp em sau'.
Lâu lắm rồi không một lời yêu thương, không một cuộc hẹn, chỉ là những cuộc điện thoại hỏi thăm như còn muốn giữ lại chút tình nghĩa gọi là tử tế. Đàn ông là vậy đấy! Nếu vợ anh không có bầu con trai, anh sẽ đến bên tôi nhưng với mục đích là sinh con trai cho anh chứ anh nào mặn nồng gì người con gái này? Nếu thực sự anh còn tình cảm, còn yêu tôi như ngày nào thì anh không thể dễ dàng từ bỏ như vậy...
Lợi dụng, tất cả chỉ là lợi dụng mà thôi. Tôi đã quá dại dột khi tin vào lời đường mật của người ta. Tôi cũng quá dại khi nghĩ, cứ yêu đã, chuyện khác tính sau. Làm gì trên đời này còn thứ tình yêu như vậy nữa? Một gã đàn ông không hèn sẽ không bao giờ lén lút giấu giếm vợ con đi ngoại tình. Và một gã đàn ông không hèn sẽ không hứa hươu hứa vượn rằng mình sẽ cho cô bồ một danh phận trong khi vợ anh ta vẫn còn lù lù ra đó.
Thôi thì, mình là người đến sau, đành chấp nhận tất cả, hi sinh tất cả. Coi như đó là sai lầm của mình. Vợ anh tới trước và bây giờ, họ cũng có trai gái cả rồi. Cầu chúc cho chị hạnh phúc. Thật may là chị còn níu giữ được người chồng bằng đứa con trai trong bụng. Nếu không, chắc gia đình chị cũng tan nát. Chỉ buồn là chị chưa nhận ra bộ mặt thật của anh. Nếu như vài năm nữa, khi đứa con trai cũng chỉ là chuyện nối dõi thì liệu, anh còn coi chị ra gì hay chỉ coi chị như người phục vụ anh, giúp việc cho anh, lo cho gia đình con cái mà thôi?
Thường là như vậy, vợ chồng có yêu nhau đến mấy, tình yêu càng lâu càng cạn...
Theo Blogtamsu
Đau đầu chọn quà cho "mẹ chồng tương lai" Tuy chưa "theo chàng về dinh" nhưng trong dịp 20/10 này, nhiều cô gái đã phải lo lắng, mê mải tìm mua quà mua món quà tặng cho mẹ chồng tương lai. Yêu nhau đã ba năm, công việc cả hai dần ổn định, Ngọc (25 tuổi, cựu SV trường ĐH Thương mại) và bạn trai đã tính chuyện cưới xin vào thu...