Trần Nghĩa của ‘Mắt biếc’: Từng yêu đơn phương và cũng hơi mù quáng, nhưng dễ dứt hơn Ngạn
Sau thành công với vai Ngạn trong ‘ Mắt biếc’, Trần Nghĩa mong muốn chinh phục được nhiều đối tượng khán giả, từ thành thị tới nông thôn.
Trần Nghĩa (sinh năm 1993) tốt nghiệp trường Đại học Sân khấu – Điện ảnh và từng góp mặt trong một số phim truyền hình như: Chiều ngang qua phố cũ, Lặng yên dưới vực sâu… nhưng chưa tạo được nhiều dấu ấn. Tham gia diễn xuất vào các MV Một bước yêu vạn dặm đau (Mr Siro), Đừng yêu nữa em mệt rồi, Trần Nghĩa bắt đầu được đông đảo khán giả trẻ đón nhận và yêu mến.
Sự xuất hiện của Trần Nghĩa trong Mắt biếc – tác phẩm chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh do Victor Vũ làm đạo diễn – đã đưa tên tuổi của nam diễn viên trẻ lên một tầm cao mới.
Đôi mắt si tình, dáng người mảnh khảnh, gương mặt đượm buồn đậm chất nghệ sĩ cùng diễn xuất giàu xúc cảm của Trần Nghĩa được khen ngợi là đã chuyển tải thành công hình ảnh của Ngạn từ tiểu thuyết lên màn ảnh.
Có rất nhiều lời khen dành cho Trần Nghĩa với nhân vật Ngạn ở Mắt biếc. Bạn ấn tượng nhất với lời khen nào?
Có người nói lại với tôi rằng đã có người khen tôi là diễn viên chính xuất sắc nhất của năm 2019, lúc đó tôi cũng giật mình vì chưa bao giờ tôi dám nghĩ tới điều đó.
Tôi vui nhưng nghĩ rằng mọi người đang cho tôi những lời khen có cánh quá, mà tôi lại sợ những điều như thế. Với tôi, khi nhận được những lời khen tôi lại lo lắng hơn, áp lực hơn. Bởi vì có thể mọi người sẽ khen ở thời điểm bây giờ, và sau đó mọi người hy vọng tôi bứt phá hơn.
Tôi muốn nghe những lời nhận xét chân tình từ tất cả mọi người, không kể người làm nghề, có thể đến từ người em, người anh chị, những người chỉ là khán giả xem phim thôi thì điều đó sẽ giúp cho tôi tốt hơn.
Vậy cho đến nay bạn có nhận được lời chê nào không?
Hiện tại thì chưa (mỉm cười lắc đầu). Mọi người chỉ nói là nhìn tôi gầy trông khổ thân quá, bảo là tôi cố gắng tăng cân nhé. Có thể mọi người đang chê tôi gầy (cười).
Có cảnh quay nào bạn thấy tiếc nuối vì làm chưa tới không?
Tôi hài lòng với những gì bản thân làm được những ngày qua. Tất cả những phân cảnh cảm xúc nhất, đạo diễn Victor Vũ thấy được điều đó thì đều giữ lại hết và đưa lên phim. Không có cảnh nào tôi thấy nuối tiếc khi tôi đã làm xong.
Trong phim có một số cảnh nhân vật Ngạn khóc. Khóc có phải là cảnh quay khó với bạn không?
Với tôi thì không. Tôi nuôi cảm xúc với nhân vật nên việc khóc không bị quá khó khăn. Chỉ là không phải cách khóc nào cũng khiến khán giả đau. Có những tâm trạng không chỉ là giọt nước mắt mà đôi mắt dù không khóc cũng phải thể hiện nó đau như thế nào, cái đó mới là điều mà một diễn viên cần có.
Vậy điều gì là khó khăn nhất với bạn trong quá trình quay phim?
Vất vả nhất với tôi là việc mất ngủ. Tôi là một người khá cầu toàn, khi làm việc với cường độ 16 tiếng 1 ngày xong, thời gian còn lại ngoài việc tẩy trang, ăn uống, nghỉ ngơi, tôi phải xem lại kịch bản, học thuộc thoại, biến thoại thành lời của mình. Vì thế, tôi ngủ rất ít, và luôn cố gắng hết mình để hoàn thành tốt những gì mà đạo diễn yêu cầu.
Kỷ niệm đẹp nào trong quá trình quay phim mà bạn ấn tượng nhất?
Có nhiều kỷ niệm rất đẹp khi tôi quay phim, trong đó là kỷ niệm về những cảnh quay đạp xe.
Thấy tôi đạp xe nhiều quá, lúc thì đạp xe giữa trời nắng, lúc đạp xe giữa đêm, người dân thích thú hỏi ’ sao đạp xe nhiều thế?’, tôi chỉ bảo ‘cháu đang tập thể dục’ (cười). Với tôi, người dân Huế rất thân thiện, đáng yêu.
Khi tìm hiểu nhân vật Ngạn và câu chuyện của phim, bạn có phải đọc đi đọc lại nhiều tiểu thuyết Mắt biếc không?
Tiểu thuyết thì tôi có đọc một lần trước khi đi casting, còn kịch bản thì đọc rất nhiều lần vì kịch bản có những cái khác với tiểu thuyết nên tôi phải đọc đi đọc lại để làm đúng với những gì anh Victor Vũ yêu cầu và đúng với nhân vật mà tôi đã mường tượng ra.
Tôi cũng là người sống ở quê, cũng có tuổi thơ ở vùng quê nên tôi hiểu được phần nào, cái tôi cần tìm hiểu là giai đoạn. Tôi hỏi những người sống ở giai đoạn đó là bố mẹ tôi, các bác tôi, những người nào tôi quen thì tôi đều hỏi hết, tôi cũng xin là nếu có thể thì kể cho cháu nghe ngày xưa các bác yêu nhau ra sao. Sau đó tôi tự tìm hiểu thêm và đúc kết cho hình tượng của mình trong phim.
Bạn có tìm thấy ở nhân vật Ngạn có điểm tương đồng gì với mình không?
Tôi cũng yêu chân thành, đã có lần yêu đơn phương và cũng hơi mù quáng (cười). Nhưng chắc vì tôi ở thời hiện đại nên dễ dứt hơn là Ngạn.
Ngoài đời bạn có biết chơi guitar không, hay khi nhận vai Ngạn bạn phải học nhạc cụ này từ đầu?
Tôi có biết chơi guitar nhưng chơi không giỏi. Để vào vai Ngạn tôi được bên nhà sản xuất hỗ trợ mời một người thầy hướng dẫn thêm để làm sao lên hình tôi vừa chơi mà cũng vừa hát được. Lúc quay đúng thực sự là tôi vừa chơi đàn vừa hát.
Với 3 bạn diễn nữ là Trúc Anh, Khánh Vân, Thảo Tâm, bạn diễn nào mà bạn thấy diễn xuất ăn rơ với mình nhất?
Cả ba cô gái đều dễ mến và đáng yêu nên việc tương tác rất dễ dàng. Chưa kể ở ngoài đời chúng tôi cũng thân thiết, hay đi ăn uống, nói chuyện. Vậy nên việc tương tác với nhau trên phim trường rất nhẹ nhàng, không hề bị khó hay gặp hạn chế gì cả.
Riêng Trúc Anh ngoài đời khá trầm tính, nhưng những lúc nói về vấn đề mà cô ấy thích thì cô ấy vẫn rất hào hứng, nhất là nói đến đồ ăn. Khi ở Huế tôi thấy cô ấy hay đi khám phá ẩm thực ở nhiều nơi, tôi đoán cô ấy chắc là có tâm hồn ăn uống phong phú.
Khi Mắt biếc vừa công bố dàn diễn viên thì nổ ra scandal là bạn gái cũ tố bạn lăng nhăng, nói dối. Thời điểm đó bạn có lo lắng nhiều không?
Tôi không lo lắng cho bản thân mà tôi lo lắng cho đoàn phim hơn, tôi sợ ảnh hưởng đến ekip, đến quá nhiều người.
Đương nhiên không ai mong muốn điều đó cả, nhưng có những sự việc không thể lường trước được. Cũng may là tôi không khiến cho câu chuyện đi theo một hướng khác.
Thời điểm xảy ra sự việc tôi lựa chọn im lặng, nhiều người nghĩ rằng tôi im lặng là chấp nhận bị chửi, nhưng tôi nghĩ rằng điều đó là tôn trọng ekip, tôn trọng bản thân, tôn trọng cả những người trong cuộc nữa.
Chuyện tình cảm của bạn hiện tại thế nào?
Hiện tại tôi tập trung vào công việc nên tạm thời tôi đang gác chuyện tình cảm qua một bên, không dám nghĩ tới.
Một cô gái như Hà Lan hay Trà Long sẽ là gu bạn gái của bạn?
Tôi không có gu nhất định. Tôi sống thiên về cảm xúc, ai cho tôi cảm xúc thì tôi thích người đó, nên sẽ khó để nói là chọn thích ai.
Trong tương lai, bạn có mong muốn trở thành ngôi giải trí được săn đón ở nhiều ‘mặt trận’ không?
Ai làm nghệ thuật cũng đều mong muốn mình trở thành ngôi sao được nhiều người biết tới. Nhưng tôi không dám nghĩ rằng mình trở thành ngôi sao trong ngành giải trí, tôi chỉ nghĩ mình là diễn viên đem lại cảm xúc cho khán giả, mỗi một vai diễn, mỗi một bộ phim tôi xuất hiện mọi người đều muốn được thấy tôi.
Bạn có thể chia sẻ về các dự án tiếp theo của mình?
Hiện tại tôi đang có 2 dự án nhưng chưa bật mí được. Dự án có thể đến tháng Một sẽ công bố. Tôi vẫn sẽ làm những dự án liên quan đến phim, có thể điện ảnh hoặc truyền hình.
Đối với tôi điện ảnh hay truyền hình thì mỗi cái sẽ có cái hay riêng, mỗi loại phù hợp với từng đối tượng khác nhau. Truyền hình thì có thể phủ sóng cả nước, các vùng nông thôn cũng có thể biết tới mình. Điện ảnh thì chỉ nơi nào có rạp chiếu phim mới biết tới, hoặc muốn xem phim thì phải là những người có điều kiện bắt xe lên tận thành phố để xem, còn những người ở vùng nông thôn thì gần như không biết tới.
Tôi muốn tham gia cả truyền hình để những người ở vùng nông thôn cũng được xem, được biết tới những cái mà tôi đang cố gắng, đang lao động trên con đường nghệ thuật của tôi.
Đôi mắt buồn của bạn rất hợp với nhân vật Ngạn, nhưng đôi mắt buồn này có bao giờ bạn cho là điểm yếu của mình không?
Đôi mắt là điểm mạnh của tôi thì nó cũng là điểm yếu của tôi. Tôi sợ khán giả sẽ ấn tượng với các vai diễn theo kiểu vai đó và mọi người sẽ không muốn xem tôi ở các dạng vai khác, đó là cái mà tôi cần phải nỗ lực rất nhiều.
Một diễn viên rất mong mình được thử sức ở nhiều dạng vai khác nhau, không thể nào cứ mãi những vai đau khổ, buồn, bi đát được. Tôi sẽ cố gắng không để khán giả nhàm chán với mình ở hình ảnh hiện tại, nhưng thế mạnh của tôi là thiên về nội tâm, nên cái chất của tôi vẫn là dòng này.
Cảm ơn bạn về những chia sẻ!
Trailer Mắt biếc
Theo tiin
9 chi tiết khác truyện của phim 'Mắt biếc': Hồng xuất hiện gây bất ngờ nhưng cũng kéo theo sự thiếu vắng của nhiều nhân vật
Mạo hiểm thay đổi những chi tiết từ nhỏ đến lớn trong truyện 'Mắt biếc', Victor Vũ đã thực hiện bước đi mạo hiểm nhưng vẫn khiến khán giả thấy hài lòng.
Sau bao thàng ngày trông ngóng, Mắt biếc đã chính thức được công chiếu vào ngày 20/12 vừa qua. Bộ phim được coi là siêu phẩm điện ảnh dịp cuối năm 2019.
Trailer Mắt biếc
Để lên phim với thời gian hơn 100 phút, tất cả các chi tiết trong truyện của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh sẽ không thể nào đủ đầy hết được. Đạo diễn Victor Vũ đã có sự cắt bớt, cũng có những thêm thắt vào để câu chuyện được phù hợp và trọn vẹn hơn trên màn ảnh.
Phần tuổi thơ được tóm gọn với thời lượng ngắn ngủi
Trong truyện, tuổi thơ của Ngạn và Hà Lan được miêu tả rất kỹ, có thể thấy Nguyễn Nhật Ánh dụng tâm rất nhiều để tạo nên một tuổi thơ đẹp long lanh cho hai nhân vật chính.
Tuy nhiên, khi lên phim, phần tuổi thơ của Ngạn và Hà Lan được miêu tả rất ít, vắng bóng rất nhiều các chi tiết mà khán giả mong đợi, như: hình ảnh Hà Lan giữ thang cho Ngạn leo lên lấy trứng chim; hình ảnh Ngạn phải giành giật để lấy được chiếc dùi trống, cho Hà Lan thỏa mãn ước nguyện đánh trống của mình; hai đứa trẻ đi lấy nước cho cô giáo...
Cô Thịnh, chị Nhường, chị Quyên, thầy Phu, thầy Cải, cô Thung cũng vắng bóng trong suốt hành trình tuổi thơ của Ngạn. Nếu như chị Nhường, chị Quyên, thầy Phu còn được xuất hiện một vài giây, thì cô Thịnh, cô Thung, thầy Cải lại hoàn toàn vắng bóng.
Thậm chí trong truyện cô Thịnh được Ngạn miêu tả rất nhiều, dành rất nhiều tình cảm, hay tâm sự tỉ tê thì lại hoàn toàn vắng bóng, không hề xuất hiện cả lúc nhỏ lẫn khi Ngạn lớn lên.
Nhân vật Hồng được thêm vào gây bất ngờ
Bên cạnh những người vắng bóng, nhân vật Hồng được thêm vào để câu chuyện si tình được trọn vẹn hơn. Hồng là nhân tố bất ngờ, là tấm gương để Ngạn soi lại mình. Có thể nói Hồng chính là Ngạn, chỉ cần nhìn Hồng, Ngạn sẽ thấy dáng vẻ u mê, say tình đơn phương của chính mình.
Hà Lan không hề cắt tóc sau 1 tháng lên thành phố
Trong truyện, sau khi lên thành phố được 1 tháng trở về, Hà Lan đã cắt tóc, mái tóc ngắn của Hà Lan khiến cho Ngạn hụt hẫng đến mức phải mượn mấy câu thơ của Nguyễn Bính để nói lên lòng mình 'Hôm qua em đi tỉnh về/ Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều'.
Còn khi lên phim, Hà Lan chỉ thay đổi kiểu ăn mặc, nói chuyện nhiều về thành phố hơn, và biết làm điệu làm dáng hơn.
Ngạn không hề chỉ lẽo đẽo theo Hà Lan, còn chủ động chở Hà Lan về sau khi tan học
Nếu như ở truyện, Ngạn vì ngại cô Thịnh, sợ bị bạn bè Hà Lan trêu đùa mà chỉ dám lẽo đẽo đạp xe đi theo sau Hà Lan, mãi đến khi xa trường rồi mới vượt lên đi bên cạnh, thì ở phim, Ngạn táo bạo hơn nhiều.
Ngạn hòa mình vào đoàn nam sinh đang đợi chờ cô bạn của mình, Ngạn mua đồ ăn vặt cho Hà Lan, chở Hà Lan trên chính chiếc xe của mình, hai người thoải mái ăn uống cười đùa đến tận nhà Hà Lan.
Dũng không hoàn toàn là gã sở khanh
Bằng đôi mắt của mình, đối với Victor Vũ, nhân vật nào trong câu chuyện cũng thật đáng thương, kể cả Dũng. Khi ở truyện, Dũng hoàn toàn là một gã sở khanh đúng nghĩa. Khiến cho Hà Lan có bầu, anh vẫn vô tư đi chơi, chưa từng có ý nhắc đến việc Hà Lan có bầu. Còn ở trong phim, Dũng dường như 'yêu Hà Lan' nhiều hơn.
Nếu như ở truyện, Ngạn phải mất bao nhiêu ngày mới được chính Hà Lan cho biết cô đang mang bầu đứa con của Dũng thì ở phim điều này được chính Dũng tiết lộ. Nghe thấy tiếng Dũng và bố tranh luận, Ngạn đã nấp sau cánh cửa và biết được chuyện của Hà Lan, lúc này chỉ thấy Dũng đang cố gắng thuyết phục bố cho cưới Hà Lan nhưng bố anh thẳng thừng từ chối v ì 'nhà này không bao giờ được ăn cơm trước kẻng'. Ngay sau lời phản đối, Dũng còn giận dỗi bỏ đi ngay trước mắt bố.
Có thể thấy được, Dũng trong phim không phải một gã sở khanh, có lăng nhăng, có chơi bời, nhưng khi Hà Lan có bầu, rõ ràng cũng muốn chịu trách nhiệm với cô.
Ngạn chăm sóc cho mẹ con Hà Lan ngay khi cô vừa sinh
Ở trên phim, Victor Vũ để cho Ngạn ở lại chăm sóc mẹ con Hà Lan ngay khi cô vừa sinh. Hình ảnh Ngạn chạy trong mưa đi xin lon gạo về nấu cháo để Hà Lan cho Trà Long uống khi cô cạn sữa khiến cho hình ảnh của Ngạn trở nên si tình hơn, có tình người hơn.
Trong suốt những ngày sau khi Hà Lan sinh, Ngạn đều xuất hiện chăm sóc cho cả hai mẹ con.
Còn ở trong truyện, khi Hà Lan sinh con là lúc ấy Ngạn đang ở Quy Nhơn theo học sư phạm. Những quan tâm hỏi han chỉ dừng ở những bức thư thăm hỏi. Chỉ đến khi được nghỉ, Ngạn trở về thăm hai mẹ con Hà Lan, khi ấy Trà Long đã được vài tháng tuổi.
Mẹ Hà Lan cũng là một người mẹ đơn thân
Thay đổi tiếp theo đến từ gia đình Hà Lan. Trong truyện, Hà Lan có ba, ba cô ít khi hỏi han, quan tâm, đôi mắt ông lúc nào cũng hướng về phía bầu trời xanh thẳm nghĩ ngợ mông lung lắm. Khi biết tin Hà Lan có bầu, ông thường buồn phiền chẳng nói năng gì.
Dù ở truyện , ba Hà Lan cũng ít xuất hiện, nhưng có thể thấy, ba Hà Lan là một người có liên quan trực tiếp đến Hà Lan. Đôi mắt biếc ba đời được truyền từ ba đến Hà Lan sang đến Trà Long.
Khi lên phim, ba Hà Lan hoàn toàn vắng bóng, còn mẹ Hà Lan lại trở thành một người mẹ đơn thân. Khi mẹ Hà Lan muốn con gái hãy tìm lấy người xứng đáng để gửi gắm nốt phần đời con lại, Hà Lan đã hỏi lại mẹ 'chính mẹ nói với con, đàn bà chửa hoang thì làm sao tìm được hạnh phúc', lúc ấy mẹ Hà Lan đã có nói 'đó là mẹ nói mẹ mà'.
Mẹ Hà Lan cũng rất đáng thương, bà một mình nuôi Hà Lan khôn lớn, để rồi sau này lại nuôi dưỡng bước đi sai lầm của Hà Lan. Cách thay đổi này khiến cho bà mẹ hiểu con mình hơn, đồng cảm với số phận éo le của Hà Lan hơn.
Trà Long chủ động hơn khi ở bên cạnh Ngạn
Tính cách nhân vật Trà Long cũng được Victor Vũ biến đổi đi chút ít đẩy sự chủ động của Trà Long lên cao hơn. Trà Long trong phim vui vẻ khi ở bên chú Ngạn, chủ động ôm lấy chú. Ở thời lớn lên, Trà Long cũng là người chủ động hát cho chú Ngạn nghe, chủ động có những động chạm thân thể với chú Ngạn.
Trà Long trong truyện từ tốn hơn, là phiên bản hoàn hảo của Hà Lan nên cũng ở hữu tính cách tương đối giống mẹ. Có lúc dỗi hơn cô chỉ để kệ cho chú Ngạn dỗ dành mãi một lúc lâu mới chịu nhượng bộ.
Kết phim đẩy cảm xúc lên cao trào
Ở truyện, Hà Lan đã có được bến bờ hạnh phúc, phần còn lại chỉ hoàn toàn là mối tình của Trà Long và Ngạn. Sau khi nhận ra mình đang ngộ nhận giữa Trà Long và Hà Lan, Ngạn sáng sớm đã bỏ nhà đi xa xứ, không ai biết được Trà Long ở nhà, bố mẹ ở nhà có cảm giác ra sao.
Lên phim, cái kết được đẩy lên cao trào hơn, là khi Trà Long nức nở nói với mẹ 'Có hai thứ trên đời không thể đánh mất, một là chuyến xe cuối cùng, hai là người thật lòng yêu thương mình'. Nhận ra ý nghĩa trong câu nói của con, Hà Lan đuổi theo chuyến tàu đang chở Ngạn đến phương trời xa tít tắp.
Hình ảnh Hà Lan chạy vội đuổi theo Ngạn khiến cho cảm xúc của bộ phim được đẩy lên cao hơn. Cái kết phim vẫn là cái kết mở để cho khán giả tự mình tưởng tượng ra câu chuyện sau này của Ngạn và Hà Lan.
Theo tiin
Ngạn có thực sự yêu Hà Lan? Không nhiều người hỏi như vậy vì số đông đồng tình rằng Ngạn yêu Hà Lan, một tình yêu trọn vẹn, thuần khiết và thủy chung. Nhưng Ngạn cũng yêu Đo Đo, nơi là tất cả của Ngạn. Trailer Mắt biếc * Lưu ý: Bài viết có tiết lộ nội dung phim Chuyện tình đơn phương của Ngạn trong Mắt biếc của Victor...