Trần đời không có nàng dâu nào hỗn láo và giỏi vu vạ như là con dâu tôi!
Chồng nó có hỏi nó nguyên nhân tại sao lại nói mẹ chồng như tát nước vào mặt như thế, thì nó vu vạ trắng trợn bảo chiều nay tại tôi đòi vợ chồng nó tăng thêm tiền ăn. Trong khi tôi không hề nói câu chuyện về tăng tiền ăn này một chút nào.
Chào độc giả Phunutoday!
Suy nghĩ đi suy nghĩ lại, đêm nay, không ngủ được tôi mới miễn cưỡng viếttâm sự của mình lên đây. 56 tuổi rồi, tôi mới có con dâu chỉ vài tháng nay. Nhưng thú thực từ ngày có con dâu về, cuộc sống của một mẹ chồng như tôi sao chẳng phút nào được yên ả thế này. Thậm chí, mới đây tôi còn bị con dâu trắng trợn vu vạ mà vẫn phải cứng họng và đang ngậm bồ hòn làm ngọt đây.
4 tháng trước, tôi còn hí hửng và hạnh phúc biết mấy vì sắp được làm mẹchồng. Thấy mình sắp được nâng cấp, tôi toàn dặn ông nhà tôi phải nhìn lại chính mình, điều chỉnh lại những gì còn thiếu sót để bắt đầu vào công cuộc đón con dâu mới về nhà.
Vợ chồng tôi chỉ sinh được 1 người con trai. Con trai tôi năm nay cũng 26 tuổi. Và nghe nói, nó và bạn gái yêu nhau đã hơn 2 năm mới cưới. Dù thỉnh thoảng lắm nó mới dẫn bạn gái về nhà ra mắt, nhưng thấy chúng nó tâm đầu ý hợp với nhau nên vợ chồng tôi cũng đồng ý tính chuyện cưới xin. Dù sao nhà đã neo người, giờ có thêm người, tôi cũng thấy vui sướng lắm.
Thế mà từ khi cưới vợ cho con trai, có thêm dâu mới mà nhà tôi cứ loạn cào cào. Chẳng là vừa mới về, con dâu mới nhà tôi đã muốn thể hiện uy quyền cai quản nhà cửa. ừ, nếu con muốn vậy, tôi cũng nghĩ bản thân sẽ càng nhàn nếu để con dâu nhanh chóng tiếp quản. Vậy là theo ý con dâu, tôi và ông nhà bàn giao hết mọi việc nhà: từ đi chợ, giặt rũ quần áo, cơm nước hàng ngày.
Song con dâu tôi tuy được mẹ chồng giao việc vậy nhưng lại chẳng hề động chân tay làm bất cứ việc gì. Hàng ngày, ngoài đi làm về, con dâu còn chẳng ngần ngại sai mẹ chồng nấu cơm nấu nước như ô sin. Ăn xong, con cũng chẳng thèm dọn dẹp mâm bát mà đi lên phòng nằm khểnh đợi chồng nó về.
Chồng nó có hỏi nó nguyên nhân tại sao lại nói mẹ chồng như tát nước vào mặt như thế thì nó vu vạ trắng trợn bảo chiều nay tại tôi đòi vợ chồng nó tăng thêm tiền ăn (Ảnh minh họa)
Con trai tôi là phó phòng của một công ty 100% vốn nước ngoài. Thế nên công việc rất nhiều. Thường phải 8-9h tối con mới về nhà. Khi ấy mọi việc trong nhà đều đã xong xuôi. Cả nhà cũng ăn tối từ lâu. Do đó, con không hề biết mọi việc trong nhà đang trở nên ngày càng tồi tệ như vậy. Là mẹ, vì thương con trai, không muốn vợ chồng con có bất hòa nên tôi cũng cứ nhịn con dâu cho xong.
Video đang HOT
Nhưng nhiều lúc, vợ chồng tôi cũng tức hộc máu khi ngần này tuổi để cho một đứa con dâu xỏ mũi. Trong khi chúng tôi vẫn đi làm bên ngoài và có thu nhập hàng tháng đủ nuôi bản thân tốt mà chẳng cần phải nhờ vả đến chúng. Nhiều lần, ông nhà tôi đòi ra riêng ở. Nhưng tôi toàn can ngăn vì sợ con trai lại hỏi lý và phiền lòng.
Cho đến chiều qua, khi chồng tôi đi tập thể dục ở công viên chưa về thì con dâu mới đi làm về nhà, tôi thấy thái độ của con đã vùng vằng. Nó thậm chí còn chẳng thèm chào tôi lấy một câu. Lúc thấy con xuống bếp, tôi vừa làm vừa hỏi thăm con hôm nay sao tâm trạng tồi thế. Nào ngờ con nổi nóng bảo: “Việc của mẹ mẹ cứ làm, đừng quan tâm đến con”. Rồi tôi tỏ ý không hài lòng khi con dâu nói vậy, ai ngờ nó sừng cổ nói tôi là nhiều chuyện. Không chịu được thái độ đó, tôi đã tát con dâu tôi 2 bạt tai. Nó bị mẹ chồng cho ăn tát nên nhanh chóng tỉnh ngộ và cun cút về phòng.
Nào ngờ, khi chồng nó vừa đi làm về. Nó lôi chồng nó xuống phòng khách và buông những lời không ra gì với mẹ chồng. Chồng nó có hỏi nó nguyên nhân tại sao lại nói mẹ chồng như tát nước vào mặt như thế thì nó vu vạ trắng trợn bảo chiều nay tại tôi đòi vợ chồng nó tăng thêm tiền ăn. Và nhất định vì đã đóng tiền ăn 3 triệu rồi, giờ mẹ chồng đòi tăng thêm 3 triệu nữa nên nó bảo không chịu. Trong khi tôi không hề nói câu chuyện về tăng tiền ăn này một chút nào.
Con trai tôi khi nghe con dâu nói vậy thì ngay lập tức quay ra trách cứ mẹ. Nó bảo với tôi rằng: “Mẹ, nhà mình đâu có nỗi túng thiếu đâu mà mẹ cứ căn ke từng đồng như vậy chứ. Bọn con cũng phải tiết kiệm tiền để mấy tháng nữa chúng con dự định có bầu và sinh con. Mẹ chỉ biết đến 1 chữ tiền như vậy con buồn và thất vọng lắm”. Nói rồi, con trai tôi cũng bỏ lên phòng.
Suốt hơn 20 năm nuôi con khôn lớn, tôi nào có so đo tính toán gì. Giờ nó có vợ, nó chẳng cần biết đến mẹ thế nào mà chỉ biết đến vợ. Đã như vậy, tôi sẽ bàn với ông nhà tôi ra ở riêng để cho “khuất mắt” 2 đứa. Thật sự, giờ tôi mới trắng mắt: cha mẹ có thể nuôi được 10 con, nhưng 10 con chưa chắc đã nuôi nổi cha mẹ. Trong khi con dâu tôi lại ghê gớm và dối trá như thế. Tôi có nên 1 lần nói thẳng với con trai về sự khó chịu khi bị chính người vợ 2 mặt của nó vu vạ cho không?
Theo Phunutoday
Từ vụ thai phụ tự tử, ngẫm chuyện mẹ chồng nàng dâu
Bảo con dâu yêu mẹ chồng như mẹ đẻ là điều hơi vô lý. Nhưng biết cách sống với mẹ chồng, con dâu chỉ có lợi.
Dư luận đang chấn động về việc một thai phụ ôm đứa con trai hơn 2 tuổi tự tử trên sông Lô đầu tháng 9. Người phụ nữ tự tử là một người chuẩn bị bước sang tuổi 30, tuổi bắt đầu trong ứng xử chín chắn của con người, nhất là đối với phụ nữ.
Chị ôm đứa con đẹp như trong tranh để chết là một cách trừng phạt những người sống. Bản thân chị, khi đã kết thúc cuộc sống, không biết có nhẹ nhàng hơn không? Tôi vẫn tin triết lý nhà Phật: Khi nhắm mắt xuôi tay, tâm mình phải thật thanh thản thì hồn mới siêu thoát dễ dàng được. Đó là tôi lo xa.
Tôi cũng là một nàng dâu, hơn người phụ nữ kia 3 tuổi. Nói thật, cuộc sống ở nhà chồng, nhất là sống chung với bố mẹ chồng và em chồng thật không dễ chịu chút nào. Những thói quen sinh hoạt rất bình thường của tôi ở nhà trở thành xa lạ đối với nhà chồng.
Tôi có cảm giác mọi người trong gia đình nhà chồng đều đang soi mói mình tôi và tôi thực sự không tìm được đồng mình ở đây, kể cả chồng tôi. Tôi hơi lo lắng và bắt đầu "ủ mưu" để đối phó với sự khó chịu kia.
Lúc yêu nhau, chồng tôi ra điều kiện: Em chỉ cần biết cách ứng xử với bố mẹ anh là anh mãn nguyện rồi. Tôi rât tự tin vào bản thân vì tôi sống rất hài hòa với những người xung quanh. Nhưng khi sống chung với bố mẹ chồng, mọi niềm tin bắt đầu sụp đổ.
Các cụ tổng kết về mối quan hệ mẹ chồng, nàng dâu cấm có sai. Ai đó bảo cứ coi mẹ chồng như mẹ đẻ, tôi thấy nếu mới lập gia đình mà nói coi mẹ chồng nư mẹ đẻ thì... hơi vô lý. Mẹ chồng và con dâu là hai người xa lạ.
Mẹ chồng kỳ vọng con dâu một kiểu; con dâu kỳ vọng cuộc sống gia đình một kiểu. Thành ra, ban đầu mọi người sẽ hụt hẫng về nhau. Nhiều bà mẹ chồng ghê gớm khiến con dâu phát sợ.
Có những thứ khó chịu lặt vặt ban đầu tôi vẫn nhớ. Như việc tôi thấy chồng tôi chỉ là một người đàn ông không có gì quá giỏi giang. Nhưng đối với mẹ chồng tôi, ông xã tôi là niềm tự hào của cả dòng họ. Vốn tính cũng thẳng thắn, tôi đã chế giễu chồng tôi về việc đó.
Rồi mẹ chồng tôi bắt đầu chê tôi cách chăm sóc chồng. Bà nói tôi không hiểu chồng và rất hay "soi" câu chuyện vợ chồng tôi. Lúc chồng tôi giúp vợ làm việc nhà, bà bắt đầu can thiệp bóng gió. Lúc tôi nấu ăn, bà "khéo léo" nói cái này không được, cái kia chưa được.
Nhưng nói thật, "gout" thẩm định món ăn của mẹ chồng tôi cũng làm tôi không phục. Tôi từng nấu ăn cho bạn bè ăn nhiều, không ai chê tôi nấu ăn, có mẹ chồng tôi chê tôi.
Có lần, khi tôi cắt tóc, để đầu tomboy. Ai cũng khen đầu mới của tôi cá tính, thậm chí chồng tôi cũng khen vợ để tóc hợp khi đón vợ đi làm về cùng. Tôi đang hí hửng với nhiều niềm vui trong ngày, được ngày hôm sau đi làm về, mẹ chồng gọi ra nói nhỏ: "Mẹ nói thật, mày đừng tự ái, chỉ vì mẹ lo cho mày thôi. Mẹ đi ra đường người ta bảo con dâu bà để tóc tai như con điên ấy. Ở đây có em dâu, có hàng xóm, con đừng làm gì quá làm mọi người đánh giá".
Nói thật, tôi tức sôi máu lên. Trong đầu tôi nghĩ: Chẳng có hàng xóm nào nói với mẹ hết, chỉ có mẹ không thích thì mẹ mượn cớ nói thế. Con sống có tự do của con, mẹ đang can thiệp quá sâu vào cuộc sống của con đấy! Rất may, tôi đã không bật lại mẹ chồng, chỉ im lặng và cằn nhằn với chồng. Chồng tôi thì coi như... không nghe thấy tôi ca thán điều gì.
Có một thời gian dài, tôi đã phải nói chuyện với đồng nghiệp để xả những chuyện lặt vặt giữa mẹ chồng và con dâu. Rồi bỗng một ngày, tôi đi làm về, thấy mẹ chồng lọ mọ dọn phòng cho vợ chồng tôi (thường trong phòng vợ chồng tôi, chúng tôi bày bừa sách vở, đồ dùng, quần áo), tôi giật mình. Tôi định bảo mẹ tôi không nên vào phòng của tôi, nhưng tôi kiềm chế được. Tôi bỗng nhớ tới hình ảnh của mẹ mình. Tôi nhớ mẹ đẻ mình tuần nào cũng vào phòng dọn dẹp cho tôi.
Tôi bỗng suy nghĩ cả quá trình tôi sống chung với mẹ chồng. Thực ra, nếu để mẹ đẻ ra chồng mà không nói gì đến mình thì cuộc sống gia đình đúng là bi kịch. Tôi cân nhắc: Mẹ nói không đúng, nhưng mình cũng chẳng cần phải khó chịu. Khi mình khó chịu, người thiệt đầu tiên là bản thân mình.
Tôi quyết định điều chỉnh thái độ sống với mẹ chồng. Thay vì khó chịu, xị mặt mỗi khi mẹ chồng nói, tôi cứ cười "ngây ngô" khi bị mắng, nhắc nhở. Mẹ chồng tôi nhắc nhở, nói chán thì cũng phải chịu thua. Tính trây ì của tôi chuyển từ dạng chống đối sang công nhận nhưng không... sửa đổi. Đơn giản muốn sửa đổi thì cần phải thời gian thích nghi rất dài.
Dần dần mẹ chồng tôi bớt ca thán về tôi hơn, mặc dù tôi vẫn là một đứa con dâu như vậy, thậm chí còn "bựa" hơn ngày đầu về làm dâu. Và cũng dần dần, tôi không thấy việc mẹ chồng mắng là một điều khó chịu. Tôi chuyển từ thái độ đối phó sang thái độ vui vẻ thật sự. Tôi chẳng cần nịnh mẹ chồng trên các trang mạng hoặc đâu đó để nói về mớ lý thuyết mẹ chồng nàng dâu, tôi nói cảm giác thật của mình. Mẹ chồng ghê gớm thì đó là chuyện của mẹ chồng.
Thực ra, có nhiều lúc tôi cũng thấy muốn cãi mẹ chồng tôi và lắm lúc khó chịu vô cùng. Nhưng tôi đã dùng phương pháp: Không nghĩ quá nhiều những chuyện nhỏ nhặt. Mà dần dần, quen nếp sống của nhau, mọi người đỡ "soi mói" nhau hơn. Bản thân mình tỏ thái độ cởi mở trước thì mình sẽ nhận lại sự cởi mở từ tất cả thành viên trong gia đình, không riêng gì mẹ chồng. Đây là thực tế, không hề lý thuyết suông.
Để thích nghi cuộc sống chung, ngay cả vợ chồng còn khó khăn, huống chi mẹ chồng nàng dâu. Chúng ta luôn có những định kiến về nhau. Nhưng vượt qua được những định kiến, cuộc sống của chúng ta sẽ thỏai mái. Việc yêu quý mẹ chồng không phải hô khẩu hiệu hay làm vì chồng là được. Chúng ta làm vì chúng ta, vì cuộc sống thỏa mái hơn.
Cuộc sống vợ chồng không thể tách mẹ chồng ra khỏi được, vì đó là người đẻ ra chồng, nuôi và dạy chồng mình. Bảo một người con trai bênh vợ, cãi mẹ chồng thì người chồng đó cũng vứt đi. Có nhiều mẹ chồng quá đáng, nhưng có quá đến mức nào thì cũng là một người mẹ. Bài toán mẹ chồng - nàng dâu sẽ do tùy mỗi người giải sẽ có đáp số riêng của mình.
Tốt xấu là do bản thân mình thôi! Nhưng dù có chuyện gì thì tính mạng của mình và con cái cũng là điều quan trọng, không nghĩ đến mình thì phải nghĩ đến những người sinh thành ra mình. Chết không chắc đã là cách giải quyết duy nhất...
Theo Phunutoday
Vợ lớn giọng quát tôi đầy khinh miệt: "Anh có gì mà đáng để nể"! Trong lúc nóng giận tôi bạt tai cô ấy. Vợ tôi bù lu bù loa khóc lóc chửi mắng tôi vũ phu, tệ bạc, gia trưởng... rồi lấy xe về nhà mẹ đẻ. Tôi làm thợ cơ khí ở một cơ sở đóng tàu. Vợ tôi làm quản lí ở nhà máy dệt. Chúng tôi lấy nhau được 8 năm và có hai...