Trận chiến mở đường cho Hồi giáo thống trị Trung Đông
Việc chiếm thành Damascus từ đế chế Đông La Mã giúp đội quân Hồi giáo trở thành thế lực mạnh nhất Trung Đông.
Quân Hồi giáo t.iêu d.iệt lực lượng tiếp viện của Byzantine. Ảnh: War History.
Vào đầu thế kỷ thứ 7, đế chế Byzantine (Đông La Mã) và Sasanid (Iran ngày nay) mải mê tranh đoạt với nhau ở Trung Đông mà không hề đề phòng mối đe dọa từ đội quân Hồi giáo đang lớn mạnh ngay bên cạnh, theo War History.
Thời điểm đó, Hồi giáo của nhà tiên tri Mohammad đã thống nhất thế giới Arab. Khi ông qua đời, đạo Hồi bắt đầu chia rẽ, nhưng cũng được truyền cảm hứng cho quá trình bành trướng. Abu Bakr được chọn làm người kế vị nhà tiên tri Mohammad, ông nuôi tham vọng mở rộng lãnh thổ Hồi giáo với mục tiêu chính là đế chế Sassanid và Byzantine.
Abu Bakr nhanh chóng giành chiến thắng trên con đường chinh phạt. Sau khi chiếm tỉnh Iraq, đạo quân Arab bắt đầu tiến vào đế chế Byzantine. Được sự hỗ trợ đắc lực từ tướng Khalid ibn Walid, đội quân của Abu Bakr chiếm được nhiều lãnh thổ quan trọng và bắt đầu bao vây thành Damascus.
Thành Damascus dài 1,5 km, rộng 0,8 km, nằm ở vị trí chiến lược tại Trung Đông, thu hút các nhà buôn từ khắp thế giới và được xem là thiên đường của Syria. Quân Byzantine đã gia cố thành bằng các bức tường cao tới 11 m.
Do không có vũ khí công thành, tướng Khalid ibn Walid cho quân bao vây Damascus từ mọi hướng, cắt đứt nguồn tiếp tế và liên lạc với bên ngoài, khiến cư dân trong thành rơi vào cảnh đói khát cùng cực. Cuối tháng 8/634, Damascus hoàn toàn bị chia cắt với phần còn lại của đế chế Byzantine.
Toàn bộ 6 cổng thành đều bị quân Hồi giáo canh gác nghiêm ngặt, không để bất kỳ ai ra vào thành. Mỗi cổng thành đều có một tướng chỉ huy và 4.000-5.000 quân bao vây. Bên cạnh đó, 2.000 kỵ binh liên tục tuần tra ban đêm tại khu vực trống giữa các cổng thành, đồng thời đóng vai trò lực lượng tăng cường nếu quân Byzatine tấn công.
Quân Hồi giáo (xanh) bao vây thành Damascus. Đồ họa: Art of Battle.
Đầu tháng 9, hoàng đế Heraculius cử đội quân khoảng 12.000 lính đến giải vây cho thành Damascus. Nhận được tin báo từ do thám, Khalid ibn Walid triển khai 10.000 quân, chia làm hai mũi tập kích t.iêu d.iệt lực lượng cứu viện Byzantine. Chiến thắng chóng vánh cùng việc sử dụng kỵ binh hành quân thần tốc giúp quân Hồi giáo quay trở lại Damascus trước khi lực lượng phòng thủ có thể tổ chức phá vây.
Một tuần sau, Thomas, con trai của hoàng đế Heraculius và chỉ huy đội quân phòng thủ tại Damascus, mới biết quân cứu viện đã bị đ.ánh tan. Ông quyết định phá vây bằng hai đợt tấn công nhưng thất bại, bản thân ông còn bị trúng một mũi tên vào mắt.
Nhận được tin mật báo từ trong thành rằng một lễ hội sẽ diễn ra trong đêm 18-19/12, tướng Khalid ibn Walid nhận thấy đây là thời cơ chín muồi để tấn công. Không kịp lên kế hoạch phối hợp, đích thân ông dẫn đầu một đội quân tấn công cổng thành phía đông Damascus.
Sau khi lựa chọn vị trí không có lính canh, Khalid ibn Walid cùng hai thuộc hạ trèo lên thành và thả dây xuống cho 100 lính tinh nhuệ trèo vào. Lực lượng này hạ hết lính canh, trước khi mở cổng cho đội quân bên ngoài vào thành.
Trong nỗ lực cứu thành, Thomas cử sứ giả tìm đến Abu Ubaidah, phó tướng của Khalid, để xin hàng với điều kiện quân Hồi giáo không s.át h.ại cư dân, không phá hủy đền thờ và cho phép mọi người rời khỏi thành an toàn. Thỏa thuận giữa hai bên quy định cư dân Damascus có ba ngày để quyết định đi hay ở, trước khi quân Hồi giáo tấn công. Sau đúng ba ngày, Khalid ibn Walid ra lệnh t.iêu d.iệt mọi đoàn người chạy nạn.
Thành Damascus trở thành trung tâm văn hóa Hồi giáo, trước khi thành thủ đô của vương quốc Hồi giáo Umayyad, tồn tại trong giai đoạn năm 660-1031.
Video đang HOT
Đế chế Hồi giáo mở rộng ở thời kỳ đỉnh cao. Ảnh: Wikipedia.
Việc Damascus thất thủ là bước ngoặt lớn trong lịch sử Hồi giáo, giúp tôn giáo này củng cố và lan tỏa khắp Trung Đông và châu Phi, đảm bảo quyền lực bất khả xâm phạm cho các vị vua của vương quốc Hồi giáo tương lai, cũng như chinh phục hoàn toàn đế chế Ba Tư.
Đến năm 750, đế chế Hồi giáo lan rộng khắp Trung Đông, Bắc Phi và một phần châu Á. Chỉ trong chưa đầy 100 năm sau khi trận đ.ánh Damascus, việc mở rộng nhanh chóng đã biến đế chế Hồi giáo thành thế lực mạnh nhất Trung Đông, góp phần thay đổi bộ mặt tương lai của thế giới.
Duy Sơn
Theo VNE
Vệ sĩ Trung Quốc: Cầm s.úng nhiều hơn cầm đũa
Các công ty Trung Quốc đang mở rộng hoạt động ra những khu vực "rủi ro cao" như Trung Đông, châu Phi và kéo theo sự nở rộ của các công ty cung cấp dịch vụ vệ sĩ.
Trong khuôn viên công ty Zhongzhou Bodyguard ở phía nam Trung Quốc, trên bãi đất tròn là một chiếc lốp máy kéo nặng 300 kg.
Đối với những người mới được tuyển vào trại huấn luyện vệ sĩ này, việc tham gia các buổi tập thể lực khắc nghiệt, đôi khi phải dùng đến mấy chiếc lốp xe khổng lồ, là tất cả những gì họ phải làm trong một ngày. Họ phải luyện thành thạo nghệ thuật chiến đấu tay đôi, phi dao hay xạ kích.
South China Morning Post cho biết công ty an ninh tư nhân Zhongzhou Bodyguard đã cung cấp vệ sĩ cho hàng nghìn khách hàng, bao gồm nhiều thương nhân hàng đầu Trung Quốc, trong 11 năm qua. Các học viên mới, thường là cựu binh hoặc các sinh viên vừa tốt nghiệp trường thể thao, phải dành ít nhất 3 tháng cải thiện kỹ năng tại cơ sở của công ty ở Thâm Quyến, tỉnh Quảng Đông. Sau đó, nếu đủ giỏi, họ sẽ được cử đi làm nhiệm vụ.
Các nhân viên Zhongzhou Bodyguard trong phòng tập của công ty ở Thâm Quyến. Ảnh: South China Morning Post.
Một trong những huấn luyện viên giỏi nhất của công ty là Wang Yuhao, một cựu binh với 12 năm trong quân ngũ và từng thuộc đội bảo vệ cựu thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo.
Ông gia nhập vào công ty năm 2011 và nay đã gần 40 t.uổi. Wang vừa bảo vệ cho các thương gia quyền lực cả ở trong nước lẫn nước ngoài, vừa dạy những người khác làm việc đó.
Wang nói ông tinh thông tất cả từ s.úng ống đến chất nổ và kỹ năng thực địa.
"Suốt những năm trong quân đội, có lẽ tôi đã dành nhiều thời gian cầm s.úng hơn là cầm đũa", ông nói.
Wang hiếm khi nào không nghĩ đến các vấn đề an ninh. Khi thấy các vệ sĩ nhận t.iền mặt từ ngân hàng, ông luôn nhìn ra được lỗi trong cách thức của họ.
Wang nói ông có thể dễ dàng cướp ngân hàng nếu muốn. Ông biết cách tránh camera an ninh hay chọn loại chất nổ để phá cửa xe chống đạn. Tuy nhiên, Wang đã chọn không làm như vậy. Thay vào đó, ông truyền dạy kiến thức của mình cho người khác.
Một ngày của các học viên thường bắt đầu với một đường chạy 16 km, sau đó là 3 tiếng học lý thuyết về các vấn đề của ngành an ninh. Đến chiều, họ quay lại với phần thể chất, bao gồm tập thể hình và tham gia huấn luyện đặc biệt ở những nội dung như cận chiến.
Wang Yuhao từng thuộc đội bảo vệ cựu thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo (bên trái). Ảnh: South China Morning Post.
Sự trỗi dậy của các công ty tư nhân
Nhu cầu sử dụng dịch vụ an ninh chất lượng cao đang gia tăng ở Trung Quốc, chủ yếu là từ các công ty tư nhân. Các công ty này mở rộng hoạt động ra nước ngoài, thường là những khu vực "rủi ro cao" như Trung Đông và châu Phi. Vì vậy, họ cần biện pháp bảo vệ hiệu quả cho các nhân viên của mình.
Cùng với đó, cuộc chiến toàn cầu chống k.hủng b.ố bắt nguồn ở Mỹ năm 2001 đã mở ra nhiều cánh cửa đến các thị trường đầy lợi nhuận. Ở Trung Quốc, các công ty tư nhân được phép cung cấp dịch vụ an ninh ở nước ngoài từ năm 2010.
Cùng năm đó, chính phủ yêu cầu tất cả các công ty Trung Quốc phải thiết lập chính sách an ninh thích hợp trước khi vươn ra nước ngoài.
Nắm bắt cơ hội mà điều luật mới mang lại, vào năm 2011, một nhóm các cựu nhân viên Bộ Công an cùng nhau thành lập công ty an ninh DeWe Security.
Hơn 6 năm qua, nhân lực công ty đã tăng từ 60 lên thành 4.000 người, trong đó khoảng 75% đang hoạt động ở nước ngoài, theo Hao Gang, tổng giám đốc trụ sở DeWe ở Bắc Kinh.
"Thách thức lớn nhất của chúng tôi là tuyển đủ nhân tài", Hao nói.
"Kể từ năm 2011, chúng tôi đã huấn luyện cho 500 người, nhưng vẫn không thể đáp ứng được nhu cầu".
Với nguồn khách hàng hầu như là các công ty nhà nước, nhân viên DeWe phải "giỏi toàn diện". Ngoài mạnh mẽ cả về thể chất lẫn tinh thần, họ cần có kỹ năng tiếng Anh tốt và kiến thức vững vàng về hoạt động thực địa, Hao cho biết.
Bài tập phóng dao của nhân viên Zhongzhou Bodyguard. Ảnh: South China Morning Post.
Trong số nhân viên hiện tại, 50% là cựu binh hoặc cựu cảnh sát vũ trang, còn lại là các sinh viên tốt nghiệp từ trường cảnh sát hoặc quân đội.
Nhân viên an ninh của DeWe kiếm trung bình khoảng 15.000 nhân dân tệ (hơn 2.200 USD) mỗi tháng, bao gồm lương cơ bản và phụ cấp nước ngoài.
Địa điểm càng nguy hiểm, t.iền thưởng càng lớn. Cộng tất cả lại, một người có thể kiếm được nhiều nhất là 30.000 nhân dân tệ (khoảng 4.400 USD) mỗi tháng.
Hiểm họa từ những vùng đất lạ
Bên cạnh các thử thách trong việc tuyển dụng và đào tạo nhân viên, trong nhiều năm qua, các công ty an ninh Trung Quốc đã chật vật với việc thiếu kinh nghiệm trong môi trường quốc tế.
Các dự án ở nước ngoài hứa hẹn sẽ mang lại lợi nhuận nhưng cũng ẩn chứa nhiều nguy hiểm.
Tháng 7/2014, ông Wang của công ty Zhongzhou Bodyguard được thuê làm cố vấn an ninh cho một nhóm các kỹ sư đến từ học viện thứ 9 của Tập đoàn Công nghệ và Khoa học Hàng không Vũ trụ (CASC). Họ được tuyển dụng để giúp xây trạm phát sóng cơ sở tại một địa điểm cách Cape Town, Nam Phi, khoảng 32 km về phía bắc.
Trước đó, CASC đã dành hơn 3 tháng huấn luyện đội bảo vệ của mình về mọi thứ, từ chống giám sát đến xử lý chất nổ. Khi đến nơi, công việc của Wang là xếp lịch tuần tra hàng ngày, đ.ánh giá rủi ro và giám sát một lực lượng vũ trang địa phương được thuê để canh gác căn cứ.
Tuy nhiên, sau 6 tuần, các lính gác Nam Phi đã câu kết với các nhóm khác trong khu vực, tiến hành đột kích vũ trang ngay tại căn cứ, buộc mọi người phải sơ tán.
Wang cho biết vấn đề nảy sinh do thái độ của các nhân viên Trung Quốc khiến lính địa phương khó chịu và quyết định nổi loạn.
"Nhân viên Trung Quốc mặc đồ sáng sủa, tắm nước sạch, ăn nhiều và hút t.huốc l.á đắt tiền", anh nói. "Trong khi đó, tất cả những gì các nhân viên địa phương nhận được là một thanh socola xuất xứ Trung Quốc".
Michael Humphreys, giám đốc quản lý của công ty tư vấn Control Risks, cho biết: "Thực hiện dự án lớn ở nước ngoài không hề dễ dàng. Việc này đòi hỏi nhiều hiểu biết để cân bằng với cộng đồng sở tại. Đó là việc rất khó".
Ngoài kỹ năng thực chiến, các nhân viên còn được học cả lý thuyết an ninh. Ảnh: South China Morning Post.
Đi đến đâu, d.ùng s.úng nơi đó
Việc sử dụng s.úng ở bất kỳ nơi nào trên thế giới là một chủ đề mà DeWe Security rất coi trọng.
Tất cả những vũ khí mà các nhân viên Trung Quốc của công ty sử dụng nước ngoài đều được cung cấp bởi chính quyền địa phương.
"Những nhân viên được chúng tôi cử đi không phải là các tay s.úng. Họ là những người chuyên quản lý các vấn đề an ninh hàng ngày ở Trung Quốc", Hao Gang nói.
"Ở ngoài lãnh thổ Trung Quốc, họ phối hợp với các cảnh sát địa phương", ông nói với South China Morning Post.
Dù làm việc một mình hay phối hợp với nước sở tại, các công ty Trung Quốc vẫn còn rất nhiều chướng ngại vật cần phải vượt qua để đảm bảo các hợp đồng an ninh ở nước ngoài.
Theo Zing News
Trận tử thủ bi tráng của 123 lính Ấn Độ trước 5000 quân TQ Chiến tranh biên giới Ấn-Trung 1962 được coi là sự kiện đáng quên của Ấn Độ, nhưng trong trận chiến không cân sức ấy, những người lính Ấn Độ đã làm nên điều thần kỳ. Thất bại trong cuộc chiến tranh biên giới Trung-Ấn năm 1962 là một trong những nguyên nhân thúc đẩy Ấn Độ hiện đại hóa quân đội. Chiến tranh...