Trăm phương nghìn kế để… dỗ dành mẹ chồng
Từ ngày về làm dâu, Phúc luôn phải tìm đủ trăm phương nghìn kế để dỗ dành mẹ chồng. Giờ Phúc nhận ra quả thật phận làm dâu cũng lắm chuyện dở khóc dở cười.
Phúc mới về làm dâu được nửa năm, nhưng nửa năm cũng là đủ sáu tháng cô chứng kiến tính tình “trẻ con” của mẹ chồng (Ảnh minh họa).
Phúc bước chân đến cửa nhà đồng hồ cũng đã điểm 21h. Mấy ngày nay công ty quyết toán thuế nên Phúc thường xuyên phải về muộn. Vừa vào nhà, trước mắt Phúc là cảnh tượng mẹ chồng ngồi giữa phòng khách, mặt mày đăm chiêu, cô chào cũng không trả lời. Phúc nhanh chóng đoán ngay được tình hình, mẹ chồng cô lại giận dỗi. Chẳng là sáng nay, khi hai vợ chồng đang vội đi làm, mẹ chồng cô liền chạy ra dặn chồng cô chiều về sớm đưa bà đi mua ít đồ để tuần sau về quê thanh minh, chồng cô có việc nên vội từ chối: “Hôm nay con bận rồi, với cả tuần sau nhà mình mới về quê, để hôm khác con đưa mẹ đi”. Mặt bà chùng xuống rồi chẳng nói chẳng rằng đi vào nhà. Phúc đoán ngay với tính cách của mẹ, bà đang dỗi con trai. Nhưng chẳng ngờ, đến tận tối về, bà vẫn giữ vẻ mặt giận dỗi, lại còn dỗi luôn cả con dâu. Từ ngày về làm dâu, Phúc luôn phải tìm đủ trăm phương nghìn kế để dỗ dành mẹ chồng hay dỗi vặt của cô. Nhưng hôm nay, vì quá mệt mỏi công việc trên cơ quan thêm nữa cô thấy chuyện giận dỗi lần này của mẹ chồng thật quá sức vô lý nên cô bỏ thẳng lên phòng, coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Đúng như cảnh tượng quen thuộc, vừa vào phòng được mấy phút quay ra, cô đã thấy mẹ chồng sụt sùi khóc lóc, miệng lẩm bẩm: “Giờ chúng nó chỉ biết thân biết phận mình, rồi công công việc việc chứ mẹ già thế nào chúng nó nào có biết”. Biết là có chuyện không yên rồi, Phúc cố gắng xuống an ủi mẹ chồng: “ Sao mẹ lại nói thế, hôm nay bọn con bận, mai chúng con sẽ đưa mẹ đi mua đồ”.
Video đang HOT
Phúc mới về làm dâu được nửa năm, nhưng nửa năm cũng là đủ sáu tháng cô chứng kiến tính tình “trẻ con” của mẹ chồng. Bất cứ việc gì không theo ý bà hay có chuyện tranh luận trong gia đình, bà đều dùng sự giận dỗi của mình để gây áp lực với con. Nhẹ thì mặt mũi lầm lì, chẳng nói chẳng rằng, nặng thì bỏ ăn bỏ uống khiến hai vợ chồng Phúc dở khóc dở cười. Thương mẹ già yếu, vợ chồng Phúc đành “ngậm bồ hòn làm ngọt”, chiều theo ý bà, dỗ dành động viên bà, lúc đấy bà mới lại vui vẻ trở lại. Ban đầu Phúc cũng thông cảm cho mẹ chồng, bố chồng Phúc mất sớm, mẹ chồng Phúc một tay chăm lo cho chồng Phúc, nhất định không đi bước nữa. Có lẽ sự hi sinh dành cho con trai quá lớn nên bà thường có tâm lý tủi thân khi con cái cãi cự ý bà. Chồng Phúc thương mẹ nên trước giờ những việc lớn nhỏ đều thuận theo ý mẹ.
Nhưng từ ngày Phúc về, vợ chồng trẻ cũng cần có không gian riêng, một số chuyện cũng cần tự chủ. Nhưng mẹ chồng Phúc không cho là thế, bà vẫn giữ thói quen thay con quyết định mọi chuyện. Sau ngày cưới, hai vợ chồng Phúc dự định đi lên miền Tây Bắc một chuyến vì cả hai vợ chồng đều chưa có dịp được đến đó. Nhưng mẹ chồng Phúc vội gạt đi: “Tuần trăng mật là dịp để nghỉ ngơi thư giãn, các con phải đi những nơi di chuyển dễ, an toàn. Mẹ không đồng ý để các con đi mấy nơi rừng thiêng nước độc thế”. Chồng Phúc thuyết phục thế nào bà cũng không đồng ý trong khi vé tour cũng đã mua sẵn. Mẹ chồng thấy con trai cương quyết nên tỏ thái độ khó chịu với Phúc vì bà cho rằng Phúc cố tình bắt chồng thuyết phục mẹ. Hai ngày sau cưới, bà chẳng nói chẳng rằng. Mới ngày đầu làm dâu, thấy mẹ chồng thế, Phúc đành bảo chồng hủy chuyến đi để mẹ vui lòng, không nên vì một chuyến đi mà làm không khí gia đình căng thẳng. Thế là hai vợ chồng đành mua tour đi biển theo ý bà.
Những ngày sau đó, Phúc càng choáng váng với bản tính hay dỗi vặt của mẹ chồng. Cuối tuần, hai vợ chồng cùng các bạn thân trong nhóm đi dã ngoại. Sau hai ngày, vừa về đến nhà, hai vợ chồng Phúc tá hỏa thấy mắt mẹ chồng đỏ hoe, bà vừa khóc vừa nói: “Số tôi số khổ, chồng chết sớm, con trưởng thành cũng vui đường con, để mình tôi lủi thủi một mình mấy ngày, có ngày chết cũng không ai biết”. Hai vợ chồng Phúc vội vàng an ủi mẹ, hứa với bà lần sau có đi đâu cũng sẽ đi cùng bà, chứ không để bà ở nhà một mình. Lúc ấy mẹ chồng Phúc mới chịu nín.
Mới tuần trước thôi, có chị cùng cơ quan chuyên buôn gạo quê, thấy mọi người khen ngon, Phúc nhớ ra nhà cũng sắp hết gạo bèn mua thử một bao về ăn. Hí hửng bưng bao gạo về, Phúc thấy mẹ chồng mặt mày khó chịu: “Mẹ mua gạo không ngon, không hợp khẩu vị của con thì con nói, mẹ sẽ đổi gạo khác, con không phải tự tay mua về thế này”. Thấy mẹ chồng tự ái, Phúc không dám thanh minh vì cô biết cô càng nói, mẹ chồng sẽ càng suy diễn, cô đành nói dối mà trong lòng ấm ức vô cùng: “Gạo này con được một chị người quen ở quê cho mẹ ạ. Gạo mẹ mua cơm vừa dẻo, vừa thơm, sao phải đổi gạo làm gì. Con cũng đâu có rành chọn gạo được như mẹ”. Trong đầu cô chưa kịp có ý nghĩ gì khác, chỉ đơn giản muốn mua gạo mới về ăn thử, lại bị mẹ chồng gán cho tội chê gạo mẹ mua.
Tối nay cũng vậy, chỉ vì chuyện cỏn con buổi sáng mà bà quay sang giận dỗi với Phúc trong khi cô hoàn toàn không liên quan. Bước về phòng với cái bụng đói meo Phúc thấy tâm trạng nặng nề hơn bao giờ hết. Cô thấy ngán ngẩm với việc ngày mai và những ngày tiếp theo nữa phải gồng mình đoán ý để làm vừa lòng mẹ chồng và luôn phải sẵn sàng “dự trù” đủ các phương án dỗ dành để đối phó với những cơn giận dỗi vô cớ của bà. Giờ Phúc nhận ra quả thật phận làm dâu cũng lắm chuyện dở khóc dở cười.
Theo Afamily
Phát bệnh vì chia tay người yêu
Ảnh minh họa.
Năm nay em tròn 23 tuổi, đầu tháng 8.2012 em mới chia tay bạn trai. Sau khi chia tay em rất hay suy nghĩ về chuyện tình cảm và sinh ra chứng đau nửa đầu bên trái. Dần dần sau đó một thời gian em có cảm giác đau trên giữa đỉnh đầu có toát mồ hôi lạnh. Trong thời gian đó em còn bị nhiều áp lực khác của việc thi tốt nghiệp đại học. Vì thế thời gian ôn thi, cả trong giờ thi đầu em luôn rất đau.
Sau khi thi tốt nghiệp xong thì em bị đau đầu thường xuyên hơn cùng với đó là tình trạng mất ngủ. Mỗi ngày chỉ ngủ được 1-2 tiếng đồng hồ, dần dần em thấy mất luôn cảm giác buồn ngủ và thức cả ngày, cả đêm đến sáng. Tình trạng đau đầu liên tục và mất ngủ đã diễn ra từ tháng 9/2012 đến bây giờ.
Em có đi tập yoga để cân bằng lại thì tình trạng đau đầu có giảm đi nhưng không hết hẳn, em vẫn mất ngủ triền miên như trước đó. Thấy tình trạng không thuyên giảm em đã đi khám bác sĩ ở Viện Đại học Y và uống thuốc trầm cảm trong 2 tuần nhưng em thấy tim đập nhanh, bị tiêu chảy cả trong 2 tuần đó nên ngừng uống thuốc.
Hiện tại em cảm thấy trở nên vô cảm, không có cảm giác vui, buồn, hạnh phúc hay đau khổ gì cả. Em thì chỉ sợ mình mất ngủ mãi sẽ dẫn đến kiệt sức, nhưng thực sự em không biết mình bị làm sao, bệnh gì và phải làm thế nào vì không thể ngủ được dù là ngày hay đêm. Mong quý báo và các bác sĩ cho em một lời khuyên?
Trả lời thắc mắc của bạn Hương Giang, bác sĩ Nguyễn Văn Dũng - Viện sức khỏe tâm thần viện Bạch Mai cho biết: "Qua lời kể của bạn Giang thì có thể chẩn đoán sơ qua nguyên nhân của tình trạng đau đầu, mất ngủ và biến đổi tâm lý bất thường của bạn là do những chấn động tâm lý sau khi chia tay bạn trai kết hợp với những căng thẳng, stress do thi cử.
Như biểu hiện mà bạn kể thì tình trạng bệnh của bạn khá bất thường và nghiêm trọng. Bạn nên đến ngay bệnh viện điều trị sức khỏe tâm thần uy tín gần nhất để làm các trắc nghiệm cũng như khám bác sĩ kĩ lưỡng để tìm ra nguyên nhân chính xác nhất. Tại đây bác sĩ sẽ tìm ra nguyên nhân chính xác và đưa ra phác đồ điều trị phù hợp với tình trạng của bạn.
Việc điều trị có thể cần thời gian dài và phải dùng thuốc kết hợp với các liệu pháp tâm lý khác nên bạn cần kiên trì. Nếu gặp phải bất kỳ vấn đề gì bất thường nên liên lạc thông báo hoặc gặp bác sĩ điều trị của bạn chứ không nên tự tiện dùng thuốc như bạn đã cho biết trước đó.
Chúc bạn sớm khỏe!
Theo VNE
Anh chỉ yêu chứ không tính chuyện cưới Em đã từng hỏi anh về việc xác định nghiêm túc trong chuyện tình cảm nhưng anh ấy chỉ muốn yêu là yêu. Chị thân mến, em có vấn đề rất muốn chị tư vấn giúp em. Em và bạn trai quen nhau gần một năm rồi. Anh ấy ra trường đi làm trước em hai năm. Còn em vừa mới tốt nghiệp...