Trăm phương ngàn kế mà không giữ nổi chồng
Hãy xem những mưu kế và cách giữ chồng mà mãi không thành công của phụ nữ. Kết thúc cuộc cãi vã, chồng cô bạn lên xe đèo cô đối tác đi luôn mà chẳng thèm ngó ngàng tới vợ.
Khi viết ra những dòng cảm xúc này, hẳn nhiều người sẽ cho rằng tôi ngốc nghếch khờ dại vì có chồng mà không biết giữ. Nhưng quan điểm sống của tôi là yêu thương, còn nếu cứ chỉ bo bo giữ chồng thì mệt vô cùng.
Tôi không dám khoe hoang hay quá tự hào, nhưng hiện tại tôi có một người chồng tuyệt vời. Anh biết yêu thương lo lắng cho gia đình, anh không cờ bạc, rượu chè, đi làm về chỉ loanh quanh ở nhà chăm con. Mỗi tuần 2 trận đá bóng cơ quan, đoàn thể là anh vui lắm rồi.
Khác với nhiều chị em, tôi không kiếm soát chồng quá mức như theo dõi điện thoại, gọi điện kiểm tra thường xuyên mà tôi cho anh ấy tự do. Tài khoản của anh tôi cũng không cầm mà chỉ yêu cầu cuối tháng nộp một khoản tiền theo tôi là đủ cho cuộc sống gia đình. Còn lại chồng tôi toàn tự nguyện giao nộp cho vợ.
Tôi cũng nói thẳng với anh rằng tôi sống rất tân tiến. Tôi không quá lăn tăn chuyện giữ chồng, bởi tôi biết một khi người ta đã muốn đi, hay có tính trăng hoa ăn sâu vào trong máu, thì có muốn giữ cũng khó. Giả sử nếu anh quá yêu thương người khác, anh không còn muốn ở bên mẹ con tôi thì nói một câu, tôi sẵn sàng để anh đi.
Chồng tôi nghe vậy trừng mắt lên “Trên đời có em là một, người ta thì lo giữ chồng, quản chồng, còn em lại nói vậy”. Anh nói rồi ôm tôi vào lòng hứa rằng không bao giờ làm gì để tôi buồn cả.
Video đang HOT
Chiều hôm qua, cô bạn thân của tôi, vốn nổi tiếng hay ghen tìm đến tâm sự. Bạn tôi khóc nói rằng, cô đã dùng “trăm mưu nghìn kế” sao vẫn không giữ nổi chồng, tôi nghe xong cũng chỉ biết im lặng.
Chuyện là cô bạn tôi lấy được anh chồng tuy không đẹp trai nhưng lại giàu có. Vì thế, cô ấy suốt ngày lo sợ mất chồng. Hễ anh chồng đi đâu về muộn là cô ấy lại gọi điện kiểm tra, hỏi xem đang ở đâu. Thậm chí nếu nghe tiếng phụ nữ cười nói là vội vàng tra khảo. Chưa kể, mỗi lần đi làm về bạn tôi đều yêu cầu anh để được kiểm tra điện thoại.
Đã nhiều lần tôi góp ý với bạn cứ kệ cho anh ta đi đâu thì đi làm gì thì làm. Đàn ông người ta rất sĩ diện, họ luôn muốn bạn đời tin tưởng mình. Như cách làm của bạn tôi chỉ khiến cho chồng thêm mệt mỏi mà thôi.
Đỉnh điểm là hôm qua khi chồng bạn tôi đang bàn việc làm ăn với đối tác nước ngoài. Cũng chẳng biết vô tình hay cố ý mà bạn tôi nhìn thấy. Cô ấy không nói không rằng xông vào đánh ghen bằng cách hất thẳng cốc sinh tố vào mặt cô gái kia. Và cuối cùng là hai vợ chồng cãi nhau om sòm.
Kết thúc cuộc cãi vã, chồng cô bạn lên xe đèo cô đối tác đi luôn mà chẳng thèm ngó ngàng tới vợ. Tối hôm đó về anh chồng còn tuyên bố luôn “Cô cứ nghi ngờ cho lắm đi, rồi tôi cặp bồ cho cô khỏi nghi ngờ luôn”. Thế là cô bạn tôi khóc bù lu bù loa lên.
Tôi nghe câu chuyện của bạn tôi mà đến đau cả ruột, cuộc sống vợ chồng đủ việc để lo. Thế mà bạn tôi lại còn tự hành hạ bản thân ra nông nỗi như vậy. Giờ nhìn thân hình tàn tạ của bạn tôi chỉ còn biết lắc đầu thở dài mà thôi.
Theo VNE
Buồn lòng vì vợ sắp cưới lẳng lơ
Cô ấy từng lên giường với rất nhiều người và cô ấy chẳng chút ngượng ngùng vì điều đó. Tôi có nên cưới không?
Tôi năm nay 32 tuổi, chuẩn bị lấy vợ. So với bạn bè đồng trang lứa, tôi lấy vợ khá muộn. Nguyên nhân cũng là vì tôi mải học hành, bận lo cho gia đình cho nên tới tầm tuổi này tôi mới tính được chuyện riêng tư. Tôi cứ ngỡ hạnh phúc mới đang sắp mở ra trước mắt mình. Tôi đã chuẩn bị xong mọi thứ nhưng khi hiểu hơn về vợ sắp cưới, tôi lại thấy chán nản, lo lắng cho những ngày phía trước, sợ rằng hạnh phúc khó vẹn toàn với một người phụ nữ phóng túng như vậy.
Vợ sắp cưới của tôi là người cùng quê với tôi nhưng cô ấy đang sống và làm việc trên thành phố. Chúng tôi tuy ở cùng một huyện nhưng vì học khác khóa, tôi lại lên thành phố từ sớm nên cũng không biết nhau. Ở Hà Nội, chúng tôi cũng mỗi người, mỗi việc nên không hề quen nhau. Cho tới khi chúng tôi tình cờ đi họp hội đồng hương mới gặp gỡ và quen nhau.
Ấn tượng ban đầu của tôi về cô ấy là một người rất năng động, nhiệt tình, hay nói, hay cười, nhìn chung là dễ gần. Cô ấy cũng là người rất đảm đang. Bữa tiệc hôm đó đông người như vậy nhưng đồ ăn, thức uống cô ấy lo liệu cứ nhoay nhoáy. Sự tháo vát của cô ấy khiến tôi rất ưng ý. Tôi chủ động tiếp cận cô ấy và xin số điện thoại làm quen. Khi hỏi ra mới biết cô ấy ở cách nhà tôi dưới quê chỉ chừng chục cây số, giờ bố mẹ vẫn ở đó, chỉ có mình cô ấy lên thành phố làm càng khiến tôi thích vì như thế quá thuận lợi.
Cô ấy đã từng lên giường với rất nhiều người và chẳng ngại ngần khi nói về điều đó (Ảnh minh họa)
Sau hơn 9 tháng tìm hiểu, chúng tôi quyết định tiến xa hơn. Có thể thời gian chúng tôi yêu nhau không nhiều nhưng vì chúng tôi đều đã trưởng thành, có công việc, nhận thức và cũng đã đến lúc phải lập gia đình nên chúng tôi cũng không muốn kéo dài thời gian yêu. Khi quyết định xong, bố mẹ tôi đã sang bàn chuyện cưới xin với nhà cô ấy. Tháng 10 tới này chúng tôi sẽ cưới.
Lúc yêu nhau chúng tôi không công khai lắm nên mọi người không biết. Lần đi họp hội đồng hương gần đây, mấy người thân quen mới biết chuyện chúng tôi yêu nhau. Và rồi có một người đã gọi riêng tôi ra nhắc nhở. Anh ta nói rằng vợ sắp cưới của tôi là người sống thoáng. Cô ấy đã quan hệ với nhiều người, có người là người yêu nhưng cũng có người chỉ là gặp qua đường. Thậm chí trong hội đồng hương này cũng có tới 2 người đã lên giường với cô ấy. Thảo nào khi tôi và cô ấy thân thiết nhau một vài người cứ nhìn tôi khó hiểu.
Liệu tôi có nên tin cô ấy, bỏ qua quá khứ và cưới cô ấy làm vợ hay không? (Ảnh minh họa)
Điều khiến tôi buồn không phải là vì cô ấy đã không còn trong trắng. Ở tuổi 28 của cô ấy thì chuyện đó cũng là bình thường. Nhưng cái khiến tôi buồn và suy nghĩ chính là cô ấy quá dễ dãi. Tôi thực sự không tin được rằng cô ấy lại dễ lên giường với đàn ông như thế. Đau lòng nhất, khi tôi hỏi cô ấy, cô ấy thản nhiên thừa nhận mà không một chút ngượng ngùng. Cô ấy nói: "Có vấn đề gì sao? Em thấy chuyện đó hết sức bình thường. Xã hội bây giờ mà còn nặng nề chuyện đó ư? Em không nghĩ anh cổ hủ như vậy. Em nghĩ điều quan trọng là sau này cưới nhau em chung thủy với anh chứ chuyện quá khứ quan trọng gì".
Từ hôm chúng tôi nói chuyện đó với nhau, cô ấy vẫn tưng tửng như không. Tôi thì không thể nào bình thường được. Tôi cảm thấy khó hiểu về nhân cách của cô ấy? Liệu tôi có nên tin cô ấy, bỏ qua quá khứ và cưới cô ấy làm vợ hay không? Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên!
Theo VNE
"5 năm yêu người có vợ, thế đủ rồi!" Thật lạ là lời nói ấy lại được nói ra từ chính miệng người đàn ông mà tôi đã yêu suốt 5 năm trời. 5 năm qua, tôi đã si mê anh, hi sinh hết lòng, hết dạ vì anh, nhiều lần khóc lóc đau khổ vì anh, cũng có nhiều lần vui vẻ, hạnh phúc bên anh. Tôi còn tưởng, mình sẽ...