Trầm cảm vì chồng sống nguyên tắc, “yêu” cũng theo thời khoá biểu
Lễ cưới diễn ra trong sự chúc phúc của bạn bè, người thân. Ai cũng mừng cho tôi vì đã kiếm được một đức lang quân khá hoàn hảo, không có gì để chê trách…
Tôi với anh ấy biết nhau cũng 5 năm vì anh ấy là khách quen của quán café do anh trai tôi mở. Từ hồi học Đại học tôi đã thấy anh ấy thường xuyên tới lui để làm việc, xem bóng đá…nên cũng nhắn mặt nhau. Chỉ đến khi chính anh trai tôi là người bắt chuyện trước, như kiểu giao lưu với khách hàng thì anh ấy mới tỏ ra thân thiện và chủ động hơn. Dần dà, không chỉ là khách quen mà anh ấy còn trở thành bạn thân của anh trai tôi.
Anh là một nhân viên ngân hàng, nhà ở Hà Nội, tương đối khá giả, và quan trọng là cũng đẹp trai, nên quả thực tôi cũng rất hay nhìn trộm. Cho đến khi được anh trai tôi giới thiệu thì tôi với anh mới bắt đầu chào hỏi nhau thường xuyên, tôi cũng chia sẻ với anh trai tôi rằng tôi thích anh chàng kia và anh cũng rất ủng hộ. Thế là, chính tôi là người rủ rê hẹn hò, đi chơi với nhau suốt. Rồi tình yêu cứ thế đơm hoa kết trái.
Cái tôi thích nhất ở anh ấy chính là đúng giờ, rất coi trọng lời nói, đàn ông mà như thế thì rõ là quá yên tâm rồi. Yêu nhau được hơn 1 năm, khi ấy tôi cũng đã ra trường và xin vào làm kế toán cho một công ty tư nhân, cũng ổn định dần, anh là người ngỏ lời cầu hôn và tôi cũng không nghĩ ngợi gì nhiều và đồng ý. Lễ cưới diễn ra trong sự chúc phúc của bạn bè, người thân. Ai cũng mừng cho tôi vì đã kiếm được một đức lang quân khá hoàn hảo, không có gì để chê trách.
Ở trong chăn mới biết chăn có rận…
Video đang HOT
Đúng thật, về làm dâu nhà anh như sống trên thiên đường, tôi được quyền chọn đi làm hoặc ở nhà, chồng vẫn dư sức nuôi. Công việc nhà thì đã có giúp việc lo, cơm nước giặt giũ không phải động tay vào. Còn gì sướng hơn thế?
Nhưng đúng là ở trong chăn mới biết chăn có rận. Tôi nhận ra chồng mình lúc nào cũng lên thời khoá biểu kĩ càng cho cuộc sống, giờ nào ăn, giờ nào chơi, giờ nào làm việc…nghĩ đến chuyện kiểm soát thời gian một cách khoa học thì cũng có cái tốt, nhưng đến chuyện “yêu” mà anh ấy cũng lên lịch 1 tuần 2 lần. Có những lúc tôi thèm chết đi được, muốn được chồng “chiều” một tí mà anh ấy gạt ra bảo rằng chưa đến ngày, anh ấy còn phải làm việc khác, nên tôi lại phải…đợi.
Càng ngày tôi càng cảm thấy như bị trầm cảm vì chuyện đó. Mọi thứ cứ héo mòn dần, nhiều khi chỉ muốn ôm hôn anh, vợ chồng âu yếm nhau một tí mà không được. Tôi thiếu mình bị thiệt thòi và thiếu thốn, nhất là khi tôi đang ở độ tuổi sung sức nhất. Tôi sợ rằng mình không thể chịu nổi cảnh này thêm được nữa, tôi sợ mình sẽ ngoại tình để thoả mãn những gì mình cần…Liệu có cách nào để tôi thôi ngay ý nghĩ đó không?
Theo Blogtamsu
Chồng dẫn bồ về nhà, giả làm ô sin che mắt vợ
Anh ta vẫn cho rằng "nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất" nên mới tính đưa bồ về nhà hòng qua mắt tôi, may là tôi vẫn chưa đánh mất cảnh giác.
Chiều hôm đó, tôi đang ngồi trên ban công hóng gió thì đột nhiên thấy xe của chồng về dưới nhà. Trong lòng tôi đang thấy quái lạ, sao hôm nay anh lại về sớm thế thì thấy từ trên xe chồng một cô gái trẻ trung, khá xinh đẹp bước xuống, rồi theo chân chồng tôi lên lầu. Tôi cảm thấy bực mình vì chồng bỗng nhiên dẫn theo một người phụ nữ lạ về nhà mà không hề báo trước một tiếng, nhưng cũng đành nín nhịn xuống nhà chào đón chồng.
Chồng tôi vừa bước chân vào nhà, vẫn vui vẻ ôm hôn tôi như thường, còn nhiệt tình giới thiệu cô gái nãy giờ vẫn bẽn lẽn đi theo sau lưng anh. Chồng tôi nói cô gái này tên là Na, là giúp việc mới anh mới tìm về để đỡ đần tôi việc nhà. Sau đó, anh còn ra dáng ông chủ, vỗ vai cô Na kia, chỉ vào tôi nói đây là vợ tôi, cũng là bà chủ của cô, sau này chăm sóc cô ấy cho tốt thì sẽ được sống sung sướng. Cô gái tên Na này xem chừng cũng mới chỉ là một thiếu nữ, khá hoạt bát nhanh nhẹn, thấy chồng tôi nói thế thì cũng khoanh tay dạ một tiếng thật lớn rồi quay sang cúi gập người chào hỏi tôi.
Suýt chút nữa tôi đã bị lừa bởi màn kịch ấy...
Vì không muốn làm mất mặt chồng nên tôi cũng đành mời cô ta vào nhà, sau đó vội lôi chồng vào phòng, đóng cửa "thẩm vấn". Thấy tôi tức giận, anh vội vàng ôm chặt lấy tôi, vừa vỗ về lưng tôi vừa nhẹ nhàng thủ thỉ: "Gần đây em mới mang thai, cả ngày phải ở nhà một mình. Anh thì đi làm cả ngày, không có ai ở nhà với em anh cũng không yên tâm, nên mới tìm cô bé này về chăm sóc cho em. Sau này, việc gì em cũng không phải làm, cứ yên tâm mà dưỡng thai. Muốn ăn cái gì, chơi cái gì cứ việc sai con bé kia làm là được, con bé kia làm không tốt anh lại đổi người khác!"
Thấy anh nói có vẻ cũng không quan tâm con bé kia lắm, lại chăm lo cho tôi như vậy, cục tức trong ngực tôi cũng nhanh chóng tiêu tan, liền quyết định thu xếp một phòng cho cô bé Na kia ở lại. Chỉ là tôi vẫn thấy nghi hoặc, rút cuộc thân phận của cô bé Na kia là thế nào? Tôi đem nghi vấn này hỏi chồng tôi, thì anh tỏ vẻ vô tội trả lời không biết. Anh nói anh tìm người qua công ty môi giới đáng tin cậy, thấy lí lịch trong sạch, người cũng nhanh nhẹn tháo vát nên thuê. Nhưng tôi vẫn cảm thấy không thích hợp. Một cô gái trẻ trung xinh đẹp như thế, làm gì không được, cớ sao lại chịu đi làm công việc giúp việc gia đình này?
Tuy nhiên, Na thật sự là một cô gái hoạt bát, cởi mở. Khi chồng tôi không có nhà, cô ta giúp đỡ tôi hầu hết các công việc, lại còn biết cách khiến tôi vui vẻ. Tôi thấy cô ta tính cách chất phác, hành động cử chỉ thô thiển, lại không học hành nhiều, luôn nghĩ sao nói vậy, lắm lúc còn thành vô duyên nên tâm lý đề phòng với cô ta cũng chậm rãi buông lỏng. Bởi tôi thấy, cô ta trừ vẻ ngoài, một chút duyên dáng của con gái cũng không có, sao có thể thu hút được đàn ông. Không ngờ một người con gái dù vô duyên đến thế nhưng trong mắt đàn ông vẫn là "của lạ".
Từ ngày tôi mang thai, chồng tôi có vẻ ít nhiều hụt hẫng, nhất là buổi tối. Nhiều lần, chồng còn đã cầu xin tôi nhưng lo cho em bé trong bụng nên tôi kiên quyết không đồng ý. Khi chúng tôi kết hôn đã chuẩn bị sẵn tâm lý sớm có con để ông bà có cháu bồng, cháu bế. Nhưng không hiểu vì nguyên nhân gì mà hai vợ chồng mãi vẫn không có con, chúng tôi vì chuyện này mà còn từng suýt ly hôn. Hiện tại vất vả lắm mới có thai, nên tôi nhất định phải giữ gìn cẩn thận, đành để chồng chịu nhịn một thời gian.
Hôm đó, chồng tôi gọi điện về nhà báo tin mừng: Anh vừa thành công một dự án lớn, được thăng chức, lại được thưởng một khoản tiền lớn. Anh bảo tôi sai Na đi đặt nhà hàng một bàn tiệc lớn để buổi tối làm một bữa liên hoan thật hoành tráng.
Tối hôm đó, vì trong nhà có chuyện vui, tôi lại không thể uống rượu nên phá lệ cho giúp việc ngồi chung bàn ăn với hai vợ chồng, cô ta bồi chồng tôi uống rượu. Cuối cùng, chồng tôi còn hưng phấn hỏi ý kiến tôi, anh có thể cùng cô Na nhảy một điệu được không? Tưởng tượng đến bộ dạng thô kệch của cô ta khi khiêu vũ, tôi đã thấy buồn cười. Hơn nữa, tôi nghĩ hai người cũng không dám dở trò xằng bậy gì trước mặt tôi nên cũng đồng ý.
Na nghe chồng tôi nói khiêu vũ thì mắt sáng lên, xin phép tôi về phòng thay trang phục cho hợp không khí. Khi cô ta bước ra, tôi bỗng sợ ngây người. Bình thường, cô ta toàn mặc những bộ quần áo ở nhà rộng lùng thùng, lôi thôi, lếch thếch, hôm nay lại diện vào một bộ váy ôm sát, cổ khoét sâu khéo léo khoe làn da nõn nà và những đường cong lả lướt trên cơ thể. Ở trước mặt chồng tôi ăn mặc khêu gợi như thế, rõ ràng là muốn khiêu khích tôi. Quả nhiên, tôi đánh mắt nhìn sang thấy chồng cũng đang thất thần, ánh mắt dán chặt vào cơ thể của cô ta.
Nhìn bọn họ dìu nhau khiêu vũ, lòng tôi nhức nhối như bị kim châm. May mắn là cuối cùng bản nhạc cũng kết thúc, tôi viện cớ mệt mỏi, bỏ về phòng nghỉ ngơi trước. Mà chồng tôi cũng sốt sắng dìu vợ lên phòng. Tuy nhiên, đến nửa đêm, tôi đột nhiên bừng tỉnh. Bật điện lên thấy xung quanh trống không, chỗ nằm bên cạnh cũng không còn hơi ấm. Tôi rón rén bước đến trước cửa phòng của Na thì quả nhiên nghe thấy tiếng động trong đó.
Tôi cảm thấy mắt mình như hoa lên, trời đất như sụp đổ dưới chân. Điều tôi luôn cảnh giác bấy lâu cuối cùng cũng xảy ra. Sáng hôm sau điều tra mới rõ, Na là một cô gái nông thôn chồng tôi quen được trên mạng. Cô ta lên thành phố làm công, vừa mới thất tình lại đồng thời mất cả công việc. Hôm đó gặp gỡ, nói chuyện với chồng tôi qua mạng, chồng tôi an ủi cô ta rồi ngỏ ý muốn sắp xếp cho cô ta công việc giúp việc cho gia đình tôi. Hóa ra, chồng tôi đã mưu tính từ trước, chỉ chờ cơ hội để ra tay.
Hôm sau, cô ta đã bị mẹ chồng tôi đánh cho một trận, chật vật trốn đi. Chồng tôi cũng quỳ xuống xin tôi tha thứ, nói nhận cô ta hoàn toàn do lòng thương hại, đêm đó cũng chỉ do say rượu làm loạn, còn thề thốt không có lần sau. Bố mẹ hai bên cũng khuyên bảo tôi nên nghĩ cho đứa bé trong bụng, tha thứ cho anh một lần, nhưng trong lòng tôi vẫn luôn cảm thấy một cái gai. Tôi không biết làm sao để bản thân có thể vượt qua được trở ngại tâm lý này?
Theo Blogtamsu
Hình như anh vẫn ảo tưởng tôi là cô vợ quê mùa năm nào Cô hiểu rằng cuộc sống này chẳng còn mấy yêu thương thật lòng nữa, người ta có thể bên nhau dài lâu bởi vẫn còn giá trị cho nhau lợi dụng mà thôi. Cô mong đợi đến ngày gặp lại gã chồng cũ bội bạc kia để được ngắm vẻ mặt của anh ta khi thấy cô hiện tại. Chiến và Hoa từng...