Trái tim lang thang
Với tất cả mọi người, chuyện ngoại tình đều bắt đầu một cách không bao giờ ngờ đến. Thời tiết vào thu những ngày này đáng yêu đến mức khiến người ta xao xuyến. Buổi sáng mở Facebook lên thấy status của cô bạn “ Trời đẹp quá không ngoại tình hơi phí!” làm tôi bật cười. Cô vốn đã lập gia đình và có một đứa con trai kháu khỉnh thế nhưng thỉnh thoảng vẫn nhắn cho tôi một cái tin thông báo “ mày ơi, tao có vẻ đang tương tư anh A, anh B…”. Phụ nữ đa tình chẳng có gì lạ. Phụ nữ không thủy chung cũng không còn gì gây ngạc nhiên nữa ở xã hội ngày nay vì ai ai cũng được quyền tự do chia sẻ, tự do luyến ái. Nhưng mà. Ừ. Tôi thực sực muốn đề cập đến cái nhưng mà đấy ở đây. Phụ nữ luôn phải đối diện với “tòa án” ở ngay chính trong trái tim mình.
Tôi cực kì thích một câu trong bài hát Trái tim lang thang của Trần Thu Hà. “ Người con gái sợ nỗi cô đơn, vội vã đi tìm giấc mơ”. Phụ nữ nào cũng có những phút yếu lòng để con tim mình đi lạc. Và đa phần cho dù có lạc đến đâu, họ cũng luôn cố tìm được cách quay về. Bởi vì theo tôi được hiểu và trải nghiệm, phụ nữ luôn đặt lên hàng đầu những giá trị ổn định và ít sóng gió. Tuy nhiên, đó là những điều có thể gọi là thuộc về “hình thức”, còn trong đầu họ, trong tim họ thì chỉ thuộc về duy nhất họ mà thôi và hoàn toàn bất khả xâm phạm.
Đối với tất cả mọi người, chuyện ngoại tình đều bắt đầu một cách không bao giờ ngờ đến, và rồi nó cứ thế diễn ra như trượt dốc. Tôi có được đọc một bài viết khá dài “chuyện trăng hoa” của đàn ông cũng như của phụ nữ. Theo gen học thì bản năng của đàn ông là đi phân phối “hạt giống” để đảm bảo hoàn thành tốt chức năng của mình. Còn phụ nữ thì lại khác, họ có nhiều hơn một bạn tình để có “giải pháp thay thế” (back-up plan) trong trường hợp thất thoát hoặc mất mát. Không ai có thể chứng minh được tính đúng sai của luận chứng trên nhưng có một điều tôi thấy khá chính xác rằng trong đa số trường hợp, động cơ “ngoại tình” của phụ nữ đều không phải là sex và thậm chí còn không phải do mối quan hệ đang có không tốt.
Lấy ví dụ cô bạn có status “trời đẹp” mà tôi nhắc đến lúc đầu. Công việc của cô là tổ chức và quản lí các sự kiện cho một nhãn hàng thời trang nổi tiếng, thế nên thường xuyên gặp gỡ và giao tiếp với rất nhiều đối tượng tao nhã và sành điệu khác nhau (họ hiển nhiên cũng có những chuyện thị phi xấu xí, tôi biết, nhưng nhìn chung là lung linh và bóng bẩy). Nếu thử tính xác suất thì khả năng gặp được người thú vị của cô là khá cao. Rồi thì cũng theo cái tính xác suất đấy mà tôi thường xuyên nhận được tin nhắn “tự thú” hoặc “khoe” (tùy bạn thích dùng từ nào cũng được) từ bạn mình. Lúc thì “ nói chuyện với anh ấy thật không biết chán“, lúc lại “ tao dám cá là lão đấy sẽ hôn rất giỏi”, có lúc khác “anh ta như hiểu được hết mong muốn của tao mày ạ!”…
Hạnh phúc của người này đôi khi là nỗi đau của người khác (Ảnh minh họa)
Cũng xin nhắc lại là gia đình cô có thể gọi là đáng mơ ước theo chuẩn mực chung và tôi cũng hiếm khi nghe bạn mình phàn nàn than thở gì. Mỗi khi nghĩ đến cô, tôi nhớ một so sánh của nhà văn Phan Việt: “ Đó hoàn toàn là thứ ham muốn bất chấp hạnh phúc chứ không phải vì thiếu thốn hạnh phúc”. Thứ “ham muốn” đó nó vẫn chỉ đang tồn tại trong tâm tưởng mà chưa một lần được cho phép trở thành hành động. Tôi có lần hỏi: “ Có bao giờ mày cảm thấy có lỗi không?”. Cô cười vang thành tiếng và lắc đầu. “Ngược lại ấy chứ, tao cảm thấy rất sung sướng và thích thú. Giống như mình có một thế giới riêng, đầy tự do, không ai có quyền phán xét và đầy kịch tính!”. Sự mạnh mẽ và lí trí để quản lí thế giới nội tâm tôi nghĩ, một phần đã tạo nên sự rạng rỡ, hạnh phúc và yêu đời nơi cô. Cơ mà. Ừ, vấn đề nào cũng luôn có chữ cơ mà. Không phải người phụ nữ nào cũng đủ bản lĩnh khống chế cảm xúc của mình (vấn đề muôn thuở). Thế rồi đôi khi lí trí không khống chế được hành động họ đặt từng bước nhỏ vào cuộc phiêu lưu.
Video đang HOT
Điều thú vị là chắc chắn tất cả phụ nữ đều đã từng “phản bội cảm xúc” và 99% những người tôi hỏi đều cho rằng không cảm thấy có lỗi gì nếu “chưa từng làm gì”. Cái “làm gì” này được hiểu là va chạm “vật lý” hay đi xa hơn là quan hệ thể xác. Còn chuyện gặp gỡ, nói chuyện, chia sẻ hay thỉnh thoảng “tán tỉnh” vô thưởng vô phạt sẽ không tính. Bởi vì bản thân mỗi người đều tự động lập trình những lí do và lời giải thích, tự bào chữa, tự biện hộ, trở thành luật sư xuất sắc nhất thế giới trước… chính mình. Đằng sau mỗi cuộc “ngoại tình” luôn tồn tại câu châm ngôn “tội ngoại tình sẽ không bao giờ được cấu thành nếu không bị bắt”.
Tôi tình cờ tìm thấy một trang web khá nổi tiếng, có mặt trên 23 quốc gia, tên là AshleyMadison. Trong lời giới thiệu của mình, trang web tự hào giới thiệu là trang web thành công nhất, địa chỉ đáng tin cậy nhất để tìm đối tượng “ngoại tình” với hơn 16 triệu thành viên giấu mặt. Bạn có thể có bất kì lí do gì để log in và đăng kí một tài khoản ở đấy. Tò mò cũng được, muốn phiêu lưu hay cần tìm “phương án B” cũng được. Thật quá tuyệt vời! Nhu cầu “tìm cảm giác mới” được đáp ứng! Phần kết tội có hình thành hay không hoàn toàn phụ thuộc vào bạn. Nhìn vào khía cạnh tích cực, việc thả cảm xúc đi lạc đôi khi bù đắp được những khoảng trống lớn lao trong trái tim của một người phụ nữ đáng thương nào đấy! Hãy để bạn nhận ra lựa chọn mà bạn nghĩ là tốt nhất thực ra chưa phải cho dến khi bạn nhìn thấy cái thực sự tốt hơn. Đúng rồi, không nên hài lòng chẳng phải là tiền đề của tiến hóa nhân loại đó hay sao?
Hạnh phúc luôn bắt đầu từ chính bản thân mỗi người. Và hạnh phúc của người này đôi khi là nỗi đau của người khác. Không ai muốn ai tổn thương hay thích người khắc phải đau khổ. Nhưng bạn không thể tránh việc làm ai đó phải đau vì bạn trên hành trình đi tìm hạnh phúc đích thực của cuộc đời mình. Sống dũng cảm và thành thật chắc chắn không phải là một điều đơn giản. Nhất là đối với phụ nữ, những người luôn đặt người mình yêu thương lên trước chính bản thân mình, kể cả khi họ nhìn thấy rõ bản thân mình cần gì hơn. Tôi rất muốn khuyên phụ nữ hãy học cách buông tay hoặc học cách hưởng thụ cảm giác “đi lạc” của trái tim mình. Bởi có một câu rất cũ nhưng vẫn chưa bao giờ sai: “mọi chuyện xảy ra đều có lí do của nó”. Bạn sẽ không biết mình xứng đáng được những gì nếu bạn không dám cởi mở lòng mình. Đó là điều tôi có thể đảm bảo với bạn.
Theo 24h
À, nhưng mà, đừng ai trách oan tôi nhé! Tôi không đang cố cổ động phụ nữ “nổi loạn” đâu. Thật đấy!
Người đứng ngoài tình yêu!
Đôi khi, tình yêu là chuyện của một người...
Rất là lâu rồi, tôi chẳng cho mình đủ kiên nhẫn để đọc thứ gì đó. Những cuốn sách ngồn ngộn ở đầu giường với những nếp gấp ngả nghiêng, chi chít. Rồi thì trang cuối cùng cũng chỉ được nhìn bằng ánh mắt dửng dưng nhất. Chẳng muốn đọc, chẳng thể đọc vì đơn giản chẳng thể nào "hòa" vào nhân vật được.
Dạo trước, có một cậu trai kiên nhẫn đến đáng sợ khi tôi bảo tôi đọc "Nói là anh nhớ em đi!", cậu ấy cũng mò mẫm đọc. Nhưng khi tôi đọc xong, và hỏi cậu ấy về cái kết. Cậu ấy nói hời hợt:
- Tớ đoán, Phan chẳng nói Anh nhớ em đâu, mà nói là... Anh yêu em đấy!
Và, đúng thật, nếu trí nhớ của tôi chẳng quá tệ...
Hôm nay, đọc entry có tên kì cục trên. Cô gái 20 với những rung cảm thật nhất về tình yêu quá chừng day dứt, vì cô ấy "chậm chân". Thật là một sự trùng hợp đến nghẹt thở đã xảy ra. Những người thứ 3, và những xót xa thấm vào tận từng tế bào. Những mảnh ghép rời khỏi nhau, nhưng khát khao mãnh liệt được ráp lại với nhau. Cuối cùng, vẫn chỉ có thể nhìn tình yêu bằng cái nhìn đau điếng, vì biết cho đến suốt đời vẫn cứ tách biệt nhau như thế.
Đêm qua, có một chàng trai lại sms với tôi trách móc mắng mỏ rất nhiều. Trong khi đấy, tôi chỉ biết nhớ về chàng trai của tôi thôi. Thật tồi tệ, một đứa con gái đa cảm thường đa tình, điều đó chẳng có gì hay ho và vui vẻ cả. Ừ, cứ cho là may mắn, vì mình đủ sức vắt kiệt tâm trí của ai đấy vì những nhớ nhung. Nhưng những người con gái như vậy thường trắng tay sau tất cả, nếu không biết nhìn ra đâu là con đường dành cho mình.
Tình yêu ấy mà, đúng là nhiều khi chỉ là chuyện của một người, người đứng ngoài... (Ảnh minh họa)
Và tôi, thật sự không muốn và chưa bao giờ muốn biến chuyện tình yêu của mình thành tình tay bacả. Sẽ là rất méo mó và chẳng công bằng với tất cả. Tôi chỉ nên dành tình yêu của mình cho duy nhất một chàng trai thôi. Ừ, mặc kệ việc ai đó nói chàng trai ấy may mắn, tôi chỉ cười vì tôi yêu. Một đứa con gái đa cảm thường yêu nhiều như thế!
Tôi cũng mặc kệ trán mình xô lại, thái dương giật lên từng hồi, đau lắm. Tôi bỏ qua mọi sms yêu thương của cậu trai ấy. Mặc kệ cách cậu ấy xưng "tôi" và gọi tôi là "cô", mặc kệ những thương yêu đã muộn, mặc kệ cả những tổn thương trong quá khứ... Gạt bỏ hết và chỉ giữ lại yêu thương cho một người thôi. Không phải vì ai đó xứng đáng hay không mà vì bản thân tôi, dù trong nước mắt (vì chàng trai của tôi), vẫn cứ cảm thấy ổn và tốt nhất theo đúng nghĩa!
Con gái 20 còn trẻ và còn bồng bột, còn tồn tại ý nghĩ thích gì là làm nấy. Nhưng có lẽ cần phải tỉnh táo hơn, nhón chân bước chậm hơn một chút để không bị xô ngã vì bất kỳ lý do gì cả...
Đêm qua, qua rồi. Giờ là tháng 10, Hà Nội mùa Thu đầy cám dỗ. Và tôi tuyệt nhiên chẳng muốn nhớ và nghĩ quá nhiều. Ngoài câu nói của chính mình vọng lại:
- Em muốn chúng mình về qua Phan Đình Phùng cơ.
Và cậu trai phía trước, với cái bụng bự đã bằng mọi cách đưa tôi qua...
Tình yêu ấy mà, đúng là nhiều khi chỉ là chuyện của một người, người đứng ngoài...
"Cảm ơn, người con trai đứng ngoài... Và cũng xin lỗi, vì em chỉ có thể yêu một người thôi!"
Theo 24h
Đợi anh quay về Em sẽ không gục ngã, em sẽ tìm lại được anh với chính con người anh.Anh! Có lẽ khi em ngồi đây một mình với nỗi nhớ anh khôn nguôi, với bao nhiêu tâm sự thì ở nơi đó anh đang vui với người, với tình yêu mới của mình. Tất cả mọi chuyện cũng đã xảy ra, chuyện tình mình em cứ...