Trái tim em đau đớn vì mất anh
Tôi có một mối tình đầu đẹp lắm, chúng tôi đã có những ngày tháng hạnh phúc bên nhau, với biết bao kỷ niệm đẹp, và hứa hẹn sẽ cùng nhau đi hết cuộc đời này. Nhưng rồi anh đã ra đi mãi mãi không trở về bên tôi, khiến trái tim tôi đau đớn vì mất anh.
Chúng tôi sinh ra và lớn lên ở vùng Trung Du và Miền Núi Phía Bắc, một vùng quê nghèo. Nhà tôi và nhà Chung lại ở gần nhau. Chúng tôi chơi với nhau từ lúc còn nhỏ và học cùng nhau suốt những năm phổ thông.
Tôi còn nhớ năm học cấp ba chúng tôi đã có rất nhiều kỷ niệm đẹp. Mùa hoa phượng nở rộ Chung đã trèo lên cây hái những bông đẹp nhất để vào cặp sách, kèm theo mấy đoá hoa hồng mang đến lớp tặng tôi nhân ngày quốc tế phụ nữ mùng 8/3. Ngày hôm đó tất cả các bạn nữ trong lớp tôi đều nhận được hoa của các bạn nam tặng, tôi cũng vậy. Nhưng các bạn ấy chỉ nhận được hoa hồng, còn tôi được nhận thêm một bó hoa kết hợp hồng và phượng.
Chung đã gọi tôi lên trước lớp và tặng tôi, khiến cả lớp nhìn vào tôi với ánh mắt háo hức và ngưỡng mộ, tôi cười thầm và thấy mình thật hạnh phúc, đúng lúc ấy thì Chung cầm tay tôi và nói: “anh tặng em bó hoa nhân ngày quốc tế phụ nữ ngày 8/3 chúc em luôn xinh đep và học giỏi”.
Lần đầu tiên Chung xưng “anh” với tôi và nhìn tôi với ánh mắt chứa đầy tình cảm, tôi biết là Chung thích tôi và thú thực tôi cũng có tình cảm với Chung. Khi Chung cầm tay, tôi rụt rè vì ngại chúng bạn, thấy tôi như vậy nên Chung biết ý đã bỏ tay tôi ra. Thế rồi tan học Chung đi xe đạp đưa tôi về nhà, chúng bạn tôi nhìn thấy và xì xào:
“Thằng Chung với cái Thuỷ yêu nhau chúng mày ạ”
Tôi nghe thấy “yêu” cảm giác cứ là lạ trong người, có lẽ tôi đã yêu thật rồi. Tôi không sao định nghĩa nổi tình yêu là gì nữa, tôi nghĩ đến Truyện Kiều có câu: “Tình trong như đã mặt ngoài còn e” sao giống tình huống của tôi và Chung đến thế. Cứ vậy ngày nào Chung cũng đưa đón tôi đi học. Một buổi tối Chung hẹn tôi tối ra gốc cây thông đình làng, và tối hôm đó khi tôi ra đến nơi, anh đã quàng một chiếc khăn ấm áp lên cổ tôi và nói:
“Thuỷ này, anh yêu em nhiều lắm em biết không”
Không nén nổi cảm xúc tôi đã ôm trầm lấy anh, thế rồi Chung hôn lên môi tôi một nụ hôn đầu tiên thật ấm áp, làm tôi quên hết cái lạnh lẽo buốt giá của mùa đông, trong tôi lúc này cảm giác yêu thương tràn ngập tận và trái tim tôi như được sưởi ấm. Lúc đó Chung đã nói thầm vào tai tôi: “Anh yêu em” hai chúng tôi cùng ngồi xuống bên gốc cây thông tâm sự và hứa hẹn với nhau nhiều điều về một tương lai tươi sáng: Rằng chúng tôi sẽ quyết tâm học hành để sau này thi đậu vào đại học, anh nói lên ước mơ của mình là muốn trở thành một chiến sĩ công an, còn tôi thì tôi muốn trở thành một nhà báo.
Từ đó, tôi và Chung đã rất chăm chỉ học tập quyết tâm thi đậu vào đại học. Vốn là một người siêng năng, chăm chỉ trong học tập lại tận tình giúp đỡ bạn bè trong học tập nên Chung được rất nhiều bạn bè trong lớp yêu thích, quý mến. Và năm đó Chung đã thi đậu vào học viện cảnh sát nhân dân với số điểm khá cao.
Tôi mừng cho anh vì điều anh mơ ước đã trở thành hiện thực. Còn tôi do yêu thích ngành báo chí nên tôi đã thi vào học viện báo chí tuyên truyền nhưng bị thiếu mất một điểm, tôi buồn tôi đã khóc rất nhiều. Chung là người an ủi động viên tôi rất nhiều, giúp tôi lấy lại tinh thần, để chuẩn bị cho kỳ thi năm sau. Một thời gian sau kỳ thi đại học, cũng vì hoàn cảnh gia đình nghèo, không có tiền để ôn thi, tôi đã phải đi làm, vừa làm vừa tự học.
Video đang HOT
Mất anh như mất một phần máu thịt trên cơ thể tôi… (Ảnh minh họa)
Tôi xin vào một xí nghiệp may mặc ở Hà Nội, do tất bật với công việc nên tôi không có thời gian để học, một năm trôi qua kỳ thi đại học lại sắp tới gần, hoàn cảnh gia đình nhà nghèo nên tôi đã không thi đại học nữa. Nhưng do ở Hà Nội anh vẫn thường xuyên đến thăm tôi. Anh thấy tôi làm việc vất vả mà tiền lương thì chẳng được bao nhiêu nên anh thương tôi nhiều lúc anh ôm tôi vào lòng và khóc, tôi cảm nhận được tình yêu anh dành cho tôi nhiều đến nhường nào, và năm sau nghe lời anh tôi quyết tâm theo đuổi ước mơ của mình một lần nữa và tôi đã đậu vào học viện báo chí tuyên truyền, quãng thời gian sinh viên tuy không học cùng trường nhưng chúng tôi lại cùng ở Hà Nội nên anh thường xuyên bắt xe buýt sang thăm tôi và hai chúng tôi cùng nhau đi chơi, hai đứa đã chụp rất nhiều tấm hình để kỷ niệm những ngày tháng đẹp đẽ bên nhau, tôi nhớ một lần anh nhận được tiền học bổng anh đã đưa tôi ra bờ hồ ngồi ăn kem sau đó anh bịt mắt tôi lại và nói: “Anh cho em xem thứ này” khi tôi mở mắt ra thì tôi thấy một chiếc nhẫn cưới đặt trong một cái hộp để dưới bàn, tôi trợn tròn mắt ngơ ngác và hỏi: “Anh lấy đâu ra tiền mà mua cho em thứ này”
Anh đáp:
“Em đừng hỏi”
Anh cầm chiếc nhẫn lên đeo vào tay tôi và nói:
“Em có đồng ý làm vợ anh không, ra trường chúng mình cưới em nhé…”.
Tôi không giấu nổi cảm xúc vui mừng và sung sướng khi nghe được những lời anh nói, nhưng tôi vẫn băn khoăn không hiểu anh đi học thì lấy tiền đâu mua cho tôi, sau đó nhờ một người bạn của anh nói tôi mới biết anh đã dành dụm tiền học bổng để mua cho tôi, điều đó làm tôi càng yêu anh hơn. Hai năm sau anh ra trường, anh công tác tại Hà Nội.
Anh làm bên mảng hình sự, anh là niềm tự hào và vinh dự cho cả gia đình anh và cả tôi nữa tôi luôn tự hào về anh người mà tôi đem lòng yêu thương, đôi lúc tôi tự nhủ: “có lẽ số tôi may mắn khi yêu được anh,” anh là người tâm lý, chu toàn, biết cân đối mọi việc, anh là chỗ dựa vững chắc cho tôi.
Thế rồi một hôm, anh đi làm nhiệm vụ bị một tên cướp ám hại anh đã ra đi mãi mãi. Khi nhìn thấy anh trong cảnh “màn trời chiếu đất”, tôi đã chạy đến bên anh thét gào, người tôi mềm xuống và ngất đi ngay trước thi thể anh, mọi người lúc đó đã đưa tôi vào giường nằm. Sáng hôm sau khi tôi tỉnh dậy thì không khí tang tóc tràn ngập trong căn nhà, anh đã đi vào thế giới riêng của mình, tôi hoàn toàn suy sụp tinh thần, mất hơn phương hướng và niềm tim. Tôi không nghĩ là mình lại có thể sống thiếu anh, thiếu anh dường như tôi không còn muốn sống, khi tôi thi trượt đại học hay gặp chuyện gì buồn anh đã khuyên và an ủi tôi, giúp tôi lấy lại tinh thần, giờ đâu còn lời khuyên của anh nữa, mất anh trái tim tôi héo úa, tinh thần tôi suy sụp.
Khi cả gia đình anh và đơn vị đưa tang anh trong không khí âu sầu, mẹ anh đã khóc hết nước mắt, tôi đã ôm bác vào lòng nhưng không dám khóc. Trái tim tôi quặn thắt khi nhìn lên những tấm hình ngày xưa anh và tôi chụp chung và cả chiếc nhẫn cưới anh tặng tôi nữa, giờ đã trở thành dĩ vãng mất rồi.
Tôi nhớ đến một bài thơ một ai đó đã từng viết trong thời chiến trận:
“Anh nói rằng anh đi xa lắm
Để lại cho em những nỗi buồn
Em ở nhà mong từng năm tháng
Mong ngày anh trở về để kết nghĩa thành đôi
Ngờ đâu nay đón nhận tin buồn
Anh đã ra đi mãi mãi không trở về được với em”
Bài thơ ấy có phần nào đó giống hình ảnh của tôi, cho đến bây giờ tôi vẫn không quên được anh, cùng với những kỷ niệm đẹp mà chúng tôi đã có với suốt từ thời còn nhỏ cho đến thời sinh viên, đó là một mối tình đầu đẹp nhất trong cuộc đời tôi và cũng là mối tình nước mắt chảy vào tim khiến trái tim tôi quặn thắt lên đau đớn vì thương anh, nhớ anh. Mất anh như mất một phần máu thịt trên cơ thể tôi. Điều cuối cùng tôi muốn nói là tôi yêu anh nhiều hơn bất cứ thứ gì
Theo Bưu Điện Việt Nam
4 lỗi cần tránh khi "đường ai nấy đi"
Khi bạn đã thực sự muốn chia tay chàng thì cần tránh những lỗi sau đây để công cuộc ra đi không khó khăn và chua chát cho cả hai.
Liệt kê những điều xấu chàng làm trong thời gian yêu/chung sống
Chia tay bằng cách liệt kê tất cả những điều xấu xa mà người kia từng làm trong thời gian hai người yêu hoặc sống với nhau sẽ khiến mối quan hệ của bạn được chấm dứt cùng với một cuộc cãi cọ gay gắt và không cần thiết.
Chia tay không phải là thời điểm để bạn lôi lại những vấn đề đó bởi nếu bạn không nói với chàng những điều đó trong thời gian còn yêu nhau thì nói bây giờ cũng có để làm gì đâu khi mà bạn đã thực sự muốn chấm dứt? Việc chỉ trích, chê trách nhau nặng nề chỉ khiến cuộc chia tay vốn đã không vui vẻ càng thêm đau lòng.
Thay vào đó, bạn hãy nói ngắn gọn lý do mình muốn chia tay và rút kinh nghiệm từ những điều sai trái mà người kia làm cho mối quan hệ sau của mình.
Nhắc lại những kỷ niệm đẹp giữa hai người
Không nhắc lại tất cả những điều không hay mà người kia làm không có nghĩa bạn nên khơi lại những điều tốt đẹp đã có giữa hai người. Có thể bạn làm điều đó với mong muốn sẽ khiến anh ấy thấy dễ chịu hơn khi chia tay nhưng thực ra, nó lại khiến anh ấy càng khó dứt ra hơn và rồi hai bạn sẽ lại lằng nhằng với nhau một thời gian mặc dù trước sau gì cũng chia tay.
Do đó, hãy tập trung vào mục đích chính là chia tay, chứ không phải gợi lại quá khứ.
Nói những câu chia tay đầy khách sáo và khuôn mẫu
Có lẽ bạn đã quá quen thuộc với những câu nói khuôn mẫu khi chia tay như "Không phải lỗi tại anh, mà là ở em" hay "Em không xứng đáng với anh".
Bạn hãy hiểu rằng những câu nói khuôn mẫu cũ rích đó sẽ chẳng cứu vớt được cảm xúc của anh ấy. Trên thực tế, anh ấy thậm chí có thể cảm thấy bị xúc phạm khi bạn cư xử quá khách sáo thay vì nói thật lòng.
Vòng vo về quyết định chia tay thay vì nói thẳng
Một số phụ nữ tìm cách chia tay bằng cách ám chỉ điều đó thay vì nói thẳng ra. Đó là một sai lầm bởi có khả năng cao là chàng không hiểu điều bạn đang muốn nói.
Do đó, bạn nên nói chuyệnt trực tiếp và thẳng thắn với chàng. Hãy chuẩn bị những điều cần nói. Cố gắng thật ngắn gọn bởi khi nói dài, có khả năng bạn sẽ mắc nhiều lỗi hơn và khiến anh ấy càng thêm khó hiểu.
Bên cạnh đó, hãy lường trước những phản ứng của chàng (tức giận, van xin...) để chuẩn bị cách xử lý cho thích hợp.
Theo Phaidep
Tiễn anh - tình đầu và duy nhất - Anh với tôi quen nhau trong lớp học chính trị tại Gò Lũy năm 1946. Năm đó tôi 16 tuổi, anh 19 tuổi. Lần đầu tiên trong đời tôi biết để ý và có cảm tình với một người con trai vì anh có dáng người cao, khỏe mạnh, tính tình vui vẻ hiền lành và tháo vát. Tôi lấy làm mến...