Trái tim bên lề
Khi em viết những dòng này cũng là lúc em nhận ra được anh là người đàn ông duy nhất và cuối cùng em yêu trong cuộc đời mình, như thế đã là quá đủ đối với em và em biết mình sẽ không thể yêu ai được nữa trong khoảng đời còn lại của em.
Có lẽ em là người kém may mắn trong tình yêu mối tình đầu thật ngây thơ và đẹp đẽ em đã yêu với cả trái tim minh nhưng cuối cùng em chỉ nhận được sự dối trá và vết thương lòng khó lành, cũng từ đó em không còn niểm tin vào tình yêu nữa.Những năm tháng tiếp theo thì tình cảm của em chỉ là một khoảng trống, một khoảng trống bình lặng và đáng sợ. Em không đón nhận bất cứ tình cảm của ai vì em sợ sẽ bị tổn thương thêm lần nữa. Và anh đã bước vào đời em một cách nhẹ nhàng mà em không hề hay biết, anh luôn quan tâm chia sẽ những khi em buồn hay gặp khó khăn trong cuộc sống gia đình, anh đã tạo cho em những niềm vui và nụ cười đã thấy lại trên gương mặt em. Anh đã dạy cho em cách sống lạc quan và luôn bảo em hãy mở lòng ra với mọi người, anh luôn bảo vệ em và chỉ bảo tận tình khi em gặp khó khăn trong công việc.
Ở bên anh em cảm giác rất yên bình và một sự tin tưởng tuyệt đối anh có những cử chỉ thể hiên tình cảm rất dịu dàng mà không phải người đàn ông nào cũng có được. Em biết mình đã yêu anh nhưng em cũng nhận ra được rằng tình cảm này sẽ không đi đến đâu vì bên cạnh anh đã có một mối tình sâu sắc với cô bạn gái đã tám năm và cả hai đang có kế hoạch cho một đám cưới cuối năm nay. Nhưng anh ơi con tim luôn có lý lẽ riêng của nó vì vậy em chọn cách giữ kín tình cảm này trong lòng mình và tự nhủ sẽ xem anh như một người anh trai của em. Nhưng nếu hôm đó anh không nhắn tin hỏi thăm và quan tâm đến công việc mới của em thì có lẽ đến bây giờ anh cũng không thể biết được em đã yêu anh. Và em cũng cám ơn rằng nhờ dịp trò chuyện đó mà em biết được anh cũng dành tình cảm cho em rất nhiều như thế đã là quá đủ đối với em. Em xin lỗi đáng ra em không nên để anh nhận ra tình cảm em dành cho anh trong thời điểm này vì ngày cưới của anh đã đến gần nhưng anh là người đàn ông chung thủy và có trách nhiệm em tin anh sẽ không bao giờ làm điều gì để vợ sắp cưới của anh buồn. Anh luôn thắc mắc và hỏi em yêu anh ở điểm nào vi anh nghĩ với ngoại hình và tính cách của em sẽ gặp được nhiều người có điều kiện tốt hơn anh nhưng anh ơi anh không biết rằng một tình yêu chân thành thì đâu xét về ngoại hình hay những điều kiện khác.
Video đang HOT
Em từng nói với anh trong cuộc sống em rất ghét phải nói từ ” nếu” nhưng anh ơi giá mà bây giờ em có thể nói được từ “nếu” …… vì anh đã nói với em ” nếu anh chưa có cô ấy chắc chắn chúng ta sẽ khác, không như bây giờ ” em tin những lời nói đó của anh xuất phát từ tận đáy lòng và em cũng nhận ra được tình cảm anh dành cho em nhưng tấc cả đã quá muộn rồi phải không anh. Anh hỏi em sao trước kia không nói cho anh biết về tình cảm của mình nhưng làm sao em có thể thổ lộ được điều đó khi em biết vợ sắp cưới của anh cũng yêu anh nhiều như em, em không cho phép mình làm tổn thương cô ấy nên em chọn cách giữ kín tình cảm của mình. Em biết cô ấy rất yêu anh và sẽ chăm sóc tốt cho anh, sẽ mang lại hạnh phúc cho gia đình nhỏ của anh như thế là em đã cảm thấy mãn nguyện rồi vì được nhìn thấy người mình yêu sống hạnh phúc và vui vẻ, hãy sống hạnh phúc anh nhé nếu không em sẽ cảm thấy buồn và hối tiếc lắm. Anh từng hỏi em là ” có phải anh là người vô tình lắm không ! ” vì anh luôn tâm sự với em về chuyện của anh với cô ấy và khi đó em đều lắng nghe, em còn giúp anh chọn nhẫn cưới và những việc khác để chuẩn bị cho đám cưới của hai người, anh không phải là người vô tình đâu ah chỉ vì anh không biết và không nghĩ là em dành tình cảm cho anh.
Bây giờ thời gian như đang đếm ngược trong em chỉ còn hơn một tháng nữa sẽ đến ngày cưới của anh, em cảm giác như mình sắp đánh mất một thứ gì đó rất quan trọng trong cuộc đời mà nó không phải là ngay tức thì, một cách từ từ. Sau ngày đó giữa chúng ta sẽ có một khoảng cách vô hình một khoảng cách mà cả hai chúng ta đều không mong muốn, anh sẽ không thể chia sẽ mỗi khi em buồn hay vui và em cũng không thể lắng nghe anh tâm sự những chuyện của mình nữa. Anh bảo em hãy mở lòng mình ra để đón nhận những tinh cảm khác vì anh muốn em cũng có được hạnh phúc trọn vẹn nhưng em không thể vì tấc cả tình cảm em đã dành cho anh hết rồi và em không thể lấy lại được nhưng điều quan trọng là em không muốn lấy nó lại anh hãy giữ nó như một kỷ niệm của chúng ta…. anh nhé và hãy sống hạnh phúc, em sẽ tiếp tục một mình đi trên con đường mà mình đã chọn nhưng em tin chúng ta luôn hướng về nhau trong cuộc sống và em sẽ không cảm thấy hối tiếc về sự chọn lựa của mình, anh cũng vậy nhé anh yêu ! yêu anh mãi mãi …
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bà xã hụt của anh
"Từ lúc quen anh đến giờ em luôn buồn, khổ. Anh đã gây ra cho cuộc đời em rất nhiều sóng gió". Mỗi lời em nói ra, mỗi giọt nước mắt em lăn tràn trên đôi gò má tròn trĩnh đáng yêu ấy, nó làm cho trái tim anh, cuộc sống của anh gần như rút ngắn lại, se thắt lại.
Anh thật vô dụng, khi không thể đem đến cho em một cuộc sống đầy đủ như bao người khác, trong những giây phút nao lòng ấy, nước mắt bỗng tuôn tràn anh buột miệng nói lên một lời điên khùng "Nếu em quen anh mà phải buồn khổ và thiếu thốn đến như vậy, tôi thì em hãy đi tìm người khác hơn anh để lo cho cuộc sống của em ... " Em đã ôm chặt anh hơn và nói rằng: "Anh ơi, đừng nói như thế em thương anh nhiều lắm, em sẽ không bỏ anh đâu". Ấy thế vậy mà chỉ sau vài ngày suy nghĩ, anh đã mất em thật rồi. Lòng đau như cắt anh như khóc thét lên tại sao lại như thế, lúc anh cần em nhất để anh vượt cạn em đã ra đi nhưng anh không hề dám oán trách em một lời nào hết, anh đã cố níu kéo.
Nhưng có lẽ đã quá muộn màng khi em nói lời cay đắng "Bây giờ tôi không còn khờ dại như lúc trước rồi, đầu tôi giờ có sạn rồi", thật đáng buồn. Nỗi buồn ở đây không phải là tôi mất em, nhưng tôi buồn ở đây là tôi và em đã có một thời gian khá dài bên nhau nhưng em không nghĩ tại sao tôi làm như thế và với tôi em như một cô bé chập chững vào đời muốn làm một người lớn hiểu hết tất cả và chính mình. Có lẽ những giờ phút cuối cùng trước khi bước lên đài vinh quang cho này đã là một sự kết thúc để có em, hạnh phúc cùng em tôi đã phải mất rất nhiều thứ.
Mọi thứ gần như đã có tất cả, từ áo cưới, xe hoa, cổng hoa chỉ còn đợi cuộc vượt cạn cho thử thách cuối cùng này. Vậy mà em luôn trách tôi không bao giờ, thấy anh khen em dù là lời khen cho có thôi anh chẳng bao giờ mở lời. Em có bao giờ nghĩ tôi luôn và thường khen em nhưng em có bao giờ nhận ra không, mỗi khi đi mua sắm bất cứ thứ gì tôi thường tận tay chọn những cái đẹp nhất để dành cho em.
Tôi khen em không phải là tặng em quà cáp, cái tôi mong muốn là những gì tôi tặng em để làm em đẹp hơn, quyến rũ hơn trước mọi người và những lời khen của mọi người chính là lời khen của tôi dành cho em. Em càng đẹp càng dễ thương tôi càng được hãnh diện, nói ra thì cũng nên nói vào, nhiều lúc em thấy anh không bao giờ nhìn mặt em nói chuyện hay anh đang cố lãng tránh hay dấu diếm em điều gì ... Thật tình thì ra đường anh cũng chẳng dám nhìn ai, vì sợ nhìn họ sẽ đem ra so đo này nọ và anh không dám nhìn vì sợ nhìn thấy người nào đẹp hơn em anh sẽ bị hớp hồn mà chê bai hay quan tâm đến họ. Khi đối diện với em anh càng không dam nhìn thẳng, không phải em xấu, em rất đẹp với cặp mắt to, đôi lông mày cong, cái miệng nhỏ tròn đỏ mọng, một khuôn mặt xinh tròn thật thánh thiện và hơn hết là em có một giọng nói nhỏ nhẹ ngọt ngào đủ làm mê hoặc lòng người. Những cái đó đã làm em trở nên lợi hại hơn nếu những người nào thấy em và nghe em nói chuyện và nếu ai đó gặp em một lần rồi chắc họ sẽ nhớ em mãi mãi.
Anh rất sợ khi nhìn mặt em, vì chưa nhìn kỹ anh đã yếu em và khổ sở đến tế nào khi mất em, nếu anh nhìn em kỹ hơn anh sẽ sống làm sao khi em rời bỏ anh như thế. Em có bao giờ nghĩ đến điều đó chưa ? Nhưng có lẽ giờ đây anh mất em rồi, mất thật rồi. Mọi cố gắng của anh có lẻ là vô nghĩa. Điều cuối cùng anh có thể làm được là cầu chúc cho em tìm được một người yêu em thật lòng có khả năng lo lắng cho em thật là tốt, Minh Trúc ! Gởi đến người tôi yêu thương với tất cả tấm lòng (Bà xã hụt Minh Trúc)
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hai nửa trái tim Trước em vẫn không hiểu vì sao tại sao lại có người yêu cùng một lúc cả hai người, họ có thể không biết rằng trong tim họ có hình ảnh của ai, họ đang yêu ai. Khi đó em vẫn tin tình yêu là duy nhất... một trái tim trao cho một trái tim. Nhưng giờ, khi đối diện với bản thân...