Trai tân cưới “máy bay bà già” và ân hận ngay lập tức khi cửa phòng ngủ khép lại
Thắm đóng sầm cửa phòng lại khiến anh giật mình. Cứ ngỡ vợ dày dặn kinh nghiệm trong chuyện này, sẽ nắm thế chủ động. Ai ngờ đâu những suy nghĩ trong anh là mơ hồ, viễn tưởng về một đêm lãng mạn ngọt ngào thì…
Là một chàng trai 25 tuổi, công việc ổn định với mức thu nhập tương đối cao. Xung quanh Khang có biết bao cô nàng xinh tươi theo đuổi, vậy mà anh cứ lắc đầu rồi vượn lý do này nọ ra lảng tránh họ.
Chẳng ai hiểu vì sao Khang lại sợ gái như thế, bao người ước ao được như ai thì anh lại khước từ “lộc trời ban” để chạy theo một bà chị hơn Khang 10 tuổi. Khang gặp và quen chị Thắm qua một người bạn. Từ lần đầu tiên gặp Thắm, anh say chị ta như điếu đổ. Thắm đã một lần đổ vỡ trong hôn nhân sau khi kết hôn được 2 tháng. Cô chia sẻ và động viên Khang rất nhiều, khiến anh ngày càng có cảm tình với Thắm hơn.
Sau một năm thân thiết với nhau, Khang quyết tâm đưa cô về ra mắt bố mẹ. Anh biết gia đình sẽ khó chấp nhận cho Khang lấy một người phụ nữ hơn mình 10 tuổi, lại còn kết hôn rồi. Khang vẫn liều, dù ngày hôm nay bố mẹ có nói thế nào cũng lấy Thắm, nếu như gia đình không cho anh kết hôn cùng cô thì cả đời này anh sẽ độc thân. Gia đình sẽ tuyệt tự thì anh cũng không màng gì đến nữa.
Con trai nhất quyết đòi cưới bằng được người đàn bà ấy. Bố mẹ Khang lắc đầu ngán ngẩm bảo nhà này không dạy được con nữa rồi. Đám cưới của Khang diễn ra 2 tháng sau. Ngày cưới chỉ có Khang là người cười tươi rói, còn gia đình ai cũng buồn thiu nhìn cô con dâu già gần bằng mẹ chồng.
Ngày cưới chỉ có Khang là người cười tươi rói (ảnh minh họa)
Cưới xong, bố mẹ để mặc kệ vợ chồng Khang làm gì thì làm. Bởi người con dâu kia làm quái gì còn trinh tiết mà rình mò nữa. Thôi thì con trai mình ngu muội, nó tự chịu vậy. Khang háo hức dẫn vợ lên phòng tân hôn, một năm quen và yêu Thắm Khang chưa dám động vào người cô. Anh để dành…để dành cho đêm quan trọng này.
Vừa bước vào phòng, Thắm đã đóng sầm cửa lại khiến anh sợ thót tim. Cứ ngỡ vợ dày dặn kinh nghiệm trong chuyện chăn gối, sẽ nắm thế chủ động nên cô ấy muốn Khang có cảm giác thích thú. Ai ngờ đâu những suy nghĩ trong anh là mơ hồ, viễn tưởng về một đêm lãng mạn ngọt ngào thì…
Video đang HOT
Thắm lôi chồng đến giường rồi chìa tay nói những câu làm anh sốc và thất vọng vô cùng về người vợ lớn tuổi này.
- Anh xé phong bì tiền mừng cưới chưa, đưa cho em? À, bố mẹ anh giàu như vậy chắc cũng cho anh một ít vốn đúng không? Nộp cho em, em giữ cho. Đàn ông các anh tiêu pha lung tung hết.
- Phong bì mai xé cũng được chứ sao vợ. Bố mẹ đồng ý để hai đứa mình cưới nhau là tốt lắm rồi, ông bà không cho gì cả vợ à. Thôi đi ngủ đi vợ, đêm nay là đêm tân hôn đấy.
- Gì cơ??? Bố mẹ anh giàu nứt đố đổ vách ra như thế, con trai lấy vợ không cho một đồng nào ư? Sáng mai anh sang đề nghị ông bà cho mình chục cây vàng để làm vốn kinh doanh. Em muốn mở một spa.
- Trời, xin gì mà ác vậy vợ. Bố mẹ còn dành tiền làm ăn nữa chứ?
Ngày trước yêu anh, em có bao giờ tham lam vật chất đâu chứ? (Ảnh minh họa)
- Anh ngốc lắm. Giờ không bòn rút tiền của ông bà ấy, mai này thằng em anh nó chiếm hết gia tài thì sao? Người ta hơn nhau ở cái đầu đấy, hay là anh giả vờ chết để bố nhượng lại công ty cho anh đi. Cách đó hay đó.
- Em…em nói gì chứ? Sao em lại có thể thốt ra những lời như vậy? Ngày trước yêu anh, em có bao giờ tham lam vật chất đâu chứ?
- Anh mới có 25 tuổi ranh, tôi đã gần 40 rồi ông trẻ ạ. Ông nghĩ tôi lấy tôi đơn thuần vì thích ông sao? Vì cái gia tài kếch xù của n hà anh thôi. Từ giờ anh sẽ phải làm theo mọi chỉ đạo của tôi. Còn giờ thì nôn tiền mừng ra. Tôi tính sơ sơ anh ngót cũng phải được hơn trăm triệu tiền cưới đúng không?
- Em muốn tiền như vậy sao? Đây em cầm hết đi, rồi ra khỏi nhà anh. Anh nghĩ người con gái anh yêu đã chết rồi. Anh không muốn nhìn thấy em nữa. – Khang mở tủ lấy đống phong bì tiền cưới đưa cho Thắm.
- Tôi vất vả lắm mới mồi chài được anh để vào ngôi nhà này. Ngu gì mà tôi ra, khi chưa có một phần tài sản này trong tài. Nhóc con à, anh vẫn còn ngu và dại lắm. Để chị dạy dần dần cho khôn ra.
Ngán ngẩm với bà vợ chỉ ham tiền với những âm mưu, toan tính khủng khiếp. Khang thấy sợ và ân hận vô cùng, vì mình sống chết đòi cưới máy bay bà già để rồi bây giờ có hối thì đã muộn rồi.
Cả đêm hôm đó Khang ra ban công hút thuốc thở dài â hận, còn Thắm thì ôm khư khư tiền ngủ ngon. Bây giờ anh phải làm sao để rời xa được người đàn bà đầy toan tính này, anh sợ…sợ lắm rồi. giá như ngày trước anh nghe bố mẹ thì giờ có phải không đau như lúc này không?
Theo Một Thế Giới
Thức dậy cùng nhau
Điều khó hơn cả, ấy mới là người đủ thương để ngủ cùng mình. Và hôn nhân, với rất nhiều người, ấy là một hợp đồng ngủ chung dài hạn!
Một cái phòng ngủ, giường ngủ, để trang bị đủ cho một giấc ngủ êm ái bình thường là điều dễ dàng. Giường chiếu gối chăn, đi một vòng siêu thị là đủ êm đủ ấm. Mà, không có tiền siêu thị thì chiếu cói và gối gòn trái, giấc ngủ cũng ngon lành chẳng khác gối đầu trên mây. Điều khó hơn cả, ấy mới là người đủ thương để ngủ cùng mình. Và hôn nhân, với rất nhiều người, ấy là một hợp đồng ngủ chung dài hạn!
Nói hôn nhân là một hợp đồng ngủ chung dài hạn, người viết không có ý đề cập đến chuyện tình dục. Tình dục và hôn nhân, lần này xin tạm không bàn đến. Hôn nhân thường được định nghĩa bằng vô số phạm trù, kiểu cách nhưng ở tầng nghĩa sơ đẳng, dễ hiểu nhất, bạn từng cho rằng, hôn nhân là chọn người ngủ chung đến trăm năm. Sau bao nhiêu năm ngủ với mẹ, ngủ một mình, rồi hôn nhân đến, giấc ngủ của ta bất ngờ có thêm một người bạn đồng hành. Người ấy sẽ từng đêm thở cùng mình, ngáy rền vang bên tai mình và thỉnh thoảng, có khi còn đạp mình rớt khỏi gường trong một cơn mơ mang tính chất kungfu!
Nếu đủ yêu nhau, chúng ta sẽ "chịu đựng" được hết những thói tật kỳ cục trong nết ngủ của đối phương. Nếu đủ yêu nhau, chúng ta sẽ dần dần sửa mình để mỗi ngày mỗi hòa hợp. Chứ hai cá thể độc lập, không thể nào một sớm một chiều lại trở nên hòa hợp hoàn toàn từ nết ăn đến nết ngủ.
Và hôn nhân, đúng là chẳng phải chỉ dừng lại ở chuyện ngủ chung. Ảnh minh họa
Chuyện vui, thầm thì vào tai hắn: hai đứa tụi nó ngủ chung rồi đó! Tưởng đâu hắn mình giật mình vì tin sốt dẻo "tụi nó" ăn cơm trước kẻng, ai dè hắn tỉnh bơ: có gì đâu, tụi nó ngủ chung thì quá an toàn, chừng nào tụi nó "thức chung" mới ghê!
"Thức chung" quả thực rất ghê! Và hôn nhân, đúng là chẳng phải chỉ dừng lại ở chuyện ngủ chung. Mà hôn nhân bền hay không chính ở chỗ "thức chung". Ngẫm cũng thú vị khi phân tích &'bừa' từ ngữ, thức có thể là nhận thức, ý thức. Thức chung là hiểu - nhận thức giống nhau, ý thức giống nhau. Giống nhau để chung nhau cùng một con đường. Có lần bạn nghe em gái tâm sự, nó vừa chia tay chồng dọn ra ngoài ở một mình, hỏi lý do thì nó nói là dài, tóm gọn lại thì em thấy đường đời dài quá, mà ít thứ cùng nhau nên em không tiếp tục nữa! Em nói nhẹ mà bạn nghe nặng lòng vô phương, rồi thấy buồn quá đỗi. Không trách người đàn ông của em, cũng chẳng trách em thiếu bền chí mà chỉ thấy thương cho cả hai.
Bạn thương lây qua tình yêu của mình. Bạn nhớ người ấy từng ước, ước chỉ một lần được thức dậy cùng nhau! Thức dậy cùng nhau, cụ thể và không thể hiểu khác, không thể diễn dịch thành "thức chung" như bạn đã từng. Phải có ngủ cùng nhau thì mới thức dậy cùng nhau. Chuyện tưởng giản đơn vì bạn đang có một tình yêu đẹp, đến với nhau rồi thức dậy cùng nhau thì có khó gì. Nhưng sau cái lần người ấy nói lên ước mơ của mình như thế, một giấc ngủ dài vĩnh viễn đã kéo anh đi. Thức dậy cùng nhau, với bạn bây giờ, chỉ còn trông chờ vào kiếp khác.
Giờ thì về quê bạn không còn một chỗ ngủ riêng của mình ngày xưa nữa. 20 năm rồi, nhà đã có thêm những thành viên mới nên ba bạn phải "quy hoạch chỉnh đốn" lại kiến trúc nội thất chứ. Bạn không buồn, không vui với chuyện này. Khi hiểu rằng cuộc sống phải chảy trôi, phải thay đổi mới là cuộc sống thì trong bạn, dường như những sầu muộn, chạnh lòng theo kiểu hoài cổ tiếc nhớ không còn xuất hiện nữa.
Khi không biết ngày mai mình còn được sống nữa hay không, bạn chợt giật mình, cái giây phút hiện tại này đây mới chính là giây phút mình cần yêu hơn bao giờ hết. Nhiều khi bạn ngồi nhìn ngắm xung quanh mình, cửa nhà chật chội đồ dùng, người thân của bạn đang một mắt xem tivi một mắt nhắm ngủ, một cảnh huống bình thường đến tầm thường lại khiến bạn thấy thương đến trào nước mắt. Tất cả sẽ biến thành quá khứ, cả giấc mơ đêm qua cũng thuộc về quá khứ. Và chính những suy nghĩ lúc này, yêu thương lúc này cũng sẽ thành quá khứ nốt. Mà con người kỳ lắm, con người thường lấy quá khứ để nuôi tương lai và quên mất vế thứ hai, là quá khứ từ đâu mà có? Chẳng phải từ chính giây phút này?
Cho nên bây giờ, mỗi lần về quê là mỗi lần bạn tranh thủ ngủ cùng mẹ, cùng ba, cùng em cùng cháu. Cuộc đời tưởng dài, coi vậy mà cũng ít có dịp để ngủ cùng nhau, thức dậy cùng nhau, dù yêu thương lúc nào cũng sẵn.
Theo Phapluattp
Trái đất tròn, mình sẽ lại gặp nhau Những góc phố, những con đường quen thuộc sẽ vắng bóng anh, em cũng sẽ không được ai đó chờ đợi trước cửa mỗi khi đi đâu về muộn, sẽ không còn bờ vai để em dựa vào mỗi khi yếu lòng, không còn ai nhìn trộm em mỗi sáng khi vừa bước ra khỏi nhà... Em không biết tình cảm này bắt...