Trai tân có nên lấy gái có chồng?
Suốt mấy tháng nay, tôi luôn sống trong tâm trạng giằng xé bởi sự chỉ trích, khuyên răn và cả những lời miệt thị, đe doạ nữa. Mọi chuyện bắt đầu từ khi tôi và một người phụ nữ đã có con quyết định đi đến hôn nhân.
Tôi và người phụ nữ ấy yêu nhau từ khi chúng tôi còn học ở trường phổ thông. Khi tốt nghiệp trung học, tôi đi du học tại Nhật năm năm. Trong thời gian ấy, vì nhiều lý do mà chúng tôi ít có điều kiện liên lạc với nhau. Sau 4 năm học đại học sư phạm, cô ấy đã xây dựng gia đình với một người đàn ông khác đang công tác tại trường và cô ấy cũng được giữ lại làm trợ giảng, rồi giảng viên của một trường đại học có tiếng tại Hà Nội.
Cái tin cô ấy lấy chồng thực sự làm tôi bị sốc và suy sụp bởi tình cảm của tôi và cô ấy vẫn vô cùng sâu đậm. Mọi vết thương rồi cũng sẽ lành theo thời gian. Sau 8 năm học tập và lao động tại nước ngoài, tôi đã trở về nước. Thật bất ngờ khi đón tôi ở sân bay, ngoài những người thân của tôi còn có thêm cả mẹ con cô ấy. Trong suốt dọc đường về quê tôi, chúng tôi không nói được với nhau lời nào. Vết thương lòng tưởng đã lành miệng giờ lại thêm một lần rỉ máu.
Ảnh minh họa
Sau đó, em mới ngập ngừng cho tôi biết chuyện gia đình em tan vỡ. Người chồng của em là một kẻ hay cờ bạc, rượu chè lại có thói vũ phu nên cuộc sống của em vô cùng ngột ngạt. Không chịu được sự hành hạ của chồng, em đã chủ động ly hôn và hiện giờ hai mẹ con em đang sống với nhau trong một căn gác trọ chật hẹp.
Những tình cảm tưởng đã tắt lịm trong tôi giờ lại bùng lên mạnh mẹ. Đứa con bé nhỏ của em cũng rất yêu quý và quấn quít với tôi khiên tôi cũng thấy được an ủi. Đã nhiều lần em xin lỗi tôi và mong tôi hiểu, thông cảm cho những khó khăn của em khi phản bội lời hứa với tôi khi mới tốt nghiệp phổ thông. Qua những việc làm em dành cho tôi, tôi biết em vẫn còn yêu tôi. Còn tôi cũng không đành lòng khi nhìn em một mình vật lộn với cuộc mưu sinh giữa trốn thị thành.
Tôi đã tha thứ tất cả cho em và chủ động ngỏ lời cầu hôn với em. Việc làm của tôi không chỉ khiến em mà làm cho tất cả mọi người trong gia đình, bạn bè tôi đều ngạc nhiên. Em đã khóc rất nhiều vì sự bao dung của tôi còn những người thân thì kịch liệt phản đối.
Video đang HOT
Bố mẹ tôi là những người phản đối mạnh mẽ nhất. Họ cho tôi là “thần kinh” khi một chàng trai chưa vợ, lại được ăn học đoàng hoàng, có bằng cấp cao mà lại phải đành lòng lấy “gái nạ dòng”. Mà cô ấy lại là người đã từng phản bội tôi để lên xe hoa với người khác.
Những người bạn thân của tôi và cô ấy cũng tỏ ra “không hiểu” quyết định của tôi và mong tôi có cái nhìn sáng suốt hơn trong chuyện này. Bởi giờ không chỉ là chuyện có tha thứ hay không những lỗi lầm xưa cũ mà còn là chuyện cơm áo gạo tiền, với đứa con – kết quả cuộc hôn nhân trước của cô ấy lúc nào cũng ở giữa mối quan hệ của chúng tôi. Họ sợ rằng, tôi sẽ không thể vượt qua nỗi ám ảnh vì sự phản bội, vì sự có mặt của đứa con với người chồng trước của cô ấy.
Những lời khuyên của mọi người thực sự cũng khiến tôi phải suy nghĩ lại về quyết định của mình. Nhưng nhìn mẹ con cô ấy, tôi lại cho rằng quyết định của mình là đúng đắn. Những luồng suy nghĩ ấy cứ giằng xé tâm can tôi. Sự phản đối của gia đình bạn bè tôi đều có cơ sở nhưng tình yêu thì đôi khi chả thể có một cơ sở nào có thể giải thích được. Nhưng đây đâu chỉ là tình yêu lãng mạn của tuổi học trò nên tôi cũng không thể đem cái lý tưởng của tình yêu để quyết định mọi việc.
Hơn tuần này, tôi đề nghị cô ấy không gặp nhau để cả hai có thời gian suy nghĩ trước khi đi đến quyết định cuối cùng. Chắc giờ này cô ấy cũng đang rất đau khổ. Còn tôi, tôi cũng đứng trước một quyết định vô cùng khó khăn. Liệu một chàng trai chưa vợ như tôi, có nên kết hôn với người phụ nữ đã từng có chồng, có con?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có nên bỏ chồng về với người cũ?
Cảm giác tù ngục khi phải sống bên người chồng già và không có nhu cầu chăn gối.
Tôi năm nay 24 tuổi, là một người phụ nữ đã có chồng nhưng hiện tại, tôi lại đang gian dối với chính người đầu ấp tay gối với mình hàng đêm.
Trước khi đến với chồng hiện tại, tôi đã từng yêu anh, đó là những ngày đầu tiên vừa cất bước lên chốn Sài thành phồn hoa đô hội này. Tình yêu đầu đời của hai chúng tôi không hề vướng bận một chút buồn phiền, lo lắng nào. Tình yêu của chúng tôi cũng thấm thoát kéo dài hơn 4 năm... tưởng chừng như hai đứa sẽ cùng nhau đi đến một cái kết thật đẹp của tình yêu đôi lứa. Vậy mà không ngờ, chỉ vì vướng phải sự phản đối kịch liệt từ phía hai bên gia đình, để rồi tôi và anh phải lựa chọn cho mình mỗi đứa một con đường riêng.
Ngày còn yêu anh, tôi phải sống trong sự khinh ghét của gia đình anh (vì sức khỏe tôi không tốt). Mặc dù tôi là người phụ nữ được đánh giá là "giỏi giang, đảm đang và khéo léo" nhưng tôi vẫn không thể thay đổi được những ánh mắt khó chịu của mọi người trong gia đình anh.
Tôi chăm lo cho anh từng miếng ăn, giấc ngủ, đổi lại sau bao năm chung sống như vợ chồng, trái tim anh vẫn không hề thay đổi. Anh bị gia đình tác động hết lần này đến lần khác, rồi thói ham chơi và đầu óc không bao giờ nghĩ đến chuyện tương lai đã đẩy tôi và anh vào những cuộc cãi vã. Có những lần, sau một ngày làm việc mệt nhọc, tôi lại phải đứng chờ anh trước cửa hàng tiếng đồng hồ, trong khi anh vẫn vô tư chơi trò đỏ đen với những người bạn.
4 năm, 6 tháng chung sống với nhau, tôi quyết định rời xa anh và cả gia đình anh, trong khi trái tim vẫn không thể nào xóa bỏ được hình bóng anh. Anh đã không nói với tôi bất cứ một lời nào nhưng lại tự hứa với bản thân mình rằng, sẽ chờ đợi tôi cho đến khi nào tôi quay lại.
Mọi chuyện đã gần cho vào lãng quên thì tôi gặp anh, chồng hiện tại của mình bây giờ. Anh hơn tôi rất nhiều tuổi và là một doanh nhân thành đạt. Anh yêu thương, chăm sóc tôi rất chu đáo nên tôi đã quyết định lấy anh để quên đi người cũ.
Thời gian trôi qua, tôi và anh cũng đã có với nhau những ngày tháng hạnh phúc và kết quả là tôi đã sanh cho anh một cậu con trai kháu khỉnh. Nhưng rồi thời gian qua đi, sự chăm sóc của anh dành cho tôi không còn nữa và tôi hiểu rằng, anh là một người đàn ông từng trải, anh lấy tôi vì thấy tôi phù hợp với vai trò người vợ, chứ thật lòng không hề yêu thương tôi. Mỗi ngày ở bên cạnh nhau nhưng tôi và anh lại như hai người ở trong hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Anh muốn tôi thay đổi theo ý của anh, tránh xa bạn bè và cả những người thân trong gia đình mình vì "Họ sẽ gây ảnh hưởng xấu cho tôi và cả con mình nữa".
Tôi mệt mỏi với người đàn ông gia trưởng đó, rồi chuyện gối chăn anh cũng bỏ bê, lạnh nhạt dần. Có lẽ do anh đã lớn tuổi nên anh không còn ham muốn chuyện ấy nữa... Dù biết anh lạnh nhạt nhưng tôi vẫn cố gắng giữ vững mối quan hệ đó vì tôi biết rằng, anh không hề có người phụ nữ khác bên ngoài và tôi cũng không muốn làm tan nát mái ấm gia đình của con tôi.
Tôi có nên bỏ chồng để quay về bên người yêu cũ? (Ảnh minh họa)
Mọi chuyện sẽ không có gì phải suy nghĩ nếu như tôi không gặp lại anh, người đã từng khiến tôi phải khóc lóc, đau khổ rất nhiều. Vẫn gương mặt thân quen đó, vẫn vóc dáng gầy gầy và ánh mắt thân thương đó, sau gần 2 năm chia cách, tôi vẫn chưa thể nào quên được bóng hình anh... và rồi, tôi đã đánh mất chính mình trong cuộc gặp gỡ với người cũ.
Anh kể cho tôi nghe về thời gian xa cách, " Anh đã nghĩ về em rất nhiều và giờ đây, anh muốn chuộc lại lỗi lầm đó. Anh sẽ coi con trai em như con trai anh" vì trước đây anh đã hứa, " Kể từ ngày em ra đi, anh vẫn luôn hứa với lòng mình là sẽ chờ đợi đến một ngày em sẽ trở về bên anh".
Những giây phút ở bên anh tưởng chừng như được chìm đắm trong niềm hạnh phúc bất tận. Tôi cảm thấy lòng mình như ấm lại sau tất cả những tổn thương, đau đớn... Tôi và anh cũng đã vạch ra những kế hoạch cho tương lai hai đứa... nhưng rồi, tôi chợt tỉnh giấc thảng thốt, "Rồi con trai tôi sẽ ra sao và nó sẽ nghĩ gì về mẹ nó? Còn chồng tôi nữa, anh không phải là một người đàn ông hoàn mỹ nhưng anh cũng đã cố gắng chăm sóc cho mẹ con tôi rất nhiều".
Giờ đây, nếu tôi nói rằng hai vợ chồng chúng tôi không hợp nhau về cách sống, cách nghĩ thì các bạn sẽ cho rằng tôi đang biện hộ. Nhưng thật sự, tôi cảm thấy sống cùng chồng trong một mái nhà mà sao cảm thấy như hai người xa lạ, không có bất cứ một điểm chung nào.
Cuộc sống vợ chồng tôi không còn hạnh phúc như ngày mới lấy nhau nữa, anh cũng chẳng thể hiện một chút tình cảm quan tâm, yêu thương mỗi khi ở bên tôi. Còn người cũ, anh ấy rất yêu tôi và vẫn mong muốn tôi sẽ quay về bên anh. Chính vì điều đó nên tôi đang phân vân và không biết mình sẽ phải quyết định như thế nào?
Nếu tôi hy sinh tất cả cho con để nó có được một cuộc sống trọn vẹn, hạnh phúc thì tôi sẽ phải cam chịu sống bên người chồng vô tâm, hờ hững ấy! Còn nếu như tôi bỏ qua những lời dị nghị của mọi người xung quanh, của những người thân trong gia đình anh thì tôi sẽ có được cuộc sống hạnh phúc bên cạnh người cũ của mình... nhưng đổi lại, con tôi lớn lên nó sẽ không có được tình yêu thương của cả bố lẫn mẹ.
Các bạn ạ! Theo các bạn thì tôi nên quyết định ra sao để tìm được sự thanh thản, bình yên trong tâm hồn mình?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có nên kể "chuyện ấy" trong quá khứ với chàng? Bạn muốn là người trung thực trong mối quan hệ tình cảm của bạn. Tuy nhiên, bạn lo sợ phản ứng của người bạn tình về việc quan hệ tình dục của bạn trong quá khứ? Bạn phải làm thế nào để đối phó với tình thế tiến thoái lưỡng nan này? Câu hỏi: Tôi là một cô gái 23 tuổi, bạn trai...