Trai tân có nên chấp nhận người yêu lầm lỡ?
Dự định 2 năm nữa mới cưới nhưng liệu việc hai bên “xuất phát trong tình yêu” khác nhau có ảnh hưởng?
ảnh minh họa
Tôi năm nay 23 tuổ.i, bạn gái thua 3 tuổ.i. Chúng tôi yêu nhau cũng hơn một năm rồi nhưng vẫn chưa đi quá giới hạn. Tôi chưa làm “chuyện ấy” bao giờ, còn bạn gái thì không còn nguyên vẹn nữa. Những lần gần gũi thì tôi thấy bạn gái có ham muốn khá cao nên yêu lâu mà không đi quá giới hạn thì lo cô ấy lại nghĩ tôi “có vấn đề”.
Còn nếu đi quá giới hạn thì tôi sợ rất dễ chán nhau vì không có gì để khám phá nữa. Cô ấy tính tình khá tốt, lại hiểu tâm lý nên tôi xác định khoảng 2 năm nữa sẽ cưới. Theo các anh chị thì tôi nên làm sao để vẹn cả đôi đường?
Ảnh minh họa
Câu chuyện của anh đã thu hút sự quan tâm của cộng đồng mạng với nhiều ý kiến trái chiều. Thành viên có nick name onedaylwilldie cho rằng:”Nếu bạn gái em “đã từng” rồi thì em nên tìm hiểu đi. Hòa hợp trong tìn.h dụ.c sẽ tốt hơn cho tình yêu chứ không phải sẽ dễ chán nhau đâu. Còn việc đã không còn trong trắng thì do bản thân mỗi người suy nghĩ thôi. Nếu chấp nhận bỏ qua thì đừng bao giờ đề cập đến nữa”.
Video đang HOT
Một thành viên khác lại phản đối và khuyên rằng: “Mình cũng 2 năm nữa cưới, nhưng ngược lại, mình đã quan hệ còn bạn gái và biết cô ấy vẫn còn trinh. Mấy cô trước toàn là con gái mất trinh nên quan hệ được 1-2 tháng là chán và kiếm đứa mới. Còn bây giờ thì mình ráng giữ, không quan hệ. Không phải là ngu mà chính là sự tôn trọng với người mình yêu.
Còn hoàn cảnh của bạn thì gây sóng gió lớn thử xem, cãi nhau một trận lôi đình, rồi chia tay. Một thời gian sau nếu còn nhớ đến nhau, không chịu đựng được thì quay lại. Còn nếu chia tay rồi mà vui vẻ thì thôi, cho qua đi, hãy ăn mừng vì bạn đã không phạm sai lầm. Chuyện cưới xin là trăm năm, đồng thời chẳng ai muốn phải làm lại lần hai nên cần suy xét kỹ”.
Theo VNE
Phản bội chồng vì khó cưỡng lại được tình thầy giáo
Thầy rủ đi uống nước rồi chở thẳng tôi vào khách sạn. Chẳng hiểu sao tôi lại không chống đối và ngoan ngoãn nghe theo luôn.
Ngồi đây khi viết những dòng chữ này lòng tôi có nhiều cảm xúc khó tả. Tôi một phụ nữ 27 tuổ.i, có chồng và một cô công chúa xinh đẹp 4 tuổ.i. Chồng tôi rất đẹp trai, là một người tốt, yêu thương vợ con, công việc ổn định. Nói chung người ngoài nhìn vào ai cũng khen nhà gia đình tôi hạnh phúc, tôi cũng mãn nguyện với những gì mình đang có, thế nhưng...
Khi quyết định đi học lớp thuế tôi đã gặp thầy, mới đầu chẳng quan tâm gì đến thầy vì thầy lớn tuổ.i, chắc có con bằng tuổ.i tôi, nhìn thầy có vẻ nghiêm khắc và giỏi nên tôi rất kính phục, muốn học cho thật tốt. Suốt cả khóa học tôi vẫn thấy bình thường nhưng khi gần kết thúc thầy bất ngờ mời tôi đi uống nước. Tôi rất lưỡng lự, sợ lắm nhưng thấy thầy cũng nhiệt tình với sinh viên nên chắc không sao, chỉ là uống nước thôi, tôi nghĩ vậy.
Thầy chạy tới quán ốc ven đường, bảo tôi cùng vô, tôi thấy nhẹ nhõm vô cùng. Quán ốc sinh viên mà, đông người thế này chắc chẳng sao. Khi vào quán thầy hỏi tôi có con 4 tuổ.i rồi đúng không? Tôi bất ngờ hỏi lại: "sao thầy lại biết", thầy bảo hỏi mấy đứa học chung. "Thầy nghĩ em cũng có hoàn cảnh giống thầy cũng có hạnh phúc không trọn vẹn nên hôm nay mời em đi uống nước, thầy để ý em ngay từ lúc mới học, một cô bé lúc nào cũng ngồi bàn đầu chăm chú nghe giảng và hiểu bài nhanh, không ngờ em vẫn có chồng con đàng hoàng".
Tôi chỉ cười trừ và hỏi "Hoàn cảnh của thầy sao ạ". Thầy bảo không có con, chỉ có con nuôi thôi, vợ chồng l.y hô.n từ lâu rồi, thầy thích đi chùa, giúp đỡ sinh viên, và con cháu. Cuộc sống của thầy chỉ có làm việc và học tập, thể thao. Tự nhiên tôi lại càng nể phục thầy hơn.
Những ngày sau đó thầy hay nhắn tin cho tôi, tất nhiên tôi cũng nhắn tin lại nhưng chỉ đơn giản nghĩ chắc thầy quý mình nên như vậy. Kết thúc môn thầy hỏi tôi thi có được không và không quên nhắn: "Có thầy ở bên em cứ yên tâm, em sắp xếp gặp thầy thì hay hơn nữa". Tôi đã ngờ ngợ ra vấn đề gì đó nên đã trả lời "Với em điểm thi không quan trọng lắm, em quý trọng nên mới tâm sự thầy nghe chứ em không có ý gì khác cả. Qua tuần nếu thầy rảnh em mời thầy uống nước". Tôi nghĩ mình quá đề phòng thôi, chứ thấy thầy cũng đàng hoàng biết đâu đây là cơ hội để mở rộng mối quan hệ.
Như đã hẹn, khi đến quán nước thấy thầy ở đấy rồi. Không như tôi dự đoán, thầy không nói chuyện gì về công việc, toàn chuyện cá nhân, thầy nói sau khi đi nhiều nước muốn tìm bạn gái ở Việt Nam nhưng chưa tìm được. Rất tiếc tôi đã có gia đình, hay tôi giới thiệu bạn gái cho thầy nhưng nhất định phải có tính cách giống tôi. Những câu chuyện bâng quơ cũng hết buổi rồi cả hai cùng ra về, không ngờ vừa bước ra khỏi ghế thầy đã ôm tôi hôn tới tấp, tôi vừa sợ người khác thấy vừa xấu hổ bảo thầy về trước đi, chút xíu tôi ra về sau, tôi muốn ngồi yên tĩnh một lát.
Thầy không những không về còn kéo tôi vào lòng, hôn và cầm tay tôi đưa vào chỗ nhạy cảm của thầy, rồi nói rất thích tôi. Thầy cũng là con người thôi hãy chiều thầy, tôi cảm thấy sợ nếu chỗ đó không phải là quán đông người chắc thầy đã cưỡn.g hiế.p tôi ngay rồi. Tôi nói lớn "Thầy về đi". Thầy luống cuống xách cặp ra về.
Tôi chưa định thần chuyện gì đang xảy ra, ngồi một lát tiếp viên quán lên dọn bàn tôi mới ra về. Chạy xe về tôi không hiểu mình có làm gì quá đáng khiến thầy hiểu lầm không? Hay tại thầy quen làm vậy với mấy cô sinh viên khác rồi? Bây giờ có muốn mối quan hệ thầy trò bình thường nữa cũng không được.
Mấy hôm sau, thầy liên tục gọi nói tôi có sức hút ghê gớm không thể cưỡng lại, thầy không thể giải thích lý do vì sao, rằng tôi là người đầu tiên từ chối và đuổi thầy đi. Bắt đầu mâu thuẫn xảy ra trong lòng dù biết thầy đúng như những gì mình dự đoán ban đầu nhưng sao trong lòng tôi không muốn mất đi tình cảm này, một cảm giác rất lạ khi tôi nghĩ về những nụ hôn ấy.
Ngày nào thầy cũng gọi điện, nhắn tin rủ tôi đi uống nước, tôi vẫn sợ chuyện như hôm ấy xảy ra nữa nên không quên nhắc thầy chỉ đi uống nước thôi, không được như hôm trước. Tôi đồng ý ngồi lên xe thầy chở đi, thầy chạy mấy vòng tìm quán rồi bất ngờ chạy vào khách sạn. Tôi đứng khựng lại không đi, thầy kéo tay tôi và nói "Không sao đâu, lên đây nói chuyện, đừng để người khác nghi ngờ", ma xui quỷ khiến thế nào tôi lại đi theo thầy.
Lên tới phòng thầy vội cở.i quầ.n á.o treo lên ngay ngắn, tôi đang mở cửa đi ra thầy vội bế tôi lên và... Tôi đã thuộc về thầy dễ dàng như vậy đấy. Ra về tôi cảm thấy hụt hẫng vô cùng, con người ta chỉ thích nhau tầm thường vậy sao, sao thầy không quý tôi vì tính cách con người tôi?
Vừa chạy về tôi vừa khóc như một đứ.a tr.ẻ, một người phụ nữ đã có chồng mà hư đốn như vậy, tôi đâu phải là người quá ham về chuyện tìn.h dụ.c, vậy sao tôi không đủ cứng rắn, sáng suốt từ bỏ mối quan hệ này ngay từ đầu? Tôi đang trông đợi vào điều gì?
Lòng tôi buồn lắm, nhưng chưa dừng ở đấy đâu các bạn ạ, Có lần một sẽ có lần hai, trong tôi bao nhiêu suy nghĩ trái chiều, trái tim hình như đã có bóng dáng thầy dù biết thầy là người không tốt. Chỉ cần nhìn thấy thầy là tôi vui rồi, không cần những ham mê thể xác, nhưng thầy lại khác, cũng một phần thấy tôi đã thuộc về thầy dễ dàng.
Trong 3 tháng quen nhau, có lúc tôi cũng thấy thầy thương mình. Thầy nói cả đời chưa nói yêu thương ai lần nào, vậy mà đã nói lên lời yêu tôi sau 2 tháng quen nhau và muốn có con với tôi, về già cùng nhau sống ở quê, cuộc đời yên bình. Số phận như trêu đùa với tôi khi càng muốn xa thầy thì khoảng cách lại kéo gần hơn khi chỗ tôi làm lại gần trường thầy dạy (cả tôi và thầy đều không biết điều này).
Rồi tôi mang thai ngoài tử cung, âu cũng là cái số, tội con tôi, chắc ông trời trừng phạt tôi đã phụ tình chồng con. Những ngày chạy chữa ở bệnh viện tôi thấy chồng luôn ở bên mà thấy có lỗi vô cùng. Những tưởng thầy thương tôi thật tình nhưng không, chỉ là ham mê chinh phục thôi.
Đến giờ tôi không biết chính xác thầy bao nhiêu tuổ.i, ở đâu. Nghe nói thầy có một người con trai học lớp 8, không hề ly dị vợ như đã nói, chỉ vì vợ thầy là bác sĩ, đã 50 tuổ.i nên không còn ham muốn gì nữa, tất nhiên thầy phải đi giải quyết bên ngoài và tôi là một trong những cô gái ngốc ấy. Một gia đình quá đẹp, vợ bác sĩ, chồng tiến sĩ khoa học, đâu ai ngu gì phá vỡ nó. Chỉ tội cho những cô sinh viên khờ dại.
Tôi viết lên đây không phải để các bạn cảm thông vì biết mình không xứng đáng nhận điều ấy, giờ đây tôi đang cố chuộc lỗi lầm với chồng con. Các bạn ạ, đừng nhìn bề ngoài bất cứ ai mà vội đán.h giá hay vội tin lời lẽ ngon ngọt, kể cả những người tri thức nhất, thiệt hại vẫn là phái nữ mình thôi. Hãy sáng suốt để mình không bị tổn thương và có tương lai tốt hơn.
Theo VNE