Trai quê đi giúp việc, bị bà chủ cướp mất đời trai tân
Bà chủ vỗ vỗ vai tôi, sờ cơ bắp của tôi và khen khỏe mạnh. Tôi đươc nhân vao lam giup viêc ma không biêt se bi ba cươp mât đơi trai tân.
Ảnh minh họa
Tôi vốn là một thanh niên quê mùa, thi đại học trượt nên ở nhà phụ giúp bố mẹ bán cửa hàng tạp hóa nhỏ. Nhưng ở nhà tầm 2 tháng, tôi cảm thấy cuộc sống chán nản, quyết tâm xin bố mẹ lên thành phố lập nghiệp.
Cầm số tiền ít ỏi trong tay, cuộc sống của tôi lay lắt qua ngày mà chưa tìm được công việc phù hợp. Một hôm tôi đọc mục tìm việc làm trên báo, có một mục tìm nam giúp việc trong gia đình. Đối với tôi khi đó là cơ hội ngàn năm giúp tôi có thể trụ lại được ở thành phố. Tôi vội vàng liên hệ với số điện thoại người chủ. Bà chủ là một phụ nữ khá phong cách, xinh đẹp, tầm hơn 30 tuổi, nhìn tôi với ánh mắt tò mò. Thực ra tôi là một thanh niên khỏe mạnh, cao 1,73m, ngoại hình tương đối ổn.
Bà chủ vỗ vỗ vai tôi, sờ cơ bắp của tôi và khen tôi là thanh niên khỏe mạnh. Bà đồng ý nhận tôi vào làm, công việc là chăm sóc ông chủ đang bị liệt do vụ tai nạn giao thông.
Tôi nhanh chóng tiếp nhận công việc. Nhà của bà chủ là một khu biệt thự tách biệt, vô cùng hào nhoáng. Qua tìm hiểu, tôi biết vợ chồng ông bà chủ kết hôn 3 năm nay mà vẫn chưa có con, cả căn biệt thự rộng lớn chỉ có hai vợ chồng ông chủ.
Video đang HOT
Công việc của tôi là hàng ngày chăm sóc ông chủ, cho ăn và tắm giặt. Bà chủ rất bận rộn, ngày nào cũng sớm đi về muộn.
Trong một buổi tối sau khi tôi vào làm hơn 1 tháng, bà chủ về nhà sớm và mang theo một đĩa CD. Sau khi tắm xong, bà chủ mặc bộ quần áo ngủ gợi cảm để lộ rõ phần ngực và nằm ở phòng khách xem.
Bình thường tôi ở nhà một mình thì cũng xem ở phòng khách, nhưng thấy bà chủ về tôi liền vào phòng mình đọc báo. Nghe vọng vào phòng ngủ tiếng rên rỉ của phụ nữ, tôi mò ra xem trộm, thật bất ngờ vì bà chủ đang xem phim cấp 3 và tự bắt chước theo động tác trong phim để thỏa mãn nhu cầu. Tôi toát mồ hôi khi nhìn thấy cảnh tượng đó, nhanh chóng chuồn về phòng như không có chuyện gì.
Không lâu sau, bà chủ hay dẫn tôi đi các siêu thị lớn để sắm đồ, tôi tìm mọi lý do từ chối nhưng bà chủ vẫn khăng khăng yêu cầu tôi đi cùng. Những khách sạn sang trọng, những cuộc vui thâu đêm dần khiến tôi trở thành một con người khác. Bà chủ tin tưởng còn giới thiệu tôi là trợ thủ đắc lực trong kinh doanh của bà.
Một buổi tối cuối tuần, bà chủ về nhà sớm hơn mọi khi, mang theo thức ăn ngon và chai rượu hãng nổi tiếng. Bà nói muốn dùng cơm gia đình với tôi vì coi tôi như người trong gia đình, bà liên tục rót rượu mời tôi với lý do muốn tôi rèn luyện để tiếp rượu thay. Tôi cảm nhận được bản thân sắp không còn tỉnh táo. Bà chủ đưa tôi lên phòng khách trên gác, sau đó rút trong túi xách của mình một chiếc đĩa. Khi hình trên đĩa CD hiện lên nội dung cấm trẻ em dưới 18 tuổi, tôi đã hiểu đĩa CD này chính là những đĩa bà chủ thường xem vào buổi tối.
Những cảnh trong phim khiến tôi không thể chịu đựng được. Tôi định bỏ vào phòng ngủ để trốn, nhưng bà chủ đã theo ngay chân tôi, lao vào ôm lấy tôi. Bà dùng nụ hôn mãnh liệt để giành lấy tôi. Đây là lần đầu tiên tôi biết đến chuyện nam nữ nhưng không biết nên phản ứng như thế nào, liền bị bà chủ “hướng dẫn” mọi chuyện. Sau đêm mât đơi trai tân đó, hầu như tối nào bà chủ cũng rủ tôi ăn cơm cùng và đòi quan hệ với tôi.
Bà thẳng thắn nói với tôi, đã thích tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên, cơ thể của tôi đã thu hút bà chủ. Bà nói chúng tôi địa vị cách biệt không thể làm vợ chồng nhưng có thể làm tình nhân, chỉ cần cả hai đều có tâm trạng vui vẻ là được.
Tôi tâm trạng rất bất an, nghĩ tới công việc nhàn hạ dễ kiếm tiền, nhưng như vậy có vẻ như bán rẻ thân xac va lương tâm của chính bản thân mình. Tôi liệu có nên rời bỏ công việc đó tìm công việc chính đáng hơn là sống dựa vào đồng tiền bán thân của chính mình hay không?
Theo Kiến Thức
Túi thức ăn và bí mật của vị giám đốc 'lạnh lùng'
Anh mở cửa xe và chào ông mỗi ngày, nhưng chưa một lần được đáp lại. Khi ông mất, anh mới tình cờ phát hiện ra bí mật của vị giám đốc đáng kính.
Giám đốc di chuyển trên chiếc ô tô sang trọng hàng ngày, còn anh là người bảo vệ chịu trách nhiệm mở cửa xe tại biệt thự của ông. Anh luôn chào ông niềm nở, nhưng ông chưa bao giờ đáp lại. Tương phản với bộ đồng phục lịch sự, cuộc sống của gia đình anh ngày càng khó khăn... Nhưng với anh, nhận được công việc này đã là một hạnh phúc.
Một ngày nọ, khi trở về nhà, anh đã lục qua một thùng rác ở gần căn biệt thự. Tình cờ, giám đốc nhìn thấy anh, nhưng ông ta vờ như không thấy - vẫn chỉ là cái vẻ lạnh lùng đó. May mắn đến ngày hôm sau, anh có thể tìm thấy một túi thức ăn sạch sẽ, còn nguyên vẹn gần thùng rác này. Túi thức ăncòn rất tươi, như là có người vừa mua từ siêu thị vậy.
Mỗi ngày đi làm về anh đều tìm được túi thức ăn để quên trong thùng rác.
Cuộc sống quá khốn khó đến nỗi anh chẳng thể quan tâm đến người để quên đồ ăn. Anh vội vàng cầm túi và hạnh phúc mang về nhà. Ngày hôm sau, anh lại tìm thấy một túi thức ăn tương tự, và cả ngày hôm sau nữa... Dần dần, túi thức ăn đã trở thành một phần không thể thiếu nuôi sống gia đình. Đôi lúc anh cũng thắc mắc rằng ai đã ngu ngốc để quên thức ăn tại đó, nhưng đây cũng chỉ là những ý nghĩ thoáng qua trong cuộc đời quá mệt mỏi.
Rồi vị giám đốc qua đời. Sau những ngày tang lễ bận rộn, anh quay lại chỗ cũ để lấy túi thức ăn. Nhưng không có gì ở đó. Những ngày hôm sau, anh tiếp tục hy vọng để rồi thất vọng. Một thời gian sau đó, anh không còn đủ khả năng nuôi sống gia đình vốn đã quen thuộc với túi thức ăn anh mang về hàng ngày. Anh quyết định xin vợ giám đốc tăng lương hoặc tìm một công việc khác.
Khi anh đặt vấn đề, bà chủ đã rất ngạc nhiên. Anh đã làm việc ở đây nhiều năm, nhưng chưa bao giờ phàn nàn về đồng lương của mình. Tại sao đột nhiên anh lại nói, mức lương hiện tại hoàn toàn không thể đủ sống? Anh đã đưa ra rất nhiều lý do, nhưng không thể thuyết phục được bà chủ. Cuối cùng, anh quyết định nói sự thực, và kể về túi thức ăn anh lấy mỗi ngày.
Bà chủ run run hỏi anh rằng từ bao giờ anh không nhận được túi thức ăn nữa. Im lặng - Anh chợt nhận ra rằng đó là sau khi giám đốc qua đời. Bà chủbật khóc. Bối rối và bất ngờ, anh tự hỏi: Tại sao lại như vậy? Tại sao một con người lạnh lùng lại có thể đối xử tốt với anh như thế? Anh cảm thấy vô cùng xấu hổ và thầm quyết định mình sẽ tiếp tục làm dù không được tăng lương. Bà chủ dần trấn tĩnh lại và nói, "Thật mừng vì đã tìm thấy anh. Tôi biết chồng mình đã mua thức ăn cho bảy gia đình khác hàng ngày. Tôi đã tìm thấy sáu người, và anh là người cuối cùng mà tôi luôn tìm kiếm."
Kể từ ngày hôm đó, anh đều được nhận một túi thức ăn - Tại nhà mình - Con trai giám đốc đã trao tận tay anh. Nhưng bất cứ khi nào anh cám ơn, cậu đều không trả lời, giống hệt giám đốc. Thế rồi một ngày, anh đã nói "cám ơn" thật to. Cậu quay lại nhìn anh, và nói: "Khi tôi không trả lời, xin đừng để bụng, vì thính lực của tôi không tốt". Cậu bị suy giảm thính lực giống hệt cha mình.
Đôi khi, có phải chúng ta đã quá vội vàng khi phán xét người khác?
Theo Afamily
Mưu kế nham hiểm của ôsin muốn đoạt ngôi bà chủ Dần dà, trong lòng Nhài bắt đầu suy nghĩ, tại sao mình không được như thế, chị Minh có gì hơn Nhài chứ? Thôi, nếu trời không cho thì bản thân mình phải tự giành lấy thôi! Nhài là một phụ nữ nông thôn, vì hoàn cảnh gia đình quá khó khăn mà phải xa chồng xa con ra thành phố làm giúp...