Trải qua tan vỡ tôi mới biết trân trọng hạnh phúc
Giờ đây, sau 8 năm, tình yêu tôi có ngày hôm nay xuất phát từ những gì tôi học được qua cuộc hôn nhân chóng vánh, bồng bột kia. Anh và tôi có những điểm trái ngược nhưng chúng bù đắp cho những khiếm khuyết của chúng tôi.
Đã 5 năm kể từ khi tôi và chồng cũ đường ai nấy đi nhưng những bài học về tình yêu và cuộc sống vẫn cứ mãi theo tôi và giúp tôi tìm được hạnh phúc của đời mình.
18 tuổi tôi và anh kết hôn dù gia đình ngăn cấm. Khi đó của chúng tôi chỉ có những cảm xúc bồng bột mà chúng tôi nghĩ rằng có thể cùng nhau vượt qua tất cả. Chúng tôi có nhiều điểm đối lập mà chúng tôi nghĩ là thú vị vì những cuộc tranh luận của chúng tôi thường kéo dài mãi không dứt.
Nhưng rồi tôi nhận ra, những điểm đối lập đó không bù lấp vào những khiếm khuyết trong mỗi chúng tôi mà chỉ khiến cho chúng tôi thêm mâu thuẫn và cách xa nhau.
Sau 3 năm bên nhau, chúng tôi đi đến quyết định chia tay. Tôi thực sự bị hẫng hụt. Bước chân đầu tiên của tôi khi trưởng thành là vào một cuộc hôn nhân mà tôi tưởng không thể tan vỡ.
Rồi chỉ sau thời gian ngắn, tôi phải bước ra khỏi nó. Tôi thấy mình giống như một con bướm chưa đủ thời gian trong kén đã buộc phải tách ra và tập bay.
Video đang HOT
Chúng tôi đã cùng thề hẹn bên nhau suốt cuộc đời nhưng lời thề không thể đưa chúng tôi vượt qua những khó khăn tài chính, những cuộc hành trình khám phá bản thân và những cuộc cãi vã hàng giờ liền.
Sau khi chia tay, tôi rất nhớ anh và đó chính là lúc tôi thực hiện hành trình khám phá bản thân mình. Tôi đã nghĩ tình yêu rất phức tạp, tôi tưởng rằng để yêu tôi phải hy sinh. Nhưng tình yêu đích thực không như tôi nghĩ.
Khi bạn tìm được tri kỉ của mình thì hy sinh không phải là điều để bạn giữ được tình cảm giữa 2 người mà thỏa hiệp mới chính là chìa khóa. Bạn sẽ chỉ cảm thấy cần phải cố gắng nhiều hơn để người mình yêu không cảm thấy quá khó khăn để chấp nhận những khác biệt.
Ở tuổi teen, những cuộc cãi vã của chúng tôi mặc nhiên trở thành trận đấu phân thắng bại. Tuy nhiên, chúng lẽ ra phải là những cuộc nói chuyện, bỏ sang một bên những tức giận, cái tôi và sự ân hận để tìm ra được giải pháp.
Tình yêu chưa thể đủ chín muồi khi mà bản thân chúng ta còn chưa hiểu mình là ai. Những ước mơ, hoài bão, chân giá trị vẫn chưa được đình hình trong khi chúng ta cần sự chín chắn để có thể nhìn nhận tình yêu và cuộc sống từ những góc độ khác.
Giờ đây, sau 8 năm, tình yêu tôi có ngày hôm nay xuất phát từ những gì tôi học được qua cuộc hôn nhân chóng vánh, bồng bột kia. Anh và tôi có những điểm trái ngược nhưng chúng bù đắp cho những khiếm khuyết của chúng tôi.
Tôi luôn khuyến khích anh nói ra suy nghĩ của mình và chính sự cởi mở đó đã khuyến khích tôi thử những điều mới và trưởng thành hơn. Tôi hiểu hôn nhân và li hôn luôn luôn xảy ra nhưng để trân trọng hạnh phúc thì ta phải trải qua đau khổ trước đã.
Theo Khám Phá
Tôi có nên từ chối người mình yêu vì anh quá hoàn hảo ?
Anh là một người quá hoàn hảo, trong khi đó tôi lại có quá nhiều khiếm khuyết. Đó là lý do đến bây giờ tôi do dự không dám chấp nhận tình yêu của anh...
Tôi và anh quen nhau cách đây hơn 1 năm, đó là một ngày mưa buồn, cả tôi và anh đều lang thang trên facebook và rồi tôi nhận được tin nhắn của anh- một người hoàn toàn xa lạ.
Chưa hề một lần gặp gỡ, nhưng tôi thấy cách nói chuyện của anh gần gũi và thân thương như đã quen tự bao giờ, và tôi cũng đáp lại sự gần gũi thân thương đó bằng cả một sự chân tình của mình.
Kết thúc buổi nói chuyện, chúng tôi trao đổi số điện thoại, kể từ đó hai đứa thường xuyên nhắn tin cho nhau, có chuyện gì vui buồn, anh cũng đều nhắn tin cho tôi, hỏi ý kiến của tôi, và tôi cũng vậy.
Rồi anh hẹn gặp tôi ở ngoài đời, tôi đồng ý nhưng vẫn cảm thấy rất mất tự tin, vì xem ảnh của anh qua facebook, cộng với những lời tự giới thiệu của anh, tôi thấy mình thua kém anh nhiều quá.
Anh là một chàng trai Hà Nội chính gốc, tốt nghiệp một trường đại học có tiếng, anh đẹp trai, thông thạo tiếng Anh và có công việc ổn định. Còn tôi, vừa mới kịp tốt nghiệp đại học được hơn 1 năm, công việc chưa đâu vào đâu, xuất thân từ một vùng quê nghèo, bố mẹ quanh năm chân lấm tay bùn.
Hình thức và kiến thức, gia cảnh của tôi chẳng có gì đặc sắc và chẳng có điểm gì để xứng đáng so sánh với anh. Trong mắt tôi, anh là người quá hoàn hảo, mẫu người mà nhiều cô gái sẽ mê mệt, còn tôi, có quá nhiều khiếm khuyết và chẳng tự tin để sánh bước cùng anh.
Tôi cứ tự thấy mình như thế, nên dù rất nhớ anh, yêu anh, nhưng tôi vẫn chủ động từ chối những buổi hẹn hò anh xếp lịch với mình. Tôi tìm đủ lý do, hôm thì nói bận công việc, hôm thì nói về quê hay đi với bạn bè.
Anh đến chơi, tôi cũng chẳng tự tin để bắt đầu câu chuyện, khiến cho không khí lúc nào cũng bị chùng xuống.
Anh nhiều lần đặt câu hỏi với tôi, hình như tôi không muốn gặp anh, không muốn nói chuyện với anh, không muốn anh đến thăm tôi, tôi muốn nói không phải, nhưng rồi lại im lặng không thể cất lên thành lời. Điều đó, càng khiến anh hiểu rằng tôi không muốn chấp nhận tình cảm của anh.
Nhưng chỉ đến khi ngồi một mình, tôi mới cảm nhận được rằng mình nhớ anh biết nhường nào, từng ánh mắt, lời nói, nụ cười của anh cứ theo tôi từng giây phút.
Tôi không thể hiểu nổi, mình sẽ ra sao nếu như một ngày không nhận được tin nhắn của anh và không nhắn tin cho anh, dù chỉ là những câu hỏi thăm sức khỏe, ăn cơm chưa thôi, cũng khiến tôi cảm thấy hạnh phúc. Tôi đang thực sự rất mâu thuẫn, và chẳng biết sẽ giải quyết mọi chuyện như thế nàò Liệu tôi có nên chấp nhận tình yêu của anh dành cho tôi ?
Theo VNE
Gửi anh xa nhớ... ...Anh đã cho em những tháng ngày rất hạnh phúc trong bệnh viện, đến nỗi em bị cả dãy phòng bệnh khoa B chọc là : bệnh nhân hạnh phúc nhất Viện Tim Anh đến với em bất ngờ và đột ngột, tựa như sự trở nặng đột ngột lúc ấy của em vậy. Đang dạy ở Bạc Liêu, em mệt, đầu óc...