Trải qua giấy phút sinh tử, mình nhận ra mình đã làm một việc quá dại dột và ngu ngốc
Chưa kể cả nhà chồng và chồng mình đều không tiếc lời trách mắng mình.
Mình vừa từ bệnh viện trở về. Trải qua cơn sinh tử lần này, mình nhận ra bản thân đã quá ngu ngốc và dại dột. Thật may là sau tất cả, mình vẫn có thể ở bên các con.
Mình lấy chồng năm 22 t.uổi. Nhà chồng cách nhà mẹ đẻ của mình chỉ vẻn vẹn 10km. Thế nhưng, số lần mình được về nhà chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tất cả cũng chỉ vì mình không kiếm ra t.iền nên bị cả chồng và nhà chồng khinh thường.
Sinh đứa con đầu tiên, vợ chồng mình lâm vào hoàn cảnh khó khăn. Mình đã dự định sẽ xin đi làm cho một công ty gần nhà để k.iếm t.iền trang trải cuộc sống. Vậy mà khi làm hồ sơ, mình phát hiện có thai. Đi làm đến khi bụng to, mình bị công ty cho nghỉ việc với lý do không hoàn thành nhiệm vụ được giao. Từ đó, mình lại về nhà và mang tiếng ăn bám chồng.
Chồng mình là người đàn ông gia trưởng lại rất khô khan. Anh ta chưa bao giờ biết tặng mình những món quà nhân dịp ngày lễ. Mỗi khi con quấy khóc, anh ta lại trách mắng mình chứ không bế con lên dỗ dành như những người đàn ông khác. Còn bố mẹ chồng mình thấy con trai không tôn trọng con dâu nên cũng ghét bỏ và đổ hết mọi việc lên đầu mình.
Sinh đứa con thứ 2 xong, mình cảm thấy cuộc sống hoàn toàn bế tắc. (Ảnh minh họa)
Sinh đứa con thứ 2 xong, mình cảm thấy cuộc sống hoàn toàn bế tắc. Ngày nào mẹ chồng mình cũng chỉ nấu cho vài cọng rau luộc và lèo tèo mấy miếng thịt mỡ. Đồ mẹ đẻ mình gửi sang, mẹ chồng nấu riêng cho cả nhà mà không nấu cho mình.
Video đang HOT
Mình không có sữa, cả ngày ngồi vừa vắt sữa vừa khóc nhưng không ai hiểu. Ai cũng c.hửi mình vô phúc, đẻ con ra nhưng không thể cho con bú sữa của mẹ mà phải uống sữa ngoài tốn kém.
Mình áp lực lắm, không một ai động viên an ủi mình. Mỗi lần bố mẹ đẻ đến thăm, mình cũng chẳng dám tâm sự vì lúc nào mẹ chồng cũng kè kè bên cạnh. Mẹ đẻ mình muốn ngủ lại với con gái nhưng mẹ chồng lại lấy đủ lý do để đuổi khéo thông gia.
Hôm ấy, mình vừa phải trông 2 đứa con vừa phải nấu cơm và dọn dẹp trong khi mẹ chồng lại ngồi xem phim và không phụ giúp gì. Do mình sơ ý không để nồi canh nóng lên cao nên con trai đầu của mình đã nhúng tay vào nồi và bị bỏng.
Thấy cháu khóc thé lên, cả nhà chạy xuống bếp và chồng mình, anh ta lao vào gào lên và t.úm t.óc và muốn đ.ánh mình. Lúc ấy may mắn có chị hàng xóm sang ngăn nếu không có lẽ chồng mình thật sự sẽ ra tay với vợ.
Cảm thấy quá bất lực và nghĩ rằng không đủ tư cách làm mẹ, mình đã nghĩ đến cái c.hết. (Ảnh minh họa)
Đưa con đi viện để khám và bôi thuốc xong, nhìn thấy con nằm ngủ với cánh tay bị băng kín khiến mình trách bản thân rất nhiều. Chưa kể cả nhà chồng và chồng mình đều không tiếc lời trách mắng mình. Cảm thấy quá bất lực và nghĩ rằng không đủ tư cách làm mẹ, mình đã nghĩ đến cái c.hết.
Mình uống một nắm thuốc rồi lên giường ngủ, mong sẽ giải thoát cuộc đời. Nhưng khi tỉnh dậy, mình thấy mình đang nằm trong bệnh viện. Mẹ đẻ mình đang vừa khóc vừa nắm tay mình. Mình thấy có lỗi với mẹ quá. Đã trưởng thành, đi lấy chồng và sinh con rồi nhưng mình vẫn khiến mẹ lo lắng đến vậy.
Mẹ mình nói lúc biết mình t.ự t.ử, mẹ đã nhất quyết đưa mình vào viện nhưng chồng và nhà chồng mình không cho. Họ sợ xấu hổ khi mọi người biết chuyện. Thì ra trong mắt cả gia đình ấy, mình chỉ là một người giúp việc. Mình đã làm một việc quá dại dột và ngu ngốc. Nhưng cũng nhờ đó mà mình quyết định sẽ ly hôn với chồng và làm lại cuộc đời. Dù sẽ phải ra đi với 2 bàn tay trắng và làm lại từ đầu nhưng mình tin ông trời sẽ không phụ lòng con người, phải không các bạn?
Theo Afamily
Mẹ chồng từng là bà đỡ không cho lên bệnh viện thành phố sinh con vì “bao nhiêu người vẫn thế có ai c.hết đâu”
"Đẻ con thì có cái gì mà cần cứu chữa. Phụ nữ hàng nghìn hàng vạn người đẻ con, có phải mỗi mình chị đâu mà lo lắng hão huyền."
Vợ chồng tôi đang trong tâm trạng hào hứng đón chờ sự ra đời của đứa con đầu lòng. Sẵn lo lắng cho con, lại gặp được công ty có chế độ đãi ngộ tốt, tôi vác bụng bầu 7 tháng bắt đầu về quê tĩnh dưỡng. Không khí trong lành, không bon chen nhộp nhịp ở quê rõ ràng rất thích hợp với một bà bầu như tôi.
Tôi về quê tĩnh dưỡng để sinh con được thuận lợi hơn. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi vốn cả cuộc đời lam lũ, "bán mặt cho đất bán lưng cho trời" nên quãng thời gian sống ở quê cùng nhà chồng với tôi cũng không mấy dễ chịu. Vì cả cuộc đời chẳng đi đến đâu, nên bà rất cổ hủ, lạc hậu và bảo thủ.
Kể từ cách ăn uống, đi lại hay đến kiêng khem của tôi, mẹ chồng cũng đều tỏ ra không hài lòng. Bà thường ngán ngẩm nhìn tôi rồi bảo: "Bây giờ anh chị học cao học nhiều cứ vẽ chuyện, chứ ngày xưa trước hôm trở dạ sinh thằng H, tôi còn đi gánh hàng tạ lúa."
Mẹ chồng không phải là người quá ghê gớm hay xét nét, nhưng tôi vẫn không thể chịu nổi những tư tưởng phong kiến cổ hủ của bà trong vấn đề sinh nở và chăm con. Đỉnh điểm là lúc bà khăng khăng không để tôi về lại thành phố mà một mực bắt ở lại quê để sinh con. Bởi vì bà đã từng là một bà đỡ mát tay trong vùng, bởi vì "bao đời nay người ta vẫn vậy", có sao đâu.
- Sao phải lên thành phố làm gì cho tốn kém? Tôi đã đỡ đẻ cho bao nhiêu người, người ta vẫn sống sờ sờ ra đấy, con người ta vẫn lớn nhanh như thổi. Lên thành phố bác sĩ nó lại vòi t.iền chứ có cái gì, tôi biết thừa!
- Nhưng mẹ ơi, phải đi bệnh viện mới đảm bảo an toàn cho cả mẹ và bé được ạ. Nhỡ có gì bất trắc xảy ra thì còn có bác sĩ cứu chữa kịp thời.
- Đẻ con thì có cái gì mà cần cứu chữa. Phụ nữ hàng nghìn hàng vạn người đẻ con, có phải mỗi mình chị đâu mà lo lắng hão huyền. Mà chị đẻ ở đây, có phải là được tôi chăm luôn không? Tôi nói trước, cứ đòi về thành phố thì đừng hòng bà già này lên hộ được ngày nào.
Tôi không còn gì để nói với những lí lẽ ngang ngược của mẹ chồng nữa. Định bụng gọi điện cho chồng để anh về can thiệp vào ý định của bà, cũng đỡ cho mẹ chồng con dâu phải căng thẳng, nhưng chồng tôi lại quá nhu nhược. Anh chẳng dám tự quyết ngay cả chuyện sinh con, cũng không muốn làm trái ý của mẹ chồng.
Tôi sẽ dành những điều tốt đẹp nhất cho con. (Ảnh minh họa)
Nhưng tôi đã quyết định rồi, tôi nhất định sẽ về lại thành phố để sinh con, dù có phải đi một mình đi chăng nữa. Sức khoẻ của tôi, tính mạng của hai mẹ con tôi không thể dễ dàng trao vào tay một bà đỡ không có đủ kiến thức và cổ hủ như mẹ chồng được.
Theo Tinmoi24
Điếng người vì chồng mỉa mai: 'Gặp lại tình xưa, vui vẻ chứ?' "Đúng là đồ mất nhân cách! Thằng này vô phúc, đã phải lấy đĩ về làm vợ mà lại còn không biết điều". Tôi đã lấy chồng được gần 10 năm, hiện chúng tôi mới có một cô con gái 8 t.uổi. Chồng hơn tôi 3 t.uổi, làm chủ thầu điện nước công trình. Còn tôi làm nhân viên hành chính của một...