Trái đắng của người đàn ông bỏ rơi hai đứa con chạy theo tình mới
“Nhà anh có cái cóc khô gì? Ông bà ấy ở nhà chăn nuôi chứ làm gì mà đòi con trai phải lấy được vợ giàu sang… đừng có mơ đi. Ngưu tầm ngưu, mà tầm mã cả thôi”, anh c.hết đứng trước câu nói hỗn hào của vợ.
ảnh minh họa
Anh có người yêu 5 năm, họ là mối tình đầu của nhau nên tình yêu thật cháy bỏng. Khi chị bước qua t.uổi 28, lúc này, chị bắt đầu nghĩ đến một đám cưới hạnh phúc. Anh là quân nhân công tác tại 1 tỉnh lẻ, còn chị đang làm việc tại Hà Nội. Họ yêu nhau suốt 5 năm nhưng tình yêu của họ chưa hề r.ạn n.ứt. Trong suốt thời gian yêu nhau, họ đã bị lỡ và phải bỏ đi 1 đứa con. Sau sự cố này, anh càng yêu và thương chị. Anh tự hứa với bản thân suốt cuộc đời này anh phải yêu thương và đối xử với chị thật tốt.
Dù họ yêu nhau thắm thiết, nhưng giữa họ luôn có một bức tường lớn, đó là rào cản từ bố mẹ anh. Anh là con trai duy nhất trong nhà nên luôn là “thằng cu” trong mắt họ dù anh đã gần 30 t.uổi.
Ngay từ ngày đầu đưa người yêu về ra mắt anh đã nhận được sự phản đối kịch liệt từ phía bố mẹ mình. Kể từ ngày đó, đôi trẻ ít khi xuất hiện cùng nhau mỗi lần anh về quê, anh nói với chị, đợi khi nào công việc hai đứa ổn định hơn. Khi ấy dần dần bố mẹ sẽ nguôi mà đồng ý cho hai đứa đám cưới. Họ vẫn yêu nhau thắm thiết và tin tưởng.
Cuối năm chị 28 t.uổi, anh cũng háo hức với kế hoạch đám cưới. Nhưng thay vì thuyết phục bố mẹ, anh thuyết phục người yêu mình nên có con trước để được sự đồng ý của bố mẹ. Anh cho rằng: “Nếu có con thì bố mẹ sẽ vì cháu mà cho chúng mình đến với nhau”. Nghe xong câu này chị khóc vì buồn trước cách đối xử tệ của bố mẹ chồng tương lai. Chị luôn nghĩ rằng, tại sao bố mẹ lại nghiệt ngã với chị đến vậy trong khi chị rất thảo hiền, ngoan ngoãn và biết điều. Chị càng thương anh hơn khi một bên hiếu, bên tình, tất cả đều nặng nề. Nghe người yêu nói xong câu này, chị buồn nhưng hạnh phúc nên ủng hộ ý kiến của anh.
Tin vui không mấy chốc đã đến, anh chị hạnh phúc vô cùng. Họ nghĩ bao lâu mới tìm ra một cái tên cho con thật đẹp. Nhưng cho đến khi cái thai được 3 tháng, anh vẫn không có ý định nói với bố mẹ. Chị giục giã anh bao nhiêu thì anh càng trốn tránh lo sợ bố mẹ phát hiện bấy nhiêu.
Cuối cùng ông bà cũng biết, ngày hai anh chị về xin bố mẹ cho cưới. Câu nói của mẹ anh khiến trái tim chị như c.hết đứng. Bà bảo: “Có con thì bỏ đi, chứ tôi không đồng ý cho anh chị cưới nhau đâu. Anh chị làm thế nào thì làm… thằng Đức nhà này là lá ngọc cành vàng, nó có công ăn việc làm ổn định. Giờ nó phải lấy người xứng đôi vừa lứa với nó chứ?!”.
Video đang HOT
Còn anh, giữa bố mẹ và người yêu, con anh, anh chỉ biết nói với cô 1 câu vẻn vẹn: “Mình bỏ con đi em, bỏ đi rồi chia tay. Anh không còn yêu em nữa…”.
Giữa trời bão tố quay cuồng, cô lao ra ngoài trời trong tâm hồn tan nát. Cô đã từng tin tưởng anh, từng nghĩ rằng anh là chỗ dựa cho cô duy nhất lúc này. Nhưng anh đã nói gì? Cú ngã giữa trời đêm giông gió khiến cô bất tỉnh và đứa con vĩnh viễn ra đi. Tỉnh dậy trong viện, cô không còn đủ sức để gào khóc cho nỗi cay đắng này. Cô rời khỏi Hà Nội mà không ai biết cô đi đâu nữa.
2 tháng sau anh có người yêu mới, một cô gái như đúng nguyện vọng của bố mẹ anh. Một cô gái trẻ nhà mặt phố, gần cơ quan nơi anh công tác và cô đang làm việc trong một cơ quan nhà nước.
Sau 3 tháng hẹn hò, họ tổ chức đám cưới trước sự vui mừng khôn xiết của bố mẹ anh và anh. Họ nghĩ rằng họ đã kiếm được một miếng mồi béo bở. Vài tháng sau khi cưới, kịch như đã hạ màn nhanh chóng. Người xưa có câu: “Vỏ quýt dày có móng tay nhọn”. Gia đình nhà vợ anh bắt đầu không dấu được sự thật thêm nữa. Vợ anh, cô con gái của gia đình giàu có không phải làm ở cơ quan nhà nước mà cô bán trà đá ở vỉa hè.
Thời gian quen anh, vì biết anh là một sỹ quan quân đội công ăn việc làm ổn định, nên họ bàn bạc dựng lên vở kịch thú vị mồi gia đình anh. Bố cô là người đàn ông mê rượu hơn vợ con. Ông chỉ ngừng uống và ngừng c.hửi bới khi ngủ. còn mẹ vợ anh là một người đàn bà suốt ngày ngồi khoanh chân trên bài đỏ đen.
Mảnh đất mặt t.iền những tưởng cả tỷ đã được bà cắm từ lâu để lấy t.iền đổ vào thú vui ấy. Từ ngày cưới được người con rể vàng, ông bà không ngớt mở miệng ra là than hết t.iền, mượn t.iền con rể rồi khi quá nhiều lần mượn không trả thì chuyển hẳn sang xin.
Hàng ngày anh đi làm thì thôi, về đến nhà là thấy người đến đòi nợ. Tình cảm vợ chồng cũng r.ạn n.ứt, vợ cũng suốt ngày chăm chăm hỏi lương, hỏi xem anh có bòn rút được chút nào từ cơ quan không khiến anh quay cuồng chán nản.
Có lần cáu bẳn, anh to tiếng với vợ: “Cả nhà cô đã dựng kịch lên lừa tôi, giờ cô còn muốn gì?” Đến lúc không moi được t.iền từ chồng, lại nghe câu nói xấc xược, chị cũng lật ván bài ngửa với anh chồng ham t.iền: “Nhà anh có cái cóc khô gì mà bảo nhà tôi lừa? Ông bà ấy làm nông dân chứ làm gì mà đòi lấy vợ giàu sang… đừng có mơ đi. Ngưu tầm ngưu, mà tầm mã cả thôi”. Nói rồi chị ta cười sang sảng mỉa mai. Anh chỉ còn biết cứng họng bất lực.
Mỗi ngày đi làm quay cuồng trong công việc, về nhà là giọng nói choe chóe của cô vợ trẻ, giọng ngọt leo lẻo xin t.iền của bà mẹ vợ và ông bố thì luôn ở trạng thái say. Sau 3 tháng chán nản, không thể chịu được khi ở gia đình đó, anh dọn vào phòng ở cơ quan ngủ, không mấy khi trở về nhà.
Nghĩ lại những gì mình làm với người yêu cũ, anh cay đắng ngậm ngùi, lúc lại giận bố mẹ anh vì ham t.iền ham của mà bất chấp cả luân thường đạo lý, anh thở dài trước khi uống cạn cốc rượu đang trên tay: “Có lẽ nào, nghiệp trướng lại quả báo cho mình sớm đến thế sao?”.
Theo Dân Việt
Thấy vợ quê mình bỏ rơi một năm trước bước ra từ căn biệt thự đó chồng sững sờ đ.âm...
Trọng đã choáng váng, chẳng phải đó là cô vợ quê mà anh bỏ rơi 1 năm trước sao. Tại sao Lan lại bước ra trong căn biệt thự sang trọng đó, sao cô ấy có thể thay đổi chóng mặt như vậy được?
Lan đi ra cùng chồng rồi lên chiếc xế hộp sang trọng, Trọng cứ cố gắng ngoái lại nhìn vì nghĩ chắc chắn là mình nhầm, để rồi anh không để ý phía trước, đ.âm sầm vào cái cột điện chảy loan
20 t.uổi Lan lên thành phố làm việc, vì ngoại hình khá xinh xắn nên cô cũng được vài anh tán tỉnh, trong số đó có Trọng nhà ở gần chỗ Lan trọ. Anh là nhân viên văn phòng ăn nói rất có duyên. Sau 1 tháng hẹn hò Lan nhận lời đồng ý làm bạn gái của Trọng. Trọng yêu thương cô hết lòng, chăm sóc cô từng ly từng tí. Nghe lời thủ thỉ ngon ngọt của người yêu Lan tin tưởng hoàn toàn vào anh và trao cái ngàn vàng cho Trọng. Cô có bầu và đám cưới diễn ra khi cái thai đã tròn 3 tháng.
Tuy nhiên cuộc sống sau hôn nhân hoàn toàn không như Lan nghĩ. Chồng bắt cô nghỉ làm ở quán cà phê, tìm việc khác. Nhưng giờ Lan bầu bí lại không có bằng cấp thì tìm việc gì. Vậy là cuối cùng cô đành xin làm rửa bát thuê cho quán phở. Kể từ đó ngày cô đi làm tối về lại trở thành ô sin đúng nghĩa cho cả gia đình nhà chồng 4 người 2 thế hệ sống trong căn nhà tập thể cấp 4.
Kể từ đó ngày cô đi làm tối về lại trở thành ô sin đúng nghĩa cho cả gia đình nhà chồng 4 người 2 thế hệ sống trong căn nhà tập thể cấp 4. (Ảnh minh họa)
Bố mẹ chồng coi cô con dâu quê chẳng ra gì, suốt ngày chì chiết. Trọng thì bỏ rơi luôn vợ, anh ta ngày ngày mặc đẹp ngồi bàn giấy sao chấp nhận có vợ rửa bát được. Coi như lấy vợ là lấy ô sin về hầu hạ thôi còn anh ta thì ra ngoài thỏa sức cặp bồ, hết cô nọ đến cô kia, t.iền cũng không hề đưa vợ đồng nào.
Ngày trở dạ Lan đau đớn bắt taxi một mình đến viện, mãi tới lúc cô chuẩn bị lên bàn đẻ mới thấy mẹ chồng tới còn chồng thì con chào đời cũng chẳng thấy đâu. Ở viện về hôm trước, hôm sau người ta đã thấy Lan lọ mọ giặt giũ quần áo trong khi mẹ chồng thì ra quán nước buôn dưa lê. Hàng xóm bảo sao bà không giặt giúp con dâu, để nó vừa sinh mà mò nước lạnh thế kia nhỡ làm sao thì tội. Mẹ chồng Lan nói một câu mà mặt không biến sắc: "Chắc gì đã là cháu mình, chả tội gì phải hầu hạ đứa khác m.áu tanh lòng".
Lan cố gắng chịu đựng tất cả nhưng rồi cuối cùng mọi sự chịu đựng cũng đã đến hồi kết thúc. Giọt nước tràn ly khi cô tận mắt nhìn thấy chồng đưa nhân tình về nhà hú hí trong lúc cô và đứa con mới sinh được nửa tháng đang ngủ trưa. Lan lao ra định cho ả nhân tình của chồng một trận thì anh ta chặn vợ lại cho Lan ngay cái tát rồi từ tốn mặc lại áo cho nhân tình. Còn nỗi đau nào hơn cái nỗi đau mà cô vừa chứng kiến.
Chiều ấy Lan thu dọn đồ đạc bế con ra khỏi nhà chồng và để lại lá đơn ly hôn đã ký sẵn. Cô đưa con ra ngoài thuê trọ và bắt đầu một cuộc sống mới coi như chưa bao giờ có chồng và gia đình nhà chồng. Lan bế hẳn con ra ngoài quán bún vừa cho con nằm võng cô vừa rửa bát thuê. Chủ quán thương tình trả lương cho cô gấp rưỡi bình thường.
Cứ nghĩ trên đời chắc chẳng có ai khổ cực bằng mình, nhưng đúng là ông trời vẫn còn công bằng lắm, không lấy hết của ai cái gì. Khi con được nửa năm bất ngờ một lần có ông khách việt kiều vào quán ăn bún bò vì quán Lan làm khá nổi tiếng. Nhìn thấy cô gái tay đầy dầu rửa bát phải rửa vội tay để cho con bú khi con khóc, ông đã rất thương cả hai mẹ con. Khi biết được hoàn cảnh ông đề nghị giúp đỡ, đón mẹ con Lan về nhà mình cho cháu đỡ khổ.
Lúc đó nhìn ông ấy chẳng hiểu sao nhìn mặt ông ấy xong, Lan lại gật đầu đồng ý. Thôi thì ông ấy cho ở nhờ có ở dưới nhà kho cũng hơn là ở cái nhà trọ ọp ẹp kia, sợ rằng có ngày con cô bệnh nặng vì muỗi ở đó quá nhiều mất. Nhà ông ấy chỉ có ông và một bác nữ giúp việc. Chẳng ngờ từ lòng thương dần dần người đàn ông đó đã có cảm tình với Lan. Ông ngỏ lời muốn cưới cô làm vợ khi con Lan tròn 1 t.uổi.
Ngày hôm đó chồng chở Lan đi chọn váy cưới, cô bước ra từ căn biệt thự trong bộ váy hàng hiệu đúng lúc Trọng đang thất thểu trên đường dắt chiếc xe máy hết xăng đi tìm việc vì anh mới bị đuổi ở công ty. Nhìn thấy người phụ nữ đó, Trọng đã choáng váng, chẳng phải đó là cô vợ quê mà anh bỏ rơi 1 năm trước sao. Tại sao Lan lại bước ra trong căn biệt thự sang trọng đó, sao cô ấy có thể thay đổi chóng mặt như vậy?
Lan đi ra cùng chồng rồi lên chiếc xế hộp sang trọng, Trọng cứ cố gắng ngoái lại nhìn vì nghĩ chắc chắn là mình nhầm, để rồi anh không để ý phía trước, đ.âm sầm vào cái cột điện chảy loang lổ m.áu đầu. Tiếng xe máy đổ làm Lan giật mình quay lại, nhìn chồng cũ đầu đầy m.áu, Lan cười khểnh rồi lên ô tô đi luôn. Cô thấy mình hoàn toàn đúng khi bế con bỏ đi khỏi nhà chồng 1 năm trước.
Theo blogtamsu
Hối hận tột cùng vào ngày gặp lại cô vợ đen đuốc, béo lùn mà mình bỏ rơi năm nào Có lẽ tôi sẽ không thể thôi nổi cái hối hận trong mình từ ngày gặp lại cô vợ béo lùn, đen đuốc mà ngày nào mình từng bỏ rơi đó. Càng nghĩ tôi càng hối hận tột cùng vì đã bỏ người vợ đen đuốc, béo lùn ngày đó.(Ảnh minh họa) Tôi từng có tình yêu với 1 cô gái béo, lùn...