Trả viện phí cho tiểu thư Sài Gòn, anh chàng bán hoa quả bất ngờ được “trả nợ” cả đời
Mặc cho gia đình cấm cản, cô gái thuộc hàng “con nhà” Thanh Tuyền vẫn một mực “đòi” chỉ yêu chàng Đặng Chính bán hoa quả ngoài chợ còn chưa tốt nghiệp cấp 3. Chuyện tình yêu của họ liệu có kết quả ngọt ngào?
Ảnh cưới đẹp tuyệt của cặp đôi tiểu thư Sài thành và anh bán hoa quả dạo
Thanh Tuyền vốn sinh ra trong một gia đình danh giá ở TPHCM. Cô gái đã từng học đại học RMIT và có không ít chàng trai đến đòi “trồng cây chuối”. Nhưng chuyện tình yêu muôn đời khó nói.
Một ngày cách đây hai năm, Tuyền cùng người bạn thân hẹn nhau đi ăn sáng. Đến đoạn cầu Ông Lãnh, cô gái trẻ bị giật túi xách, ngã xe tới mức ngất xỉu. Trong lúc mê man, Tuyền nghe tiếng người gọi: “Này cô, cô có sao không?” nhưng chẳng thể đáp lại. Tiểu thư Sài thành chỉ kịp hé mắt nhìn thấy người thanh niên cao to đang chăm sóc mình rồi tiếp tục lịm đi.
Nửa ngày sau, Tuyền tỉnh lại lúc bố mẹ đã ở bên. Toàn bộ viện phí được ai đó thanh toán nhưng người trả vừa đi khỏi. Cô tìm bác sĩ để xin số điện thoại của ân nhân và gọi hàng chục cuộc vẫn không ai bắt máy.
Gần một tháng sau tai nạn, Tuyền cùng người bạn trở lại khu chợ gần cây cầu nơi xảy ra vụ ngã xe. Lúc cô loay hoay đứng chọn hoa quả, anh chàng chủ quầy nhìn Tuyền hồi lâu rồi bắt chuyện: “Tôi nhận ra cô rồi. Hôm bữa cô bị té xe ở đây, giờ khỏi rồi à?”. Tiểu thư Sài thành khựng lại vài phút, bỗng nhớ lại điều gì rồi mỉm cười. Đó là Đặng Chính, 27 t.uổi, chàng trai tốt bụng cô tìm kiếm bấy lâu.
Vượt qua nhiều định kiến, họ đã đến với nhau bằng đám cưới giản dị nhưng ngọt ngào
Video đang HOT
Chính một mực từ chối đề nghị được hoàn lại số t.iền viện phí đã nộp giúp Tuyền khiến cô vô cùng áy náy. Để thể hiện sự biết ơn, ngày nào Tuyền cũng ghé chợ, mua một bịch hoa quả ủng hộ Chính. Qua những lần tiếp xúc, cô bỗng thấy mến chàng trai này. Ấn tượng của Tuyền về ân nhân là một người hiền lành, giọng nói ấm áp, mang đến cảm giác an toàn.
Tuyền nhiều lần chủ động hẹn Chính đi chơi nhưng anh luôn từ chối. Chính nói rằng anh học chưa hết cấp ba, chẳng xứng với cô sinh viên trường Đại học RMIT. Anh xuất thân ở vùng quê nghèo thuộc tỉnh T.iền Giang, bố mẹ là lái buôn, nhà cửa tuềnh toàng. Trong khí đó, gia đình Tuyền giàu sang, có địa vị.
Bộ ảnh cưới của họ cũng có concept từ gánh hàng hoa quả của Chính
Mặc kệ Chính lạnh lùng, lảng tránh, Tuyền vẫn đến chợ hoa quả mỗi ngày để phụ anh bán hàng. Sự duyên dáng, đon đả của cô tiểu thư chưa từng dầm mưa, dãi nắng khiến khách hàng thích thú. Trái tim khô cứng của anh cũng dần bị cảm hóa bởi sự chân thành của người đẹp.
Lúc Chính hiểu mình rung động trước Tuyền cũng là khi bố mẹ cô biết chuyện. Bố mẹ Tuyền một mực ngăn cấm, thậm chí nhắn tin cho Chính bày tỏ quan điểm. Chàng trai T.iền Giang đau khổ, quyết định về quê tránh mặt Tuyền để cô quên anh.
Đôi trẻ chỉ tình cờ gặp lại nhau sau hơn một tháng. Nhìn Tuyền gầy rộc vì đau khổ, Chính vô cùng xót xa. Tuyền kiên nhẫn thuyết phục Chính, mong anh tin tưởng và cùng cô đối diện với bố mẹ để được họ chấp nhận tình yêu. Phần vì thương con gái, phần vì thấy Chính hiền lành, tự trọng nên gia đình Tuyền bớt ác cảm. Họ không đồng ý, nhưng không phản đối, cho đôi trẻ cơ hội cùng nhau vượt qua khó khăn.
Suốt hai năm yêu đương, cả hai bên cạnh nhau gây dựng công việc. Tới nay, Chính có trong tay cửa hàng riêng với nguồn thu nhập ổn định. Cô tiểu thư Sài thành chưa khi nào ân hận vì quyết định yêu chàng trai nhà nghèo. Cô gái trẻ đã nghe theo tiếng gọi trái tim và một đám cưới ngọt ngào là câu trả lời cho những tháng ngày họ nỗ lực chứng minh cho tình yêu của mình vào tháng 8 vừa rồi.
Hạnh phúc là khi trái tim cùng nhịp đ.ập và khi ấy, khó khăn nào cũng sẽ dễ vượt qua.
Theo eva.vn
Giá như anh vẫn ở đây và nói với tôi rằng không sao đâu em!
Thanh xuân của người con gái ngắn lắm anh ơi, thế mà anh lấy, rồi anh không trả, anh để em một mình với con, anh đi mãi... chẳng bao giờ về nữa.
Anh là một người hiền lành, yêu vợ, thương cha mẹ, chịu khó làm ăn. Tôi và anh yêu nhau 3 năm rồi mới quyết định tiến tới hôn nhân. Ngày tôi cưới, ai cũng bảo tôi tốt số khi lấy được một người chồng như anh. Thời gian đầu, tôi cũng cảm thấy mình thật may mắn nên lúc nào nụ cười mãn nguyện cũng nở trên môi.
Cuộc sống của tôi cứ thế yên bình trôi qua dưới sự che chở của anh cho đến một ngày tôi nhận được tin sét đ.ánh ngang tai, chồng tôi đang nhập viện cấp cứu. Tôi ngã quỵ và không muốn tin những gì vừa nghe.
Dù đang bụng mang dạ chửa, sắp đến ngày sinh nở nhưng mặc đêm tối, tôi vẫn phi như bay vào trong viện, nước mắt giàn giụa trên mặt. Lúc tôi đến bệnh viện, anh đang nằm trong phòng cấp cứu, còn tôi chỉ biết đứng bên ngoài gào khóc tên chồng, mong anh bình an.
Ảnh minh họa.
Cả thế giới của tôi khi đó chỉ là anh, tôi có mong ước duy nhất là anh sẽ qua khỏi, dù bản thân phải đ.ánh đổi bất cứ thứ gì, chỉ cần anh ở lại với mẹ con tôi thôi, may mắn của 20,30 năm sau tôi cũng nguyện dồn hết cho 1 lần này.
Nhưng vết thương của chồng tôi quá nặng, thời điểm anh được đưa vào cấp cứu đã ở trong tình trạng rất xấu, mất m.áu quá nhiều do đa chấn thương nên dù các bác sĩ đã tận tình cứu chữa, anh vẫn không thể qua khỏi. Bao nhiêu hy vọng của tôi sụp đổ tan tành, dù tôi có gào khóc, có cầu xin bao nhiêu thì thần c.hết cũng mang chồng tôi đi, bỏ lại tôi và đứa con sắp chào đời.
Đến bây giờ đã gần một năm kể từ ngày anh về với cao xanh, sắp tới ngày giỗ đầu của anh rồi, đứa con gái chào đời mà không biết mặt bố của chúng tôi cũng đã được gần 1 t.uổi. Mỗi đêm chiêm bao giật mình thức giấc, ngắm con gái ngủ say tôi lại nhớ đến anh, nỗi đau năm xưa ùa về bóp nghẹn lấy trái tim tôi.
Thanh xuân của người con gái ngắn lắm anh ơi, thế mà anh lấy, rồi anh không trả, anh để tôi một mình với con, anh đi mãi... chẳng bao giờ về nữa.
Ảnh minh họa.
Anh, cả bầu trời thanh xuân của tôi đã bỏ tôi mà đi nhưng cho đến tận bây giờ tôi vẫn không thể quên được hình bóng thân thuộc ấy. Giá như anh vẫn ở đây và nói với tôi rằng, không sao đâu em, có anh ở đây rồi như ngày xưa ấy.
Nhiều người khuyên rằng "Đàn bà một lần dở dang thì vẫn có quyền khao khát tìm được hạnh phúc mới cho mình, anh đã là quá khứ, là chuyện đã cũ, mà cũ rồi thì hãy sắp xếp gọn gàng, cất sâu vào ngăn tủ kí ức rồi nhẹ nhàng quên đi". Tôi còn trẻ nên hãy kiếm một người đàn ông nào khác mà đi bước nữa, cho con tôi có cha, nhưng làm sao tôi có thể khi trái tim chưa bao giờ vơi nỗi nhớ nhung dành cho anh.
Nếu tôi cố gắng đến với một người khác bằng trái tim còn đang vẹn nguyên tình yêu dành cho anh, sao tôi có thể cảm nhận được hạnh phúc của người kia, vô tình tôi sẽ tự làm bản thân mình và người kia phải đau khổ hay sao. Tôi không muốn chuyện tái hôn trở thành một cuộc chắp vá tình cảm mà khi mình chưa sẵn sàng.
26 t.uổi, một ngày trời mưa nhỏ, tự dưng tôi cảm thấy chơ vơ...
Theo afamily.vn
Chỉ vì câu chuyện thêu dệt của hàng xóm rỗi hơi, mẹ chồng tưởng con dâu đang bồ bịch nên nằng nặc đòi về quê Mẹ chồng tôi vốn là người hiền lành, chất phác nên rất dễ tin người. Vì vậy mà chỉ một câu nói của hàng xóm cũng khiến bà hết buồn tủi rồi giận dỗi suốt mấy hôm nay. Cả tôi và Thắng đều là người tỉnh lẻ ra thành phố lập nghiệp, gặp nhau rồi nên duyên vợ chồng. Vì vậy mà chúng...