Trả thù chồng và bồ của chồng là ‘thay trời hành đạo’
Các phụ nữ có chồng ngoại tình đừng phải lép vế chồng và bồ của chồng. Có thù cứ trả, đừng lăn tăn mệt lòng. Cũng đừng áy náy gì hết. Đó đều là cái giá phải trả cho kẻ phản bội, chị em ta chỉ thay trời hành đạo thôi.
Năm con tôi được 4 tuổi thì bỗng dưng chồng trở chứng mèo mả gà đồng. Tôi nói đến sùi bọt mép mà anh vẫn chứng nào tật đó. Tôi bất lực một hai đòi ly hôn. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, ly hôn lúc này thì ngu quá.
Chia tay xong, trong khi tôi mang án một chồng, vừa bị nuôi con lại phải chịu đau khổ thì chồng và nhân tình lại có cơ hội tới với nhau tha hồ hú hí. Vì thế, tôi chết thì họ cũng đừng hòng yên ổn. Có ly hôn hay không, tôi vẫn phải ở giữa mà phá đám 2 người ấy.
Tôi âm thầm truy ra số nhà, cơ quan và tất tật các số liên lạc của bồ của chồng. Tôi sẵn sàng đến gặp trực tiếp mà đập bàn quát vào mặt nó. Nhưng làm thế chẳng khác nào tự đóng vai ác một cách lộ liễu để bọn họ yêu thương nhau hơn. Tôi đau đớn tâm can thì con bé đó phải sống dở chết dở cho đáng đời tội giật chồng.
Tôi đến bưu điện đăng ký dịch vụ gửi quà với tên giả. Thế là hàng ngày mỗi bông hoa hồng đỏ thắm được gửi đến địa chỉ của con bé đó và kí tên là đàn ông. Thỉnh thoảng hứng chí lên tôi còn đính vào đó vài cái card mùi mẫn “Cảm ơn em vì tối hôm qua”, “hạnh phúc khi có em”…
Mục đích của tôi là để chồng ghen tuông và lầm tưởng con bé đấy lăng nhăng. Có lần tôi còn gửi đến một hộp quà to, trong đó bỏ một sextoy kèm lời dặn “dùng tạm đợi anh về nhé”. Tuy không chứng kiến được nhưng tôi đoán bồ của chồng đã phải xanh mặt và bị xì xầm bán tán như thế nào tại cơ quan.
Tôi có quen một chị bạn làm cùng chỗ với bồ của chồng. Chị ấy không biết chồng tôi và nó cặp nhau. Tôi dựng một câu chuyện giả vờ là có người này ở công ty kia bắt gặp con bé ấy chơi bời trác táng, ra vào nhà nghỉ và bệnh viện phụ sản như đi chợ. Là phụ nữ tôi còn lạ gì chuyện tam sao thất bản và nói xấu người khác. Tiếng xấu về bồ của chồng cứ thế mà râm ran.
Video đang HOT
Vô tình cô bạn bảo hôm ấy cả cơ quan đi tăng 2 ở bar. Thế là tôi vội vàng phi đến sắp xếp. Lát sau bồ của chồng vừa ngồi xuống thì một tiếp viên cầm chai rượu chạy ra bảo: “Lâu nay sao không thấy chị đến? Anh hai bảo biếu chị và các bạn để thưởng thức. Xong việc anh đợi chị ở tầng trên”, rồi giả vờ đưa vào tay con bé ấy mấy cái bao cao su.
Tất nhiên tôi là người đứng sau trả tiền chai rượu đấy. Tốn tiền nhưng kết quả rất xứng đáng. Nghe bạn tôi kể là tối ấy con bé xanh mặt chối đây đẩy là anh tiếp viên đã nhầm người. Nhưng sau khi nghe anh ta đọc ra tên tuổi vanh vách thì bắt đầu khóc lóc thanh minh.
Nhưng chắc chắn không ai tin những lời bồ của chồng tôi nói nữa. Tôi nói thật, cảm giác bị hiểu nhầm nhân phẩm như con bé ấy đang chịu đựng chẳng là gì so với nỗi đau bị người đàn ông của tôi phản bội. Nó bị thế là xứng đáng.
Còn về phần chồng, tôi cũng không để anh yên thân. Có những chiều đi làm về chưa kịp cơm nước, tôi thấy anh đã vội vàng lao vào nhà tắm sửa soạn “đi tiếp khách công ty”. Tôi biết thừa là viện cớ để đi nhà nghỉ với con bé đó. Giận run người nhưng tôi vẫn bình tĩnh đi chuẩn bị áo quần cho chồng. Tôi lén rắc vào đáy quần lót một ít ớt bột.
Do đang vội nên chồng tôi mặc vào chưa có cảm giác. Tối về nhà thấy anh buồn và nhấp nhổm không yên. Rồi chồng còn vờ hỏi hình như áo quần em giặt không sạch, anh thấy xon xót. Tôi giả nai bảo mẹ con em chả thấy gì.
Lúc tôi đòi quan hệ vợ chồng thì anh giật mình từ chối. Rồi chồng thú nhận rằng, chẳng làm gì mà sao vùng tam giác mật tự dưng sưng phù. Tôi hả hê không thương xót vì đằng nào cái ấy cũng không còn thuộc về tôi nữa.
Tôi làm thế vài lần cũng chẳng bị chồng nghi ngờ và phát hiện. Nhưng dẫu có phát hiện đi nữa thì tôi cũng chẳng sợ. Thử hỏi, ai là người có lỗi trước?
Những lúc chồng hẹn bồ đi chơi tôi đều theo dõi. Họ vào quán cà phê là tôi giả vờ lảng vảng đứng ngoài lựa cơ hội lúc thì đâm thủng lốp xe, lúc thì bẻ gương. Hôm nào đi rình rập bọn họ tôi cũng có trò vui để xem. Thích nhất là bộ mặt hớt hải và vẻ ủ rũ của con bé kia vì hẹn hò không suôn sẻ.
Lần trả thù đại thắng nhất là lần tôi mang theo chìa khóa xe máy sơ cua củachồng, còn con bé ấy lại hớ hênh để túi xách trong cốp xe. Thế là tôi mở khoắng sạch, tiền tôi bỏ vào túi, giấy tờ tôi vứt xuống sông cho hả giận.
Tôi cứ phá bĩnh 2 người như vậy cho đến khi chồng tôi và con bé ấy kéo dài được 7 tháng thì tan. Lý do vì trong khoảng thời gian hẹn hò, họ thường gặp chuyện xui xẻo không ngờ. Còn chồng lại không bị tôi cấm đoán nên chơi một thời gian thì cảm thấy chán.
Không tự kiêu nhưng tôi tự nhận mình là cao thủ khi đánh ghen tới mức như thế mà chồng không hề hay biết. Mỗi biểu hiện tôi thể hiện ra bên ngoài rất thận trọng. Có nói thẳng chắc anh cũng không tin tôi đã hạ nhục cô bồ nhỏ của anh như thế nào.
Vì thế, các phụ nữ có chồng ngoại tình đừng phải lép vế chồng và bồ của chồng. Có thù cứ trả, đừng lăn tăn mệt lòng. Cũng đừng áy náy gì hết. Đó đều là cái giá phải trả cho kẻ phản bội, chị em ta chỉ thay trời hành đạo thôi.
Theo VNE
'Tiến xa' với bạn thân đồng giới
Em hôn cô ấy và rồi mọi chuyện vượt quá mức bình thường. Đây là lần đầu tiên em thấy hạnh phúc dù em từng có nhiều bạn trai trước đó.
Em năm nay 18 tuổi và đang định cư bên Mỹ. Em sang đây từ năm 12 tuổi. Em ưa nhìn và rất thân thiện với mọi người xung quanh nhưng khi nói về bản thân thì em rất ngại. Em luôn luôn né tránh vấn đề liên quan đến bạn bè, trường lớp. Có thể vì ba mẹ em cũng rất khó chuyện đi chơi.
Em cũng từng có nhiều bạn trai nhưng rồi mọi thứ đều kết thúc sớm. Một phần tại vì em còn trẻ và chưa hiểu hết được chuyện tình cảm. Mỗi khi như thế, em lúc nào cũng tâm sự với cô bạn tốt của mình. Bọn em rất hợp nhau.
Hồi ấy, chúng em chơi chung một nhóm nhưng sau đó, các bạn khác chuyển trường, chuyển nhà nên chỉ còn lại em và cô ấy. Hai tụi em hợp nhau đến mức chỉ cần gặp nhau là lúc nào cũng có chuyện để nói. Cô ấy sống nội tâm nhưng đã là bạn thì em cũng có thể thấy và hiểu được cô ấy đang nghĩ gì. Em từng làm mai cô ấy với một cậu bạn của em nhưng rồi cũng chia tay. Cô ấy đã khóc nhiều lắm. Những lúc ấy, em cảm thấy rất bức xúc và tội lỗi.
Mọi chuyện bắt đầu khi chúng em đi chơi ở câu lạc bộ và say. Hai đứa ngồi tâm sự nhưng nói thật, lúc đó, cô ấy say hơn em rất nhiều. Em đã nói rằng em thật sự thích cô ấy. Sau đó, em đã hôn cô ấy. Cô ấy không đẩy em ra nhưng sau đó thì em cũng không rõ chuyện gì xảy ra tiếp theo.
Những ngày sau, cô ấy bắt đầu né tránh em. Cô ấy đổi lớp và giờ ăn trưa, đổi cả số điện thoại. Khoảng 2 tuần sau, em tình cờ gặp lại cô ấy thì mới biết rằng đêm hôm ấy, hai đứa tụi em đã "tiến xa" hơn tình bạn. Cô ấy nghĩ rằng thế kỷ 21 rồi thì cũng không sao nhưng cả hai đều là con gái "thẳng", đều thích con trai và chuyện hôm ấy hãy xem như chỉ là thử cảm giác lạ. Còn em đã nói thật với cô ấy là em rất thương cô ấy, như một người yêu đàng hoàng. Nhưng cô ấy đã bỏ đi, không thèm nói lấy một câu.
Em thật sự cũng rất sợ bởi vì chuyện tình cảm này quá khác đối với em. Lần đầu tiên em cảm thấy thật sự hạnh phúc khi em được ở bên cô ấy. Chẳng lẽ em thành les (đồng tính nữ) rồi? Xin hãy cho em lời khuyên, em có nên theo đuổi cô ấy?
Theo ngoisao
Bí mật chuyến công tác của chồng Từ ngày giám sát chồng từ xa, Nguyệt mới ngã ngửa người khi phát hiện ra sau mỗi chuyến công tác về, chồng Nguyệt khi thì ghé vào nhà ông bạn là chủ chứa cờ bạc, khi thì hẹn hò với bồ. Trước đây, khi chưa có con, mỗi lần chồng đi công tác dài ngày là Nguyệt đều được anh xã cho...