Trả thù anh được thì em hãy làm đi
Anh chẳng thể nào rút lại khoảnh khắc tát vào mặt em. Lúc đó, anh thấy em hồ đồ, nói nhiều, dù rõ ràng anh đã mười mươi ngoại tình…
Anh từng chán em. Chắc lúc đó mắt anh mù, tâm anh tối, nên cho rằng em lúc nào cũng bận bịu, cũ kỹ, còn “người ta” thì mới, khéo nuông chiều, lại trẻ đẹp và dịu dàng hơn em. Đúng như bạn anh hay nói, đàn ông, một khi đã ngoại tình, về nhà thấy vợ như thấy người dưng, thậm chí phát ngấy. Anh thật đáng tội. Nhưng nếu đã sẵn sàng bỏ qua, thì dù tội như núi, cũng đừng nhắc nữa, được không em?
Ảnh minh họa
Anh chẳng thể nào rút lại lời thóa mạ dành cho em khi em nói về chuyện anh ngoại tình. Anh chẳng biết khi ấy em sốc thế nào. Nhưng anh biết, em muốn giành lại anh. Có lẽ vì em còn yêu anh hay muốn chiến thắng tình địch. Phụ nữ, trong hoàn cảnh ấy, thật khó kiềm chế. Cũng như anh, khi bị vợ chạm vào “niềm riêng”, anh cũng chẳng kiềm chế được mình. Có thể em không chấp nhận kiểu so sánh ấy, nhưng thôi em ạ, anh biết là anh u mê rồi. Cảm ơn em đã “mang” anh ra khỏi vũng lầy đó. Xin lỗi vì những lời nói khó nghe. Chẳng ai nỡ đánh “người chạy lại”, huống gì mình là vợ chồng, đoạn đường mình đi còn dài lắm, xin hãy độ lượng với những lỗi lầm khó tha thứ của anh. Được không em?
Anh chẳng thể nào rút lại khoảnh khắc tát vào mặt em. Lúc đó, anh thấy em hồ đồ, nói nhiều, dù rõ ràng anh đã mười mươi ngoại tình. Em ạ, để kéo chồng ra khỏi cơn mê đắm bướm ong, vợ cũng nên lựa lời, chứ cứ bù lu bù loa thì chỉ tổ đẩy chồng xa hơn. Em bảo, anh đã vừa “được ăn” (ngoại tình), lại còn “được nói” (không chấp nhận mình sai, đổ lỗi vợ không biết điều). Đúng, anh sai khi không đặt cảm xúc của mình vào em, để thấy em khổ sở thế nào, để thấy anh vô lý nhường nào.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Anh chẳng thể nào lấy lại thời gian đã mất vì chạy theo tiếng gọi “ngoài luồng”. Anh còn nhớ, có những đêm anh khóa điện thoại để không bị em làm phiền khi anh bên cạnh người tình. Hôm sau mở máy, anh thấy cả chục tin nhắn. Dường như em nhắn thâu đêm, dốc hết tâm can, nhưng anh vẫn quá hững hờ. Bây giờ nghiệm lại, chắc lúc đó em hận anh nhiều lắm. Em à, nếu “trả thù” anh được, em hãy làm bằng cách nào đó đi, một lần rồi thôi, hoặc em có thể xí xóa tội lỗi của anh. Điều quan trọng anh muốn thú nhận là: anh sai rồi, sai trầm trọng rồi.
Anh từng thề sẽ trung thành với em, vậy mà anh đã phản bội em, phản bội lời thề, niềm tin em dành cho anh. Nhớ có lần, em đùa với con (để nói “kháy” anh): “Cha của con lẽ ra họ… hứa mới phải”. Con bé ngơ ngác, nhưng anh… nghẹn họng, thấy lòng nặng như đeo chì. Anh biết lời hứa rất quan trọng với đàn bà và “một lần thất tín, vạn lần bất tin”, nên nghe mấy lời châm chích của em, anh chỉ biết ngậm ngùi. Em à, xin hãy tin rằng, trong tâm khảm anh, lúc nào cũng đau đáu món nợ khó trả.
Theo Báo Phụ Nữ
Khoa học chứng minh: Phụ nữ nói nhiều, hay cằn nhằn mới là người vợ tốt, các ông chồng ...
Các ông chồng đọc đi nhé, đừng lúc nào cũng chê bao vợ hay cằn nhằn, nói nhiều.
ảnh minh họa
"Tôi cũng như phần đông các ông chồng có vợ lắm lời đều coi đó là nỗi buồn, thậm chí có người còn coi đó là nỗi bất hạnh. Mỗi lần gặp nhau ở quán nhậu, các ông chồng đều đưa vợ mình ra nói xấu, kể tội. Nào là vợ suốt ngày càm ràm. Ngủ dậy trễ cằn nhằn, đi làm về muộn cằn nhằn, không phụ việc nhà cằn nhằn, không tắm cho con cằn nhằn, đi nhậu lại càng cằn nhằn... Tóm lại, tâm trạng chung của các ông chồng có vợ lắm lời cơ bản là buồn ơi là sầu! Cho dù tôi có đọc được đâu đó trên báo lời khuyên và sự lý giải của chuyên gia tâm lý về tật nói nhiều của các bà vợ.
Theo các nhà tâm lý thì không có ông chồng nào, dù giàu sang hay nghèo hèn, đẹp trai hay xấu trai, uy quyền hay bình thường, thoát khỏi sự chê trách của vợ. Ngày nay, dù thời đại bình đẳng nhưng hầu hết việc nhà vẫn rơi vào tay chị em, mà việc đó thì làm hoài cũng không hết.
Công bằng mà nói, gia đình nào có vợ đi vắng lâu ngày, giao ông chồng đảm đương nội trợ thì anh ta cũng nói nhiều không kém. Thực ra, cằn nhằn là một cách biểu lộ tình cảm đặc biệt của người vợ. Vợ có yêu bạn, quan tâm đến bạn và biết lo toan cho gia đình thì mới nói nhiều như vậy.
Bạn đến muộn, nàng nổi giận, đó là vì nàng lo lắng cho bạn, sợ bạn bị tai nạn. Bạn hút thuốc, nàng cằn nhằn, vì nàng quan tâm đến sức khỏe của bạn. Bạn uống rượu, cô ấy tức bạn, đó là vì lo lắng sau khi uống say sẽ không có ai chăm sóc cho bạn, sợ bạn gặp chuyện không hay. Bạn không thích tắm cũng bị cằn nhằn, đó là vì nàng muốn tạo cho bạn thói quen sinh hoạt sạch sẽ, lành mạnh.
Nói chung phụ nữ thường có hàng tá lý do để cằn nhằn, nhưng cơ bản là họ muốn bạn tốt lên, muốn mối quan hệ giữa hai người được cải thiện.
Vì vậy, các ông chồng đừng vội chán nản vì vợ hay cằn nhằn, hãy nghĩ vì sao nàng làm thế nhé!
Tuy vậy tôi vẫn không tin, vẫn ngờ rằng chỉ là "chém gió" cho vui chứ vợ lắm lời không sầu đời mới lạ. Cho đến khi một biến cố xảy ra thì tôi mới thay đổi suy nghĩ.
Đó là khi vợ tôi bị tai nạn xe máy phải nằm viện điều trị cả tháng trời. Xui xẻo nhưng còn may là trúng dịp hè (vợ chồng tôi làm nghề giáo) nên tôi còn xoay xở được vì chỉ mỗi việc tập trung lo cho vợ con.
Thời gian đó tôi chạy qua chạy lại từ nhà đến viện, rồi từ viện về nhà như con thoi. Sáng sớm tôi dậy lúc 5 giờ tranh thủ bỏ đồ vào máy giặt, bắc nồi cháo cho con rồi chạy ù ra chợ mua đồ ăn. Về nhà cho hai nhóc ăn sáng xong, phơi đồ, chế biến đồ ăn bỏ tủ lạnh rồi nhờ ông nội giữ 2 cháu tôi chạy vô viện chăm vợ.
Đến 10h30 tôi lại chạy về nhà lo cho 2 đứa nhỏ ăn trưa, xong dỗ nó ngủ rồi lại chạy vô viện với vợ. 16h30 lại chạy về nhà tắm, nấu nướng và cho đứa nhỏ ăn, dỗ ngủ xong lại chạy vô viện với vợ rồi lại chạy về nhà.... Một tháng trời như thế tôi thay đổi hẳn.
ảnh minh họa
Từ một người điềm đạm, ít nói tôi trở nên nói nhiều, dễ cáu gắt, dễ "ra đòn" khi con mè nheo, biếng ăn hay nghịch phá... Tôi hiểu lý do vì sao mình trở nên như vậy nên thấy thương vợ nhiều hơn. Lâu nay mình đã không việc nhà với vợ, mọi việc đổ dồn lên đầu khiến cô ấy phải lắm lời.
Sau thời gian vợ ở viện, tôi cùng vợ chăm lo con cái và việc nhà. Vợ tôi đã thay đổi ngoạn mục từ một bà vợ sư tử thành thục nữ. Sự thay đổi của vợ khiến tôi nhớ đến lời của một chuyên gia: "Vợ như thế nào phần lớn là do chồng mà ra". Vợ lắm lời, luộm thuộm là do chồng không biết việc nhà; vợ ngọt ngào xinh đẹp là do chồng yêu thương ; vợ hư "ăn nem ăn chả" là do chồng ra ngoài "ăn phở"...
Đàn ông thường không hiểu vì sao các bà vợ, các cô bạn gái lúc nào cũng dễ nổi nóng, tức giận và càm ràm. Thực ra, cằn nhằn cũng là một phương thức biểu đạt của tình yêu.
Có người đã nói thế này: muốn lấy vợ, phải lấy một người hay cằn nhằn! Vì phụ nữ không biết nổi giận giống như một cốc nước lọc, ngoài tác dụng giải khát thì chẳng có chút dư vị gì. Ngược lại, một cô vợ ưa cằn nhằn, lại giống một loại rượu vang lâu năm, tuy mạnh nhưng lại có vị nồng đượm khó quên.
Vậy nên, các anh chồng à, đừng vội than vãn vợ mình nói nhiều, hay cằn nhằn nhé!
Theo Phunutoday
'7 không' nếu muốn thành người phụ nữ khiến hàng vạn đàn ông tìm kiếm Trong khi câu cửa miệng của người phụ nữ nói về đàn ông thường là: "Ước gì anh ấy như thế này, ước gì anh ấy như thế kia" thì ngược lại điều thường trực trong tâm trí đàn ông đó là: "Ước gì cô ấy đừnng như thế này, đừng như thế kia". Đàn ông không thích phụ nữ là cái bóng...