Trả lại em tình yêu rách nát
Lòng bao dung của anh dù rất lớn, nhưng vẫn cần một giới hạn…
Biết là em sẽ không bao giờ đọc những dòng này, dù em cũng là dân IT như anh nhưng em không dùng FB hay Blog gì hết, em cũng không online để đọc những cái tương tự như thế này, nhưng tự nhiên ngủ không được, muốn gửi cho em đôi lời, ít nhất là cũng nói ra được.
Đã hơn 18 tháng kể từ ngày mình xa nhau, mặc dù anh đã cố đến với nhiều cô gái, nhưng ngẫm lại thì anh thấy người ta cũng chỉ là lấp chỗ trống.
Anh không đẹp trai, không tài giỏi… nhưng vẫn có nhiều người thích anh. Và anh sợ phải làm người khác tổn thương vậy mà anh cũng đã mấy lần làm vậy. Nhiều khi anh còn không tin mình có thể làm được điều đó nữa.
Nhưng mà thôi, anh cứ nghĩ lúc em đến với anh, mình yêu nhau nhiều như thế, mình vì nhau nhiều như thế mà mình vẫn còn bỏ nhau được (Ai cũng giữ cái cho mình một điều riêng, lẽ đúng của mình) thì những tình cảm kia có chắc là sẽ mãi mãi không? Anh sợ lắm em à. Ai cũng nói là sẽ không làm tổn thương… nhưng anh không tin đâu, vì chính anh khi yêu em chắc cũng không nghĩ là có một ngày mình sẽ rời xa nhau! Thế mà mình vẫn xa nhau đó thôi.
Video đang HOT
Anh ước gì em đã làm gì có lỗi với anh, như là ngoại tình với ai đó khi đang yêu anh, hay là coi thường gia đình anh, hay là phá hỏng sự nghiệp của anh… Nhưng không, em không hề có một hành động nào như thế cả, tất cả những gì xảy ra em nghĩ là anh đã cư xử không sai. Em đâu có hiểu tại sao anh lại nói ra điều đó… Nhiều khi anh muốn chạy về một chốn nào đó không ai biết ai để khóc thật to nhưng anh đã không làm được, mỗi khi nhớ về em anh lại muốn như vậy và bây giờ thì anh đã quen rồi.
Trả lại cho em tình yêu rách nát, anh đi tìm hạnh phúc của riêng anh… (Ảnh minh họa)
Nghĩ về em anh nghĩ rằng anh muốn quay lại với em, nhưng liệu rằng em có muốn như vậy, tình cảm của em có còn dành cho anh. Và lòng bao dung của anh có thể lớn hơn bất cứ ai nhưng cũng có một giới hạn và có lẽ cũng không đủ lớn nếu em làm như vậy với anh thêm một lần nữa.
Những khi nhớ về em, nghĩ về em anh chỉ biết lấy bài nhạc của hai đứa ra, những kỉ vật, kỉ niệm ra rồi ngồi thẫn thờ và buồn.
Em chẳng có gì, anh cũng chẳng có gì, đến với nhau không chút toan tính suy nghĩ. Và mình hi sinh cho nhau rất nhiều, đến suốt cuộc đời này anh cũng sẽ không quên những điều đó và anh tin là em đã và cũng sẽ không quên những gì mình đã làm vì nhau – những gì mà bây giờ nghĩ lại anh vẫn thấy ngạc nhiên là em có thể làm như thế. Và anh có thể nói ra lời chia tay đó.
Em hết yêu anh rồi, anh chắc là như thế. Anh chỉ đang cố níu kéo chút hình ảnh quá khứ của nhau để an ủi cho tình yêu rách nát anh vừa đánh rơi.
Vẫn biết cánh cửa này đóng lại là cánh cửa khác mở ra, có thể việc mình xa nhau là cơ hội để mỗi người tìm được hạnh phúc của mình nhưng em sẽ chẳng bao giờ cầu chúc cho anh hạnh phúc đâu. Đó là suy nghĩ thực của con người thực, không sống trên mây để mà mang suy nghĩ của những thiên thần.
Hận em một điều, vì em mà anh không thể gạt bỏ suy nghĩ nghi ngờ về 2 chữ “hạnh phúc” ra khỏi đầu. Em cứ day dứt, đa nghi, suy nghĩ hoài và mãi rồi cảm thấy mệt mỏi lắm.
Thôi, trả lại cho em tình yêu rách nát, anh đi tìm hạnh phúc của riêng anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Không còn cảm giác
Khi quen anh, em tự hỏi mình bao nhiêu lần em có yêu anh không. Nhưng em vẫn không biết câu trả lời như thế nào, em chỉ biết là em rất nhớ anh, rất buồn và đau khổ khi chia tay anh.
Nhiều lúc em thấy mọi thứ dường như sụp đổ dưới chân em, em không còn một chút sức lực nào. Cảm giác như giờ em sống chỉ là để tồn tại, vì những người thân xung quanh mình......... Em đau khổ, em bi quan, nhưng lúc nào em cũng cứ phải mỉm cười, cứ phải tự dối lòng là mình đang vui. Chỉ là tình cờ khi lúc đầu biết anh , em cứ nghĩ anh đúng là nửa kia của em, nửa còn lại mà mình đang tìm kiếm bấy lâu. Anh dạy em biết bao nhiêu điều, dạy em sống, dạy em học và nhất là dạy em yêu.
Khi anh dạy em biết yêu anh rồi thì tại sao anh lại bỏ đi không một lý do, vì sao vậy anh? Trong đầu em lúc nào cũng chỉ có câu hiện lên câu hỏi vì sao, tại sao, em không biết mình đã gây ra lỗi gì mà sao anh lại bỏ rơi em trong lúc em đang tuyệt vọng nhất, vốn dĩ anh đâu phải là con người như thế đâu. Em ngạc nhiên, bất ngờ, thà anh nói với em một câu chia tay em nghĩ em sẽ không buồn lâu như vậy nhưng không anh lại....
Cô đơn, lạnh lẽo đang vây quanh em, em đã yêu anh như chưa bao giờ được yêu, yêu hết mình..Bây giờ, khi anh đã rời xa em, em cũng không oán trách anh điều gì, em chỉ mong anh có một cuộc sống hạnh phúc và bình an. Em vẫn tin vào anh, em nghĩ có một lý do chính đáng nào đó anh mới phải rời xa em.Em vẫn dõi theo từng bước chân của anh, anh nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu của em Em quen anh qua sự giới thiệu của một người bạn. Anh lớn hơn em đến mười tuổi. Anh là một người hiền lành, vui vẽ và cởi mở. Lần đầu gặp anh, em chưa có một sự rung động nào và kể cả những lần sau đó cũng vậy. Em chỉ xem anh như là một người bạn, người anh của mình....