Trả lại cho đời thứ hạnh phúc mượn, vay
Nếu như người đó không thuộc về mình, cứ cố giữ chỉ là giữ lấy một nỗi đau cho mình.
Đêm đã về khuya, thành phố yên tĩnh và trở nên hiền lành. Từ ô cửa sổ phòng, Hường nhìn được quang cảnh xung quanh nơi mình sống. Ánh điện đường mờ mờ, ảo ảo làm cho mọi thứ càng trở nên bí ẩn. Lúc này, cô con gái nhỏ của Hường đã ngủ say. Nhìn con, Hường trào nước mắt. Cô vuốt tóc, hôn lên má con một nụ hôn trìu mến.
Lại một đêm nữa chồng Hường không về nhà. Căn nhà này với anh đâu có khác nào cái nhà trọ. Thi thoảng thoáng thấy anh xuất hiện, ăn một bữa cơm vội vàng, ngủ một giấc không tiếng động, hỏi thăm con vài ba câu rồi anh lại đi. Việc đó trở thành một thói quen trong cuộc sống của mẹ con Hường. Hường cũng không biết từ bao giờ cô lại có thể bình thản đón nhận chuyện đó. Hường chỉ nhớ cô đã từng khóc rất nhiều vì cô đơn trong căn nhà rộng thênh thang này và dần dần cô không còn nước mắt để khóc. Nếu như trước đây, Hường không thể nào hiểu nổi vì sao chồng mình lại đi suốt như vậy thì giờ đây, mỗi lần nhìn thấy anh bất ngờ có mặt ở nhà cô lại ngạc nhiên. Hường biết, nếu anh ở nhà lâu hơn thường lệ là vì… anh nhớ con.
Gần 30 tuổi, Hường vẫn giữ một nét đẹp khiến nhiều người mê muội. Có một vài người vẫn cặm cụi theo Hường dù biết cô đã có chồng nhưng Hường không hề đáp lại. Cô ý thức được mình là gái có chồng. Cô hiểu vị trí của mình ra sao và không cho phép mình làm điều có lỗi với chồng, với con. Dù có thể, chỉ trong lòng Hường biết, với chồng, cô không có chút giá trị nào.
Hường vẫn khao khát một vòng tay của chồng, vẫn chờ mong có một ngày anh rộng lòng mà tha thứ cho cô, chấp nhận cô là một người vợ thực sự. (Ảnh minh họa)
Một vài lần, tận mắt anh chứng kiến cảnh một gã cùng công ty buông lời tán tỉnh Hường. Gã đồng nghiệp đó không biết người đàn ông đứng cạnh là chồng cô. Cũng khó để biết khi anh có bao giờ xuất hiện cùng cô ngoại trừ lần đó có việc gấp cần đến chìa khóa để về nhà anh mới đến đón. Hường đã chờ đợi một cú đấm thật mạnh của chồng vào mặt tên đó nhưng anh đợi cho hắn nói chán rồi đưa cô về nhà. Bước vào phòng, Hường cũng mong ngóng một cái tát nảy lửa của chồng vào mặt mình để chứng minh rằng ít nhất anh cũng biết tức tối vì… cô là vợ anh. Nhưng không, anh thản nhiên đi tắm, lên giường ngủ. Anh không có chút cảm xúc nào với việc vợ mình bị tán tỉnh như vậy cả. Hường đã vừa nấu bữa cơm tối vừa khóc vì sự lạnh lùng đó của chồng.
Hơn 4 năm chung sống là những tháng ngày được gọi là êm đềm. Nó êm đềm tới mức những câu trò chuyện của hai vợ chồng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Anh vội vã trở về nhà rồi lại tất bật đi ngay sau khi làm xong những điều anh muốn. Nếu có thứ gì giữ được chân anh không đi sớm hơn dự định thì đó là cô con gái nhỏ. Ngoài ra, không còn gì nữa cả…
Con gái chính là điểm tựa để cô bấu víu vào. Lá đơn ly hôn Hường đã viết và cất trong một ngăn tủ của riêng mình. Ngăn tủ đó thậm chí Hường cũng không khóa bởi vì chẳng bao giờ anh động đến món đồ nào cả vợ. Lá đơn viết rồi đấy nhưng Hường không dám kí, nói đúng hơn là không muốn kí. Hường vẫn khao khát một vòng tay của chồng, vẫn chờ mong có một ngày anh rộng lòng mà tha thứ cho cô, chấp nhận cô là một người vợ thực sự. Cô đã đợi ngày đó quá lâu. Cô đã hi vọng rằng con gái có thể là điều khiến chồng cô thay đổi suy nghĩ. Nhưng đã 4 năm rồi, căn nhà này vẫn chỉ quẩn quanh mình cô.
Video đang HOT
Ngày đó, nếu như Hường đủ mạnh mẽ để buông tay thì có lẽ giờ đây cô đã không khổ như vậy. Hường và anh trót dại lên giường cùng nhau trong một lần say rượu. Có thể với anh đó chỉ là một sai lầm nhưng với Hường nó là một ân huệ của cuộc đời vì… cô yêu anh. Khi biết Hường có bầu, anh đã hỏi cô một câu:
Cô hiểu rằng hạnh phúc lứa đôi không phải là thứ cứ cố gắng là có thể có được. Nếu như người đó không thuộc về mình, cứ cố giữ chỉ là giữ lấy một nỗi đau cho mình. (Ảnh minh họa)
- “Giờ em muốn thế nào? Anh chỉ muốn nói rõ, đó là một tai nạn và anh không yêu em. Người mà anh yêu là người khác. Nhưng anh sẵn sàng chịu trách nhiệm với những gì mình làm. Chỉ cần em muốn anh sẽ làm. Hi vọng em có quyết định đúng đắn để tìm được hạnh phúc đích thực cho mình”.
Trái tim cô đau buốt khi nghe anh nói thế nhưng cô lại không có đủ can đảm để buông anh ra. Cô đã dùng cái thai đó như một báu vật để bắt anh thực hiện trách nhiệm của một người đàn ông. Cô đã không ngần ngại mà nói rằng:
- “Em muốn anh phải cưới em”
Sau câu nói đó, anh im lặng một lát rồi gật đầu: “Nếu đó là điều mà em muốn”.
Kể từ đó đến nay đã 4 năm trôi qua. 4 năm Hường sống trong cô quạnh và đơn độc. Anh cho cô một cuộc sống sung sướng, dư giả về bạc tiền nhưng dường như cô không hề có chồng thực sự. Hường đã hi vọng khi con gái chào đời anh sẽ nghĩ lại mà yêu cô. Nhưng anh vẫn thế, lạnh lùng như một cái máy không chút cảm xúc.
Hường đã nghĩ đến chuyện bỏ chồng nhưng cô lại sợ. Anh không đánh đập, chửi rủa cô, thậm chí nói năng rất nhẹ nhàng dù những lần anh nói chuyện với cô quả thật ít ỏi. Và điều Hường sợ nhất chính là lo cô con gái nhỏ bị tổn thương. Hường đã từng vất bỏ cả sĩ diện để cưới một người không yêu mình, đó là vì cô con gái này đây. Vì thế mà Hường sợ không dám ly hôn dù tận trong tim nỗi đau đã quá lớn.
Đêm nay, Hường mất ngủ. Cô đã phải suy nghĩ rất nhiều. Cô nhìn con, nước mắt tuôn rơi. Cô hiểu rằng hạnh phúc lứa đôi không phải là thứ cứ cố gắng là có thể có được. Nếu như người đó không thuộc về mình, cứ cố giữ chỉ là giữ lấy một nỗi đau cho mình. Hít thở thật sâu, Hường quyết định mở ngăn tủ, lấy tờ đơn viết sẵn ra. Cô gạt đi nước mắt, nhìn con: “Mẹ xin lỗi” rồi đặt bút kí lên tờ đơn ly hôn…
Theo VNE
Vừa sinh con, bị chồng đánh dã man
Anh ta là một người vũ phu, đánh đập, đe dọa giết em...Em hoảng sợ quá.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em đang rất đau khổ, mong chị hãy cho em một lời khuyên!
Em và anh bằng tuổi nhau, năm nay đều 24 tuổi. Chúng em thích nhau, quen nhau hợp ý hợp tình được nửa năm, rồi đến với nhau vội vàng, có thai đến tháng thứ 3 em mới biết. Lúc đó tinh thần em suy sụp lắm, những suy nghĩ dại dột đều đã nghĩ đến. Em chưa sẵn sàng, chưa chuẩn bị, chưa muốn kết hôn và chưa muốn có con. Nhưng vì bổn phận làm người chưa dứt, không thể dễ dàng chết đi, để lại ưu phiền và vướng bận cho người còn sống, không thể bỏ đi cốt nhục của mình. Cuối cùng, sau những ngày dài như hàng thế kỷ, đầm đìa nước mắt và đau khổ,em quyết định đi đến hôn nhân và vẫn đi làm bình thường, chờ ngày sinh nở. Anh biết chuyện thì nói là định năm sau cưới, bây giờ chuyện như vậy thì phải cưới sớm thôi và gọi về quê báo với gia đình anh chuẩn bị hôn sự. Từ đây, chuỗi ngày đẫm nước mắt của em bắt đầu.
Đám cưới diễn ra vội vàng 1 tháng sau đó, từ việc chọn thiệp, chọn tiệm trang điểm, áo cưới, nhà hàng, chụp hình... tất cả đều do anh quyết định (hay nói đúng hơn là luôn chọn cái gì rẻ nhất). Em chẳng vừa ý chuyện gì, cái nào cũng rẻ bèo và em cảm thấy mất mặt, không muốn mời bà con họ hàng, bạn bè gì cả. Nhà trai qua bưng lễ hỏi cũng sơ sài khiến gia đình em ngỡ ngàng, nhưng vì thương em nên im lặng, gượng làm vui chấp nhận.
Rồi chúng em sống với nhau. Cuộc sống luôn xảy ra mâu thuẫn từ chuyện nhỏ đến chuyện lớn, mỗi lần bất đồng ý kiến, anh ta luôn muốn áp đặt em theo ý của mình, la lối, nạt nộ, dùng lời lẽ thô tục, hù dọa đánh em, bảo em "câm mồm", "có tin tao tát, đá dính vách không"...Anh ta từng tát em lúc em mang thai 5 tháng, nạt nộ, la lối mẹ ruột và ngoại em.
Em vừa sinh con xong, anh đã đánh đập em dã man (ảnh minh họa)
Gần đây nhất là khi em sanh mổ về chưa được 1 tháng, anh ta đi nhậu về, ẵm bé, rồi bỗng nổi điên lên tát em, đạp vào bụng em trước mặt mẹ ruột em, rồi giắt 2 con dao vào túi, phải nhờ hàng xóm gọi công an can thiệp mới ẵm lại được cháu bé và giải anh về đồn, hai mẹ con em trốn trong nhà mới được yên ổn. Anh ta còn hù dọa sẽ giết gia đình em, sẽ làm cho gia đình em đau khổ mới thôi.
Giờ đây em luôn sống trong sợ hãi, chỉ ở trong nhà mẹ ruột khóa chốt cẩn thận như cầm tù, không dám đi đâu hết. Hiện tại em đã nộp đơn ly dị lên tòa và đang chờ đợi. Em sống trong sợ hãi, sợ hắn bắt cháu bé đi, sợ cuộc sống hôm nay và sau này không yên ổn, sống như vậyy hoài rồi lấy gì nuôi con...hay là đi biệt xứ...Em bế tắc quá? Chị hãy giúp em với. Em khổ quá! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em là người phụ nữ bất hạnh trong hôn nhân. Vì chưa tìm hiểu kĩ càng đã vội vàng cưới mà em lấy phải một người chồng vũ phu. Giờ đây cuộc sống của em khốn khổ, bị chồng đánh đập, đe dọa và em không biết làm cách nào để nuôi con trong sự yên ổn.
Việc em gửi đơn ly hôn là hoàn toàn chính xác. Một người chồng như vậy không thể duy trì hôn nhân lâu hơn được nữa. Anh ta không những là một kẻ bất nhân mà còn vô đạo đức, không chỉ không tôn trọng em mà còn không tôn trọng gia đình em. Với một kẻ như vậy em có cố sống thêm cùng anh ta ngày nào sẽ chỉ là đón thêm đau khổ ngày ấy mà thôi. Thậm chí, có thể em sẽ gặp những điều nguy hiểm đến tính mạng.
Cuộc hôn nhân ngắn ngủi, vợ chồng mới đón nhận đứa con đầu lòng mà anh ta đã đánh đập em như vậy thì càng sống lâu em sẽ chỉ càng chịu những hành hạ của anh ta mà thôi.Cho nên việc em ly hôn là hoàn toàn chính xác. Em đừng lo lắng rằng em sẽ lấy gì để nuôi con. Ai cũng có những lúc khó khăn và khi ấy hãy nhờ đến gia đình, bạn bè giúp đỡ. Khi con lớn hơn một chút em có thể tự tìm kiếm công việc để nuôi mình, nuôi con. Chỉ khi em sống bên một người chồng như vậy em mới không thể yên ổn mà nuôi con.
Ngoài ra, trước sự đe dọa đó của anh ta, em hãy đề nghị với chính quyền địa phương, công an xã...có biện pháp, sự quan tâm cần thiết tới bản thân em để tránh trường hợp anh ta làm liều. Còn nếu như em có người quen, bà con ở xa, tạm thời có thể chuyển đến đó ở để yên ổn trong giai đoạn đầu sinh con, chờ đến khi tòa giải quyết việc ly hôn rồi tính toán tiếp. Em cần phải kiên cường, đừng quá lo sợ và nhất quyết không thỏa nhượng, quay về bên anh ta để rồi khổ mình, khổ con.
Chúc em mạnh khỏe và sớm thoát khỏi được tình trạng đau khổ này!
Theo VNE
Không thể sống cả đời với người chồng gay Hôn nhân không tình yêu luôn là bi kịch, người vợ sẽ sống ra sao khi ở bên người chồng cả đời không yêu phụ nữ? Sau khi tâm sự của người vợ được đăng tải trong bài viết Đêm tân hôn chồng thú nhận là gay được đăng tải trên Tình yêu giới tính, chuyên mục nhận được rất nhiều những sẻ...