Trả giá vì tham giàu
Dù biết lấy chồng giàu chẳng thể nào dễ sống nhưng những cám dỗ của cuộc sống, những khó khăn đã trải qua khiến tôi nhụt chí.
Nhìn bố mẹ càng ngày càng già đi, gầy đi, yếu đi, tôi lại lo lắng vô cùng. Tôi bảo mẹ rằng, mẹ cứ yên tâm, tôi sẽ lấy được một người chồng giàu để mẹ an lòng và bố mẹ được nhờ.
Tôi chỉ muốn lấy được một người chồng giàu có, có kinh tế, sau này không phải sống những tháng ngày khổ sở nữa. Thế nên, bao nhiêu đàn ông theo đuổi tôi, tôi đều nhìn ngó tới gia cảnh của họ trước tiên.
Vốn là một cô gái cực kì nhút nhát, hiền lành nhưng cuộc sống đã khiến tôi trở nên tính toán, tham lam hơn khi tôi phải chịu khổ sở suốt thời gian đi học. Xuất thân từ một vùng quê nghèo, lên thành phố học tập. Ngày ngày tôi phải đi dạy thêm, lo cho bản thân mình vì bố mẹ cũng không cung cấp tiền bạc cho tôi đi học được. Mẹ tôi còn muốn tôi ở nhà làm nông, phụ giúp bố mẹ nhưng nghĩ như vậy thật phí hoài. Hồi cấp 3, tôi học có tiên là giỏi, bây giờ chỉ vì nghèo mà lại dừng con đường học tập của mình lại, tôi không cam lòng. Tôi quyết định đi học, mặc cho mẹ ngăn cấm. Mẹ nói, tôi có học thì tự lo cho mình, mẹ không giúp gì được cho tôi.
Thế là, tôi quyết tâm thi và đỗ vào đại học. Thời gian đó tôi đã suy nghĩ rất nhiều, gầy đi trông thấy. Tôi sợ mẹ sẽ khổ tâm nên cũng muốn ở nhà, nhưng tiếc nuối, mình cố gắng bao năm để đỗ đạt, bây giờ lại không đi học mà người khác ao ước thì không được. Cuối cùng tôi quyết định dứt áo ra đi.
Ngày lên nhập học, mẹ chỉ cho tôi vỏn vẹn có 5 trăm nghìn, còn lại cô dì chú bác giúp thêm. Tôi xin vào kí túc ở với diện nghèo, và được trường hỗ trợ một khoản nhỏ, tôi cũng vơi bớt phần nào khó khăn.
Sau khi ra trường, vì không có mối quan hệ gì, lực học cũng bình thường do đi làm quá nhiều nên tôi xin tạm vào một công ty để làm việc. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Ngay năm nhất, tôi đã phải tìm cách đi dạy thêm, kiếm tiền bên ngoài. Mỗi buổi dạy được mấy chục, cả tháng cũng được vài trăm, tôi có khoản chi trả cho cuộc sống của mình. Cơm ngày đó chỉ có hơn 2 nghìn, 3 nghìn là ăn no nê. Vì thế, tôi đã cố gắng tích cóp để vượt qua những tháng này khó khăn đó.
Sau khi ra trường, vì không có mối quan hệ gì, lực học cũng bình thường do đi làm quá nhiều nên tôi xin tạm vào một công ty để làm việc. Lương không cao nhưng tôi cũng muốn đi làm để có công việc. Bố mẹ tôi cũng mừng vì con gái cuối cùng cũng kiên trì, cũng có được công việc bằng chính học thức của mình. Nhiều lúc mẹ khóc, mẹ bảo chỉ mong tôi kiếm được tấm chồng tử tế cho bõ công bao năm học hành.
Nhìn bố mẹ càng ngày càng già đi, gầy đi, yếu đi, tôi lại lo lắng vô cùng. Tôi bảo mẹ rằng, mẹ cứ yên tâm, tôi sẽ lấy được một người chồng giàu để mẹ an lòng và bố mẹ được nhờ.
Tôi mải miết kiếm một người đàn ông giàu có, vì căn bản, nếu không phải người giàu thì tôi lại cảnh thuê trọ, lại sống cuộc sống của bao nhiêu năm trước và cũng sẽ chẳng có tương lai gì. Tôi đã quá khổ rồi, đã sống vất vả rồi giờ chỉ muốn có người chồng lo lắng cho tôi, nên tôi quyết định từ bỏ rất nhiều người đàn ông chân thành yêu thương mình để chọn một người giàu có, cực giàu có nhưng đã từng có một đời vợ và 2 đứa con.
Bây giờ, anh ta và vợ đã ly dị, con thì sống với mẹ nên anh ta tự do, muốn cưới tôi làm vợ. Căn bản tôi có nhan sắc, nên anh ta cũng mê mẩn tôi. Suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng tôi quyết định giấu bố mẹ chuyện chồng mình từng có gia đình để mẹ yên tâm. Mẹ vui lắm vì con gái lấy được người giàu, hàng xóm cũng lác mắt vì tôi thành đạt.
Tôi thì nửa mừng nửa lo, tôi sợ sau này mọi chuyện bại lộ và cũng lo không biết chồng mình sẽ đối xử với mình thế nào. Nghe nói, chồng giàu thì sướng nhưng nhiều người giàu có không chung tình, gái gú khắp nơi, và còn coi thương vợ. Tôi sợ mình sẽ bị chồng coi thường, khinh rẻ, thế nên, lòng tôi cảm thấy bất an lắm. Sống bên chồng mà lúc nào cũng phải gồng mình lên để giữ anh, làm cho anh cảm thấy hài lòng về tôi.
Có lẽ cũng chính vì sự hiền lành, cung phụng chồng mà tôi bị anh bắt nạt. Anh coi tôi không ra gì, đi đâu, làm gì, tôi hỏi anh cũng không nói. Tôi cố hỏi thì anh quát tháo, trừng mắt nhìn là tôi sợ lắm, chẳng dám nói thêm nữa. Bố mẹ anh tới nhà chơi, tôi cung phụng như người giúp việc, vì căn bản tôi hiền, tôi chẳng dám huênh hoang gì, cũng nghĩ mình nghèo nên phải vậy.
Chính tôi đã tự cho mình thấp kém hơn người khác nên đã làm khổ bản thân. Bao nhiêu năm lấy chồng giàu, anh chỉ mong tôi sinh cho anh một thằng cu. Anh bảo, bây giờ anh không cần con gái, con gái anh có 2 đứa sống với vợ cũ rồi. Tôi mà không sinh được con trai thì nghỉ. Tức là anh dọa tôi, nếu không đẻ được con trai thì sẽ không làm vợ chồng gì nữa.
Tôi biết, cuộc hôn nhân này giống như hợp đồng sinh con trai vậy. Tôi sẽ bị anh sớm tống cổ ra khỏi nhà, chỉ là chuyện trước hay sau thôi. (Ảnh minh họa)
Lần đầu, tôi có bầu con gái, chưa gì anh và gia đình anh đã làm um lên bắt tôi bỏ con. Trời ạ, sao lại có người cha tàn nhẫn vậy? Dù gì thì đó cũng là con anh, cũng là cháu của ông bà nội, bố mẹ của anh, vậy mà họ nhẫn tâm làm như thế. Tôi không làm thì anh đuổi tôi ra khỏi nhà, anh nói, tôi cưới anh cũng vì tiền bạc chứ yêu đương gì, anh biết hết. Nên bây giờ không làm theo lời anh, anh sẽ cho tôi ra đường, cưới vợ mới.
Nghe anh nói mà tôi xót xa. Nếu bị đuổi về nhà mẹ đẻ, chắc bố mẹ tôi chết mất. Tôi nhẫn nhục làm chuyện có lỗi với lương tâm một lần và cho tới tận 2 năm sau, tôi không thấy mình có dấu hiệu mang bầu nữa. Anh ta càng coi khinh tôi, cả nhà anh dè bỉu tôi, coi tôi như người giúp việc, còn anh tha hồ gái gú bên ngoài.
Tôi biết, cuộc hôn nhân này giống như hợp đồng sinh con trai vậy. Tôi sẽ bị anh sớm tống cổ ra khỏi nhà, chỉ là chuyện trước hay sau thôi. Tôi buồn lắm nhưng chẳng biết nên làm gì, đành chấp nhận chuyện này, chấp nhận nhẫn nhục, đến đâu thì đến vậy. Bây giờ tôi chẳng biết nên làm gì mới phải. Đúng là, vì tham giàu mà tôi bị trả giá, lấy chồng giàu, có sung sướng gì đâu…!
Theo Eva
Chờ đợi chỉ là thử thách nếu lòng ta còn yêu
Yêu xa có nghĩa là chấp nhận những thiệt thòi nhưng em không sợ chờ đợi mà chỉ sợ mình không yêu hết mình.
Mỗi khi buồn, em ngồi hát vu vơ. Em cất tiếng hát để vơi bớt nỗi cô đơn và cảm giác buồn được ngủ yên lại. Xa anh, cuộc sống dường như tẻ nhạt và đơn điệu. Em vẫn cố gắng vui sống từng ngày dù trái tim em chông chênh một nhịp lớn. Nhưng em phải mạnh mẽ, vì nếu em yếu lòng, ở nơi phương xa ấy anh sẽ buồn vì em nhiều lắm.
Chiều nay, từng áng mây cuối trời bay về nơi góc phố thân quen. Chỉ một mình em nhưng em có cảm giác anh vẫn kề bên. Anh từng nói với em rằng, dù chúng ta ở cách xa nhau, chỉ cần em nhìn lên bầu trời, thấy những vầng mây trắng đó là anh vẫn luôn bên em. Em đã trải qua những tháng ngày xa anh như thế, bằng một niềm tin rằng trái tim anh và em vẫn luôn cùng nhịp đâu. Dù ở nơi nào, anh cũng hướng về em.
Có lẽ lúc này, ở phương trời xa xôi anh cũng đang nhớ về em. Anh cũng mong ngóng về người con gái ngày đêm thầm nhớ và cầu chúc cho anh gặp nhiều may mắn. Cuộc sống tạo cho chúng ta những thử thách và nếu tình yêu đủ lớn, em tin nó sẽ mạnh mẽ hơn trước những khoảng cách như thế nào. Dù xa nhau nhưng những kỉ niệm vẫn còn vẹn nguyên trong trái tim. Nó cho cả em và anh sức mạnh để bước tiếp về phía trước dù chúng ta không thể cùng nắm tay nhau.
Em không sợ anh phản bội mà chỉ sợ sự xa cách này thô (Ảnh minh họa)
Những đêm dài xa anh, em ru mình bằng những kỉ niệm ngọt ngào hai ta có nhau. Em sẽ chờ anh nơi này, chờ một ngày sau những ước mộng của đời trai anh quay về. Em luôn là người đứng lại chốn cũ, để dang rộng vòng tay đón anh. Yêu xa có nghĩa là tình yêu đó cần phải vượt qua rất nhiều điều mà lớn nhất là nỗi nhớ và sự thủy chung.
Có người nói với em rằng em lấy gì để đặt niềm tin nơi anh. Ngần ấy thời gian yêu trong xa cách phải chăng là quá mạo hiểm với một người con gái. Người ta có cái lí của riêng mình. Cuộc đời đúng là có biết bao cô gái cũng chờ đợi mỏi mòn mà kết quả nhận về chỉ là sự thay lòng đổi dạ. Thời gian, không gian làm cho lòng người trở nên cách biệt. Nhưng biết làm sao được khi con tim đã yêu. Nếu em không thể bắt nó ngừng yêu anh thì em chỉ có cách tiến về phía trước dù đó là một sự chờ đợi kéo dài.
Có thể em quá khờ khạo khi chấp nhận chờ anh lâu đến vậy. Nhưng với em lúc này, việc phải rời xa anh còn đáng sợ hơn gấp nhiều lần việc yêu anh trong chờ đợi. Chẳng phải sống ở trên đời, hạnh phúc là khi ta còn biết khao khát và chờ mong đó sao? Em sẽ chỉ còn là cái giếng khô nếu như bên một người mình không yêu. Vì thế em sẵn sàng chờ anh, đợi anh chỉ cần trong tim anh luôn có em mà thôi.
Em sẽ chờ anh nơi này, chờ một ngày sau những ước mộng của đời trai anh quay về. Em luôn là người đứng lại chốn cũ, để dang rộng vòng tay đón anh. (Ảnh minh họa)
Mọi người thường hỏi em có sợ yêu xa không? Câu trà là có. Cô gái nào cũng mong mong mỗi tối được nắm tay người mình yêu đi dạo, được anh ấy ôm vào lòng và nói những lời yêu thương. Yêu xa có nghĩa là chấp nhận những điều đó chỉ còn là sự khao khát mà thôi. Nhưng em không sợ sự chờ đợi. Em chỉ sợ sự cách này mà thôi.
Những ngày xa anh, em thường nghĩ về quá khứ để cảm thấy mình không cô độc, Những lúc tủi thân em lại nghĩ về tương lai, khoảnh khắc mà chúng ta tạo dựng cuộc sống cho riêng mình. Điều đó khiến em thấy mình mạnh mẽ hơn rất nhiều. Em tin ở nơi xa đó, anh cảm nhận được tình yêu mà em dành cho em. Gió, mây và vạn vật cỏ cây sẽ thay lời em gửi đến em những lời nhắn nhủ đó. Dù cho có thể một mai ta sẽ không còn bước chung đôi bởi ai biết được ngày mai. Nhưng đó là câu chuyện của tương lai, còn hiện tại, mình cứ yêu nhau đi thôi anh nhé!
Theo VNE
Hãy giữ anh lại đi! 3 năm rồi, anh một mình theo đuổi em. Mặc cho em yêu ai, mặc cho em có bao nhiêu người đàn ông tán tỉnh, anh vẫn kiên trì yêu em. Cũng đã 3 năm rồi, anh nếm trải cùng em bao đau khổ, buồn vui. Anh không oán thán một lời, dù em có khóc lóc vì người đàn ông khác, anh...