Trả giá vì sống ở đất nhà vợ
Ngày ấy, bố mẹ vợ mất không để lại di chúc, chỉ có lời nhắn nhủ cho các con rằng, ngôi nhà và đất ấy cho cô con út trông.
Sau này, nếu có ngày bố mẹ mất đi, có cúng bái gì thì con cái có trách nhiệm thờ phụng. Nhất là con gái út, khi đã ở nhà này thì nên chịu trách nhiệm đón tiếp, cỗ bàn với các anh chị em.
Bố mẹ vợ tôi lựa chọn như vậy vì họ nghĩ, con út là đứa ngoan và lúc đó, hoàn cảnh của vợ chồng tôi khó khăn nhất. Còn các anh chị đã có điều kiện, có nhà riêng cả rồi nên sẽ không động tới chuyện đất cát. Vả lại, ngày trước, anh chị em trong gia đình vợ tôi rất hòa thuận, tốt bụng, yêu thương nhau, không bao giờ bố mẹ nghĩ lại có ngày anh chị em đánh chửi nhau, tranh chấp nhau chỉ vì chút đất đai ở quê như thế. Nhưng ở đời có ai học được chữ ngờ. Khi khó khăn mới biết lòng nhau.
Tôi vốn là chồng của cô con gái út của bố mẹ. Gia đình tôi cũng không khá giả gì lại ở xa. Đi làm ở quê nhà em, gặp em và lấy em làm vợ. Bố mẹ vợ thì thương chúng tôi nên quyết định cho tôi ở rể nhà ấy. Ngày đầu, tôi cũng ngại lắm, vì nghĩ như thế không hợp lý. Dù sao thì mình ở rể cũng mang tiếng. Vậy nhưng, được sự động viên của bố mẹ, của người trong nhà, ngay cả anh chị của em, nên tôi cũng đồng ý. Cả nhà em đều thương em vì là thân con út lại khó khăn nhất nhà.
Tôi vốn là chồng của cô con gái út của bố mẹ. Gia đình tôi cũng không khá giả gì lại ở xa.(ảnh minh họa)
Chúng tôi cứ sống như thế, đi làm và nuôi bố mẹ già. Ngày bố mẹ mất, chúng tôi cũng chu đáo đủ bề. Sau này, khi con cái cũng có cả, anh chị thường xuyên lui về nhà chúng tôi. Căn nhà ban đầu chẳng có gì nhưng nhớ tới lời bố mẹ dặn, ai sống ở đây phải có trách nhiệm với anh chị em và chăm sóc cái nhà này là nơi hương hỏa, nên tôi cố gắng tiết kiệm, xây thêm phòng để cho vợ chồng con cái anh chị về có chốn ngủ. Nhà cửa vợ chồng tôi tiết kiệm đi làm, xây to rộng hơn, cũng đầy đủ tiện nghi hơn. Bao năm làm ăn kinh tế gặp thời nên vợ chồng cũng được kha khá.
Anh chị cả có lần gặp khó khăn về kinh tế, đã ngỏ ý vay tiền chúng tôi. Ngày đó không có nhiều nhưng chẳng bao giờ anh chị hỏi nên chúng tôi cũng cố gắng. Rồi một thời gian, tới kì trả nợ không thấy anh chị nói gì. Vì có việc nên chúng tôi có ý hỏi thì chị bảo, &’nhà này dì chú ở, coi như đó là khoản phải chia cho anh chị em. Chị còn chưa đòi vợ chồng chứ mấy chục triệu mỗi người thì chú cũng nên biết điều một tí”. Chị nói là nói tôi chứ không nói ai. Tôi thấy vô lý nên nói lại, vì trước khi mất, bố mẹ cũng dặn, nhà này là nhà của con gái út, tức vợ chồng tôi.
Video đang HOT
Nghe tôi nói như vậy, chỉ nổi đóa lên, gọi chị em tới họp gia đình. Chị ấy bảo, tôi chỉ là thằng rể, ở nhà này là ăn bám, có tư cách gì mà lớn tiếng. Chị bảo, bây giờ không tranh chấp nhưng nhà đất rộng, vợ chồng tôi phải bán một mảnh ra, chia cho mỗi người vài chục triệu, coi như là quà của người ở nhà này, như thế mới công bằng. Nhà vợ tôi cũng đông anh chị em. Không biết vì nguyên nhân gì mà cả mấy người đều hùa theo, đều nói như thế là hợp tình hợp lý.
Họ còn nói tôi sướng, chẳng mất gì, được ở không nhà này lại còn không biết điều. Chỉ biết ăn rồi tích trữ, chắc tiền của đầy ra nhưng giấu giếm. Tôi nghĩ ái ngại quá. Họ bảo, tôi có giỏi thì mua nhà cho vợ ở, sao lại ở nhà vợ, ở rể thật mất mặt. Nghĩ lại tôi đúng là ở rể nhưng ngày đó, nhờ anh chị chỉ bảo, nhờ gia đình bố mẹ đồng ý, tôi mới dám ở. Sự hân hoan của cái nhà này làm tôi vui vẻ, hài lòng nhận lời, chứ tôi đâu có tham lam gì. Vợ chồng tôi lương cũng thấp, giờ bảo tôi đi mua một căn nhà mới thì làm gì có. Chúng tôi cố gắng tiết kiệm, vay mượn thêm đổ hết vào tu sửa cái nhà này, anh chị lại trở mặt. Nếu họ muốn giữ em gái họ lại thì chỉ ở nhà này, còn ra đi thì tôi chỉ còn cách về quê.
Giờ cả nhà đua nhau đòi tiền tôi, bảo phải bán ít đất đi để đưa cho họ. Tôi không làm thì họ chửi bới, thực sự tôi hết chịu nổi rồi. Giờ tôi mới thấm thía nỗi nhục khi sống trên mảnh đất nhà vợ, thật sự là quá buồn, quá mệt và tủi hổ. Tôi phải làm sao trong trường hợp này bây giờ?
Theo VNE
Bạn bè cười tôi ở rể, ăn bám nhà vợ
Ở rể 10 năm nhà vợ, tôi có cảm giác hèn. Hèn nhất là khi bị bạn bè chê cười, giễu cợt.
Trước giờ tôi luôn tự hào vì sống ở nhà vợ, có nhà ở Hà Nội lại chẳng phải lo thuê nhà như bạn bè. Tôi chỉ nghĩ đơn giản, việc ở nhà vợ hay không không quan trọng, chỉ cần là có nhà cửa ở đây là đã đáng vui mừng rồi, chẳng có gì mà không vỗ ngực tự hào vì bạn bè cả. Nhà ai đâu phải là thứ quan trọng, chỉ cần là có nơi ăn chốn ở cẩn thận, đường hoàng, không phải khổ sở chen chúc trong căn nhà chật hẹp như hồi sinh viên là được.
Tôi lấy vợ cũng chỉ nghĩ chọn một đám có điều kiện. Và sau rất nhiều lần cố gắng, tôi đã yêu được một cô gái Hà Nội. Em lại thuộc gia đình khá giả, có điều kiện nên tôi cũng mừng lắm. Là sinh viên nghèo, vốn có tài năng ăn nói lại có ngoại hình, tôi được nhiều cô gái vây quanh. Tuy vậy, những cuộc tình sinh viên không đem lại lợi lộc gì nên tôi cũng không muốn đi quá xa. Chỉ hi vọng chọn được một người như ý, và có thể nương tựa vào nhà vợ.
Tôi là một gã đẹp trai, có học thức, được nhiều cô gái vây theo thì hà cớ gì tôi không chọn một người giàu sang để lấy. Nếu tôi xấu, tôi khó có người yêu thì không nói làm gì, đằng này...
Tôi lấy vợ cũng chỉ nghĩ chọn một đám có điều kiện. Và sau rất nhiều lần cố gắng, tôi đã yêu được một cô gái Hà Nội. (Ảnh minh họa)
Cuối cùng, tôi chọn em, người con gái kém tôi 2 tuổi, học dưới khóa tôi. Em là con gái Hà Nội chính hiệu. Bố mẹ em đều làm công nhân viên chức, cũng là người làm trong nghề lâu năm, lại có điều kiện từ trước nên gia đình em khá lắm. Tôi đến nhà em chơi vài lần với tư cách là bạn bè, rồi dần dần tìm hiểu tính nết của em, tôi bắt đầu thấy quý, rồi yêu.
Tôi ngỏ lời với em và cuối cùng, thật may mắn tôi được em chấp nhận. Chính thức yêu nhau được hơn 2 năm thì chúng tôi cưới. Vì cả hai đã ra trường và đều có công việc ổn định cả rồi. Em được bố mẹ lo cho một công việc khá tốt, thu nhập cao. Còn tôi cũng xin làm kinh doanh cho một công ty lớn, lương lậu vào loại khá.
Chúng tôi tính thuê một căn phòng rộng để sống, hi vọng bố mẹ sẽ hiểu cho hoàn cảnh của tôi. Vì là trai tỉnh lẻ, lại chưa có nhà ở Hà Nội nên tôi muốn một vài năm rồi tích tiền mua nhà. Nhưng, thấy con gái vất vả, tháng cứ phải bỏ ra một khoản lớn trả tiền nhà, điện nước, bố mẹ vợ tôi lo lắng và có ý cho chúng tôi về nhà ở.
Nhà em cao, rộng, còn thừa một tầng trên không có người. Trong nhà chỉ có một cô em gái nữa, nhưng nếu chúng tôi về ở thì sau này em gái em sẽ ở nhà chồng. Với lại, người yêu em có vẻ có điều kiện nhiều hơn tôi nên bố mẹ cũng ưu ái con gái lớn. Tôi dọn về nhà em ở trong niềm phấn khích vì nghĩ rằng, từ nay mình sẽ không phải chui ra chui vào cái ngõ nhỏ tí trong căn phòng trọ chật hẹp ấy nữa. Chúng tôi vui vẻ sống cùng cả nhà vợ, và thật sự, tôi thấy không có gì phải ái ngại cả.
Nhà em cao, rộng, còn thừa một tầng trên không có người. Trong nhà chỉ có một cô em gái nữa, nhưng nếu chúng tôi về ở thì sau này em gái em sẽ ở nhà chồng. (ảnh minh họa)
Rồi em có bầu, sinh con, mẹ vợ dọn phòng của em gái xuống tầng dưới, dành cho chúng tôi hẳn một phòng nữa cho rộng rãi, để tiện để đồ và trông con. Gần chục năm nay, tôi đi làm, đi nhậu, về nhà, bố mẹ cũng không bận tâm nhiều. Hôm nào đi chơi khuya, không về sớm được thì gọi điện báo với bố mẹ. Toi luôn tạo cho mình tâm thế, coi bố mẹ vợ như bố mẹ mình, nên có gì cứ nói với bố mẹ và vợ một tiếng thì rất dễ dàng. Vợ tôi cũng là người biết điều nên chuyện đó không có gì khó khăn.
Vả lại, con gái thường sợ lấy chồng vì phải ở chung nhà chồng, làm dâu con. Em được về sống cùng bố mẹ mình, chẳng phải là càng vui và hạnh phúc hay sao. Tôi biết em mừng lắm, dù sao thì có con cái, ở gần ông bà cũng chăm cháu cho. Giờ con đã lớn, em gái vợ cũng đi lấy chồng, thế là căn nhà ấy chỉ có bố mẹ và tôi. Chúng tôi giống như người mua được nhà rồi đón bố mẹ ở quê lên ở. Có gì đâu mà nghĩ ngợi chuyện dâu hay rể.
Nhiều người bảo tôi sướng vì gần chục năm qua không phải lo toan gì chuyện nhà cửa. Nhưng có người nói sau lưng, bảo tôi không biết điều, chỉ nghĩ chuyện hám gái giầu rồi lấy. Bảo tôi là đàn ông mà không biết tự lập, bám váy vợ là hèn.
Thực ra, tôi không quá câu nệ chuyện đó, không phải vì tôi ở rể mà nói như vậy, chỉ là, mình làm gì cần phải sĩ diện. Nhà bố mẹ có nhà, còn thừa hẳn một tầng không ai ở mà con cái lại ra ngoài thuê nhà, chẳng phải thiên hạ cũng có cớ mà nói hay sao. Tôi cho rằng những kẻ nói xấu tôi là những người ghen ăn, tức ở, không muốn tôi hơn họ. Đi họp lớp, thi thoảng bạn bè có hỏi câu: "Dạo này ông vẫn ở nhà vợ à?" khiến tôi có chút chạnh lòng, nhưng tôi quen rồi, cũng nhanh chóng ứng xử.
Họ bảo tôi nhục vì ở rể lâu như thế, không tính chuyện mua nhà. Nhưng mua làm gì bây giờ. 10 năm qua, con tôi cũng lớn, cũng quen ông bà, cũng có cảm giác ở gần ông bà nên giờ chuyển ra ngoài e không tiện. Vợ chồng tôi cũng có khả năng mua nhà rồi nhưng làm sao phải thế, thế khác gì bỏ tiền đi chỗ khác. Trong khi nhà này thì chẳng ai ở, để bố mẹ cô quạnh?
Tôi không quan tâm lời dị nghị của thiên hạ, không ở trong hoàn cảnh của tôi, làm sao mà họ hiểu được. Tôi biết, mình đã tính toán nhưng thử hỏi, đàn ông ở trong hoàn cảnh của tôi ngày trước, các bạn có làm như tôi không. Có nói mồm thì bảo là không vì sĩ diện nhưng tôi chắc, trong tâm các anh chàng, các gã đàn ông luôn nghĩ, nếu có 10 cô gái chọn họ thì họ sẽ chọn một cô gái nào xinh xắn, có điều kiện nhất. Tôi cũng đã chọn vợ như vậy và giờ tôi đang hạnh phúc. Đừng bao giờ nói với tôi là các bạn không thích giàu sang, không thích có nhà Hà Nội. Và cũng đừng sĩ diện mà thừa nhận mình sẽ lấy một cô gái xấu xí, nghèo khó trong đám các cô gái giàu sang kia. Tôi không tin đâu bạn ạ. Và cũng đừng có cười tôi vì &'mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh', mong các bạn hiểu điều này.
Theo VNE
Sống nhờ nhà vợ, tôi thấy nhục rồi Có người bàn tán sau lưng tôi, nói tôi là loại đàn ông đi bám váy vợ. Tôi lấy vợ tưởng chừng hạnh phúc đong đầy vì tôi yêu em, em cũng thật lòng yêu tôi. Tôi cũng không phải chịu mặc cảm bản thân và bởi tôi là đàn ông nên những chuyện xung quanh, bên lề tôi không để ý tới....











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Bạn trai đòi tôi hàng tháng chuyển lương vào tài khoản để... anh giữ hộ

26 tuổi bất ngờ mang bầu, tôi sốc nặng khi bạn trai cũ nói một câu

Đêm tân hôn, bí mật dưới lớp váy cưới của vợ khiến tôi day dứt mãi

Mẹ chồng đưa 100 triệu lúc mua nhà, hơn 5 năm sau, lời yêu cầu của bà khiến tôi uất nghẹn

Xấu hổ vì vợ ghen tuông kiểm soát, 1 tấm ảnh chụp chung với đồng nghiệp cũng sống không yên ổn

Cảm động vì chồng thương xót sau những lần 'tìm con' thất bại, vợ sốc nặng khi người phụ nữ mang thai đến mỉa mai, thách thức

Chồng qua đời, tôi dọn về sống với vợ chồng con gái, 4 năm êm đẹp cho tới khi con rể làm điều này, tôi quyết rời đi

Đi khám thai cùng mẹ chồng, tôi bất ngờ phát hiện bí mật mà bà đang cố giấu

Cô gái sốc nặng khi bạn trai chọn ngày cưới trùng sinh nhật vợ cũ

Vô tình thấy thỏi son mắc kẹt ở ghế phụ, tôi làm ầm ĩ quyết tìm cho ra chủ nhân

Ôm đứa con 7 tháng tuổi, tôi cay đắng với cuộc hôn nhân 8 năm của mình

Mẹ chồng ngang ngược, bố mẹ tôi liền ra tay và câu chuyện phía sau khiến bà câm nín
Có thể bạn quan tâm

Nam nghệ sĩ có nhà trải từ Việt Nam sang Mỹ, 21 tuổi ly hôn, yêu nhiều mỹ nhân, U50 vẫn không vợ con
Sao việt
23:19:49 21/05/2025
Nam NSƯT là công tử gia tộc giàu có, quyền lực: "Tôi chưa bao giờ đàn áp ai"
Tv show
23:11:17 21/05/2025
Phản ứng của Tom Cruise trước câu hỏi khiếm nhã khi ra mắt bom tấn 'Mission: Impossible'
Sao âu mỹ
23:07:22 21/05/2025
Khi những nghệ sĩ lâu năm thống trị Top Trending âm nhạc
Nhạc việt
23:00:34 21/05/2025
Hai học sinh thiệt mạng do đuối nước
Tin nổi bật
22:38:37 21/05/2025
Google tích hợp AI vào công cụ tìm kiếm, trình duyệt web Chrome...
Thế giới số
22:37:06 21/05/2025
Ngoại trưởng Mỹ nêu lý do chưa áp thêm trừng phạt lên Nga
Thế giới
22:32:49 21/05/2025
Dàn sao châu Á tại Cannes: Người được tung hô, người bị đuổi khỏi thảm đỏ
Phong cách sao
22:03:53 21/05/2025
Phim The Secret Agent: Phim xuất sắc lấy bối cảnh u ám tại Brazil những năm 1970
Hậu trường phim
21:43:47 21/05/2025
Thành viên "team châu Phi" tiết lộ hoàn cảnh hiện tại sống chật vật
Netizen
21:40:28 21/05/2025