Trả giá đắt vì sống thử cho đỡ buồn
Người yêu đi làm xa, em ở nhà không chịu nổi cô đơn nên đã sống cùng một người đàn ông khác. Giờ thì em chẳng còn ai.
Anh đi rồi, em ở nhà không chịu được cô đơn. Có một anh nơi em làm việc cùng rất thích em và đã tán tỉnh. (Ảnh minh họa)
Hiện tại em không biết phải lựa chọn như thế nào với tình yêu của mình. Em mong moi nguoi cho em một lời khuyên.
Em và bạn trai quen nhau từ ngày còn học cấp 3. Chúng em ở gần nhà nhau. Lên tới đại học, hai đứa bắt đầu yêu nhau. Chuyện của hai đứa khá êm đềm. Anh chiều chuộng và nâng niu em. Duy chỉ có điều anh cũng là sinh viên nên không thể đáp ứng những nhu cầu vật chất như người thành đạt khác.
Sau khi ra trường. anh chuyển vào Sài Gòn làm. Với bản tính chăm chí, có ý chí phấn đấu, công việc của anh khá thuận lợi, tiền bạc anh kiếm được cũng nhiều hơn. Ngày đi anh động viên em, chỉ cần xa nhau khoảng 2 năm, khi anh ổn định trong đó rồi sẽ về ngoài này, hai đứa cưới nhau xong rồi vào đấy làm ăn. Em cũng đồng ý vì em thấy như vậy là hợp lí.
Video đang HOT
Nhưng anh đi rồi, em ở nhà không chịu được cô đơn. Có một anh nơi em làm việc cùng rất thích em và đã tán tỉnh. Rồi em nảy sinh tình cảm, em dọn đến sống cùng người đó, ngày ngày đi làm cùng nhau, tối về ở chung một phòng. Chúng em đã coi nhau như vợ chồng mặc dù thú thật trong lòng em còn yêu người cũ.
Em định bụng sẽ giấu bạn trai ở Sài Gòn em cảm thấy quá cô đơn ở ngoài này thôi. Anh ở ngoài này cũng biết em có người yêu rồi nên cũng không có ý sẽ níu kéo. Còn bạn trai em ở trong Sài Gòn vẫn cố gắng làm ăn, hàng tháng anh còn gửi tiền về thêm nếm với em chuyện sinh hoạt phí. Em xác định sẽ lấy người bạn trai cùng quê với mình bởi vì gia đình em và gia đình anh ấy đã biết chuyện hai đứa rồi.
Nhưng sau 2 năm, khi em quyết định chấm dứt với người đàn ông làm cùng công ty để chuyển vào Sài Gòn làm cho gần người yêu thì anh ta không đồng ý. Có vẻ như anh ta yêu em thật lòng và không chấp nhận sự thật là em lại bỏ đi đến bên người khác. Anh ta đã phản bội lại lời hứa (giữ kín mối quan hệ này với bạn trai em). Anh ta điện thoại cho người yêu em ở trong Sài Gòn nói mọi chuyện và mong anh kia chấp nhận chia tay.
Em bị sốc và cảm thấy bị phản bội. Em càng không thể chấp nhận được anh làm cùng cơ quan với mình nên quyết định dứt tình. Em vào Sài Gòn. Nhưng đớn đau thay, bạn trai em ở trong đó đã không chấp nhận và kiên quyết chia tay với em. Em đau khổ vô cùng, em lại về ngoài bắc.
Giờ em không biết phải làm thế nào. Em còn yêu người bạn trai đang làm trong Sài Gòn của mình nhưng anh ấy không tha thứ cho em. Còn người đàn ông ngoài này thì em thấy anh ta quá đàn bà, ích kỉ, trẻ con nên cũng không muốn ở gần. Em phải làm gì đây? Em lựa chọn ai giữa hai người đàn ông đó. Em mong moi nguoi cho em một lời khuyên. Em cảm ơn nhiều lắm!
Theo Eva
Sống tự do đâu hẳn là cô đơn
Những người sống tự do chính là những người có thể thoải mái cười dưới bầu trời rộng lớn, có thể thoải mái khóc khi thất bại để rồi lại đứng lên ngay được sau khi đã cảm thấy đã đau đủ cho vết thương trong quá khứ.
Thật nực cười khi có quá nhiều cáo buộc vô căn cứ dành cho những người đang sống tự do. Này các bạn, tại sao lại đánh đồng tất cả? Những người sống tự do đâu hẳn là đang cô đơn?
Những người sống tự do, chính là những người muốn thoải mái làm theo những gì mình thích, kể cả điều đó là điên rồ hay không tưởng, kể cả điều đó là điều khiến người khác cười chê. Không để ý đến qua điểm đám đông, không hùa theo những trào lưu kỳ cục, không chịu biến mình thành ai khác, thậm chí là thích thử thách giữa một thế giới rộng lớn mà không cần ai phải đứng cùng một chiến tuyến với mình.
Những người sống tự do chính là những người có thể thoải mái cười dưới bầu trời rộng lớn, có thể thoải mái khóc khi thất bại để rồi lại đứng lên ngay được sau khi đã cảm thấy đã đau đủ cho vết thương trong quá khứ.
Những người sống tự do, biết cách phớt lờ đi định kiến xấu xí của số đông, biết cách dũng cảm thừa nhận, dũng cảm thử thách, biết cách thỏa sức tung bay mà không sợ sẽ rơi xuống một lần là ra đi vĩnh viễn, biết cách tận dụng những chặng đường đã qua để sống mạnh mẽ hơn.
Đó là những người tự do, chứ không phải cô đơn.
Thái độ của những người tự do là tích cực.
Họ ôm ấp nhiều nỗi niềm hơn là chỉ ngồi một góc và buồn sầu những chuyện nhân thế và cuộc đời. Họ thích chuyển động hơn là đứng yên, mà kể cả họ có đứng yên thì cũng là chuyển động theo cách mà họ nghĩ. Không phải cô đơn, mà là làm theo sở thích của chính mình.
Ai cũng có tuổi trẻ, ai cũng có hoài bão, chỉ có điều không phải ai cũng sống cùng những hoài bão và tự do phóng khoáng làm những điều mình thích. Đa phần sẽ là cố bẻ ngoặt cuộc đời mình khác đi, hoặc lười biếng, hoặc cứ mãi trốn trong thế giới hẹp nào đó vì sợ hãi đối diện. Thế nên cuộc sống thiếu dưỡng khí, thế nên chúng ta mới bỏ lỡ quá nhiều điều.
Nếu có thể, hãy sống tự do...
Hãy bay khi còn có thể bay mà không nhăn mặt sợ ngã, hãy đi đến bất cứ đâu, bắt tay vào làm bất cứ điều gì bản thân cảm thấy cần làm. Sống như vậy mới đáng, sống như vậy mới thỏa.
Chứ tuyệt đối đừng chỉ trích những người sống tự do, phiếm diện rằng họ là những người cô đơn. Khi ấy chúng ta mới là những người cô đơn đáng bị cười nhạo nhất trên đời.
Theo Blogtamsu
Ra đường đi, những người trẻ Chúng ta vốn dĩ đang ở trong độ tuổi thanh xuân phơi phới, khi mà chân chạm đất còn thấy được rõ nhịp đập mãnh liệt của trái tim, mỗi ngày tỉnh giấc ngẩng đầu nhìn trời có thể khiến trỗi dậy một ước vọng hay hoài bão... Đừng chết gục trước màn hình máy tính, đừng phung phí thanh xuân vào lười...