Trả giá đắt sau cuộc tình suốt ngày khoe ảnh quấn quýt, ôm ấp với bạn trai trên mạng
Nhận được tin nhắn nói chia tay anh của anh, tôi cố mím chặt đôi môi để ngăn tiếng khóc không thành tiếng.
18 tuổ.i, tôi yêu lần đầu tiên. Chàng trai ấy hơn tôi 4 tuổ.i, vừa tốt nghiệp Đại học. Ngày ấy, tôi cũng là cô gái xinh đẹp, nhiều anh vây quanh. Cuộc tình đầu với những cảm xúc nóng bỏng đã cuốn tôi đi, khiến tôi phạm quá nhiều sai lầm để rồi sau này phải trả giá.
Ngày ấy, bạn trai chiều chuộng tôi nhiều lắm. Vốn kiêu kì lại được chăm nom như vậy nên tôi rất hãnh diện. Tôi là đứa cởi mở trong cách sống và suy nghĩ, thế nên chỉ đúng 4 tháng sau khi quen nhau, dù tuổ.i còn trẻ nhưng tôi đã “vượt rào” cùng bạn trai. Tôi thậm chí còn thấy chuyện đó là… hiển nhiên, chẳng có gì đáng xấu hổ cả. Đi chơi với đám bạn, tôi hồn nhiên kể chuyện tế nhị giữa hai đứa rồi cười ầm ĩ như thể một thứ đáng tự hào.
Chưa dừng lại ở đó, tôi thường xuyên tung ảnh ôm ấp, hôn hít của mình với bạn trai lên mạng xã hội. Những tấm ảnh đó của tôi thu hút sự chú ý của mọi người. Càng như thế, tôi càng thích. Tôi hãnh diện với cuộc tình mà nhiều người nhảy vào khen hai đứa đẹp đôi nhỉ. Mỗi ngày, sự táo bạo của tôi lại thêm quá đáng khi tôi sẵn sàng đăng cả những bức ảnh có phần nhạy cảm của hai đứa lên mạng…
Mọi thứ cứ tiếp diễn như vậy cho tới khi mẹ của bạn trai tới tìm tôi. Bác rất nhã nhặn và từ tối nhưng câu chuyện hôm đó ám ảnh tôi cả đời. Bác tìm tôi và nói muốn tôi chia tay anh. Bác bảo gia đình bác “không có phúc” có được cô con dâu không biết liêm sỉ, v.ô duyê.n và thiếu suy nghĩ như tôi. Những việc tôi làm không phải là hành động của một cô gái có giáo dục… Cứ thế, những gì mẹ anh nói như một cái tát mạnh vào lòng tự trọng khiến tôi phải nhụ.c nh.ã.
Tôi về quê 1 tháng trời để quyết định rời xa anh. Nhưng 1 tháng đó tôi mới ngộ ra cái giá quá đắt mà mình phải trả. Hàng xóm láng giềng nhìn thấy tôi ai cũng bĩu môi, rồi họ xì xào sau lưng tôi. Mẹ tôi không dám kể nhưng bà khóc rất nhiều vì bị mọi người cười nhạo khi có đứa con gái… lăn.g loà.n. 21 tuổ.i, tôi đứng trước cứ sốc đầu đời.
Video đang HOT
Tôi quyết định thay đổi cách sống của mình từ đó. Tất nhiên, những gì tồi tệ nhất tôi xóa bỏ. Tôi sống chỉn chu và đứng đắn hơn. Hơn 1 năm sau, tôi tốt nghiệp Đại học, ra trường đi làm và quen anh… Người đàn ông tôi yêu hơn cả chính mình và muốn được gắn bó với anh mãi mãi.
Chúng tôi yêu nhau được khoảng 1 năm, anh đưa tôi về ra mắt bố mẹ và gia đình. Tôi thật không ngờ, trong cuộc gặp gỡ ấy, có cả em họ của anh, người chỉ ở cách nhà tôi ở quê có vài trăm mét. Tôi không nghĩ trái đất này lại nhỏ đến như vậy. Vừa nhìn thấy tôi, cậu em đó không giấu nổi sự ngạc nhiên mà thốt lên: “Anh yêu cái chị này á?”.
Hành động đó khiến mọi người đều tò mò. Còn tôi, tôi đã chuẩn bị tâm lí cho cái kết của cuộc tình này. Sau khi dùng bữa, tôi vào bếp rửa bát, tiếng cậu em đó nói rõ mồn một:
“Ôi anh ơi, em tưởng anh thế nào chứ sao lại đi yêu phải cái con bé này. Nó từng nổi tiếng chơi bời, yêu đương nhăng nhít đấy. Yêu cái thằng cũ từ năm 18 tuổ.i, suốt ngày khoe ảnh hôn hít, ôm ấp, sờ soạng nhau lên mạng. Cả làng, cả xóm người ta chử.i cho mà không biết nhục, tưởng hay lắm. Loại này yêu chơi bời, lên giường thì được chứ lấy về làm vợ để nhục với mọi người à anh?”.
Nước mắt tôi tuôn rơi… Phía bên ngoài kia, những tiếng xì xào, những câu hỏi xoáy sâu vào thêm câu chuyện khiến tôi lạnh sống lưng. Không thể trách họ, tôi chỉ biết trách mình.
Tôi xin phép rời khỏi ngôi nhà đó. Lúc tôi ra về, không một ai thèm ra tiễn, chỉ có anh ra mở cổng. Đêm đó, tôi khóc hết nước mắt. Sáng sớm hôm sau, tôi nhận được dòng tin nhắn nói chia tay của anh…
Theo 2sao
Bạn trai 7 năm đòi chia tay chỉ vì tôi làm ra nhiều tiề.n hơn
Em làm ra nhiều tiề.n, như thế anh nhục lắm. Hoặc là em nghỉ việc, hoặc là mình chia tay
Cuối cùng thì cuộc tình 7 năm của tôi cũng tan vỡ. Đi đâu ai cũng hỏi khiến tôi khổ tâm vô cùng. Mọi người nghi ngờ đủ mọi lí do. Người thì bảo có khi tôi bị "đá", người lại đoán vì tôi giờ đi làm có nhiều tiề.n, chê bạn trai, rồi cặp kè với người nọ người kia... nên mới dẫn tới chia tay. Còn tôi chỉ biết im lặng. Với tôi, phải dừng lại cuộc tình này đã là một sự đa.u đớ.n và quá nhiều tổn thương rồi. Tôi không muốn mọi người lại tiếp tục bàn thêm về nó nữa.
Ở tuổ.i 28, tôi lại bắt đầu một hành trình mới. Tôi hoang mang lắm. Nhìn bố mẹ mong ngóng tôi sớm yên bề gia thất, tôi lại càng lo lắng và thương họ. Lẽ ra, ở tuổ.i này, tôi phải có một tổ ấm cho riêng mình, con cái đề huề rồi mới phải. Vậy mà giờ đây tôi lại bị bạn trai bỏ, lại một thân một mình và chẳng biết đến bao giờ mới có thể yêu thêm được nữa. Cuộc đời tôi rồi sẽ đi về đâu khi mà ai cũng biết tôi và anh là một cặp, giờ lại chia tay.
Tôi với anh yêu nhau lúc tôi vừa tròn 20 tuổ.i. Ngần ấy thời gian, hai đứa chúng tôi bên nhau. Chúng tôi cùng quê, cách nhau có vài km thôi. Sau khi đỗ Đại học, lên thành phố, chúng tôi mới bắt đầu yêu nhau. Bố mẹ chúng tôi ủng hộ hai đứa lắm, suốt ngày điện thoại lên động viên cố gắng học tập, lập nghiệp nơi thành phố cho đỡ khổ.
Cách đây khoảng 3 năm, là khi tôi và anh đều đã bắt đầu ra đi làm, tôi đã đề nghị anh cưới. Tuy nhiên, lúc đó anh bảo từ từ. Anh muốn chúng tôi cố gắng lao vào làm ăn, dành dụm tiện, mua lấy căn chung cư dù là trả góp cũng được. Anh muốn phải ổn định một chút về kinh tế thì mới kết hôn, sinh con, cho đỡ khổ. Tôi cũng đồng ý chờ đợi. Vì tôi tin tưởng anh.
Những năm sau đó, hai đứa tôi cố gắng làm việc. Công việc của anh cũng tàm tạm, của tôi cũng thế. Nhưng cứ như vậy thì khôn gbieets đến bao giờ mới dư giả một chút để mà mua nhà. Chính vì muốn đẩy nhanh việc đó nên tôi lao vào làm cật lực. Kết quả, sau 2 năm cố gắng, tôi được cất nhắc lên vị trí trưởng phòng - một tin quá vui mừng với tôi.
Ở vị trí đó, tất nhiên tôi có thu nhập cao hơn hẳn. Còn chưa kịp vui mừng với suy nghĩ sẽ dành dụm được tiề.n, giúp đỡ bạn trai mình, tích cóp mua lấy cái nhà rồi hai đứa cưới nhau, thì sau 4 tháng, anh đòi chia tay tôi chỉ vì lí do này.
Hôm đó, anh gọi điện cho tôi hẹn gặp. Linh tính đã khiến tôi cảm thấy có gì đó hơi bất thường. Buổi tối, tôi đi gặp anh. Anh đòi chia tay. Tôi gặng hỏi mãi anh mới chịu nói lí do là vì... "Bây giờ em có chức tước, lắm tiề.n, anh không quen được cảnh vợ sẽ hơn mình. Quan điểm của anh là vậy. Đàn bà thì phải ở phía sau chồng. Em kiếm được nhiều tiề.n thế, anh không muốn thua kém vợ. Hoặc là em nghỉ việc, hoặc là mình chia tay".
Tôi thật không tin nổi cái lí do kì quặc đó. Anh là thanh niên thời đại mới rồi mà còn nặng nề cái tư tưởng như vậy. Nhưng anh khăng khăng làm thế và không thay đổi. Cuối cùng, tôi quyết định chia tay dù tôi cũng rất sợ và lo cho tương lai của mình. Tôi không còn trẻ nữa, lại chia tay ở thời điểm này sẽ nhiều cái dang dở. Nhưng tôi làm gì còn lựa chọn, tôi không thể nào bỏ công việc mà tôi phải phấn đấu mãi mới có được. Quan trọng hơn cả là, một người đàn ông ích kỉ như vậy, không bao giờ muốn vợ hơn mình thì làm sao có thể chung sống cả đời?
Theo 2sao
Đàn ông à, trong lúc đang cãi nhau với bạn gái thì đừng đi tâm sự với người phụ nữ khác! Vì khi tâm sự với một ai đó về vấn đề của hai người, bạn lại tạo điều kiện cho người thứ 3 biết về diễn biến cuộc tình của hai bạn. Tôi đã đọc rất nhiều bài viết cho rằng lí do đàn ông lăng nhăng có nguyên nhân lớn nhất là do người phụ nữ. Do người phụ nữ đó không...