Trả anh về với vợ…
Tôi cùng anh làm trong một cơ quan, anh miền Nam còn tôi miền Bắc. Tôi yêu anh và anh cũng yêu tôi, nhưng vì vợ và con của anh, tôi đành chôn chặt một tình yêu…
ảnh minh họa
Tôi là cô gái không xinh xắn như vợ của anh, nhưng anh vẫn hay nói “Anh yêu em vì em là một người phụ nữ đặc biệt”. Sau này tôi cố hỏi anh điều đặc biệt đó là gì?, thì anh mới giải thích: “Em có khuôn mặt biết cười, em duyên dáng hơn vợ anh, em cũng là một cô gái giỏi giang”.
Anh đã lập gia đình ở miền Nam, vì công việc nên anh bị điều chuyển ra Hà Nội, khiến anh phải xa vợ con. Trong công ty, xét về mặt công việc thì anh là người dưới quyền của tôi. Nhưng anh lại được coi trọng hơn tôi, vì anh là người đã có nhiều kinh nghiệm trong công việc. Tuy tôi là người thân cận hỗ trợ công việc cho sếp, nhưng không vì thế mà anh e dè khi tiếp xúc với tôi. Ngược lại, anh lại là người luôn chủ động rủ tôi đi ăn trưa, hỗ trợ tôi nhiều mặt trong công việc.
Một thời gian làm việc, trao đổi với nhau, anh nói rằng anh thích tôi. Tôi không thể từ chối được tình cảm của anh, vì tôi thích anh, nói đúng hơn là là tôi đã yêu anh mất rồi. Từ sau ngày anh nói lời thích tôi, chúng tôi thân thiết với nhau hơn mỗi ngày. Vì thế mà mọi người trong công ty bắt đầu đàm tiếu.
Người ta dành cho tôi những lời nói ác ý, người ta nói tôi “lẳng lơ”… tôi bắt đầu sợ. Chuyện cũng đến tai sếp, vì thế anh được điều chuyển vào làm đại diện văn phòng ở miền Nam. Còn tôi thì vẫn ở lại Hà Nội, nơi không có anh. Lần đấy, tôi cũng ít nói chuyện với anh đi, tôi trở nên trầm lắng lại trong mối quan hệ của chúng tôi.
Video đang HOT
Tôi thực sự lúc đó rất hoang mang, tôi mong giá như anh là một chàng trai độc thân. Bởi tôi biết, tình cảm anh dành cho tôi rất chân thành. Lần đấy thấy tôi không trả lời tin nhắn, điện thoại của anh, anh đã bay ra Hà Nội để gặp tôi, nhưng tôi lại lẩn tránh anh…
Cho đến thời gian gần đây, anh lại tiếp tục gọi điện cho tôi mỗi ngày. Anh nói anh rất nhớ tôi, anh không thể quên tôi. Tim tôi như rụng rời, bởi thực sự tôi rất muốn ôm chầm lấy anh sau khi nhận được tin nhắn của anh.
Bởi nhớ anh, nên tôi bắt đầu nghe điện thoại của anh hằng ngày. Anh nói rằng anh đã nói với vợ anh chuyện của anh, vợ anh đã khóc, vợ anh buông tha cho anh và chỉ có một yêu cầu là dù thế nào anh cũng phải là người có trách nhiệm với con của anh.
Đứa con gái 6 tuổi của anh cũng biết việc bố có người mới, vì thế mà mỗi lần bị mẹ đánh, nó lại bảo với mẹ nó rằng: “Mẹ ác lắm, con không ở với mẹ đâu, con sẽ ở với mẹ kế ở Hà Nội”.
Nghe những câu chuyện đó anh kể cho tôi, tôi lại càng sợ hãi hơn. Chính tôi đã phá hoại hạnh phúc một gia đình nhỏ. Chính tôi là người khiến cho đứa bé ngây thơ nói những lời làm đau lòng mẹ nó. Hơn hết, chính tôi làm cho chị ấy, người vợ của anh đã phải đau khổ. Tôi cũng sợ cả những lời đàm tiếu, những ánh mắt của mọi người nhìn tôi…
Tôi còn trẻ, còn có cơ hội tìm kiếm tình yêu cho mình. Còn vợ anh, cô ấy cũng yêu anh hết lòng như tôi. Cô ấy không đáng để bị anh đối xử như thế, cô ấy cũng là phụ nữ, cũng cần một bàn tay.
Vì thế mà tôi đã quyết định xa anh thật sự. Cuối tháng 2 tôi chuyển chỗ trọ, đổi số điện thoại, khóa Facebook và chuyển sang một công ty mới mặc dù vị trí của tôi nơi công ty cũ có bao nhiêu người mơ ước… Tôi sẽ cố chôn giấu tất cả những gì thuộc về anh nới tận sâu trái tim của mình.
Theo VNE
Anh nói không yêu nhưng vẫn cưới tôi
Anh nói không yêu tôi, nhưng vẫn chấp nhận cưới tôi làm vợ và làm tròn trách nhiệm của một người chồng với vợ, con...
ảnh minh họa
Tôi hay đọc mục tâm sự, nhưng chưa bao giờ kể về chuyện của mình. Hôm nay, tôi kể với độc giả về chuyện của mình, mong nhận được một lời khuyên từ các anh chị, các bạn.
Tôi năm nay đã 33 tuổi, cũng chưa phải đã quá già nhưng cũng không còn trẻ, nhất là đối với một người phụ nữ chưa chồng. Tôi cũng không phải là một cô gái có hình thức hấp dẫn, công việc lại cũng không ổn định, nên cứ yêu ai một thời gian, tính đến chuyện đám cưới là họ lại chủ động nói lời chia tay.
Tuy không ai nói thẳng cho tôi biết lý do chia tay, nhưng tôi hiểu rằng lý do họ chia tay bởi tôi không phải là một cô gái hấp dẫn về hình thức, công việc lại cũng không ổn định, tuổi cũng không còn trẻ.
Gần đây, một người bạn giới thiệu cho tôi một người đàn ông, anh hơn tôi 5 tuổi và đã có một đời vợ nhưng họ đã chia tay nhau được hai năm, có một đứa con riêng đang sống cùng với mẹ.
Lần đầu tiên gặp anh, tôi đã thấy trái tim mình xao xuyến và mong muốn được làm vợ anh, tôi không ngại việc anh đã có một đời vợ và có con riêng, tôi có thể chấp nhận tất cả, kể cả việc con của anh sau này về sống với anh. Nhưng ngược lại với tôi, anh vẫn chưa thể hiện tình cảm với tôi, mặc dù anh vẫn hẹn hò tôi đi chơi vào các ngày cuối tuần, nhưng luôn giữ một khoảng cách nhất định với tôi.
Hôm trước, anh lại dẫn tôi về ra mắt gia đình, bố mẹ anh cũng muốn anh yên bề gia thất, nên bảo với tôi và anh tìm hiểu rồi làm đám cưới sớm, vì cả hai cũng đã nhiều tuổi. Rồi cũng hôm đó, anh nói với tôi rằng muốn cưới tôi làm vợ, vì nhận thấy tình cảm của tôi dành cho anh, anh nghĩ tôi sẽ là một người phụ nữ tốt và mang hạnh phúc đến cho anh.
Nhưng anh cũng xin lỗi tôi rằng, anh không yêu tôi, và bây giờ anh cũng chẳng thể định nghĩa nổi thế nào là tình yêu nữa, nên nếu chấp nhận lấy anh thì tôi đừng bao giờ đòi hỏi và nhắc đến hai từ tình yêu. Chỉ có điều, nếu đông ý cưới, anh vẫn sẽ làm tròn trách nhiệm của một người chồng đối với tôi và với cả các con của chúng tôi sau này, nếu đồng ý thì chuẩn bị để làm đám cưới.
Tôi đã mong mỏi giây phút có người đàn ông cầu hôn mình từ rất lâu rồi, và bây giờ điều đó đã trở thành hiện thực. Nhưng tôi chẳng thấy vui mà thay vào đó là sự băn khoăn, lo lắng. Tôi chẳng biết mình sẽ phải như thế nào, đồng ý lấy một người không hề yêu mình làm chồng, hay sẽ từ chối cuộc hôn nhân đó?.
Theo VNE
Thật ra, chồng có thực sự yêu tôi không? Tôi lo cho gia đình này nhưng lại không muốn sống cảnh nhạt nhòa như thế suốt thời gian dài. Và tôi luôn tự đặt câu hỏi, thật ra chồng tôi có yêu tôi không, hay là anh cũng chỉ lấy tôi cho có? ảnh minh họa Tôi cảm thấy bản thân mình thật nhạt nhẽo khi sống trong gia đình này. Người...