Tột cùng nỗi đớn đau
Tôi không thể nào tin nổi… bố tôi, người yêu tôi… lại có thể đối xử tệ bạc với tôi như vậy? (Ảnh minh họa)
Tôi khóc ngất đi khi nghe tin người yêu mình hẹn hò với người tình cũ của bố ở một nhà nghỉ trong thành phố này.
Khi viết những dòng tâm sự này, tôi vẫn đang khóc. Có lẽ, sẽ chẳng ai có thể thấu hiểu được nỗi đớn đau bất hạnh của tôi, một cô gái khuyết tật, một cô gái chịu biết bao đắng cay trong gia đình cũng như tình yêu. Tôi không thể hiểu nổi tại sao số phận lại cay nghiệt với tôi như vậy? Tại sao tình yêu và hạnh phúc lại mong manh như thế?
Tôi là một con bé khuyết tật từ nhỏ với đôi tai bị điếc và bị u máu ở môi dưới. Nhưng tôi may mắn hơn những người khuyết tật khác là hoàn cảnh gia đình tôi cũng khá nên tôi đã được đi chữa trị nhiều nơi. Mặc dù không thể chữa khỏi nhưng khi đeo máy trợ thính, tôi vẫn có thể nghe được mọi người nói chuyện với mình.
Tuổi thơ tôi sống khá bình yên với một gia đình ấm áp, luôn tràn ngập tình yêu thương. Nhưng rồi… bi kịch gia đình bắt đầu xảy ra kể từ ngày mẹ tôi mất. Từ đó, tôi trở thành người phụ nữ lo toan tất cả mọi việc trong gia đình, gánh nặng bắt đầu đè nặng lên đôi vai tôi.
Tôi đã từng có một tình yêu. Tình yêu ấy tưởng chừng rất đẹp, rất trong sáng… và cứ ngỡ sau năm năm mặn nồng bên nhau, chúng tôi sẽ có một đám cưới thật ấm cúng. Nhưng nào ngờ… tình yêu mà tôi hằng tôn thờ, trân trọng ấy cũng mong manh như mây gió.
Ngày mẹ tôi mất, mọi thứ dường như sụp đổ trước mắt tôi… nhưng rồi anh đến, anh đã bên cạnh và nâng tôi bước qua nỗi đau đó. Tôi cảm thấy ấm lòng hơn, hạnh phúc hơn khi tôi được yêu thương và trân trọng như thế! Và tôi tin, với tình yêu chân thành và sự tâm lý, khéo léo của người con gái, tôi có thể làm cho anh hạnh phúc. Tôi tưởng tượng ra đám cưới của hai chúng tôi, ngày ấy tôi sẽ được làm cô dâu, sẽ được hạnh phúc bên một nửa yêu thương trong một mái ấm gia đình.
Video đang HOT
Bồ của bố là một cô cave nhà hàng nổi tiếng, cô ấy còn thua cả tuổi tôi (Ảnh minh họa)
Dường như hạnh phúc chưa kịp mỉm cười thì bất hạnh lại ập đến mái nhà nhỏ của chúng tôi. Mẹ mất chưa được bao lâu thì bố đã có bồ. Bồ của bố là một cô cave nhà hàng nổi tiếng, cô ấy còn thua cả tuổi tôi. Tôi thật sự choáng váng khi biết được cái tin “sét đánh” ấy. Tôi chưa bao giờ có ý định ngăn cản hạnh phúc của bố, cũng sẽ không buồn nếu như bố đi bước nữa… nhưng tôi không thể nào ngờ được, người bố đáng kính của tôi bao nhiêu lâu nay cũng chỉ là người tầm thường như vậy. Và cũng chỉ vì thế mà giữa tôi và bố luôn bất đồng và điểm và luôn luôn xảy ra những trận cãi vã…
Cứ thế, cuộc sống của bố con chúng tôi trôi đi thật nặng nề. Tôi và bố không có một tiếng nói chung, lúc nào “ngứa mắt” là ông ấy lại đánh mắng và chửi bới tôi, cứ như tôi không phải là con gái của ông ta vậy. Những lúc như thế, tôi lại nhớ đến mẹ… nếu như mẹ còn sống, có lẽ tôi sẽ không phải đau khổ và buồn bã như lúc này.
Đôi khi, tôi cảm thấy mình vẫn còn may mắn khi những lúc buồn tủi như vậy, tôi vẫn có người yêu bên cạnh, là chỗ dựa vững chắc cho cuộc sống của tôi. Thế mà…
Trong một lần tôi đi chữa bệnh xa thành phố, người yêu tôi đã dan díu với một người đàn bà hơn tuổi anh. Và tôi càng đau đớn hơn khi biết rằng, người đàn bà ấy đã từng có thời gian mặn nồng bên nhau. Tôi không thể nào tin nổi… bố tôi, người yêu tôi… hai con người ở bên cạnh tôi, hai con người tôi đã từng yêu thương nhất lại có thể đối xử tệ bạc với tôi như vậy?
Tôi làm gì nên tội để rồi tôi phải hứng chịu hậu quả đau lòng này?(Ảnh minh họa)
Tôi khóc ngất đi khi nghe tin anh hẹn hò với người đàn bà ấy ở một nhà nghỉ trong thành phố này. Tôi luôn cầu mong đó không phải là sự thật… ngàn lần không phải là sự thật… thế nhưng… lúc đầu anh còn chối đây đẩy, nhưng khi tôi nói rõ tên nhà nghỉ ấy, mặt anh tái mét đi và sau đó quỳ xuống xin tôi tha thứ…
Tôi không thể đứng vững được khi biết đó là sự thật! Người đàn ông tôi yêu thương, người tôi đã từng mơ ước sẽ được cùng chung sống dưới một gia đình, người đã gắn bó với tôi trong suốt năm năm qua… giờ đây, anh ta đang quỳ dưới chân tôi, xin tôi tha thứ chỉ vì đã phản bội tôi và dan díu với người tình cũ của bố tôi.
Tại sao cuộc đời lại bất công như vậy? Tôi làm gì nên tội để rồi tôi phải hứng chịu hậu quả đau lòng này? Tại sao những người tôi yêu thương nhất lại mang khổ đau đến với tôi? Tại sao chứ?
Lam Chiều ghi (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Em là người tình tuyệt vời nhất!
Cuộc sống vợ chồng tẻ nhạt, tôi sa vào vòng tay của Quang... (Ảnh minh họa)
Chồng đòi ly thân vì phát hiện tôi có người tình, nhưng rồi chuyện chăn gối của chúng tôi vẫn nồng nàn. Đứa con chúng tôi mong chờ bấy lâu nay xuất hiện nhưng anh nhất mực đòi phá bỏ.
3 năm lấy nhau, cuộc sống hôn nhân của chúng tôi trở nên tẻ nhạt. Tôi sa vào vòng tay của Quang... Tôi biết tôi sai. Cái ngày mà chồng phát hiện ra mối quan hệ của tôi với Quang, dù tôi van xin, anh vẫn nhất mực đòi ly thân.
Tôi ngậm ngùi đồng ý, âu đó cũng là cái giá mà tôi phải trả cho những vụng trộm, tham lam, ngốc dại của mình. Tôi biết điều đó đắng cay, tôi cũng không dám xin cho mình cơ hội quay đầu, tôi chấp nhận không một lời than thở.
Thế rồi căn nhà của hai vợ chồng được ngăn làm đôi, anh một phòng, tôi một phòng. Một tuần đầu chúng tôi sống như hai cái bóng, hai con người xa lạ. Tôi vẫn đảm nhiệm việc dọn dẹp nhà cửa, mua thức ăn để trong tủ lạnh... Nhưng chúng tôi không ăn chung, ngủ chung mà lặng lẽ sống hai cuộc sống.
Rồi đến tuần thứ 2 chúng tôi lại gần gũi, có lẽ bởi bản năng của cả hai đứa đều quá mạnh, chúng tôi lại hòa vào nhau. Tôi thấy anh cố gắng, anh tuyệt vời hơn, anh luôn bảo "em là người tình tuyệt vời", "chúng ta là một cặp tình nhân hạnh phúc". Chúng tôi đến với nhau khi thì ở phòng tôi, khi thì sang phòng anh, phiêu du cả tại phòng khách.
Rồi tôi có thai, điều mà trong suốt 3 năm từ khi cưới nhau, chúng tôi chờ đợi, mong mỏi nhưng không được. Quan hệ nóng lên, tôi cứ đinh ninh cái thai là sự đảm bảo chắc chắn cho việc chúng tôi sẽ về với nhau. Vấn đề chỉ là thời gian mà thôi. Tôi hi vọng thật nhiều, khi biết mình chắc chắn mang thai tôi đã khóc từ phòng khám thai về nhà, cứ tủi hờn, sợ hãi rồi lại hi vọng...
Lời ngấm vào tâm khảm, đó phải chăng đó là cách trả thù "nồng nàn" của chồng tôi? (Ảnh minh họa)
Ban đầu tôi nghĩ khi thông báo về cái thai anh sẽ vui lắm thậm chí sẽ ôm chầm lấy tôi mà hạnh phúc. Nhưng trái lại, chồng tôi cười khẩy và bắt tôi phá thai. Anh lạnh lùng: "Anh không phủ nhận cái thai đó nhưng chúng ta đã chuẩn bị ra tòa, em biết chưa?".
Tôi đã cảm thấy nghẹt thở khi nghe anh nói. Cái thai kết quả của một đêm nồng nàn nào đó giờ trở nên nặng nề cho cả hai bên. Khuyên nhủ tôi bỏ con không được nhiều lần chồng còn dọa, ép tôi phải phá thai bằng được. Tôi đau khổ đến cùng cực, tôi cố chờ một phiên tòa, ở đó phân xử cả đôi bên.
Tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều sau những sai lầm của bản thân và cách đối xử của chồng. Tuy nhiên tôi lo lắm, tôi cảm thấy rối ren với khó khăn trước mắt. Tôi có nên giữ lại đứa con? Nếu phá bỏ giọt máu này, tôi biết mình sẽ đớn đau và ân hận nhiều lắm.
Tôi sẽ không khóc nữa. Bởi có khóc thì bên cạnh tôi chỉ còn những tiếng thủ thỉ "em là người tình tuyệt vời", "chúng ta là một cặp tình nhân hạnh phúc". Lời ngấm vào tâm khảm, đó phải chăng đó là cách trả thù "nồng nàn" của chồng tôi?
Theo VNN
Rơi vào "bẫy tình" em chồng Vào một ngày mưa tầm tã, em đã đến, trần truồng, phờ phạc với ánh mắt vô hồn đứng trước mặt tôi. Em không còn là cô bé Hương hồn nhiên, đáng yêu của ngày xưa nữa... Giờ đây, trước mắt tôi, em tơi tả, nhếch nhác, bẩn thỉu và đáng sợ vô cùng. Xót xa, đắng cay thay cho Hương khi tôi...