Tốt bụng cho hàng xóm mượn sân kinh doanh miễn phí, 15 năm sau muốn lấy lại nhà, tôi ngã ngửa vì 1 câu nói
Không sử dụng tới ngôi nhà ở quê, tôi đồng ý cho hàng xóm mượn sân nhà dùng thoải mái.
Tuy nhiên, 15 năm mọi việc khiến tôi bị sốc nặng.
Sau cưới, tôi sững sờ khi thấy mẹ chồng đưa cho cô chồng một tập tiền, biết lý do mà tôi muốn trả nợ thay Tôi 63 tuổi, kết hôn với người đàn ông giàu 70 tuổi, mỗi tháng ông ấy đưa 28 triệu đồng: Sau 3 tháng, tôi quyết định ly hôn trong nước mắt! Lên nhà con trai chơi, được con dâu tặng 1 túi quần áo cũ: Về nhà mở ra nhìn bên trong tôi phải òa khóc
Rời quê hương đi buôn ba
Tôi tên là Trình Sinh Tân. Hiện đang sống ở Thái An, Sơn Đông (Trung Quốc). Khi còn trẻ tôi đam mê kinh doanh, đi khắp nơi làm ăn. Sau này việc kinh doanh vô cùng phát triển,vợ chồng tôi mua một căn nhà ở Tế Nam và quyết định ở đó sinh sống. Từ lúc mua nhà, vợ chồng tôi ít khi về quê nhà. Chỉ khi nào họ hàng có việc thì chúng tôi mới về quê.
Ở quê, bố mẹ có để lại cho tôi một căn nhà cũ. Sau khi kiếm tiền được kha khá, tôi nghĩ rằng quê nhà dù gì cũng là cội nguồn. Mặc dù chúng tôi có cuộc sống ổn định ở nơi khác, nhưng không thể nào mà từ bỏ quê hương được. Trên mảnh đất bố mẹ để lại, tôi đã xây một căn nhà khang trang hơn để mỗi khi gia đình về quê có chỗ ăn ở.
Mảnh đất ở quê nhà của tôi có vị trí đắc địa, cách núi Thái Sơn không xa, lại ở mặt đường quốc lộ lớn. Mấy năm nay, khách đến núi Thái Sơn du lịch càng nhiều vì thế ngành dịch vụ ở quê cũng phát triển, nhiều nhà hàng xóm căn nên làm ra.
Tốt bụng cho hàng xóm mượn sân nhà
Từ cách đây hơn 20 năm, khi ngành du lịch ở quê bắt đầu phát triển rầm rộ. Mọi người ở khắp nơi đến núi Thái Sơn du lịch kéo theo nhiều ngành cùng phát triển.
15 năm trước, anh Chu, một người hàng xóm của tôi nhìn thấy cơ hội làm ăn kinh doanh, nên cùng với một số người quen góp vốn mở một nhà hàng. Du khách tới ngày càng đông, việc kinh doanh nhà hàng ngày càng tốt lên. Vì bây giờ khách du lịch đi bằng ô tô riêng ngày càng nhiều, nhưng mà nhà hàng ít chỗ đậu. Anh Chu đặc biệt tìm gặp tôi mong muốn mượn hoặc thuê sân nhà để làm bãi giữ xe tạm thời.
Video đang HOT
Sau khi lấy được chìa khóa cổng từ chỗ tôi, anh Chu ra về và từ đó không thấy quay lại nữa. Bao nhiêu năm, tôi thi thoảng về quê vài lần cũng có tới nhà hàng của anh Chu ăn uống vui vẻ. Anh ấy cũng nhiệt tình đón tiếp, nói chuyện với tôi. Lúc đầu, anh Chu có đưa tôi tiền thuê sân. Tuy nhiên sau khi tôi từ chối 2 lần thì anh cũng không nhắc gì đến nữa. Thấy tôi hào phóng như vậy, anh ấy cũng nhiệt tình với tôi hơn.
Cái kết bất ngờ sau 15 năm
Gia đình tôi đã lập nghiệp và sinh sống ở thành phố khác, nhưng quê hương thì không thể bỏ được. Đến nay, vợ chồng tôi đã có tuổi, con cháu cũng đã trưởng thành, độc lập và đang tiếp quản công việc kinh doanh của gia đình.
Bôn ba bên ngoài hơn 20 năm, nhưng tôi không có cảm giác thuộc về.Giờ tuổi tác đã cao rồi nên tôi chỉ muốn về quê chăm mấy con gà trồng mấy luống rau. Cứ đến ngày lễ tết, tôi lại càng muốn về quê hơn. Do đó, đầu năm tôi quyết định tôi và vợ về quê để dưỡng già, các con tôi cũng vui vẻ đồng ý.
“Anh Trình, chẳng phải anh đã mua nhà ở Tế Nam sao? Anh ở bên ngoài sống đã nhiều năm, quê hương bây giờ đã đổi khác, sợ rằng anh sống không quen đâu”‘ anh Chu vừa nói vừa cười.
“Tôi đã ở đây từ nhỏ sao mà không quen được, cho dù tôi đi hơn 20 năm nhưng suy đi tính lại thời gian tôi ở quê cũng không ít. Trong 1 tháng nữa, anh tìm chỗ để đậu xe mới nhé. Sang tháng sau, chúng tôi sẽ chuyển về đây ở”.
Anh Chu nghe xong, tỏ ra vô cùng khó chịu. Anh muốn tôi đợi qua tết Trung Thu, bởi lúc đó khách du lịch tới rất đông, mỗi ngày có thể kiếm 2, 3 vạn NDT (tương đương với 68 – 102 triệu VND). Nghe anh Chu nói vậy tôi cũng đồng ý.
Tôi nói: “Như vậy đi, tháng sau tôi sẽ chuyển đến đây, sân thì anh cứ mượn đến qua rằm trung thu , anh thấy sao?”
Anh Chu liền cảm ơn tôi. Nhưng sau 1 tháng, vợ chồng tôi chuyển về quê ở, anh vẫn chưa sắp xếp việc sân đỗ xe. Anh Chu lại đòi tôi cho thêm thời gian vì chưa tìm được nơi thích hợp.
Ảnh minh họa
“Đây không phải là việc tiền bạc, mà tôi chỉ muốn về quê sống cuộc sống yên bình thôi, anh nói xem khách đỗ xe ở sân nhà tôi vô cùng ầm ĩ, có nhiều cái bất tiện” , tôi cũng nói rõ ràng cho anh Chu hiểu.
Thật ra, tôi đoán được, anh Chu đã dùng sân nhà tôi miễn phí nhiều năm, hiện giờ anh có lẽ không nỡ để bị mất mối lợi này. Anh ta miễn cưỡng trình bày lí do rồi nói về nhà thương lượng thêm với vợ.
Tôi không biết là hai vợ chồng họ thương lượng như thế nào, nhưng sau đó anh ấy không mượn sân nhà tôi nữa. Tuy nhiên, vợ anh ấy thỉnh thoảng cố tình dùng những từ khó nghe đứng trước cửa nhà tôi nói to.
“Có người giàu thật. Khi kiếm được tiền, họ bắt đầu khoe khoang”. “Người giàu thậm chí còn không biết cách kiếm tiền rơi ngay cửa nhà mình”.
“Một số người quên đi cội nguồn, làng xóm, có tiền ăn thịt nhưng không muốn người khác uống canh”.
Vợ tôi thường hỏi, cô hàng xóm có phải đang mắng chúng tôi hay không. Chuyện xảy ra thật vô lý, rõ ràng chúng tôi đã cho anh Chu dùng nhờ sân nhiều năm miễn phí. Nhưng khi lấy lại tài sản của mình chúng tôi lại gặp phải thái độ khó chịu của người hàng xóm. Dù sao, chúng tôi không thể quản được vợ anh ta ấy nói gì nên mặc kệ cho cô ấy nói gì thì nói. Chúng tôi sống tử tế, không thẹn với lòng mình là được.
Nửa đêm, vợ chồng tôi vội vã đến đập cửa nhà em chồng, hàng xóm nghe thấy bước ra chỉ vào bức tường bên cạnh khiến chúng tôi kinh hãi
Cuộc sống của em chồng giỏi giang, sao lại ra nông nỗi này?
Em chồng tôi tên Nhân, là người phụ nữ độc lập về kinh tế, năng động, trẻ trung, mỗi tháng kiếm được hơn 20 triệu. Em ấy có thể chi tiền triệu để mua túi xách, quần áo. Mỗi tháng, em đều cho con tôi 1-2 triệu để mua sữa hoặc đóng tiền học ở nhà trẻ. Nhưng đó là lúc Nhân chưa lấy chồng. Còn bây giờ, Nhân không đi làm nữa mà đã trở thành một bà mẹ bỉm sữa theo đúng nghĩa đen, suốt ngày chỉ biết đi chợ, vào bếp, trông con.
Chồng Nhân giàu có nên tiền bạc đối với anh ta không mấy quan trọng. Đó cũng là lý do anh ta ép vợ nghỉ việc ở nhà, dọn dẹp, nấu nướng và đợi chồng về mỗi tối. Lúc Nhân nộp đơn xin nghỉ việc, tôi đã khuyên can rất nhiều nhưng không có tác dụng. Nhân bảo chồng mình rất ghen tuông, chỉ cần thấy em nói chuyện với một người đàn ông nào, dù là đồng nghiệp thì cũng sẽ khó chịu, nặng lời chửi bới, xúc phạm vợ. Em đã nghĩ rằng chỉ cần mình chịu nghỉ việc, toàn tâm toàn ý với chồng con thì chồng sẽ tôn trọng và tin tưởng vợ thôi.
Nhưng rồi em chồng tôi nhanh chóng nhận ra, nghỉ việc là quyết định sai lầm nhất của em. Dù mỗi tháng chồng đưa 30 triệu, Nhân vẫn không thấy vui vẻ, hạnh phúc. Cuộc sống của em gói gọn trong 4 bức tường và quanh quẩn bên chồng. Em thường nhắn tin rủ tôi đến nhà chơi, trò chuyện cho đỡ buồn chán. Khi Nhân có thai, sinh con, cuộc sống càng gò bó, tù túng và mệt mỏi hơn.
Ảnh minh họa
Suốt ngày, em chỉ chăm con, nấu nướng, thức đêm đợi chồng về rồi lại thức đêm chăm sóc con. Em kể, dù chồng có tiếp khách hàng, về lúc 12h khuya thì em cũng phải đợi chứ không được ngủ. Chồng vừa vào nhà, em phải hâm nóng thức ăn, ngồi nhìn chồng ăn xong rồi dọn dẹp. Chồng Nhân cũng không giúp đỡ vợ việc nhà cửa và chăm con mà luôn miệng bảo đó là việc của đàn bà, anh ta chỉ đưa tiền cho vợ thôi là hoàn thành trách nhiệm. Mỗi lần Nhân đề cập đến chuyện đi làm là chồng lại đập đồ hoặc xúc phạm, thậm chí "thượng cẳng tay, hạ cẳng chân" với vợ vì không muốn vợ bước chân ra ngoài xã hội nữa. Biết chuyện em chồng, tôi tức lắm nhưng cũng không thể can thiệp được, chỉ có thể lắng nghe em ấy tâm sự thôi.
Đêm qua, tôi đang ngủ thì nhận được điện thoại của em chồng. Em khóc nức nở, bảo tôi đến cứu em với. Vợ chồng tôi hốt hoảng đến nhà em chồng, đập cửa, gọi to tên em. Nhân từ trong nhà lếch thếch bước ra, một bên tay vẫn còn bầm tím và một bên mắt cũng bị bầm đen, còn có cả vết xước dài trên mặt. Chồng tôi giận dữ hỏi em rể đâu thì Nhân nói anh ta đã bỏ đi rồi, sau khi đánh vợ xong, anh ta liền lái ô tô bỏ đi về nhà nội ở.
Hàng xóm nghe tiếng vợ chồng tôi mắng chửi chồng Nhân thì cũng sang hỏi han. Bác ấy còn dẫn tôi ra mặt ngoài ngôi nhà, chỉ vào vệt xước dài, đậm trên tường, bảo đó là do chồng Nhân dùng cây chổi đánh vợ nhưng bị hụt. Tôi thấy dấu vết trên tường mà kinh hãi, anh ta đánh vào tường mà để lại dấu vết đậm đến thế, nếu như rơi vào da thịt con người thì còn kinh khủng ra sao nữa? Bác hàng xóm còn bảo thường xuyên nghe chồng Nhân chửi vợ con, đập phá đồ đạc và đánh vợ. Bác ấy sang can ngăn thì anh ta mắng đuổi về. Có lần, bác ấy còn phải sang can thiệp nhưng rồi tình trạng vũ phu vẫn diễn ra.
Chồng tôi tức quá, liền bảo em gái thu dọn đồ đạc và bế con về nhà chúng tôi. Giờ em chồng muốn ly hôn nhưng lại lo lắng về quyền nuôi con khi bé đã hơn 3 tuổi và em không có việc làm. Bên chồng Nhân cũng gây sức ép, nhắn tin dọa nạt, yêu cầu vợ bế con về. Thật lòng, chúng tôi muốn giúp em mà không biết phải làm sao cho ổn thỏa nữa.
Nghe hàng xóm nói thấy có người ngồi trước nhà lúc nửa đêm, tôi rùng mình đi lắp camera rồi chết lặng khi biết danh tính thật sự Vì mới chuyển đến lại ở một mình nên tôi sợ lắm. Tôi lắp camera để xem đó là ai. Đến khi nhìn hình ảnh trong camera thu lại, tôi bật khóc nức nở. Tôi từng có một khoảng thời gian hạnh phúc vì yêu và được yêu. Chúng tôi yêu nhau rồi tổ chức đám cưới. Để có thể thành vợ chồng,...