Tôi yếu sinh lý, bạn gái vẫn yêu
Có lẽ, cô ấy ở bên tôi, gắn bó với tôi và quan tâm tôi cũng chỉ vì lòng thương hại và muốn bù đắp những ngày tháng tôi đã luôn quan tâm cô ấy.
Suốt thời sinh viên, tôi và cô ấy là một cặp đôi được nhiều người ngưỡng mộ. Ban đầu tôi cảm thấy quý mến cô gái này khi hai chúng tôi gặp nhau trên thư viện. Không biết có phải có duyên không nhưng mỗi lần tôi lên thư viện gặp là chúng tôi hay ngồi gần nhau, vì thư viện đã kín chỗ, chỉ còn chỗ đó là trống. Lâu dần thành thói quen, tôi cứ tìm chỗ có cô ấy mà ngồi. Và cũng vì thế, chúng tôi có số điện thoại của nhau, liên lạc và thường xuyên hẹn hò nhau cùng học bài.
Những buổi hẹn lên thư viện thưa dần, thay vào đó là những cuộc hẹn hò riêng tư, cà phê, và cả chuyện đi chơi công viên này kia. Hai đứa tự nhiên thân nhau như đôi tri kỉ. Tình cảm gắn bó, dần dần chúng tôi cảm nhận được sự quan trọng của nhau. Mỗi lần đi đâu, không có cô ấy là tôi cảm thấy thiếu thốn vô cùng.
Cô ấy luôn mang lại cho tôi tiếng cười, niềm vui. Thú thực là tôi học khá hơn cô ấy, nên những gì cô ấy cần giúp, tôi có thể, tôi rất sẵn lòng. Tôi động viên cô ấy học tập và luôn quan tâm cô ấy. Với tôi, cô ấy là người quan trọng, không hiểu sao mới gặp nhau chưa lâu nhưng tôi đã cảm nhận được sự thân quen khi gần gũi người con gái ấy. Tôi nghĩ có lẽ đó là người con gái của tôi, là người mà tôi sẽ chọn trong tương lai, nhưng nghĩ đến phận mình, một chàng trai tỉnh lẻ lại chẳng có gì trong tay, tôi không tự tin bước tới gần cạnh em.
Nhưng có vẻ như thời gian không ưu ái tôi. Được nửa năm, tôi vẫn không tiến bộ, bố mẹ em thì phản đối quyết liệt. (ảnh minh họa)
Thời gian đó, dù tôi biết rõ tình cảm của mình nhưng không hiểu sao, tôi vẫn luôn giữ khoảng cách. Tôi không dám thổ lộ với cô ấy rằng, tôi yêu cô ấy. Dường như người con gái đó cũng dành tình cảm cho tôi. Chúng tôi cứ quan tâm nhau thầm lặng như vậy, cho tới một ngày, tôi chính thức ngỏ lời yêu. Ngày về ra mắt gia đình cô ấy, tôi biết, bố mẹ cô ấy không đồng ý. Và quả thực là vậy. Làm sao họ có thể chấp nhận con gái xinh đẹp của họ lại là gái thành phố cưới một anh chàng nhà quê, không có gì trong tay. Tôi cần phải nỗ lực hơn nhiều. Và khi đó, tôi đã quyết tâm sau khi ra trường sẽ tìm việc làm, kiếm một công việc tốt và chứng minh khả năng của mình sẽ lo được cho người yêu có cuộc sống hạnh phúc, vui vẻ.
Video đang HOT
Nhưng có vẻ như thời gian không ưu ái tôi. Được nửa năm, tôi vẫn không tiến bộ, bố mẹ em thì phản đối quyết liệt. Lúc này em đã tính chuyện quan hệ trước hôn nhân, muốn có bầu trước để ép bố mẹ. Ban đầu tôi rất ái ngại nhưng sau tôi đã đồng ý, chấp nhận chuyện này. Vì quả thực tôi rất yêu em. Tôi cũng nghĩ nếu em có bầu trước, bố mẹ em không còn cách nào là phải chấp nhận cho chúng toi cưới nhau. Và chỉ cần có được em, sau đó tôi sẽ tính chuyện làm giàu, hai vợ chồng cùng phấn đấu.
Cái đêm định mệnh ấy, tôi đã đưa cô ấy về nhà trọ riêng của mình và đã đi quá giới hạn. Nhưng điều không may là, tôi khó lòng khiến cô ấy thỏa mãn. Thực sự, ngay bản thân tôi cũng không hiểu vì sao mình lại như vậy. Gần người con gái tôi yêu nhưng dường như tôi không sung sức, không khiến người yêu có được cảm giác thỏa mãn. Tôi biết mình yếu sinh lý. Và dường như cô ấy cũng hiểu chuyện của tôi. Tôi buồn vô cùng, ôm đầu khóc vì nghĩ rằng, hi vọng cuối cùng cũng không thể cho cô ấy được. Bây giờ tôi như thế này thì phải làm sao đây mới giữ được người yêu. Một kẻ trắng tay, không có gì, bị gia đình phản đối giờ thì yếu sinh lý, liệu bố mẹ cô ấy có đồng ý không. Ngay cả cô ấy cũng sẽ không còn đủ dũng khí đón nhận tôi nữa.
Cái đêm định mệnh ấy, tôi đã đưa cô ấy về nhà trọ riêng của mình và đã đi quá giới hạn. Nhưng điều không may là, tôi khó lòng khiến cô ấy thỏa mãn. (Ảnh minh họa)
Sau hôm ấy, tôi đã lặng lẽ từ bỏ người con gái mình yêu. Tôi muốn cô ấy không phải khổ vì mình, cũng không muốn làm cho cô ấy phải khó xử. Mong cô ấy sẽ có một mái ấm hạnh phúc với một người đàn ông tuyệt vời hơn tôi. Nhưng sau ngày hôm đó, chính cô ấy đã tìm tới tôi và nói không bận lòng, vì tình yêu của chúng tôi, cô ấy mong tôi cố gắng cùng vượt qua khó khăn thử thách. Tôi ái ngại lắm, vì cái chuyện yếu sinh lý này không phải là chuyện có thể dễ dàng hồi phục được. Vậy mà những giọt nước mắt của người con gái ấy đã khiến tôi động lòng. Tôi và cô ấy quay lại bên nhau.
Nhưng gần 1 năm nay, không hiểu sao khi gần người mình yêu, được người yêu quan tâm lo lắng mà tôi vẫn luôn cảm thấy cô ấy đang thương hại mình. Phải chăng cô ấy yêu tôi vì không muốn tôi khổ, tự ti và mặc cảm bản thân? Có phải như vậy không, chứ làm gì có người con gái lại chấp nhận một người đàn ông như tôi nhỉ, chẳng có gì còn yếu sinh lý? Xin hãy cho tôi lời khuyên…
Theo VNE
Vào nhà nghỉ không làm gì là yếu sinh lý?
Tôi tự hứa với lòng mình là không làm cho cô ấy buồn, không chia tay, dù như thế nào đi nữa chúng tôi cũng cố gắng vượt qua, không trẻ con như ngày xưa nữa.
Tôi năm nay chỉ mới 23 tuổi, sinh ra trong một gia đình tương đối khó khăn. Vì vậy trong quãng đường sinh viên tôi cũng tranh thủ làm thêm nhiều để lo cho cuộc sống giữa nơi thành phố đầy bon chen, khác xa với làng quê nghèo tôi đang sống. Còn khoảng vài tháng nữa là tôi tốt nghiệp đại học. Tôi cũng mang bao nhiêu hi vọng, hoài bão vào đời lập nghiệp nhưng không biết như thế nào nữa. Chỉ mong mọi thứ sẽ được thuận lợi để có thể trang trải cuộc sống và lo cho gia đình.
Tôi cũng đang có người yêu, cô ấy có mái tóc dài, đen, rất đẹp, mà phải nói rằng đến thời điểm hiện tại, với tôi, không có được người thứ hai. Tính cô ấy tốt, đảm đang và biết sống, quan trọng là rất yêu tôi, tôi có thể cảm nhận được từng việc làm cũng như hành động của cô ấy dành cho tôi. Và đương nhiên tôi cũng yêu cô ấy rất nhiều. Chúng tôi yêu nhau cũng được hơn 4 năm. Trong thời gian ấy, cũng có nhiều khi giận hờn nhau, bất đồng quan điểm với nhau. Áp lực từ nhiều phía cùng với ngày xưa tôi còn quá trẻ con nên cũng có chia tay, nhưng tình yêu mà, làm sao thay đổi được tiếng nói của con tim. Chia tay rồi lại thấy nhớ nhau nhiều lắm, rồi chúng tôi lại yêu nhau nhiều hơn trước.
Tôi tự hứa với lòng mình là không làm cho cô ấy buồn, không chia tay, dù như thế nào đi nữa chúng tôi cũng cố gắng vượt qua, không trẻ con như ngày xưa nữa. Vì tôi biết rằng, ở bên cô ấy, tôi mới hạnh phúc và ngược lại.
Tôi cũng đang có người yêu, cô ấy có mái tóc dài, đen, rất đẹp, mà phải nói rằng đến thời điểm hiện tại, với tôi, không có được người thứ hai. (ảnh minh họa)
Chúng tôi có rất nhiều kỉ niệm với nhau, khi yêu nhau chúng tôi đã thống nhất rằng không bao giờ &'vượt rào' dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào. Một phần tôi muốn giữ cho cô ấy đến khi cưới chồng (vì nếu như chồng cô ấy không phải là tôi vì một lý do nào đó bất ngờ thì chồng sẽ xem thường và không tôn trọng cô ấy), phần khác tôi cũng muốn biết cảm giác đó trong đêm tân hôn. Thú thật với mọi người là chúng tôi đi chơi với nhau nhiều, đôi khi chơi xa hay về khuya, chúng tôi vào nhà nghỉ, khách sạn ngủ. Tôi và cô ấy cũng rạo rực, cũng ham muốn, cũng tò mò lắm chứ nhưng bao nhiêu lần như vậy tôi đã vượt qua.
Chúng tôi chỉ hôn nhau, ôm nhau rồi ngủ thôi không hề có quan hệ, ấy vậy mà tác giả bài viết "Đòi quan hệ để kiểm tra sinh lý người yêu" cùng với một số độc giả lại cho rằng như vậy là yếu sinh lý. Chúng ta là con người, chúng ta biết kiềm chế chứ không phải chúng ta cứ vào nhà nghỉ là chuyện đó xảy ra. Vậy thử hỏi, những người yêu nhau họ quyết tâm giữ gìn cho nhau thì sao?
Vậy thì trên đời làm gì còn cô gái nào có trinh trắng khi đã yêu nhau hơn 1 năm? Vì nhiều lý do, họ cũng sẽ đưa nhau vào nhà nghỉ, đó là nơi có thể qua đêm mà không phải vất vưởng ngoài đường khi họ không có nơi để dừng chân.
Có quá nhiều lý do khiến người ta yêu nhau nhưng lại không thể động chạm vào nhau vì họ giữ cho nhau và họ tự kìm chế cảm xúc của mình. (ảnh minh họa)
Đánh giá một người yếu sinh lý khi họ gần người yêu mà không động vào thì quả là thiển cận. Người ta yêu nhau chân thành cũng có thể là hiến dâng hết mình, cũng có thể là giữ cho nhau đến tận cùng. Có nhiều người đàn ông vì giữ cho người mình yêu mà họ phải đi tìm nhu cầu ở bên ngoài. Đó là chuyện có thật. Vì thế, đừng vội quy kết đàn ông như vậy.
Vả lại, với một số chị em, họ có thể vào nhà nghỉ với người yêu nhưng vì sợ chuyện tương lai, họ không muốn phá đi trinh tiết của mình. Họ lo lắng người mình yêu hiện tại và lo lắng sau này, nếu không cưới nhau, người đàn ông khác sẽ nghĩ gì về họ. Có quá nhiều lý do khiến người ta yêu nhau nhưng lại không thể động chạm vào nhau vì họ giữ cho nhau và họ tự kìm chế cảm xúc của mình. Vậy nên, không phải cứ vào nhà nghỉ là có &'chuyện ấy'.
Theo VNE
Tôi quá ghê sợ vợ mình Tôi nói với Mai: "Thật tình là anh thấy sợ em. Có lẽ vì quá sợ nên anh không làm được. Xin lỗi em". Vợ tôi mặc quần áo vào, ôm mền gối qua phòng con ngủ. Từ hôm đó, nàng không ngủ chung với tôi nữa. Tôi thấy thoải mái hơn nhưng cảm nhận có điều gì đó đang đổ vỡ trong...