Tôi ‘yêu nhầm’ một người đồng tính
Vào một ngày đẹp trời, cuộc đời đã tát vào mặt tôi với một thông tin rụng rời: Anh là GAY!
Xin chào các bạn, tôi là cô gái đang yêu đơn phương một chàng trai không thể yêu mình. Thế đấy, mọi người có thấy tôi ngốc không?
Tôi cũng chẳng biết vì sao mình lại thế. Có những hôm nửa đêm nằm ôm gối và chỉ có nước mắt lưng tròng. Tôi không biết phải làm sao để thoát tình cảnh này.
Tôi và anh quen nhau qua một người bạn. Tôi còn nhớ lần đầu gặp anh, tôi không có ấn tượng nhiều vì anh là người rất bình thường. Không có gì nổi trội.
Ngày đó, tôi chưa có việc làm, hàng ngày vẫn chạy đôn chạy đáo đi làm thêm một số công việc bán thời gian cho các cửa hàng bán đồ ăn nhanh hoặc tiệm cà phê nào đó. Lương ba cọc ba đồng, ai nhìn tôi cũng ái ngại vì đã ra trường cả gần năm mà vẫn chưa đến đầu đến cuối.
Thấy vậy, chẳng hiểu anh thương tình hay sao mà luôn cố gắng giới thiệu cho tôi hết chỗ này đến chỗ khác. Thế nhưng cuối cùng vẫn chẳng có nơi nào nhận tôi vào làm. Những lúc như vậy, anh em cũng tâm sự cùng nhau.
Rồi một ngày đẹp trời, anh nói công ty anh cần một người làm công việc hành chính. Thực ra cũng không hẳn đúng với chuyên ngành của tôi thế nhưng vì anh đã giới thiệu nên tôi vẫn đi phỏng vấn và cố gắng hết sức. Không ngờ lại trúng tuyển.
Từ đó, tôi thành đồng nghiệp của anh. Chúng tôi lại càng có nhiều thời gian ở gần nhau. Tôi yêu khoảng thời gian đó vô cùng. Sáng, tôi sẽ đi làm sớm và mua đồ ăn sáng, cà phê cho hai đứa. Tôi và anh, lúc nào cũng gắn chặt lấy nhau khiến ai mới gặp đều lầm tưởng là một đôi.
Nghe vậy, tôi cũng vui lắm. Còn anh thì chỉ cười hiền hòa.
Tôi cứ nghĩ, rồi sẽ có một ngày, sớm muộn thôi, anh cũng sẽ nói lời yêu với tôi. Cứ thế, tôi đợi.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Nhưng đợi đến cả năm, tôi vẫn chưa thấy anh ngỏ lời. Mặc dù hàng ngày vẫn đi bên cạnh tôi, vẫn nhắn những tin nhắn hỏi han và đặc biệt luôn ân cần, nhỏ nhẹ với tôi.
Nói thật, với tất cả những biểu hiện đó tôi tin đến 90% là anh có tình cảm với tôi. Nhưng tôi chẳng hiểu sao anh lại không nói…
Rồi một hôm, tôi đã hẹn gặp anh ở quán cà phê. Quán quen thuộc của chúng tôi với nến, sôcôla nóng ấm cúng. Tôi lấy hết dũng khí, gợi mở đủ chuyện, nói bóng nói gió về tình cảm của mình. Đáp lại tôi chỉ là một tiếng thở dài và anh gõ nhẹ vào đầu tôi rằng: ‘Em thật ngốc!’.
Tôi ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Tôi bắt đầu khó chịu và hỏi thẳng anh: ‘Anh, có thích em không?’.
Nói đến đây thì anh im bặt và không nói điều gì nữa. Sau đó, suốt buổi, chúng tôi chẳng còn nói với nhau điều gì, chỉ là bao trùm những tiếng thở dài.
Anh đưa tôi về, sau đó, anh nói tôi ngủ ngoan, đừng nghĩ ngợi gì nhiều. Rồi anh sẽ có lời giải thích cho tôi. Khi anh đi rồi, tim tôi đau lắm.
Thà anh từ chối hay anh nói điều gì đó, tôi còn chấp nhận được, còn kiểu của anh cứ im lặng, một mình chịu đựng, khiến tôi không biết đâu mà lần.
Tôi về phòng, nằm lặng xuống, nước mắt chảy dài. Tôi khóc đến sưng cả mắt. Sáng hôm sau, thấy tôi mắt còn sưng húp, anh đến gõ nhẹ vào trán: ‘Em hư lắm. Anh không đồng ý đâu. Ai bảo em khóc?’.
Tôi ú ớ vài lời rồi im lặng. Tôi giận anh. Sau đó, anh vẫn quan tâm tới tôi, còn tôi bắt đầu bỏ mặc anh. Tôi muốn anh phải bị trừng phạt.
Thế nhưng ngày đó chưa kịp đến thì vào một ngày đẹp trời, cuộc đời đã tát vào mặt tôi với một thông tin rụng rời. Anh là GAY!
Hôm đó, có một cuộc điện thoại của số lạ gọi đến cho tôi. Anh ta giới thiệu đang là bạn trai của anh. Rồi anh ta nói lý do mà phải nói với tôi vì anh không đủ dũng cảm đối diện với tôi. Thêm nữa, anh bạn này không muốn tôi khổ và lún sâu vào mối tình không có hồi kết.
Tôi nghe mà cứ như người ở nơi nào rơi xuống. Cúp máy điện thoại, tôi bỏ lại tất cả, chạy thật nhanh về phòng và lại khóc như một đứa trẻ. Liệu những thông tin mà người lạ kia nói có đúng? Liệu đó có phải là lý do mà bấy lâu nay anh vẫn đi bên cạnh cuộc đời tôi nhưng không một lời yêu? Rồi nếu anh là gay? Tôi phải làm sao đây?
Tôi yêu anh, tôi không muốn mất anh. Mọi người ơi, nếu anh là gay, tôi vẫn yêu anh thì phải làm sao đây?
Theo Tinngan
Bí ẩn vệt máu trên ga giường đêm tân hôn
Sau đám cưới, tôi chếnh choáng hơi men đưa cô ấy về nhà và động phòng. Tất cả đều diễn ra suôn sẻ khiến tôi hạnh phúc vô cùng.
Tôi và cô ấy lấy nhau được 2 năm. Cách đây 3 năm, tôi tình cờ quen cô ấy trong một lần đi công tác ở Nha Trang, cô ấy chính là đối tác của công ty tôi.
Ánh mắt đượm buồn ẩn giấu đằng sau nụ cười dịu dàng và dáng vẻ nhỏ nhắn khiến tối say đắm cô ấy ngay từ lần gặp đầu tiên. Sau khi xin số và vài lần gặp nhau nói chuyện trong quán cà phê gần khách sạn, chúng tôi đã bắt đầu qua lại với nhau.
Thời gian đó, tôi phải khó khăn lắm mới có thể theo đuổi và được cô ấy đồng ý. Nếu như với những cô gái trước đây tôi từng yêu, chỉ cần vài tuần đi ăn và hẹn hò là họ đã gật đầu nhận lời yêu thì cô ấy lại khác.
Một mặt tỏ vẻ xa vời, khó gần, một mặt vẫn đồng ý đi chơi, chuyện trò cùng khiến tôi càng thấy cô ấy khó hiểu hơn. Thế nhưng cuối cùng, sau 1 năm theo đuổi và được sự vun vén của bố mẹ và chị gái cô ấy đã đồng ý nhận lời yêu tôi. Khỏi phải nói, hôm đó tôi hạnh phúc và sung sướng đến nhường nào.
6 tháng yêu nhau, cô ấy vẫn không đồng ý gần gũi mặc dù nhiều lần tôi tỏ ý muốn được ở bên. Thế nhưng sau những lần đó, tôi lại thấy trân trọng và yêu cô ấy hơn. Đôi lúc đi chơi cùng, đang vui vẻ trò chuyện, đột nhiên cô ấy lặng thinh nhìn xa xăm khiến tôi càng mong muốn được khám phá và giành được người con gái ấy cho riêng mình.
Hai tháng sau đó, tôi cầu hôn và cô ấy đã nhận lời. Tôi sung sướng chuẩn bị một đám cưới xa hoa để xứng với người con gái tuyệt vời ấy.
Ảnh minh họa
Từ nhẫn cưới, thiếp mời, ảnh cưới, nhà hàng... tất cả tôi đều phải nhờ một chuyên gia tổ chức sự kiện - cũng là bạn thân của tôi lên kế ý tưởng và tôi cứ thế làm theo. Nguyên khâu chuẩn bị cho đám cưới đã tiêu tốn gần 1 tỷ. Thế nhưng tôi chẳng thấy tiếc chút nào vì lấy được một cô gái như em làm vợ.
Sau đám cưới, tôi chếnh choáng hơi men đưa cô ấy về nhà và động phòng. Tất cả đều diễn ra suôn sẻ và cô ấy cũng có biểu hiện của một cô gái còn trinh trắng khiến tôi hạnh phúc vô cùng.
Những ngày sau đó là ngày tháng mật ngọt của tôi khi ngày nào đi làm về, cô ấy cũng đã nấu sẵn những món ăn ngon đặt trên bàn. Sáng sớm, cô ấy lại đánh thức tôi dậy ăn sáng và chuẩn bị đồ mang đi. Cô ấy cẩn thận, chăm sóc tôi đến từng chiếc tất, cà vạt và quần áo mặc trên người đi làm mặc dù, cô ấy lúc đó cũng là trưởng phòng một công ty kiến trúc.
Chỉ 3 tháng sau khi cưới, tôi tăng lên 5kg khiến ai trong công ty cũng ngỡ ngàng, ghen tỵ với hạnh phúc của tôi. Cuộc sống cứ chìm trong những ngày như vậy cho mãi đến 12 tháng sau đám cưới, vợ tôi vẫn chưa có thai.
Gia đình hai bên thúc giục vì nghĩ chúng tôi kế hoạch. Tôi chạy đôn chạy đáo khắp các viện kiểm tra sức khỏe và mua thuốc uống. Đôi lần muốn đưa vợ đi cùng nhưng cô ấy cứ kêu bận và hôm sau mang một tờ giấy khám bệnh với kết luận sức khỏe hoàn toàn bình thường khiến tôi càng lo lắng.
Cho đến một hôm, khi vợ đi liên hoan cùng công ty và tôi có dịp về sớm nghỉ ngơi. Mẹ vợ gọi điện sang bên ngoại lấy thuốc bổ về để hai vợ chồng uống. Khi tôi bước vào phòng của vợ trước đây, hình ảnh chiếc giá sách gọn gàng đặt trên bàn làm việc ngăn nắp thu hút tôi ngay cái nhìn đầu tiên. Vừa ngồi xuống ghế, tôi với tay lấy một quyển sổ bìa cứng màu nâu cài nút cẩn thận ra xem.
Thì ra là cuốn nhật ký của vợ. Từng dòng chữ nắn nót, đều đặn đáng yêu hiện ra. Thế nhưng khi tôi lật giở trang thứ 13 ra, những dòng chữ hiện ra khiến tôi chết đứng: 'Hôm nay tôi đã vào viện phá bỏ giọt máu của mình với anh. Tiếng y tá quát tháo không khiến tôi đau lòng bằng sự cô độc của mình. Người ta đi phá thai có chồng, có người yêu bên cạnh còn tôi một mình. Đau đớn, mệt mỏi... Mẹ xin lỗi đã làm điều thất đức này nhưng con ơi, ba con không chấp nhận mẹ. Mẹ không thể sinh con ra khi chưa có sự chuẩn bị nào, để con phải cô độc, đau đớn giữa cuộc đời nghiệt ngã này được. Mẹ con mình hẹn nhau vào kiếp sau con nhé. Mẹ xin lỗi con...'.
Hóa ra vợ tôi đã từng yêu một người đàn ông khác và còn có con với anh ta. Thế còn giọt máu trên ga giường đêm tân hôn, cô ấy lừa dối tôi sao? Còn bao nhiêu ngày tôi trong mong một đứa con, vậy mà cô ấy vẫn thờ ơ với tất cả. Lẽ nào cô ấy không muốn có con với tôi? Tại sao cô ấy lại che giấu điều này, tại sao cô ấy dám lừa gạt tôi? Tôi phải làm sao đây với cuộc hôn nhân dối trá này?
Theo Tinngan
Lời yêu muộn màng gửi các tình nhân bé nhỏ Gần 1.500 ngày bên nhau, chưa kịp nói hết lời yêu, giờ phải xa mọi người cảm xúc trong em thật khó tả. Chỉ mong tất cả bình an... Lâu lắm rồi mới đi trên đường chậm chầm như vậy, cảm nhận từng dải gió mơn man, hương hoa sữa nồng nàn, thấy lòng dịu lại. Gió lạnh chuyển mùa! Đón mùa mới...