Tôi yêu người đồng tính kém tuổi
Dù kém tuổi tôi và đồng tính nhưng thật lạ là S lại mang đến cho tôi cảm giác được che chở. Sự chân thành trong cách sống của S khiến tôi rung động.
ảnh minh họa
Chào các anh chị và các bạn!
Tôi thường xuyên vào đọc mục Tâm sự nhưng hôm nay mới dám chia sẻ chuyện của mình, mong nhận được lời khuyên bổ ích từ các bạn độc giả. Tôi xin gửi lời cảm ơn trước tới mọi người.
Tôi không phải là người đồng tính. Tôi là một cô gái hoàn toàn bình thường, năm nay 25 tuổi. Trước đây tôi vốn không có thiện cảm với những người đồng tính và còn cảm thấy hơi sợ sợ những “gay”, những “les” đó. Tôi thấy họ rất phức tạp, cảm tưởng như mình sẽ gặp nguy hiểm nếu ở gần họ. Tuy nhiên sau đó tình cờ tôi lại học trang điểm từ một chàng “gay”, tên là T. Người đó nhiệt tình chỉ dạy cho tôi và rất tốt với tôi, dần dần chúng tôi trở nên thân nhau. Mối quan hệ của tôi mở rộng ra với những người thuộc thế giới thứ 3 này. Tôi không còn cảm thấy e dè nữa, ngược lại còn cảm thông, thậm chí là quý trọng khá nhiều người vì cách sống và tài năng của họ.
Qua T tôi được quen S, cũng là một “gay” nhưng cao to đẹp trai và kém tôi 2 tuổi. S sống đơn giản và rất tình cảm. S và một nam đồng tính khác có quan hệ với nhau nhưng S phải giấu gia đình vì sợ bố mẹ buồn. Quý S, ban đầu tôi coi S như em trai và thương cho hoàn cảnh của cậu ấy. Dù kém tuổi tôi và đồng tính nhưng thật lạ là S lại mang đến cho tôi cảm giác được che chở. Sự chân thành trong cách sống của S khiến tôi rung động. Tôi thường thích gặp cậu ấy để cả hai “chém gió”, vui đùa với nhau, chia sẻ mọi chuyện cùng nhau. Dần dần tôi nhận ra mình hay mong S, nhớ S và hình như yêu cậu ấy. Nhưng S là gay cơ mà, tại sao tôi lại có những cảm xúc ấy dù biết rõ sự thật? Tôi cảm thấy rất hoang mang và chẳng hiểu là mình như thế nào nữa. Thấy yêu S nhưng tôi không hề ghen khi S có quan hệ với người đàn ông khác. Tôi chỉ cảm thấy khó chịu, bực tức nếu S vui vẻ với một cô gái nào đó. Có lẽ đối với tôi S là một người đàn ông chăng?
Video đang HOT
Tôi mong muốn được gắn bó cả đời với S, thậm chí là sinh ra những đứa con xinh đẹp và đáng yêu như cậu ấy. Tôi hạnh phúc khi nghĩ vê điều đó. Nhưng thoát khỏi những mơ mộng, trở về với thực tại tôi lo lắng vì thấy những mơ ước của mình quá xa vời. Trước hết là vì bản thân S, liệu cậu ấy có chấp nhận tình cảm của tôi khi cậu ấy là một gay? Sau nữa là mái ấm của tôi liệu có bền vững với một cá nhân đồng tính? Tôi thấy rối bời, không biết phải làm thế nào. Tôi không bao giờ muốn rời xa S bởi giữa tôi và cậu ấy có quá nhiều tình nghĩa, nhiều kỉ niệm đẹp. Nhưng nếu tiếp tục kéo dài tình trạng này tôi nghĩ mình sẽ chết mất vì ưu phiền. Mong mọi người hãy giúp tôi, chia sẻ với tôi. Một lần nữa tôi xin được cảm ơn.
Theo VNE
Tôi yêu cô ấy chỉ vì nhục dục
Tôi đã nói rất rõ ràng, vậy mà giờ cô ấy lại để có bầu và ép tôi phải cưới. Tôi không muốn!
Tôi chết đứng khi cô ấy đòi cưới. Từ trước đến nay, tôi và cả cô ấy đều xác định đây chỉ là mối quan hệ qua đường. Tôi nghĩ cô ấy đã xác định như vậy rồi vậy mà bỗng nhiên cô ấy lại đổi ý và đòi cưới sau 2 năm sống thử. Tôi không yêu cô ấy, làm sao có thể lấy một người vợ mà mình không yêu?
Tôi được cử vào Sài Gòn công tác 3 năm. Đó là nhiệm vụ bắt buộc phải đi dù tôi cũng không muốn phải xa gia đình. Vào tới mảnh đất sôi động đó, tôi gặp T. Cô ấy cũng không phải là người gốc Sài Gòn mà ở một tỉnh khác, rất xa. Cô ấy cũng chỉ làm ở đó mà thôi. Chúng tôi gặp nhau tình cờ ở một quán ăn khi tôi giúp cô ấy trả tiền vì cô ấy quên mang theo ví.
Quen nhau một thời gian, chúng tôi cũng chia sẻ với nhau chuyện tình cảm của mình. Cô ấy nói cô ấy từng bị chồng sắp cưới hủy hôn, chỉ vì chê hoàn cảnh hai bên không tương xứng. Khi đó, cô ấy đang mang bầu được 3 tháng rồi. Nhưng vì nhà trai phụ bạc, không chấp nhận nên cô đành phải đi phá bỏ cái thai. Cũng kể từ đó cô chuyển nơi làm việc.
Tôi cũng thật lòng thương cô ấy vì nghe hoàn cảnh của cô ấy quá tội nghiệp. Thế rồi, vì ở trong đó không có nhiều người thân, bạn bè nên tôi coi cô ấy như bạn tâm giao, tối ngày cùng nhau đi chơi, ăn uống. Cô ấy nảy sinh tình cảm với tôi. Chính cô ấy là người đề nghị chuyện chuyển đến sống cùng nhau vì cô ấy thích tôi. Tôi hơi bất ngờ và lưỡng lự. Nhưng chính cô ấy đã nói với tôi rằng: "Em đang cô đơn và em thấy thích anh. Em không biết ở ngoài bắc anh có vợ, có người yêu chưa nhưng em muốn bọn mình cùng chung sống. Anh đừng nặng nề quá làm gì. Coi như bèo nước gặp nhau. Bao giờ anh hết thời gian công tác trong này thì anh về, chuyện chúng mình cũng thôi, coi như không ai quen ai".
Nghe cô ấy nói vậy tôi cũng thấy thích thú. Thú thật, đàn ông nào mà chẳng thích phụ nữ đẹp, mà cô ấy lại là một người rất đẹp. Nói tôi không bị "mê mẩn" bởi vẻ đẹp của nàng thì chỉ là nói dối. Tôi thích cô ấy, chỉ trên một mối quan hệ hai bên khỏa lấp cho nhau những gì mà mình muốn chứ không phải làm cảm giác yêu thương của tình yêu.
Tôi sống với cô ấy chỉ vì ham mê thể xác chứ hoàn toàn không phải là tình yêu (Ảnh minh họa)
Phụ nữ chủ động, đàn ông họa có "vấn đề" mới không lấn tới. Tôi nghĩ bụng, mình không lợi dụng, đây là chuyện cả hai bên cùng "ngã ngũ" với nhau. Tôi cũng đã nói rất rõ ràng là tôi không thể yêu và cưới cô ấy được. Tình cảm là điều gượng ép, hơn nữa, quê quán chúng tôi quá xa nhau, tôi không thể cưới cô ấy được và cô ấy đồng ý. Thế thì có vấn đề gì để mà ngại ngần. Tôi và cô ấy sống cùng nhau.
Tiền nong hàng tháng, ngoại trừ việc gửi về cho gia đình, tôi cũng đưa cho cô ấy không hề ít. Tôi không tính toán chuyện đó vì nghĩ ở cùng tôi cô ấy chăm sóc cho tôi như một người vợ đối với chồng. Âu đó cũng là điều đáng làm. Đặc biệt, tôi thấy mình bị cuốn hút mạnh ở cô ấy chính là về vấn đề chăn gối. Quả thực, cô ấy là một người phụ nữ quá tuyệt vời trong "khoản ấy". Cô ấy làm tôi gần như không có gì để phàn nàn về chuyện chăn gối. Tôi thích thú thật sự.
Nói đúng ra thì ở nhà tôi cũng đã có ý chung nhân. Cô ấy ít hơn tôi 5 tuổi, đang đi học lên cao nên chúng tôi cũng chưa muốn cưới. Cũng là vì tôi còn đang đi công tác xa nhà. Nhưng hai bên gia đình đã ướm hỏi và đồng ý hết cả rồi. Chỉ đợi bao giờ tôi kết thúc chuyến công tác này, về quê, cô ấy lại ra trường rồi là chúng tôi sẽ cưới.
Người bạn gái cùng quê đó với tôi ngoan hiền, lại được bố mẹ tôi quý mến nên tôi cũng xác định sẽ cưới cô ấy. Đó là hợp lí với tôi. Chuyện tôi với T ở trong này chỉ là thú vui qua đường thôi. Không ai bắt buộc cũng không ai níu kéo, ràng buộc gì nhau cả. Khi nào tôi chuyển công tác thì sẽ đường ai nấy đi.
Vậy mà đùng một cái cô ấy bắt tôi phải cưới và nói là đã có thai. Trước đây, vì nghĩ rằng hai đứa sẽ không đến với nhau nên T đều uống thuốc tránh thai hàng ngày để phòng ngừa. Tôi cũng tin cô ấy vì toi nghĩ khi tôi đã nói rõ ràng là tôi không yêu T, không cưới T thì nếu để có thai, chính cô ấy mới là người khổ thôi. Nhưng tôi không ngờ cô ấy đột nhiên đổi ý. Mấy tháng nay cô ấy ngừng uống thuốc mà không hề cho tôi biết. Và hậu quả là giờ cô ấy đã có thai.
Tôi không thể lấy người mình không yêu (Ảnh minh họa)
Tôi gần như chết lặng khi nghe cô ấy yêu cầu như vậy. Tôi có thể không phải là một người chung thủy hoàn toàn trong tình yêu nhưng tôi cũng là người có lương tâm. Tôi nghĩ cô ấy tự nguyện đến với tôi thì tôi mới đồng ý sống như vậy chứ tôi vốn dĩ không hề yêu cô ấy. Nếu để bình thường, tôi sẽ không bao giờ làm thế dù cho cô ấy đến với tôi cũng không còn trong trắng hay nguyên vẹn gì. Nhiều người đàn ông họ "quất ngựa truy phong" cũng chẳng màng tới ngày sau nhưng tôi không muốn làm thế. Rõ ràng ban đầu cô ấy nói quan điểm là như vậy, tôi đâu có ngờ giờ cô ấy lại thay đổi và ép buộc tôi thế này...
Bây giờ tôi hoang mang lắm, tôi không biết phải làm sao. Tôi không muốn cô ấy phải khổ, càng không muốn con mình có mệnh hệ gì. Nhưng lấy cô ấy thì không được. Tôi không muốn lấy một người có quá khứ chẳng mấy tốt đẹp như thế. Hơn nữa, quê quán chúng tôi xa nhau quá, lấy nhau sẽ rất khổ. Tôi không hề yêu cô ấy, chỉ sống với nhau vì ham muốn thể xác mà thôi. Như thế lấy nhau làm sao được? Hôn nhân sẽ bất hạnh vô cùng. Tôi phải làm gì đây?
Theo VNE
Con chỉ theo Osin Mẹ phải làm thế nào để con hiểu mẹ yêu thương con vô bờ như con đã yêu thương người vú nuôi đó? Mẹ phải làm thế nào nữa để con nhận ra mẹ mới chính là mẹ của con? Từ ngày mang bầu, mẹ sợ sức khỏe của mình không tốt, không lo cho con được nên đã tìm sẵn một người...