Tôi yêu đi yêu lại một người…
Rồi cứ như vậy tôi yêu đi yêu lại một người, người chưa bao giờ suy nghĩ đến cảm giác của tôi. Người sợ tôi biết, sợ tôi đọc được tin nhắn hay bất cứ thứ gì của người. Cứ như một thói quen, tôi muốn rời xa, người tìm cách giữ chân tôi lại, hay có khi là chính bản thân tôi giữ chân mình lại.
Người ta thường ví tuổi 20 xuân sắc như cành hoa mới vừa chớm nở, tươi đẹp như mùa xuân.
Tuổi 20 của tôi không tươi đẹp như vậy.
Tôi không có bạn, không có bất kỳ người bạn nào…
Cuộc sống tôi quanh đi quẩn lại là một mình… Tất cả… một mình…
Chắc có lẽ tôi sống quá khép lòng, vì quá khứ của tôi khiến tôi không muốn ở bên ai
Cho tới khi tôi tìm được một người chịu nghe tôi nói, chịu đi với tôi, chịu làm bạn với tôi và làm người yêu tôi. Một người luôn cho tôi cảm giác bình yên và hạnh phúc.
Tôi đã cho người những gì tôi có: tình yêu và niềm tin…
Không nhận lại được những gì…
Tôi chấp nhận làm người thứ ba, làm người đứng sau lưng… rồi từ từ tôi biến thành một ả tình nhân…
Video đang HOT
Người không còn cần tôi chia sẻ buồn vui, không còn đi bên tôi, không còn ở bên tôi.
Cho tới khi cứ mỗi ngày một ít, tôi nhìn thấy người đã từng ngày chia sẻ với người khác, yêu thương một người khác, đi bên một người khác.
Quá nhiều người, quá nhiều vấn đề…
Cho đến hôm nay tôi chấp nhận ra đi…
Tôi muốn tìm cho mình một lý do ở lại nhưng tất cả những gì tôi nhận được là: tùy… muốn nghĩ sao thì nghĩ…
Tôi cứ nhủ với lòng, tại sao khi xưa tôi chấp nhận làm người thứ 3 được còn bây giờ thì không.
Câu trả lời có lẽ là vì ngày xưa tôi là người được chia sẻ, bây giờ thì không.
Rồi cứ như vậy tôi yêu đi yêu lại một người, người chưa bao giờ suy nghĩ đến cảm giác của tôi.
Người sợ tôi biết, sợ tôi đọc được tin nhắn hay bất cứ thứ gì của người.
Cứ như một thói quen, tôi muốn rời xa, người tìm cách giữ chân tôi lại, hay có khi là chính bản thân tôi giữ chân mình lại.
Càng đi tôi càng mệt, vì bây giờ bên người vừa là người cũ, vừa hình thành tình mới.
Ngày hôm nay, tôi đã không còn tin trên đời này còn thứ gọi là tình yêu.
Không còn tin tôi có thể tin ai thêm lần nào nữa.
Sau nhiều lần đổ vỡ niềm tin và tình yêu với tôi đã quá xa vời.
Tôi cũng khóc, rồi lại thôi.
Chẳng ai suy nghĩ và hiểu cảm giác của tôi, nên tôi cũng im lặng.
Dần dần tôi lại cứ khép mình trong vỏ bọc của một con búp bê xinh đẹp nhưng vô hồn.
Theo iBlog
Bị bạn gái "ghê tởm" vì mê "đỏ đen"
Chúng em quen và yêu nhau được 5 tháng, em 28 (em cũng yêu khá nhiều cô gái rồi) còn cô ý mới 18. Từ lúc quen rồi yêu nhau chúng em rất hòa hợp rồi cũng tính sang năm sẽ lấy nhau, rồi em ấy đi học, em vẫn gọi điện nhắn tin và mọi chuyện đều ổn, rồi em cũng có ra phòng em ấy chơi và ngủ lại và chúng em có quan hệ nhưng không trọn vẹn vì trong phòng hôm ấy có bạn gái em ấy và cô ấy còn trinh nên đau, nên em cũng không dám nên nghĩ để khi nào thích hơp hơn.
Rồi quan hệ của bọn em vẫn tiến triển tốt cho tới 1 ngày em có đi đánh bạc và thua và em kể cho em ấy xong rồi em ấy cũng khuyên nhủ và em cũng hứa sẽ thay đổi, nhưng rồi em vẫn còn đánh tiếp rồi được vài hôm em không thấy nhắn tin hay gọi điện bình thường.
Em ấy lạnh lùng với em, em hỏi cô ấy không trả lời nhưng thái độ với em thì thờ ơ, em có ra phòng tìm hiểu nguyên nhân nhưng cũng không nói nhưng em biết em đã đánh mất lòng tin, bây giờ cô ấy vẫn thế với em. Ba tuần rồi, em nhắn tin, gọi điện thì vẫn tình trạng đó.
Em không muốn mất cô ấy và còn yêu rất nhiều nhưng giờ em không biết làm gì, nên em cũng chọn cách im lặng nhưng em cũng nghĩ cứ im lăng mãi thế chẳng giải quyết được gì, chỉ là em muốn dò xem tình cảm của cô ấy thế nào, nếu hết tình cảm thì em sẽ không níu kéo nữa. Tết dương lịch vừa rồi cô ấy có về và bọn em nói chuyện và em cũng xin cô ấy cho em cơ hội và cô ấy cũng đồng ý rồi nhắn tin binh thường nhưng vẫn tỏ thái độ lạnh nhạt và coi em không quan trọng nữa.
Tuần vừa rồi em có ra phòng gặp nhưng vẫn thái độ đó, lạnh nhạt, thờ ơ, cảm giác ghê tởm em, em rất khó chịu và đau khổ, dằn vặt bản thân, hứa cố gắng sẽ không tái phạm, nhưng thái độ của cô ấy làm em bực mình và em có nói là lòng tự trọng của em không chịu đựng được nữa và em nói chia tay cô ấy chả nói gì rồi em thúc ép thì cô ấy "ừ", em cũng bực tức và xách đồ và phi thẳng về.
Bây giờ em không biết tâm lý như thế nào, em nghĩ em cũng nên buông nhưng em còn yêu nhiều quá, em muốn chuyên gia tư vấn. Biết đâu em sẽ hàn gắn được tình cảm này.
Không phải ngẫu nhiên mà cờ bạc được liệt vào một trong những tệ nạn xã hội mà cả xã hội phải phòng tránh, đấu tranh để chống lại nó. Nó không chỉ gây ra những thất thoát lớn kinh tế, mà còn là nguyên nhân gây nên nhiều tệ nạn xã hội khác (trộm cướp, hành hung, giết người...), gây sụt giảm nghiêm trọng niềm tin giữa con người với con người, gây hoang mang, mất trật tự xã hội.
Những cá nhân sa đà vào cờ bạc cũng phải gánh chịu những hậu quả khôn lường: nguy cơ sạt nghiệp, tay trắng, mất niềm tin của mọi người dẫn tới các mối quan hệ rạn vỡ, nguy cơ ảnh hưởng đến sức khỏe, đặc biệt là sức khỏe tâm thần do quá lo lắng, tuyệt vọng, công việc trì trệ, xuống dốc... Thực tế đã ghi nhận rất nhiều trường hợp mất hết tất cả: tiền tài, địa vị, công việc, người thân... vì cờ bạc, đỏ đen.
Em hứa hẹn với bạn gái là sẽ thay đổi nhưng lại thất hứa, điều đó tất yếu sẽ khiến cho bạn gái thất vọng, mất niềm tin về em, hoang mang, lo lắng khi nghĩ đến tương lai của hai người, làm sao cô ấy còn dám đặt cược hạnh phúc cả đời mình vào em?
Nếu em cứ tiếp tục lấn sâu vào con đường cờ bạc, thì không những em sẽ mất cô ấy vĩnh viễn mà tương lai của em cũng là một sự thất bại được báo trước, gia đình của em, những người yêu thương em cũng có nguy cơ bị liên lụy từ em.
Không khi nào là muộn cả, nếu em muốn lấy lại niềm tin từ bạn gái, cũng là để bảo vệ tương lai của chính mình, có lẽ là em phải cố gắng, nỗ lực rất nhiều để từ bỏ cờ bạc.
Không biết em sa đà vào "thú chơi" này từ khi nào nhưng nghiện cờ bạc cũng là một trong những biểu hiện bệnh tâm thần, em nên đến gặp các bác sĩ chuyên khoa tâm thần để được hỗ trợ nhiều hơn, tránh xa những môi trường cờ bạc, những con người cờ bạc, dành nhiều thời gian cho những hoạt động lành mạnh, tạo cho mình môi trường tốt... Tâm sự với những người thân trong gia đình, bạn bè, đồng nghiệp để được hỗ trợ.
"Cai" cờ bạc là cả một quá trình lâu dài, khó khăn nhưng chương trình tin rằng, với tinh thần trách nhiệm và ý chí quyết tâm, sự nhận thức sâu sắc về hậu quả của cờ bạc, em sẽ tìm lại được chính bản thân mình, tìm lại tình yêu đã mất, sống có ích cho bản thân, gia đình và xã hội.
Mong sớm nhận được tin vui từ em!
Theo iBlog
Sớm chia tay thì tương lai sẽ không phải đau khổ Em là T, em đang là sinh viên năm 2 Đại Học Bách Khoa Hà Nội. Em muốn chương trình tư vấn chuyện tình yêu thời sinh viên của em ạ. Em và người yêu em yêu nhau được hơn 1 năm rồi, cô ấy là H, cũng là sinh viên năm hai trường đại học Kinh Tế Quốc Dân. Hai bọn em...