Tôi yêu cô chị nhưng đã lấy cô em làm vợ
Phải chăng tôi đã sai khi làm khổ theo cả người vợ của mình? Nhưng một tình yêu đơn phương đã kéo dài quá lâu như vậy rồi, làm sao mới có thể quên đây?
Phải chăng tôi đã sai khi làm khổ theo cả người vợ của mình? (Ảnh minh họa)
Tôi học cùng cô ấy từ năm lớp 1 cho tới hết lớp 12, khi còn nhỏ, cả hai đứa chỉ coi nhau như bạn bè thân thiết. Mỗi khi giận dỗi là vẫn đánh mắng nhau. Hồi nhỏ, tôi nhìn khá bé còn cô ấy thì cao to hơn. Vì thế mà người ăn thua thiệt đều là tôi.
Vào học cấp 3, cô ấy trở nên dịu dàng thùy mị hơn. Tôi cũng trưởng thành thêm một chút. Và không biết từ lúc nào tôi đã để ý tới cô ấy. Mối tình đầu cùng tình yêu đơn phương thuở học trò cứ thế ập đến trong khi tôi lại quá nhút nhát chẳng dám ngỏ lời.
Hết lớp 12, chúng tôi cùng thi vào một trường đại học và đều đỗ khác khoa. Cả hai đã thân lại càng thân. Nhưng tôi nhận ra một sự thật, cô ấy hình như không có một chút tình cảm trai gái nào đối với tôi. Bởi cô ấy đối xử với tôi giống một người bạn thân hơn. Cô ấy kêu ca với tôi về chuyện đau bụng trước kỳ sinh lý. Cô ấy than thở về việc học hành, nói xấu một đám bạn cùng học với tôi. Khi cô ấy đi hẹn hò với chàng trai nào đó, cô ấy sẽ hỏi ý kiến tôi về chiếc váy mới mua, về mái tóc, về cậu bạn đó… 4 năm đại học là 4 năm tôi chứng kiến cô ấy hẹn hò hàng chục cuộc và yêu đến vài anh chàng. Còn bản thân tôi thì chỉ im lặng yêu đơn phương, vì tôi biết cô ấy chẳng có tình cảm gì với tôi. Nhưng mỗi khi buồn hoặc cãi nhau với bạn trai, cô ấy lại tìm đến tôi để được nhận những lời động viên an ủi.
Video đang HOT
Tôi yêu đơn phương cô chị nhưng lại lấy cô em làm vợ (Ảnh minh họa)
Chúng tôi ra trường thì em gái cô ấy vào năm nhất đại học. Cô ấy xin vào làm trong một công ty tư nhân, còn tôi ở lại trường học thạc sĩ, vì thế trách nhiệm chăm sóc em gái rơi vào tôi. Tôi và em rất thân thiết, tôi cũng nhận ra tình cảm của em dành cho tôi không giống một người em gái đối với anh trai. Tôi không biết đáp lại làm sao bởi trái tim tôi vẫn chỉ hướng về cô ấy. Vì thế tôi trốn tránh em. Vậy nhưng, khi em lên năm thứ 3 đại học, cô ấy lại gán ghép tôi với em ấy. Cô ấy thường xuyên nói bóng gió, gợi ý cho tôi quen em. Những lúc đó, tôi chỉ thấy buồn trong lòng.
Em bước vào năm cuối đại học thì cô ấy đi lấy chồng. Chồng cô ấy chính là gã người yêu mà cô ấy cứ chia tay rồi quay lại rồi lại chia tay… Hai người đó yêu nhau 3 năm nhưng chia tay phải tới gần chục lần chứ chẳng ít. Tôi mất một thời gian hụt hẫng khi nhận được thiệp cưới mặc dù ngoài mặt thì vẫn liên tục chúc mừng và nói những câu hài hước chế giễu cô ấy. Sau đám cưới của cô ấy hai tháng thì tôi chính thức quen em gái cô ấy.
Hai chúng tôi trở thành người yêu, em ra trường được nửa năm thì chúng tôi kết hôn. Trong thâm tâm, tôi vẫn còn tình yêu dành cho cô chị. Nhưng cô ấy đã đi lấy chồng, dù là bạn thân, tôi cũng không thể tìm cớ để đến chơi hoặc hẹn hò rủ cô ấy đi ăn uống như trước được. Tình yêu đơn phương này cứ như thế bị cắt đứt nên tôi dứt khoát lấy cô em. Tôi suy tính, nếu cưới em, tôi sẽ là em rể của cô ấy, chúng tôi vẫn sẽ gặp nhau nhiều khi họp mặt gia đình.
Cưới về, tôi cũng rất quan tâm và chăm sóc vợ. Nhưng chỉ được 3 tháng sau cưới, trong một lần nói chuyện tâm sự với vợ, tôi mới biết, hóa ra vợ tôi biết chuyện tình yêu đơn phương của tôi từ lâu rồi. Vợ tôi nói mặc dù biết nhưng em vẫn lấy tôi vì em yêu tôi. Em cũng rất nể phục tình cảm đằng đẵng hơn 10 năm trời của tôi đối với chị gái em. Giờ chị gái đã đi lấy chồng và có con rồi, vợ tôi hy vọng tôi sẽ quên được cô ấy để sống với gia đình thực của mình.
Tôi đã khóc gục vào tay vợ. Phải chăng tôi đã sai khi làm khổ theo cả người vợ của mình? Nghe những lời của vợ, tôi ao ước mình sẽ quên được cô ấy đi, để dành toàn bộ tâm trí cho người vợ thực sự của mình. Nhưng một tình yêu đơn phương đã kéo dài quá lâu như vậy rồi, làm sao mới có thể quên đây?
Theo Afamily
Bị bắt gặp khi ngủ cùng anh
Đi chơi về muộn nên em đã ngủ lại nhà anh, nào ngờ mẹ anh bắt gặp và nghĩ rằng em là đứa hư hỏng.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em đang cảm thấy vô cùng lo lắng và buồn chán. Chỉ vì một hành động nông nổi mà em đã làm ảnh hưởng tới tình yêu của mình. Mong chị hãy cho em một lời khuyên. Em không biết mình phải ứng xử ra sao trong hoàn cảnh này.
Hôm trước, vì đi chơi về muôn nên em đã ngủ tại nhà người yêu mà không xin phép mẹ anh ấy. Sáng hôm sau, mẹ anh ấy bất gặp em tại phòng và đã đã tức giận. Mẹ anh đã nói rằng không chấp nhận em làm vợ anh ấy. Em biết mẹ anh ấy có ấn tượng xấu về em,vì anh ấy chưa đưa em về ra mắt mà lần đầu gặp lại trong tình huống như vậy.
Bây giờ mẹ quản anh ấy rất chặt. Mỗi khi tối anh ấy đi về muộn mẹ lại gọi điện hỏi han và bảo rằng lại đi hẹn hò. Mẹ anh ấy sợ anh ấy đi cùng em và nghĩ em là người không đứng đắn.Em đã quyết định chia tay với anh ấy,vì giữa chúng em chưa có việc gì xảy ra. Em không muốn mẹ anh ấy nghĩ xấu về em. Em biết mình đã sai và không muốn bố mẹ mình mang tiếng vì em. Em không muốn người khác nói xấu bố mẹ vì em. Nhưng anh ấy không đồng ý, không muốn kết thúc như vậy. Em cũng rất buồn nhưng em không biết mình nên đối mặt với chuyện này như thế nào? Em không biết nếu tiếp tục em sẽ phải cư xử ra sao với mẹ anh ấy? Mong chị hãy cho em một lời khuyên. Rất mong sự hồi âm của chị. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Em cảm thấy xấu hổ không biết phải đối diện với mẹ anh như thế nào? (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng em là một cô gái còn trẻ, suy nghĩ chưa thấu đáo nên đã có hành động chưa đúng mực dẫn tới mẹ của người yêu hiểu lầm và đánh giá em không tốt. Giờ đây em cảm thấy xấu hổ khi bị mẹ anh ấy nhìn nhận, coi thường tư cách của em. Em muốn chia tay nhưng người yêu em không muốn và bản thân em cũng còn yêu anh ấy. Em không biết phải xử lý tình huống này ra sao.
Có lẽ giờ em cũng đã biết được hành động của em là sai lầm như thế nào. Người ta thường gọi như vậy là tình ngay lí gian. Là con gái, em dễ dàng ngủ lại nhà bạn trai như vậy chắc chắn sẽ bị mẹ anh ấy coi thường. Đó là điều đương nhiên mà em khó lòng có thể trách mẹ anh ấy được. Người mẹ nào cũng muốn con trai họ yêu được một cô gái ngoan ngoãn, hiền lành. Vậy mà lần đầu tiên gặp em lại trong tình huống như vậy chắc chắn mẹ anh ấy sẽ nghĩ em là cô gái không tốt, tư cách không ra gì.
Chị nghĩ rằng sai đâu thì cần sửa đấy. Em đã để mẹ anh ấy hiểu lầm thì bây giờ chính em và người yêu em phải tháo gỡ hiểu lầm đó. Nếu như anh ấy yêu em, quyết bảo vệ tình yêu này thì anh ấy cũng cần phải có những động thái để thanh minh giúp em. Hai em nên cùng nhau về gặp mẹ anh ấy để giải thích cho bác gái hiểu. Hãy nói rõ ràng nguồn cơn, tình huống đã khiến em ngủ lại đó. Đồng thời em đừng quên nhận lỗi về mình vì dù sao đó cũng là một hành động không nên. Em cần phải khiến cho bác gái hiểu rằng đó là lỗi của em, em nghĩ không thấu đáo nhưng mọi chuyện không hề đi quá giới hạn như bác gái nghĩ.
Khi em và bạn trai dám dũng cảm đối diện, giải thích cho mẹ anh ấy hiểu thì những hiểu lầm mới phần nào được hóa giải. Bác gái có thể chưa tin ngay nhưng chí ít cũng đánh giá cao sự thành thật và biết nhận lỗi của em. Nếu em cứ lẳng lặng chia tay hoặc tiếp tục yêu nhau mà không nói gì thì hiểu lầm đó mãi mãi không được hóa giải. Bác ấy sẽ mãi mãi không chấp nhận em và luôn luôn nghĩ em là một người con gái có tư cách đạo đức không ra gì. Việc đó chỉ tốt hơn cho em và anh ấy mà thôi.
Đồng thời sau khi thừa nhận sai lầm, bạn trai em cũng cần phải là người khiến cho mẹ anh ấy hiểu em hơn. Anh ấy cần chia sẻ tình cảm sâu sắc đã dành cho em, rằng em thực ra là người như thế nào. Thời gian cùng với sự kiên quyết của anh ấy sẽ giúp mẹ anh hiểu hơn về em. Bản thân em cũng cần lấy chuyện lần này làm bài học răn mình, làm bất cứ điều gì cũng phải suy nghĩ trước sau, không nên dễ dãi để rồi người khác hiểu lầm, đánh giá sai lệch.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo VNE
Gọi em là kẻ đến sau Gọi em là người đến sau thôi nhé bởi dù em biết anh đã có người yêu nhưng em vẫn dám yêu. Gọi em là người đến sau thôi nhé bởi dù em biết anh đã có người yêu nhưng em vẫn dám yêu, vẫn dám thổ lộ tình cảm của mình với anh.Nhưng em không phải là người thứ ba, cũng không...