Tôi yêu… bồ của vợ
Vì chán chồng, vợ tôi đã đi cặp bồ với một người đàn ông khác. Nhưng trớ trêu thay, tôi lại mê mẩn người đàn ông đã cướp vợ của mình…
Chuyện vợ chồng của chúng tôi ngày một nhạt nhẽo. (ảnh minh họa)
Mới kết hôn được hơn 2 năm nhưng cuộc sống của vợ chồng tôi lại vô cùng nhạt nhẽo. Vợ tôi khi nào cũng tỏ ra không hài lòng về chồng. Cô ấy bảo, nhìn tôi rất đàn ông, nhưng khi ở gần mới biết là không phải. Nguyên nhân sâu xa cũng chỉ vì tôi rất hờ hững với chuyện chăn gối. Đang độ tuổi sung sức, nhưng có khi cả tháng, tôi mới chạm vào người cô ấy. Lạ một điều là, tôi chẳng khi nào thấy thèm muốn hay khao khát đàn bà.
Cao to, đẹp trai, lại thành đạt, trong mắt nhiều người, tôi là mẫu đàn ông dễ “sát gái”. Ấy thế mà trong suốt 2 năm sống chung, tôi chưa từng gây ra một vụ “án tình” nào. Với nhiều bà vợ, đây là một tín hiệu đáng mừng, nhưng vợ tôi thì ngược lại. Càng ngày, cô ấy càng tỏ ra nghi ngờ giới tính của tôi. Có lần, cô ấy đã mỉa mai: “Chắc trái tim anh làm bằng thép, hoặc anh không phải là đàn ông thì mới vượt qua một rừng mỹ nhân như thế mà không có lấy một chút xao lòng”.
Quả thực, xung quanh tôi lúc nào cũng có gái đẹp. Có người sẵn sàng ngả vào lòng tôi vô điều kiện, nhưng trong tiềm thức của mình, tôi không hề có ý định mèo mỡ với bất kỳ ai. Một mình vợ tôi thôi cũng đã khiến tôi cảm thấy mệt mỏi. Đôi lúc tôi cũng chột dạ, không biết mình có vấn đề gì không?
Chuyện vợ chồng của chúng tôi ngày một nhạt nhẽo. Tôi chẳng có lấy một chút ham muốn để làm hài lòng vợ. Tôi chỉ thích kiếm thật nhiều tiền về đưa cho cô ấy để “khất nợ” chuyện kia. Nhưng vợ tôi không phải là người ham tiền, cái cô ấy cần là một người đàn ông đúng nghĩa. Rồi chuyện tất yếu cũng xảy ra, vợ tôi có bồ.
Thời gian đầu, tôi không quan tâm đến chuyện ấy. Nhưng một hôm tình cờ đụng mặt hai người ở quán cà phê, mọi chuyện đã quay theo hướng khác. Khi nhìn thấy người đàn ông ấy, một luồng điện lạ kỳ đã chạy qua người tôi. Tai tôi đỏ lựng, còn hai bàn tay thì đổ mồ hôi rất nhiều. Tôi phải đứng im một lúc lâu mới có thể bình tĩnh lại được. Vợ tôi cứ nghĩ, do tôi quá sốc trước việc cô ấy ngoại tình nên mới có thái độ như vậy, nhưng sự thực hoàn toàn khác. Tất cả chỉ vì trái tim tôi đã rung động trước người đàn ông đó.
Kể từ hôm ấy, mọi động thái của vợ đều được tôi theo dõi nghiêm ngặt. Tôi nổi giận vô cớ với cô ấy, bắt cô ấy ở nhà, không được giao du với bạn bè, không được tụ tập, đàn đúm với bất kỳ ai. Điện thoại cô ấy cũng được tôi kiểm soát chặt chẽ. Tôi lưu số điện thoại của người đó vào danh bạ của mình và không ngần ngại hẹn gặp.
Tôi đã yêu… bồ của vợ mình. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Người đàn ông ấy tỏ ra ngại ngùng và nói lời xin lỗi với tôi ngay lần đầu gặp mặt. Bề ngoài, tôi vẫn tỏ ra là một người đàn ông lịch thiệp, nhưng trong lòng, tôi lại toan tính nhiều việc khác. Tôi nghĩ ra đủ chiêu trò để được gặp anh ta nhiều hơn, tôi cũng tìm mọi cách để có thể “moi” được nhiều thông tin cá nhân cũng như sở thích của người ấy nhất. Tôi làm những việc đó với một tâm trạng háo hức, hồi hộp – điều chưa từng xảy ra khi tôi còn tán tỉnh vợ mình.
Dần dần, thời gian tôi nghĩ đến người đó còn nhiều hơn cả công việc của chính mình. Trước mỗi cuộc hẹn, tôi thấy tim mình sắp vỡ ra vì vui mừng. Cũng may là làm cùng ngành và nói chuyện hợp nên số lần chúng tôi gặp nhau bia bọt cũng khá nhiều. Những lần ấy, tôi luôn tỏ ra thân mật với anh ta, cố làm sao đó để được đụng chạm vào anh ta nhiều nhất. Với tôi, những lần va chạm đó để lại dư vị lâu hơn những cuộc ái ân nóng bỏng với vợ trong suốt hai năm trời.
Nhiều lúc tỉnh trí suy nghĩ, tôi thấy ghê tởm chính mình. Tôi không nghĩ mình lại đi say mê một người đàn ông, mà người đó lại là bồ của vợ. Kể từ sau khi tôi cố kết thân với anh ta, chuyện anh ta “chim chuột” với vợ tôi cũng thưa dần, vì tôi đã hứa sẽ ký một hợp đồng béo bở với công ty anh ta, nếu anh ta từ bỏ ý định quyến rũ vợ tôi. Dĩ nhiên là vợ tôi nhận ra mưu mô ấy. Cô ấy điên lên và không ngừng chửi tôi là “đồ biến thái”, “đồ xảo quyệt”.
Nhưng sau khi có được hợp đồng béo bở, người đàn ông ấy vẫn “ngựa quen đường cũ”, tiếp tục cặp bồ với vợ tôi. Tôi phát ghen với chính vợ của mình. Cô ấy đã tuyên bố sẽ viết đơn ly hôn để được sống với người đàn ông ấy. Chỉ mới nghe đến đó, tôi đã thấy máu nóng bốc lên mặt. Tôi không muốn người ấy thuộc về bất cứ ai, ngoài tôi ra.
Tôi khóc vì biết mình sẽ không được gặp lại người đàn ông đó chứ không phải khóc vì vợ bỏ đi theo trai. (ảnh minh họa)
Lúc này, vợ tôi đã nói sự thật về con người tôi cho người đàn ông ấy rõ, rằng tôi là một kẻ gay chính hiệu, tôi tiếp cận anh ta chẳng phải có ý gì tốt đẹp ngoài mục đích ve vãn. Cô ấy còn dọa sẽ nói cho người khác biết chuyện nếu tôi không chịu buông tha cho họ.
Dù sao, cái tiếng bị vợ bỏ còn “nhẹ nhàng” hơn cái tiếng bị đồng tính nên tôi đành ngậm đắng nuốt cay để cho anh ta đi với vợ mình. Lúc vợ tôi dọn đồ ra khỏi nhà, tôi đã khóc rất nhiều. Chỉ có điều, tôi khóc vì biết mình sẽ không được gặp lại người đàn ông đó chứ không phải khóc vì vợ bỏ đi theo trai. Tôi thấy khổ sở vô cùng và không biết tương lai mình sẽ sống thế nào nếu không được gặp người đàn ông đó?
Theo VNE
Chồng bỏ nhà đi vì không được đứng tên sổ đỏ
Gần nửa tháng nữa Tết rồi, không có chồng bên cạnh rất buồn phiền bực bội. Muốn gọi anh về nhưng mình rất ngại xuống nước nhục nhã như thế với nhà chồng. Rối quá không biết nên làm sao.
Mình đã mắc phải một lỗi mà theo chồng là vô cùng "lớn và nghiêm trọng". Riêng mình thừa nhận là mình có sai nhưng vẫn ấm ức mấy hôm nay. Muốn kể ra để mọi người phân tích hộ ai trong hai vợ chồng mình mới là người sai nhất. Cuối năm rồi, nhà cửa chưa sắm sửa dọn dẹp gì cả, không thể giận nhau mãi được.
Mình là con một trong khi chồng mình có đến mấy anh chị em. Lúc yêu nhau nhà mình ra điều kiện không cần sính lễ gì to lớn, chỉ cần anh ấy ở rể là được.Nhà chồng mình lúc đấy suy nghĩ và thử thách đến tận nửa năm mới đồng ý. Tất nhiên là cũng ra điều kiện lại là không được coi anh là "chó chui gầm chạn".
Ai cũng tưởng là anh ở rể thế sẽ thiệt thòi nhưng mình lại thấy ngược lại bố mẹ mình phải nhún nhường rất nhiều (Ảnh minh họa)
Ai cũng tưởng là anh ở rể thế sẽ thiệt thòi nhưng mình lại thấy ngược lại bố mẹ mình phải nhún nhường rất nhiều. Bố mẹ mình xem anh như con ruột, mọi tài sản sau này đều thuộc hai vợ chồng mình.
Cả mình và anh đều bận bịu với công việc. Nhưng về nhà mình vẫn phụ mẹ nhà cửa bếp núc thậm chí siêng hơn ngày trước. Bố mình về hưu rồi nên nhàn, hay chơi cờ, chăm sóc cây cối và quanh quẩn bên mẹ mình đợi sai vặt. Cả nhà ai cũng phải phụ nhau không phân biệt việc đàn ông đàn bà. Tuy nhiên ngoại trừ chồng mình.
Anh lười không tả được. Không dọn dẹp đã đành còn đi đâu bày bừa đó. Uống một ly rượu cũng để lại chỗ cũ, có lúc còn đặt bên cạnh bồn rửa bát chứ không tiện tay mà rửa luôn.
Bố mình vô tâm không để ý còn mẹ mình biết nhưng không dám nói vì sợ mang tiếng bắt nạt rể. Áo quần của hai vợ chồng mình mẹ mình giặt tay cả. Nhiều lúc bà đãng trí nên để dây màu là anh phàn nàn khó chịu. Mẹ mình đã giặt đồ lót cho anh mà anh bảo: "Mẹ chà mạnh tay vào một tí nó mới sạch, giặt rồi mà như chưa giặt".
Mẹ mình đơn giản nên không giận còn gật đầu. Mình thì xót vô cùng. Mẹ đã hầu hạ hai vợ chồng mà anh ấy còn hạch sách. Tiền bạc có đưa bao nhiêu đâu, mỗi tháng góp 4 triệu tiền ăn thôi.
Mình nhỡ mồm nói "Phận anh chó chui gầm chạn, ly hôn thì chỉ có trên răng dưới... ra khỏi nhà". Chồng mình nghe vậy mặt đỏ bừng bừng tát mình rồi ra khỏi nhà từ hôm đó tới giờ (Ảnh minh họa)
Chồng mình tệ tới mức thấy áo quần phơi rớt trước mặt cũng không nhặt, thấy sân vườn bẩn cũng không tự giác quét. Anh ấy ỷ lại có bố mẹ mình làm ô sin. Mình dặn mẹ mình bảo anh ấy phụ việc nhà đi thì mẹ mình lại bảo: "Mẹ ở nhà không có gì làm buồn tay chân, thôi để mẹ làm".
Mình dùng lý lẽ nói với chồng rằng thương bố mẹ vợ với, coi đây như nhà của mình, mình dọn thì nhà mình đẹp chứ sao. Nhưng thật quá sức tưởng tượng là chồng mình bảo "Đâu là nhà của mình? Lúc nào bố mẹ sang tên thì mới là nhà của mình".
Mình sốc. Chồng mình nói vậy là có ý nhắm vào tài sản của bố mẹ mình phải không? Bố mẹ đã bảo cho vợ chồng mình nhưng có lẽ phải sang sổ đỏ thì anh ấy mới yên tâm chăng? Sau lần đó mình hơi "gờm" chồng vì có cảm giác anh tham lam vụ lợi tài sản.
Hai vợ chồng mình cũng thường cãi nhau, chủ yếu là khắc khẩu chứ không có chuyện gì nghiêm trọng. Lần mới đây là thế này: Sắp Tết chồng không dành tiền biếu bố mẹ vợ mà còn xúi mình giục bố mẹ làm thẻ đỏ gấp để sang tên cho vợ chồng mình.
Anh còn nói đút tiền làm dịch vụ khoảng 50 triệu là Tết này được ăn Tết trong ngôi nhà của chính mình. Mình nghe vậy giận lắm nhưng vẫn vờ hỏi "Vợ chồng mình lấy đâu ra những 50 triệu?". Thì anh bảo "Có sẵn đây".
Hỏi thế có tức không, bảo đi Tết cho bố mẹ vợ thì rên rỉ không có tiền mà bây giờ thòi ra mấy chục triệu. Mình trách anh tệ bạc ki bo với nhà vợ thì anh xẵng giọng: "Tôi chi tiền cho việc đáng chi thôi".
Xin hỏi chị em, ăn ở nhà vợ mỗi tháng đóng 4 triệu mà được làm ông hoàng, vậy mà biếu xén cho bố mẹ được cho là "việc không đáng". Mình giận mất khôn chửi anh đủ thứ từ tệ hại trên đời, còn đòi ly hôn đuổi ra khỏi nhà.
Mình sai ở chỗ mắng anh nặng lời. Mình nhỡ mồm nói: "Phận anh chó chui gầm chạn, ly hôn thì chỉ có trên răng dưới... ra khỏi nhà". Chồng mình nghe vậy mặt đỏ bừng bừng tát mình rồi ra khỏi nhà từ hôm đó tới giờ.
Bố mẹ mình bảo mình sai (mình không dám nói thật nguyên nhân là do anh đòi sang tên nhà đất) và gọi điện năn nỉ anh về nhưng anh không chịu. Anh bảo mình làm nhục anh, bây giờ không chỉ nói suông mà còn phải qua nhà anh, quỳ trước mặt bố mẹ chồng và anh để xin lỗi.
Mình nghe chỉ muốn giận thêm, mình mắng anh chỉ có 2 vợ chồng nghe. Bây giờ anh lại muốn mình quỳ trước cả nhà anh để xin lỗi. Ai mới làm nhục ai đây? Với lại rõ ràng là mình chỉ lỡ lời chứ nguyên nhân không phải do mình. Là do anh tham lam xấc láo với bố mẹ vợ trước?
Mình tự trọng nhiều lắm, lòng vẫn còn giận. Gần nửa tháng nữa Tết rồi, không có chồng bên cạnh rất buồn phiền bực bội. Muốn gọi anh về nhưng mình rất ngại xuống nước nhục nhã như thế với nhà chồng. Rối quá không biết nên làm sao.
Bây giờ nên làm gì đây mọi người? Chồng mình sai lè rồi phải không? Mình chỉ lỡ lời thôi. Thực sự mình không muốn quỳ trước nhà chồng đâu.
Theo VNE
Đau đớn khi chồng sắp cưới làm "chuyện ấy" với tình cũ Còn về phần anh, khi mọi chuyện vỡ lẽ, anh chỉ im lặng, không một lời giải thích, biện hộ cho những hành động của mình và thái độ lại tỏ ra lạnh nhạt với tôi. Tôi quen và yêu anh được 3 năm, đã đính hôn, dự định hai tháng sau sẽ tổ chứclễ cưới. Vậy mà gần đây anh quá lạnh...