Tôi yêu anh, nhưng tình yêu không đủ lớn để tôi vượt qua những hành động này
Những lời anh nói như ngàn nhát dao đâ.m vào tâm can tôi, khiến tôi thức tỉnh. Tôi hiểu, tính cách này đã ăn sâu vào con người anh rồi, chẳng thể nào sửa được. Giờ còn trẻ tuổ.i đã thế, thì chắc về sau càng khó khăn, chặt chẽ hơn.
Chồng tôi là người đàn ông tương đối gia trưởng, chặt chẽ trong chi tiêu. (Ảnh minh họa)
Khi đọc được bài viết “Nếu làm theo lời anh thì chẳng khác nào chặ.t châ.n, chặ.t ta.y tôi đi cả” của bạn Luật, tôi cũng muốn chia sẻ đôi chút về cảm xúc, tình huống thật của cuộc đời mình. Một phần là để giải tỏa tâm trạng, những bức xúc của bản thân, phần nào như một minh chứng, giúp bạn ấy đưa ra quyết định cho cuộc đời mình.
Tôi là giáo viên dạy ngoại ngữ, ngoài công việc ở một trường trung học của thành phố, tôi còn mở nhiều lớp dạy thêm ở nhà nên thu nhập cũng khá. Chồng tôi là công chức nhà nước. Vì vậy kinh tế gia đình tôi khá ổn.
Người ngoài nhìn vào thì ai cũng ngưỡng mộ chúng tôi, bởi sự sung túc, ổn định, còn đối với tôi, một người trong cuộc thì thấy ngột ngạt, mệt mỏi vô cùng.
Chồng tôi là người đàn ông tương đối gia trưởng, chặt chẽ trong chi tiêu và hơn tất cả, lúc nào anh cũng muốn quản lý tài chính, là tay hòm chìa khóa của gia đình. Cho dù tôi mới là người kiếm ra tiề.n, nhưng muốn mua gì, tiêu gì phải hỏi ý kiến của anh từ việc nhỏ nhất.
Tính cách này của chồng thì tôi chưa hề đươc biết, cho đến khi cưới. Sau khi hai vợ chồng kiểm phong bì tiề.n mừng của bạn bè, người thân, chồng tôi nói đưa để anh bỏ vào két. Đến khi tôi cần tiề.n đi thanh toán một số khoản cho đám cưới thì không mở nổi. Hỏi thì anh nói: “Anh đổi mật mã cho an toàn, khi nào cần thì cứ nói anh”. Vì khi ấy mới cưới, hơn nữa, tôi cũng chỉ nghĩ đó là vì anh cẩn thận chứ không biêt là một “chiêu” để anh quản lý tài chính.
Sau khi cưới 1 tháng, vợ chồng tôi được bố mẹ mua nhà cho ra ở riêng nên tôi phải lo cơm nước, chợ búa. Điều đáng nói là, hằng ngày, trước khi đi làm, chồng đưa tôi 200 ngàn, nói cầm tiề.n đi chợ, lo cơm nước và phòng xe cộ hỏng dọc đường. Nhiều hôm, chi tiêu phát sinh tôi lại phải vay mượn bạn bè, hoặc lấy tiề.n riêng của mình bù vào.
Một tháng sau khi cưới, tôi mới thấm cái cảnh bị quản lý. Vào ngày tôi lấy lương, anh chủ động gọi tôi hỏi: “Hôm nay vợ có lương rồi à”. Tôi chẳng đề phòng, trả lời: “Cứ mùng 10 hằng tháng thì công ty vợ trả lương. Sao vậy?”. Anh trả lời ráo hoảnh khiến tôi sợ hãi: “Tiề.n lương, tiề.n dạy thêm hằng tháng, em phải đưa cho anh quản lý tài chính. Chi tiêu thứ gì em cứ bảo, nếu thực sự cần thiết, anh sẽ đưa cho. Để tiề.n cho em tiêu hoang phí, biết bao nhiêu cho đủ”.
Video đang HOT
Tôi không đồng ý, nói phụ nữ mới nên quản lý tài chính, đàn ông làm vậy không hay, bần người và nhỏ mọn. Chỉ đợi có thể, chồng tôi nổi cơn lôi đình, nói tôi không muốn chung tay xây dựng gia đình, chỉ muốn bo bo lo cho bản thân, thỏa những sở thích hoang phí của mình… khiến tôi chế.t lặng.
Nhưng vì sự yên ấm gia đình, tôi cũng phải thỏa hiệp, đồng ý với ý của anh. Nhưng giờ nghĩ lại, đó là một sai lầm lớn, dẫn đến sự mệt mỏi của tôi suốt thời gian qua.
Những ngày sau, tôi muốn mua quần áo, giày dép, mỹ phẩm gì cũng phải hỏi ý kiến của anh. Dĩ nhiên, phần nhiều là anh không đồng ý. Thậm chí đến việc mua quà cáp cho bố mẹ hai bên anh cũng tính toán, căn vặn.
Trong 3 năm sống chung, không biết bao nhiêu lần tôi và anh giận nhau vì anh bắt tôi ngồi liệt kê chi tiêu, giải trình lý do thâm hụt số tiề.n anh đưa cho, hay đưa lương cho anh thiếu vài trăm nghìn. Đến khi có con, đồng sữa đồng bỉm của con cũng phải ngửa tay xin chồng.
Quá ngột ngạt với cuộc sống như vậy, tôi có dấu một khoản riêng cho mình từ những lớp dạy thêm. Tôi chỉ đưa cho anh hai phần số tiề.n thu của học sinh, số còn lại giữ phòng thân. Nhưng vì thấy tôi thỉnh thoảng có đồ mới, lâu lâu lại tụ tập bạn bè đi chơi, mua quần này áo nọ cho con nên anh sinh nghi. Hỏi tôi không được, chồng đã dùng hạ sách.
Cách đây 1 tháng, anh bắt đầu để ý đến việc dạy thêm của tôi nhiều hơn. Anh tìm hiểu qua học sinh các lớp, tôi thu bao tiề.n một tháng, rồi kiểm tra sĩ số từng lớp. Anh đủ thông minh để cộng trừ nhân chia, so sánh với số tiề.n hàng tháng tôi đưa để phát hiện tôi “thủ” tiề.n riêng. Cũng vì thế mà anh chì chiết, móc máy, thậm chí thêu dệt với bố mẹ hai bên, tôi cất tiề.n riêng để chơi bời, đàn đúm.
Tôi yêu anh, nhưng tình yêu dường như không đủ lớn để tôi vượt qua áp lực này. (Ảnh minh họa)
Chưa dừng lại ở đó, anh suy diễn rằng tôi có ý đồ chung riêng, dấu tiề.n và không lo vun vén kinh tế gia đình. Thậm chí, nói tôi có người khác bên ngoài nên tự lập kinh tế, lúc nào cũng sẵn sàng bỏ bố con anh.
Quá ấm ức, hụt hẫng, tôi thấy mình bị thói ích kỷ, nhỏ nhen, bần tiện của anh xúc phạm. Tôi vừa khóc vừa nói tất cả những điều mình nghĩ, những khổ sở, mệt mỏi, ấm ức và thiệt thòi của mình suốt 3 năm qua. Không những không nghe, anh gạt đi và tuyên bố: “Nếu còn tiên chung, tiề.n riêng, còn không đưa hết tiề.n anh quản, thì ly dị. Đường ai nấy đi cho thoải mái”.
Những lời anh nói như ngàn nhát dao đâ.m vào tâm can tôi, khiến tôi thức tỉnh. Tôi hiểu, tính cách này đã ăn sâu vào con người anh rồi, chẳng thể nào sửa được. Giờ còn trẻ tuổ.i đã thế, thì chắc về sau càng khó khăn, chặt chẽ hơn.
Tôi yêu anh, nhưng tình yêu dường như không đủ lớn để tôi vượt qua áp lực này. Tôi muốn được làm chủ cuộc sống, chi tiêu của mình. Muốn được chăm sóc, lo toan cho người thân, bạn bè mà không phải lấm lét dè chừng thái độ của anh.
Tôi nên làm gì đây? Liệu có cách nào để chồng tôi thay đổi không mọi người?
Theo blogtamsu
Phụ nữ, khi đã rơi vào lưới tình thì vô phương cứu chữa
Trong tình yêu, ta dễ bị thỏa mãn bởi hành động tình cảm mà đối phương thể hiện với mình. Chả cần biết là người ta làm thế với mục đích gì. Và phụ nữ, khi đã rơi vào lưới tình thì vô phương cứu chữa.
Ở một góc độ nào đó thì đây cũng là một việc tốt, nhưng đôi khi, sự ngon ngọt và quan tâm bất chợt lại là dấu hiệu của sự "có vấn đề" trong một mối quan hệ, một là người ta tự lừa hoặc chính mình, hai là ngây ngô không biết gì, nhưng chung quy cả hai loại này đều không dứt ra được, để rồi cuối cùng lại dằn vặt đau khổ.
Cũng bởi vậy nên bà hoàng thời trang Coco Chanel - Người sáng lập ra thương hiệu thời trang cao cấp nổi tiếng Chanel mới có câu nói rằng: "A woman in love is helpless" (Ý nói khi một người phụ nữ đã rơi vào lưới tình thì vô phương cứu chữa). Và tin rằng nhiều người đàn ông cũng vậy chứ chả riêng gì phụ nữ.
Nói vậy để thấy, một trong số những điều quan trọng nhất của tình yêu, đó là hãy rõ ràng và dứt khoát.
Nếu hai người đã ở sẵn trong một mối quan hệ tình cảm, rồi bỗng nhiên một người chẳng còn thiết tha gì với người kia nữa, thì tốt hơn hết hãy chủ động chia tay đi. Đành lòng với một mối quan hệ không còn tình cảm chỉ vì yêu nhau quá lâu, thì chẳng khác gì việc chân đau nhức mà vẫn cố chạy cho rã rời ra chỉ vì muốn dùng nốt túi Salonpas cho đỡ phí.
Tình yêu cần có sự vun đắp từ cả hai phía, nếu chỉ có một người tự thân vận động thì mối quan hệ ấy cũng sẽ kết thúc thôi nhưng đợi đến lúc đấy thì có lẽ cả hai cũng đã mệt mỏi tới điên đầu lên rồi. Tại sao lại cứ phải ích kỉ làm khổ người khác và bản thân như thế?
Người còn yêu thì chẳng hiểu tại sao người kia không còn như trước, người hết yêu thì lúc nào cũng suy nghĩ mệt mỏi vì chẳng còn cảm xúc gì nữa. Thế nên, hãy làm mọi thứ thật rõ ràng, biết dừng đúng lúc cũng là trân trọng người mình từng yêu, cũng là trân trọng những gì hai người đã có và cho bản thân mình cũng như người khác thêm một cơ hội.
Chuyện tình cảm, chia tay rồi quay lại không phải điều gì quá khó hiểu mà ngược lại còn rất bình thường, tuy nhiên hãy cân nhắc thật kĩ trước khi quyết định. Có một số người rất dễ thỏa mãn, sẵn sàng quay lại với không một chút suy nghĩ hay phàn nàn gì.
Tại sao cứ tự biến mình trở thành tạm bợ như vậy? Rõ ràng là mối quan hệ ấy đã ẩn chứa sẵn rất nhiều vấn đề nên mới không thể tiếp tục kéo dài. Hơn nữa, chẳng ai ưa kiểu người mà thích thì "vứt" người khác đi, rồi đến lúc thiếu thốn tình cảm thì lại "nhặt" về dùng.
Thế nên, trước khi đồng ý quay lại, hãy suy nghĩ cho thật kĩ, hãy tỉnh táo một chút vì điều này ảnh hưởng trực tiếp đến quyền lợi của bản thân, nếu cảm thấy không còn phù hợp thì hãy mạnh dạn từ chối.
Nếu một người yêu đơn phương, thì lại càng cần dứt khoát hơn. Chúng ta cứ tạm gọi người yêu đơn phương là chủ động, còn người được yêu là bị động. Tình yêu đơn phương là thứ tình cảm đau buồn, sầu khổ nhất, thế nên nếu người bị động dù vô tình hay hữu ý không thẳng thắn và rõ ràng, thì sẽ rất khó khăn cho người chủ động có một hướng suy nghĩ đúng đắn và tích cực.
Người bị động không nhất thiết phải cách xa, hay cư xử khác thường với người kia, mà chỉ cần xác định rõ ranh giới tinh cảm của mình là được. Đừng xây dựng một thứ tình cảm mơ hồ với kia rồi lại tự tay đậ.p vỡ nó, đấy là điều rất nhẫn tâm vì đa số những người yêu đơn phương là những người rất thích hi vọng. Họ mơ mộng rất nhiều, và chỉ cần một hành động tình cảm nhỏ của người kia thôi cũng đủ để họ hi vọng tiếp.
Và hơn hết, chúng ta cần phải có bản lĩnh để làm chủ tình cảm của chính mình. Hãy giữ lại cho mình sự lý trí dù chỉ một chút thôi, để bản thân không quỵ lụy, không yếu đuối, không gục ngã, không phụ thuộc,... Đàn ông, hãy có sự tự tôn của một người đàn ông. Phụ nữ, hãy giữ cho mình cái giá của phụ nữ. Tuyệt đối đừng biến mình trở nên ngu muội và xuẩn ngốc.
Tại sao lại cứ phải ích kỉ làm khổ người khác và bản thân như thế? Người còn yêu thì chẳng hiểu tại sao người kia không còn như trước. Bởi, trong tình yêu, con người ta dễ bị thỏa mãn bởi những hành động tình cảm mà đối phương thể hiện với mình. Chả cần biết là người ta làm thế với mục đích gì.
Lúc đó, sự tỉnh táo đối với họ có lẽ chỉ là khái niệm mơ hồ và vô cùng khó hiểu, mọi "khoảng trống tâm hồn" vốn xưa nay được lấp đầy bởi cảm xúc tiêu cực thì giờ sẽ được thay thế bằng những cảm xúc tích cực: thông cảm, vui sướng, hạnh phúc...
Theo Phununews
Thấy chồng có hành động khin.h thườn.g bố vợ, cô dâu ngay lập tức tuyên bố... Nghe chồng nói thế Mai thấy khó chịu trong lòng lắm nhưng đang lúc làm lễ, cô không phản ứng gì được, đành im lặng. Khi yêu nhau, Mai cũng nói rõ với Quân hoàn cảnh nhà mình chỉ là gia đình bình thường, không dư dả gì. Quân nói nhỏ: "Anh không nghĩ nhà em bé đến vậy đấy!" (ảnh minh họa)...