Tôi xin anh ấy… “lên giường” với mình
Anh về, tôi ôm chầm lấy anh. Rồi tôi bắt đầu cởi bỏ chiếc áo sơ mi của anh, từng cúc một. Anh nhìn tôi, bối rối.
Cách đây 4 ngày tôi bước qua sinh nhật tuổi 24. Còn với tình yêu của chúng tôi, nó đã tròn 4 năm rồi. Bốn năm đó tôi cùng sống với anh. Chung chăn, chung gối nhưng chưa một lần chung đụng thân xác. Người ngoài nhìn vào bảo anh là kẻ yếu sinh lý, kẻ khác cười vào mặt anh mà rằng &’Không chén trước thì sau này có kẻ khác cướp, có hối hận cũng muộn mất rồi’.
Nhưng tôi hiểu, anh muốn gìn giữ cho tôi. Anh muốn gìn giữ tôi trinh nguyên cho đến đêm tân hôn. Anh bảo: &’Đến lúc nào đó em tìm được một người đàn ông tốt hơn, em đừng băn khoăn lo nghĩ, hãy đến với người ấy. Anh yêu em nên sẽ không làm bất cứ điều gì khiến em tổn thương. Anh sẽ gìn giữ cho em, cho người chồng tương lai của em’. Rồi anh nháy mắt tinh ranh: &’Người đó có thể là anh mà’. Nghe những lời đó, tôi hạnh phúc ôm anh vào lòng. Tôi và anh hai số phận bất hạnh tình cờ gặp nhau trong một chuyến thiện nguyện, quen nhau rồi yêu nhau lúc nào không hay.
Chỉ có thể là tình yêu…
Chúng tôi sinh ra đều là những đứa trẻ sống trong nhà tình thương. Cùng học tại một trường đại học, cùng yêu thích hoạt động thiện nguyện, anh Bắc tôi Trung, hai kẻ xa lạ quyết định nương tựa vào nhau. Yêu anh từ năm thứ hai đại học, hai tâm hồn vừa mới trưởng thành quyết định dọn về sống chung với nhau trong một căn phòng trọ nhỏ. Một phần để tiết kiệm chi phí sinh hoạt nơi thành thị đắt đỏ, phần nữa chúng tôi muốn bù đắp những thiếu thốn tình cảm trong trái tim của nhau. Tình yêu của chúng tôi được các mẹ (những người dạy dỗ từ nhỏ) chúc phúc. Trước khi cả hai dọn về, các mẹ khuyên bảo:
&’Các mẹ không cấm đoán các con sống thử, cả hai đã trưởng thành, có cách nhìn nhận và suy nghĩ riêng. Nó là phép thử cho cả hai hiểu về tình yêu của đối phương nhưng nên nhớ, luôn nghĩ cho người mình yêu thương. Tình yêu không đồng nghĩa với tính dục, các con nhé!’.
Video đang HOT
Anh đón tôi về phòng, quan tâm, yêu thương tôi như một người vợ. Căn phòng trọ nhỏ chưa bao giờ vắng tiếng cười đùa. Chúng tôi cùng nhau mơ về ngày cưới… Anh muốn tổ chức cho tôi một đám cưới thật to, anh muốn tôi phải thật lộng lẫy trong sự kiện quan trọng nhất của cuộc đời. Nhưng tôi biết, chúng tôi ra đời với hai bàn tay trắng, không muốn các mẹ phải lo lắng nữa nên cả hai quyết định tự kiếm tiền để kết hôn.
Kể từ cái ngày anh đón tôi về, đến nay đã 4 năm dài. Hai cô cậu sinh viên ngày nào đã ra trường, có việc làm ổn định. Và chúng tôi đã dự tính sẽ hợp thức hóa tình yêu với nhau bằng đám cưới trong 2 tháng nữa. Muốn mình phải thật hoàn hảo trong mắt chồng tương lai, cả về thể chất lẫn tinh thần, tôi rủ anh cùng đi khám sức khỏe tổng thể.
Anh xua tay cười hiền: &’Bao nhiêu năm bên nhau rồi mà em, có bệnh tật gì đâu chứ’. Nhưng tôi nhất quyết kéo anh đi. Một tuần sau, cầm kết quả xét nghiệm trên tay, nước mắt tôi nhòe lệ. Số phận bất hạnh không chịu buông tha cho tôi, khối u ác tính nằm trong người mà tôi không hề hay biết.
Tôi thương mình một, lại thương anh gấp vạn lần. Nếu một ngày không còn có tôi bên cạnh cuộc đời, anh sẽ đau buồn lắm. Đêm nay, tôi mặc chiếc váy trắng tinh khôi, chiếc váy mà anh mừng sinh nhật tôi 24 tuổi. Có nến, có hoa, có bánh và tôi đợi anh… Anh về, tôi ôm chầm lấy anh. Rồi tôi bắt đầu cởi bỏ chiếc áo sơ mi của anh, từng cúc một. Anh nhìn tôi, bối rối.
Tôi không còn nhìn rõ gương mặt anh nữa vì mắt tôi đã nhòa lệ, đôi tay tôi vẫn đang đặt trên ngực anh. &’Xin anh, em sẽ trao cho anh tất cả cuộc đời em. Thể xác, tâm hồn em đều thuộc trọn về anh. Chỉ đêm nay thôi, rồi em sẽ ra đi’. Anh không nói gì, chỉ lặng lẽ ôm tôi vào lòng. Anh nhẹ nhàng: &’Anh hiểu em, bé ạ. Dù bệnh tật có đau đớn thế nào, anh vẫn luôn bên cạnh em.
Theo VNE
Hạnh phúc của người đàn bà có 1 thời "ong bướm"
Bao nhiêu kẻ muốn được &'hưởng nếm' thân xác của chị. Ừ, chị trao thân, đổi lại họ cho chị tiền tài.
Chị là người con gái nổi tiếng trong giới làng chơi. Chị không nhớ nổi đã chung đụng với bao nhiêu gã đàn ông, cũng chẳng nhớ nổi biết bao lần chịu đựng những đòn ghen của các bà vợ.
Hơn 10 năm qua, chị coi đó là thú vui của cuộc đời. Người ta xỉ vả, chửi mắng chị là &'làm dơ bẩn xã hội' thậm chí họ còn đánh đập chị.
Chị cười. Ừ thì chị là người đàn bà nhơ bẩn, người đàn bà lăng loàn. Cuộc đời chị chẳng còn gì để hy vọng, chẳng biết bấu víu vào ai, thành ra ban ngày chị đến công ty, ban đêm chị đi kiếm tìm thú vui cho đời mình.
Suy cho cùng, hạnh phúc cũng rất giản dị...
Có những đêm thân xác mệt nhoài, chị nằm cô đơn, không có đàn ông bên cạnh, khi ấy chị mới nhớ lại những ngày tháng tươi đẹp của mình. Chị từng có một gia đình hạnh phúc, chồng đẹp, con xinh, kinh tế lại khấm khá. Đi làm về có xế riêng đưa đón, chị chưa từng động tay động chân vào việc bếp núc. Người ta khen chị có phước vì lấy được ông chồng đại gia giàu có. Nhưng cưới nhau chưa được bao lâu, người chồng hơn chị 2 con giáp ấy đi cặp kè với cô nàng chân dài trẻ đẹp hơn chị.
Thế là họ đẩy chị ra rìa, cướp luôn con trai của chị. Chị lo sợ về lại quê nhà, sợ hàng xóm dị nghị, sợ bố mẹ đau lòng. Chị quyết định rời xa mảnh đất đầy nước mắt này. Chuyển ra thành phố phồn hoa sinh sống, người phụ nữ có nước da trắng ngần với tấm bằng đại học trên tay dễ dàng lọt vào &'mắt xanh' của biết bao gã đàn ông.
Chị vào làm việc tại một công ty bất động sản, nhanh chóng lên chức thư ký nhờ cuộc tình một đêm với vị tổng giám đốc đáng kính. Kể từ đêm đó, chị nghĩ ra kế sách mồi chài đàn ông. Bao nhiêu kẻ muốn được &'hưởng nếm' thân xác của chị, chị trao thân, đổi lại họ cho chị tiền tài. Chị cười. Đời chị chẳng còn gì để mất, hạnh phúc không còn, có quê cũng chẳng thể về được, ai biết chị là ai đâu chứ.
Chị vẫn giao phó cuộc đời mình cho số phận đưa đẩy, cho đến ngày chị gặp người đàn ông ấy... Anh ngập ngừng hỏi: &'Năm nay em bao nhiêu tuổi?'. Lâu lắm rồi chị chẳng còn để ý đến tuổi xuân của mình, nó đã trôi theo từng lớp phấn trang điểm trên mặt chị. Nước mắt chị lăn dài. Anh ôm chị vào lòng: &'Ông bạn bảo tôi vào đây, em yên tâm, tôi chỉ muốn nói chuyện với em thôi'.
Chị ngạc nhiên, lần đầu tiên, có một người muốn qua đêm với chị mà chẳng đòi hỏi tình dục. Chị nép mình vào ngực anh, ngước mắt lên để nhìn rõ người đàn ông bên cạnh. Đôi mắt trầm đục, mái tóc anh đôi chỗ đã ngả hoa râm. Chị đoán anh trạc 40 tuổi. Anh thủ thỉ: &'Lần sau tôi đến nữa nhé?'. Chị nhẹ nhàng gật đầu.
Cứ thế đêm nào anh cũng đến căn hộ chị ở, trò chuyện cùng chị. Đôi khi chị còn chuẩn bị những bữa ăn tối cho 2 người, tất nhiên chị chẳng lấy tiền của anh làm gì. Anh tìm đến chị khi vừa ly hôn người vợ &'cắm sừng'. Anh yêu vợ tha thiết dù chị ta chẳng sinh được con cho anh, vậy mà chị ta lại nhẫn tâm lừa dối anh. Cậu bạn (từng là khách của chị) rủ anh đi &'vui vẻ' để giải tỏa buồn chán trong lòng anh.
Lần đó, anh gặp chị...
Hai cuộc đời khốn khổ tìm đến với nhau chuyện trò mỗi đêm, trở thành những người bạn tâm giao. Chị bảo: &'Muốn anh sau giờ làm việc thì đến nơi đây, ăn tối, trò chuyện với chị'. Anh mỉm cười đồng ý. Từ ngày đó, căn nhà của chị chỉ có duy nhất 1 người đàn ông ra vào. Chị không còn nghĩ đến những thú vui chung đụng thân xác, ham muốn tình dục nữa. Chị biết, ông trời đã gửi đến cho chị một món quà hạnh phúc.
Và chị tự hứa với lòng, từ bỏ tất cả để quay về làm người đàn bà ngoan hiền, sống bên cạnh anh.
Theo Afamily
Tôi thoát khỏi trận đòn roi nhưng lại mất đi cuộc đời con gái Tôi đau đớn chấp nhận sự thật vì có phản kháng cũng không làm được gì ở chốn lòng người hiểm ác này. Kể từ đó tôi phó mặc bản thân cho số phận, mang thân xác ra kiếm tiền. Hết khóc tôi lại cười, cứ khóc cười lẫn lộn cho số phận mình. Hóa ra đời người con gái "bến đục bến...